Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa

Chương 57: Lạc Minh Yến



Bị cắt ngang dòng cảm xúc, hắn ta còn cười phơi phới như trúng thuốc, Kỷ Tú Hiên đề cao cảnh giác, quét mắt một lượt từ trên xuống dưới, ghét bỏ. Trắng quá, chói cả mắt.

Kỷ Tú Hiên bị cắt ngang dòng tâm trạng, rất bức xúc: "Làm gì? Muốn đập nhau hay kiếm chuyện? Thu tiền bảo kê hay tiền bảo đảm?" Mẹ bà, giống như bạn đang nghẹn muốn hắt hơi thì bị người ta bép cái mũi lại vậy đó, cay lắm.

Thanh niên lúc đầu mang thiện ý tiến đến, giờ chỉ ú ớ, tươi cười méo xẹo: "...." Kỷ Tú Hiên là quả hồng mềm dễ bóp nát? Ai tung tin đồn giả cho hắn?

Hảo anh trai, chờ hắn về cho ăn hành đi.

Thanh niên đúng là Lạc Minh Yến, hắn ta nổi tiếng ham chơi, chỗ nào có tiệc tùng là chỗ đó có hắn. Hôm nay buổi sáng, bị anh cả thả neo đón gấp về Tây Thành, hai anh em hắn còn chưa có về nhà liền, mà phân biệt tách ra đi chơi.

Hắn ban đầu là ngồi quán bar nhìn mỹ nữ múa cột, càng nhìn càng chán thế là nửa đường từ biệt anh tư, lang thang kiếm chỗ chơi. Hắn liền vào trung tâm game.

Đi dạo một hồi không chơi thắng trò nào Lạc Minh Yến quy tội cho trung tâm game làm ăn thất đức, điều chỉnh lập trình game làm khó người chơi, hắn thật muốn hack vào nhà mạng phá đám ghê.

Tự nhiên, hắn ghé mắt khi thấy Kỷ Tú Hiên thế mà mở gacha trúng mô hình Gundam phiên bản giới hạn. Sở thích cũng như mục tiêu của Lạc Minh Yến chính là chế tạo cơ giáp thay thế máy bay, lập trình một hệ thống thật hoàn mỹ để phục vụ con người. Với thứ như robot thông minh này kia, chính là sở thích của hắn.

Hắn muốn thương lượng chuyện mua mô hình với cậu, mà có vẻ đâm trúng họng súng trường rồi. Còn là Kỷ Tú Hiên, em trai 17 năm không gặp của hắn nữa. Tâm tình rất phức tạp.

Lúc ba Lạc điều tra tư liệu về Kỷ Tú Hiên em trai thất lạc nhiều năm của bọn họ, ai cũng có một tập tài liệu tóm tắt về cậu, ảnh chụp thì cả đống, có gần có xa. Không muốn nhận biết cũng khó, vì gương mặt cậu non nớt chưa rút đi tính trẻ con nhưng thần thái thì cứ như người trưởng thành, chín chắn, mềm yếu.

Kỷ Tú Hiên vừa xoay mặt qua hắn liền biết, là em trai hắn không chạy trật đi đâu. Nhưng mà, có cần biến hóa lớn như vậy không?

Màu tóc xanh lè màu lá chuối non còn nổi bật hơn hắn nữa kìa, cái cọng ngốc mao dựng đứng lên như mèo xù lông này là sao? Ăng ten? Đôi mắt cũng to quá đi, thật là tròng mắt màu đỏ không đeo len hả ta?

Lạc Minh Yến đánh giá tổng thể, chốt một câu: Mẹ nó, đáng yêu quá.

Thấy hắn ngẩn ngơ ra đấy, cậu không kiên nhẫn: "Không gì thì cút, đừng làm phiền tôi." Thằng nào đây? Biết ông đây tâm trạng không tốt hay không mà còn làm phiền.



Kiếp trước thời gian Kỷ Tú Hiên và Lạc Minh Yến hai anh em song sinh gặp nhau không sớm như vậy. Khoảng 3,4 tháng sau đó cậu mới được gặp hai anh em này. Lúc đó bọn họ đều tóc màu đen trung quy trung củ, ăn mặc cũng là chính trang một trắng một đen không chút cẩu thả, rất là nhân mô nhân dạng*.

*Ra dáng ra hình, người đàn ông trưởng thành có mị lực.

Lạc Minh Yến bây giờ và Lạc Minh Yến lúc đó như hai thái cực, nhìn mặt quen chứ cậu không có nhớ rõ đâu. Ai có thể nghĩ, hai loại này là một người?

Kỷ& Lạc: Thế giới này, con người cũng thay đổi quá nhanh đi!

Lạc Minh Yến lần đầu bị em trai phũ, người ta còn không biết hắn là anh cậu nữa, chỉ có thể nói: "Anh nhìn trúng mô hình Gundam của em. Ra giá đi."

Kỷ Tú Hiên nhìn mô hình trong tay, cậu phải phí một phen tiền xu chơi game mới ẵm em nó về được, từ chối ngay: "Không bán. Biến biến, chói cả mắt." Một thân trắng toát từ đầu tới chân, không chói chứ cái gì chói?

Lạc Minh Yến nhìn đỉnh đầu tóc xanh của cậu, rất muốn phản bác: "..."

Thẩm Lăng lúc này cũng đi tới. Hắn lúc nãy đẩy xe đẩy đi chỗ gửi đồ rồi, chứ bị nhìn như con khỉ có chút không thoải mái. Hắn sợ người gửi đồ còn gian dối thế là ngồi đó làm dấu cả đám thú bông với mô hình, nên đi qua đây trễ chút.

Kỷ Tú Hiên và Lạc Minh Yến đang giằng co, tất nhiên Thẩm Lăng sẽ đứng về phía đại ca mình bên này: "Đại ca, có gì không ổn sao?" Xuyên qua thấu kính của mắt kính, hắn liếc nhìn Lạc Minh Yến một lượt, chỉ cảm thấy cay đôi mắt. Kỷ Tú Hiên tốt xấu gì cũng chỉ làm kiểu tóc xanh lè thôi, trang phục thời trang đều bình thường, không có trắng như bạch tạng thế kia.

Lạc Minh Yến: "???" Em hắn là đại ca trường học? Tin chuẩn chưa?

Kỷ Tú Hiên lắc đầu, chỉ là muốn mua mô hình thôi, hắn chưa làm khó cậu: "Đi thôi Soju, đi mua pack Pokemon bóc." Cậu thảy mô hình cho Thẩm Lăng, hai tay trống trơn mà đi.

Thẩm Lăng cũng quen thói, thế là bỏ đồ vào giỏ hàng, đi theo sau, khi đi ngang qua Lạc Minh Yến, cười như không cười mà nhìn hắn.

"...."