Tôi Không Làm Nũng Đâu! - Icemoon

Chương 21: Giải đấu mùa hè, tóc hồng?



Editor: Đau lưng mỏi gối tê tay

-

Trì Diễn nhìn quanh một vòng, những người xung quanh hóng hớt nãy giờ liền quay đi làm việc của mình.

"Đội trưởng, tôi chuẩn bị đi ăn cơm đó." Giang Chu chớp chớp mắt nhìn Trì Diễn, vẻ ngoan ngoãn khác hoàn toàn trước đó.

"Mấy cậu thì sao?" Trì Diễn liếc qua Dish, lại nhìn sang người bên cạnh cậu ta, "Tôi nhớ cậu là Hippo ở bên bộ phận BOM."

Ánh mắt hung ác Hippo nhìn Giang Chu trước đó đã biến mất, hắn tỏ vẻ ân cần chào hỏi Trì Diễn: "Haha, chào anh Vũ Thần, đến giờ nghỉ trưa rồi mà, em với Dish vừa đi ăn cơm ạ."

Dish cũng hùa theo, "Vâng ạ, bọn em ăn xong rồi ạ."

Trì Diễn gật đầu, "Ăn xong rồi thì quay về nghỉ ngơi đi, đừng có đứng ở hành lang nữa, chặn đường người khác đi ăn cơm."

Anh lại nhìn về phía Giang Chu, "Tôi cũng muốn ăn cơm, đi thôi, ăn cùng nhau."

"Được thôi." Giang Chu liền đi theo sau Trì Diễn, không thèm quay đầu nhìn đám Dish lấy một cái.

Thế nhưng khi Trì Diễn quay đầu nhìn phía sau, anh bắt gặp ánh mắt không hề thân thiện của Dish và Hippo chiếu thẳng vào Giang Chu.

Mãi đến khi đồ ăn đã bưng ra hết, hai người ngồi xuống bắt đầu ăn, Trì Diễn mới mở miệng hỏi Giang Chu, "Mấy người họ tìm cậu có việc gì?"

Giang Chu cắn cắn đũa, nói: "Cũng chẳng có gì, chỉ là thanh niên Dish kia thấy tôi vào đội một nên không phục thôi."

Trì Diễn khựng lại, nhìn Giang Chu, "Bọn họ làm phiền cậu à?"

Giang Chu chẳng để tâm lắm, "Cũng không có gì phiền phức, dù sao chuyện này cũng là bình thường mà, không có vấn đề gì."

Trì Diễn lại cau mày, nghiêm túc nói với Giang Chu: "Về sau cậu hạn chế tiếp xúc với mấy người đó, Dish thì dù sao cũng ở bên bộ phận Bí Cảnh Vĩnh Hằng nên tôi còn quản được, chứ cậu Hippo kia cách đây không lâu còn bị xử phạt vì đánh nhau, giám đốc bên BOM đã suy xét đến việc khuyên cậu ta rút lui rồi."

"Chậc, có muốn đánh nhau thì tôi cũng chẳng sợ, năm đó lúc ở tiệm net tôi còn là...." Giang Chu đang nói dở thì thấy vẻ mặt của Trì Diễn càng lúc càng xấu đi, lập tức sửa lời, "Tuy là không sợ, nhưng tôi nhất định sẽ tuân thủ quy định không đánh nhau, đội trưởng cứ yên tâm, về sau tôi sẽ tránh xa bọn họ."

Lúc này giọng Trì Diễn mới hòa hoãn lại một chút, "Ừ, về sau nếu bọn họ còn làm phiền cậu thì cứ nói cho tôi hoặc giám đốc An, chúng tôi xử lý giúp cậu."

"Được!" Giang Chu sảng khoái đồng ý.

— Huhu chương này tận 11k chữ nên làm ơn hãy đọc trên wttpd @caphecot_giua nha

Giải đấu chuyên nghiệp mùa hè của Bí Cảnh Vĩnh Hằng có 16 đội tuyển tham gia.

Giải đấu áp dụng hình thức BO3, yêu cầu 16 đội tham dự gặp mỗi đối thủ hai lần (lượt đi và lượt về), thắng trận nhận 1 điểm, thua trận không được điểm nào, 10 đội có số điểm cao nhất sẽ vào vòng loại trực tiếp.

Đội tuyển chiến thắng tất cả các trận trong vòng loại trực tiếp không chỉ nhận được chức vô địch giải đấu mùa hè, mà còn giành được quyền trực tiếp tham dự giải vô địch thế giới năm nay.

Mục tiêu của ST đương nhiên không chỉ dừng lại ở chức vô địch quốc nội, ngay từ đầu họ đã nhắm tới mục tiêu giành chức vô địch thế giới.

Cũng vì vậy mà một tuần trước khi giải mùa hè bắt đầu, cường độ huấn luyện của ST tăng đột biến.

Đặc biệt là Giang Chu.

Cậu không hề có chút kinh nghiệm thi đấu chuyên nghiệp nào, trong tình huống tất cả mọi người đều đặt rất nhiều kỳ vọng vào cậu, ban huấn luyện cũng đặt ra yêu cầu rất cao cho cậu.

Trong khoảng thời gian này Giang Chu cũng không có tâm trạng suy nghĩ tới chuyện gì khác ngoài việc huấn luyện, mỗi ngày ngoại trừ ăn và ngủ ra thì cũng chỉ có tập luyện.

Mà một nòng cốt chiến thuật khác của ST chính là Trì Diễn, do cần phải hợp tác với Giang Chu nên nghiễm nhiên anh cũng phải thường xuyên ở lại tập luyện thêm với Giang Chu.

4 giờ sáng, sau một ngày dài tập luyện, mí mắt Giang Chu đã díp lại với nhau không mở ra nổi, thế nhưng ký ức cơ bắp ở tay vẫn có thể giúp cậu điều khiến tướng farm rừng.

"Giang Chu, chờ tôi đi cùng." Trì Diễn nói ngắn gọn, Giang Chu ngồi cạnh không trả lời.

Anh quay đầu nhìn, lúc này mới phát hiện Giang Chu đã nghiêng đầu qua một bên ngủ thiếp đi rồi.

Tuy rằng có chút không nỡ đánh thức Giang Chu, nhưng hiện tại hai người đang đánh rank tầng chín, nếu Jungler bỏ game lúc này thì trận đấu coi như toang.

Hơn nữa một tuyển thủ chuyên nghiệp nếu AFK trong game sẽ bị xử phạt rất nghiêm khắc.

Trì Diễn vỗ vỗ cánh tay Giang Chu, "Tỉnh nào, đánh xong trận này chúng ta đi ngủ."

"Ừm, lấy boss tinh anh đã." Mắt Giang Chu còn chưa mở ra, người đã mơ mơ màng màng di chuyển tướng.

Trì Diễn nhìn vậy thấy vừa đau lòng vừa buồn cười, cũng may là Giang Chu vẫn có thể gắng gượng cùng anh giành chiến thắng trong trận này.

Trên đường quay về ký túc xá, Trì Diễn sợ Giang Chu vấp ngã nên vươn tay dắt cậu đi.

Nhìn cậu được anh dắt đi đâu là liền đi theo đó, Trì Diễn có cảm giác nếu giờ anh mang cậu đi bán thì cậu cũng sẽ ngoan ngoãn đi theo.

Có lẽ lúc này nếu anh có ý định làm gì đó với cậu thì cậu cũng sẽ ngoan ngoãn thuận theo......

Trì Diễn không dám nhìn thêm nữa, quay đầu tiếp tục dắt Giang Chu đi, vất vả lắm mới tới được cửa phòng, Giang Chu lại không phanh kịp nên đâm sầm vào lưng Trì Diễn.

Trì Diễn vội xoay người lại xoa xoa trán giúp cậu, "Có đau không?"

Giang Chu lắc lắc đầu, cú đâm vừa rồi lại giúp cậu tỉnh táo hơn một chút, "Không đau, chỉ là hơi chóng mặt thôi."

"Về đến phòng rồi, đi ngủ thôi."

Trì Diễn đang định mở cửa thì Giang Chu đột nhiên kéo cánh tay Trì Diễn lại, "Đội trưởng, trận đấu hai ngày nữa chúng ta sẽ chiến thắng đúng không?"

Hai ngày nữa là giải đấu mùa hè sẽ chính thức bắt đầu.

ST thi đấu ngay trận đầu tiên, đối thủ chính là quán quân giải mùa xuân năm nay, đội tuyển NAT.

Đội tuyển NAT giành được chức vô địch tuyệt đối không phải nhờ vận may, toàn bộ năm tuyển thủ của họ đều có thực lực rất mạnh, đặc biệt là đường dưới của họ, có ADC được cả liên đoàn công nhận là mạnh nhất - Ngân Sí.

Đối mặt với NAT, áp lực của mọi người đều rất lớn.

Đây là trận đấu chuyên nghiệp đầu tiên của Giang Chu, cũng là trận đấu được chú ý nhất, Trì Diễn cảm thấy Giang Chu lo lắng bồn chồn là chuyện bình thường.

Anh đang định an ủi vài câu thì cánh tay lại bị Giang Chu siết lấy, "Không, chúng ta nhất định sẽ thắng! Mọi người đều tài giỏi như vậy, tôi tin là chúng ta sẽ thắng!"

Đèn trên hành lang không thể gọi là sáng, nhưng Trì Diễn lại nhìn thấy đôi mắt của Giang Chu đang tỏa sáng.

Anh mỉm cười, giơ tay vò vò mái tóc mềm mại của Giang Chu, "Tất nhiên rồi, chúng ta sẽ thắng."

Giang Chu cũng cười theo, "Đội trưởng, có thể quen được anh thật là tốt."

Trì Diễn khựng lại, "Sao tự nhiên lại nói vậy?"

"Nếu không nhờ đội trưởng đã giúp đỡ tôi trong khoảng thời gian huấn luyện này, tôi chắc chắn sẽ không thể kiên trì nổi, cảm ơn anh đã cùng tôi luyện tập đến giờ muộn như vậy mỗi ngày." Đây là cảm nhận chân thật của Giang Chu, nếu không nhờ có Trì Diễn thì cậu chắc hẳn đã không thể thích ứng với cuộc sống tuyển thủ chuyên nghiệp nhanh như vậy.

Trì Diễn vội bảo, "Không phải đã nói là bạn bè thì không cần khách khí vậy sao, hơn nữa tôi là đội trưởng, đây cũng là trách nhiệm của tôi."

Giang Chu lại lắc lắc đầu, cực kì nghiêm túc nói lại một lần nữa cho Trì Diễn nghe: "Đội trưởng, anh là một người rất tốt, tốt ở tất cả mọi mặt, có thể gia nhập ST và gặp được anh thật là tốt quá."

Trì Diễn bỗng dưng được phát thẻ người tốt, tâm trạng giờ phút này có hơi rối bời, nhưng nhìn vẻ mặt chân thành của người trước mặt, anh không nhịn được mà đáp lại: "Có thể gặp được cậu, tôi cũng cảm thấy vô cùng may mắn."



"Đã mang đủ đồ đạc chưa? Với cả mặc hết áo khoác vào đi, đến nhà thi đấu có thể sẽ có phóng viên chụp ảnh đó, mấy đứa nhớ chú ý hình tượng một tí." Quản lý A Khắc đứng trên xe buýt dặn dò mọi người, anh ta nhìn lướt một vòng quanh xe, nhận ra Giang Chu không có mặt, "Ủa? Hound đâu rồi? Còn chưa xuống à?"

Chanh Tử trả lời: "Cậu ấy quên mặc áo khoác đồng phục đội, quay lại phòng ngủ lấy rồi."

Trì Diễn nói thêm: "Em cũng quên đồng hồ, Giang Chu lên phòng lấy áo tiện thể lấy đồng hồ cho em nữa."

"Thật là, sao hôm nay mấy cậu cứ hấp tấp lộn xộn thế." A Khắc nhìn thời gian, vẫn sớm, sẽ kịp giờ.

Whale ngáp một cái, "Hay vì háo hức muốn đánh NAT quá nên mới căng thẳng?"

"Có mỗi NAT thì chưa đủ làm Vũ Thần căng thẳng đâu." Chỉ Sơn tươi cười, trước sau vẫn luôn ôn hòa, cũng rất bình tĩnh.

Whale đáp lại một câu, "Chắc là lo lắng chuyện khác nhỉ."

Chanh Tử ngồi ở bên cạnh Whale tò mò hỏi: "Hở? Chuyện khác là chuyện gì?"

"Cái này phải hỏi đội trưởng Vũ rồi." Whale hí hửng liếc nhìn Trì Diễn, quay sang kéo kéo áo khoác của Chanh Tử lại cho ngay ngắn, "Trước tiên em phải để ý hình tượng của mình một chút đi, quản lý bảo rồi đó, phải chụp ảnh."

Chanh Tử vội sửa sang lại đầu tóc mình, "A Diệu, nhìn em thế nào?"

Whale thật sự nhìn Chanh Tử từ trên xuống dưới một lượt, sau đó nói rất nghiêm túc: "Rất đẹp trai, phóng viên nhất định sẽ đuổi theo chụp em."

Trì Diễn quay đi không thèm để ý bọn họ, hôm nay anh cũng hơi căng thẳng, cũng quả thật không phải vì đối thủ là NAT, mà là bởi đây là lần đầu tiên anh và Giang Chu cùng đứng trên sàn thi đấu chuyên nghiệp.

Bọn họ sẽ sớm thi đấu cùng nhau.

- --

Trong phòng ngủ, Giang Chu nhanh chóng tìm được áo khoác đồng phục của mình trên sofa, mặc vào xong xuôi, cậu lại đi tìm đồng hồ của Trì Diễn.

Trì Diễn bảo đồng hồ của anh để ở tủ đầu giường.

Thế nhưng Giang Chu nhìn kỹ một lượt vẫn không thấy đồng hồ đâu.

Hay là Trì Diễn nhớ nhầm chỗ rồi?

Giang Chu đang định gọi điện hỏi Trì Diễn thì chợt phát hiện ra có thứ gì đó đang dựa vào cạnh tủ đầu giường, vừa vặn bị quả dâu tây to đùng của Trì Diễn chắn tầm nhìn.

Lẽ nào đồng hồ rơi từ trên tủ xuống giường?

Giang Chu nhấc quả dâu tây lên, phía dưới quả nhiên là một chiếc đồng hồ màu đen.

Nhưng cũng có cả một món đồ màu hồng.

Giang Chu cầm đồng hồ lên trước, sau đó lại cầm thứ đồ màu hồng kia lên ngắm nghía.

Đây là charm điện thoại hình gấu hồng mà Trì Diễn mua lúc trước.

Giang Chu nhéo nhéo nó theo bản năng, cả người gấu đều mềm mềm, sờ rất thích tay.

Gấu hồng nhỏ mềm mại, đúng là mềm mại thật.....

Trì Diễn đã mua charm điện thoại này được một thời gian, lúc trước cậu còn cho rằng Trì Diễn mua nó là để tặng bạn gái, không ngờ là Trì Diễn vẫn luôn dùng nó, xem ra là Trì Diễn mua cho chính mình.

Chỉ có điều, tại sao Trì Diễn lại mua cho bản thân một chiếc charm điện thoại đáng yêu như này vậy?

Không nói tới bạn gái, lẽ nào chính bản thân anh thực sự thích chiếc charm này nên mới mua?

Giang Chu nhớ lại ngày hôm đó Trì Diễn nói rằng charm gấu hồng này là sản phẩm mới phát hành, cũng có khả năng là anh thường xuyên đi mua goods gấu hồng với bạn gái nên mới hình thành thói quen mỗi lần ra sản phẩm mới là phải đi mua.

Tuy nhiên, có một sự kiện khác khiến Giang Chu phải để tâm hơn.

Đó là việc Trì Diễn chưa từng sử dụng chiếc charm điện thoại này trước mặt những người khác, mỗi lần đeo gấu hồng trên điện thoại đều là ở trong phòng ngủ hoặc là những lúc chỉ có hai người họ ở cạnh nhau.

Dường như anh không muốn để người khác nhìn thấy mình dùng charm điện thoại này......

Giang Chu chưa kịp nghĩ tiếp thì chuông điện thoại chợt vang lên, Giang Chu liếc nhìn điện thoại, là cuộc gọi từ A Khắc.

Chắc là giục mình xuống nhanh đây mà.

Giang Chu vội vàng cầm lấy đồ đạc, vừa nhận điện thoại vừa đi ra cửa phòng, "Em đang ra thang máy rồi, xuống nhanh thôi!"

Phi như bay ra xe buýt đỗ trước cửa căn cứ, Giang Chu thở hổn hển mấy hơi.

A Khắc vỗ vỗ lưng cho cậu điều hòa nhịp thở, "Được rồi, mau lên xe đi, nhớ chỉnh lại tóc tai đấy, đây là lần đầu tiên cậu lộ diện trước công chúng, nhất định phải chú ý hình tượng."

"Vâng vâng," Giang Chu đáp lại, sải bước lên xe buýt.

Trì Diễn đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy giọng Giang Chu thì lập tức mở mắt, anh hất hất cằm ngụ ý chỗ cạnh mình đang trống, Giang Chu lập tức ngồi xuống đó.

"Nè, đồng hồ của anh."

Giang Chu lấy đồng hồ trong túi áo ra đưa cho Trì Diễn, tuy nhiên lúc lôi ra lại vô tình kéo theo một món đồ mềm mại màu hồng.

Chính là chiếc charm điện thoại gấu hồng kia.

Tầm mắt hai người dừng trên người con gấu nhỏ màu hồng, cùng nhau sửng sốt mất mấy giây.

"Gấu hồng đáng yêu quá kìa!" Chanh Tử quay đầu sang liền thấy chiếc charm gấu hồng trên tay Giang Chu, ngày thường cậu ta rất thích những món trang sức nhỏ đáng yêu nên chỉ trong nháy mắt đã thấy hứng thú, "Bé Hound, đây là charm điện thoại đúng không, đẹp ghê á, mua ở đâu vậy? Sao lúc trước không thấy cậu dùng?"

Có vẻ cậu ta nghĩ charm gấu hồng này là đồ của Giang Chu.

Có điều cũng không thể trách được Chanh Tử, nhìn bề ngoài thì trông nó không hề giống một món đồ mà Trì Diễn sở hữu.

Giang Chu vừa định mở miệng giải thích đây không phải đồ của mình thì bỗng thấy Trì Diễn lộ ra vẻ mặt khó xử, dường như cũng không muốn để Chanh Tử biết rằng gấu hồng này là của anh.

Lời đến bên miệng Giang Chu được sửa lại: "Thấy ở bên phố đi bộ đó, mới mua gần đây thôi."

"À! Gấu hồng nhỏ! Tui biết rồi, là tiệm trải nghiệm gấu hồng nhỏ kia nhỉ." Chanh Tử thúc giục: "Cậu mau đeo vào đi, tôi có cảm giác nó hợp với cậu lắm á."

Giang Chu muốn từ chối, vì dù sao đây cũng không phải đồ của cậu, nhưng trước khi cậu kịp mở miệng thì Trì Diễn đã nói trước, "Đeo vào đi."

"Nhưng mà....." Giang Chu dán sát lại thì thầm với anh: "Làm vậy không hay lắm đâu?"

"Không sao, tôi giúp cậu." Trì Diễn chủ động cầm lấy điện thoại của Giang Chu, đeo charm gấu hồng vào ốp điện thoại của Giang Chu.

Thấy Giang Chu đã đeo charm gấu hồng vào điện thoại, Chanh Tử khen ngợi, "Đẹp quá, bé Hound đúng là hợp màu hồng thật đó, cậu xem xem có muốn mua ốp điện thoại màu hồng không, tui có thể gửi cho cậu mấy cái link."

"Tôi....." Giang Chu muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ đành nghẹn ra một câu, "Không cần, cảm ơn."

"Cậu không cần phải khách sáo đâu, tôi nói cho cậu biết....."

Dường như đã đụng trúng đề tài mình đam mê, Chanh Tử lại nói với Giang Chu thêm mấy cậu.

Chờ đến khi Whale kéo cậu ta về, Giang Chu mới nhỏ giọng nói với Trì Diễn: "Ngại quá, vừa nãy lấy đồ tôi vội quá nên vô tình cầm theo cả cái này."

Nói xong cậu chuẩn bị gỡ charm gấu hồng khỏi ốp điện thoại của mình.

"Không cần," Trì Diễn đè tay cậu lại, "Cậu cứ đeo đi, nếu không lát nữa Chanh Tử nhìn thấy điện thoại không có charm là sẽ hỏi đấy."

Giang Chu đang định nói gì đó, đúng lúc An Thành vừa bước lên xe đã vỗ vỗ tay, ngụ ý bảo mọi người chú ý về phía hắn, "Đến giờ xuất phát rồi, anh không nhiều lời nữa, đây là trận đầu tiên của giải đấu mùa hè, mọi người phải giữ vững bản lĩnh, cho tất cả mọi người thấy được thực lực của ST chúng ta."

"Yên tâm đi Mập Mạp!"

"Giám đốc An cứ chờ tin tốt của tụi em nhá."

"Chức vô địch giải mùa hè nhất định là của chúng ta."

.....

Mọi người lớn tiếng đáp lại, ý chí chiến đấu sôi trào.

Giang Chu cũng tạm thời bỏ qua chuyện charm điện thoại, điều quan trọng nhất hiện tại đó là giải đấu mùa hè, trận đấu đầu tiên bọn họ nhất định phải thắng.

- --

Màn trình diễn khai mạc kết thúc, các caster của giải đấu mùa hè lần lượt được giới thiệu.

Do là trận đấu đầu tiên, ban tổ chức đã mời ba caster chất lượng lên sân khấu.

Caster đầu tiên là Jesse, hắn là một bình luận viên mới nổi danh trong một hai năm trở lại đây, có phong cách bình luận và tầm nhìn sắc bén nên được không ít người yêu thích.

Caster thứ hai là Tiểu Ni, tuy rằng là nữ nhưng cô cũng là một tuyển thủ Bí Cảnh Vĩnh Hằng rất tài năng, luôn đưa ra các lời bình luận chuẩn xác, thêm vào đó còn có khí chất chị đại, cô chính là caster nổi tiếng nhất trong số ba người.

Còn caster thứ ba có tên Trùng Trùng, anh có mối quan hệ sâu xa với ST. Nhiều năm về trước anh cũng từng là một Jungler của ST, sau khi giải nghệ đã chuyển sang làm caster, là một tiền bối có nhiều kinh nghiệm trong ngành này.

Nói cách khác, để Trùng Trùng lên bình luận trận của ST và NAT là do ban tổ chức cố tình sắp xếp, gia tăng độ hấp dẫn của trận đấu.

Trước khi các tuyển thủ bước lên sàn đấu, theo thường lệ, các caster cần phải bình luận tổng quát một chút về hai đội ngũ tham gia.

Jesse mở lời: "Trận đấu này tôi đánh giá NAT khá cao, đội tuyển này đã thể hiện xuất sắc trong giải mùa xuân, muốn kỹ năng có kỹ năng, muốn phối hợp có phối hợp, ADC Ngân Sí càng đánh càng lên tay, có thể nói là công thủ đủ đầy, nếu để so sánh dựa trên những gì tôi biết về ST thì có lẽ thực lực tổng thể của NAT mạnh hơn một chút."

Tiểu Ni lại có ý kiến khác, "Nếu là ST ở giải mùa xuân thì tôi cũng suy nghĩ giống anh, thế nhưng ST ở hiện tại đã hoàn toàn khác. Chúng ta đều biết là ST có một Jungler mới, tôi nghe nói là lối đánh rừng của cậu ấy rất mới mẻ."

"Ý cô là Hound đúng không, tôi cũng có chút hiểu biết về vị tuyển thủ này. Không biết là cậu ấy sẽ mang tới cho ST sự thay đổi như thế nào." Jesse nói xong nhìn sang bên Trùng Trùng, "Không biết cựu Jungler của ST, thầy Trùng Trùng có ý kiến gì về việc này ạ?"

Trùng Trùng mỉm cười, nói: "Thật ra tôi đã xem thử mấy video livestream của tuyển thủ Hound rồi, kỹ năng cá nhân của cậu ấy rất ghê gớm, đánh cũng rất ác liệt, đặc biệt thích sử dụng tướng sát thủ đi rừng, có điểm khác biệt với phong cách thường thấy của ST, đây có lẽ là một làn gió mới mà ST vẫn luôn tìm kiếm. Tuy nhiên liệu Hound có thể phối hợp được với ST đến trình độ nào, có lẽ chúng ta phải xem trong trận này mới biết được đáp án, có điều tôi rất tin tưởng vào năng lực của ST, bọn họ nhất định sẽ thể hiện xuất sắc."

"Xem ra thầy Trùng Trùng đánh giá rất cao Hound và ST nhỉ, em thì vẫn đặt kèo cho NAT, vậy chúng ta hãy cùng xem xem trận đấu này sẽ diễn ra như thế nào."

Jesse vừa dứt lời, các tuyển thủ đã bắt đầu bước lên sân khấu, sau đó sẽ là giai đoạn giới thiệu tuyển thủ hai bên.

Đến lượt ST bước lên sân khấu, ngay khi MC giới thiệu đến Hound, tất cả mọi người nhìn mái tóc hồng và khuôn mặt đáng yêu xuất hiện trên màn hình mà ngây hết cả người.

Mất một lúc lâu, toàn bộ khán giả trong trường quay mới bùng nổ một tràng cảm thán kinh ngạc.

Dưới phần bình luận của phòng livestream đã tràn ngập những dấu hỏi chấm.

[???]

[Hả?]

[Đây là Hound á?! Không phải búp bê Tây Dương đi nhầm chỗ sao?]

[Tóc, tóc hồng!!!]

[Áaaa, đáng yêu quá đi!! Gì vậy trời ơi! Sao lại có một tuyển thủ dễ thương đến mức này hả!]

[Jungler mới của ST đây á? Xinh thế má ơi, không phải là idol minh tinh gì đó sao?]

[ST tuyển thành viên thông qua nhan sắc đúng không? Sao năm người đứng chung chỗ mà trông như boygroup vậy!]

[Em bé này đã thành niên chưa vậy?]

[Tui nhớ Hound có bảo cậu ấy 19 rồi?]

[Cái lùm mía gì đây, tui fan Hound đây, mấy người bảo bạn nhỏ kia chính là Hound suốt ngày hành gà ra bã hả?!]

[Tui là fan ngồi xem livestream của Hound nửa năm rồi đây, cằm tui rớt ra rồi! Nam thần lạnh lùng của tui đâu?! Em bé đáng yêu này là ai hả?!]

[Nam thần lạnh lùng hóa thành bạn nhỏ dễ thương chỉ sau năm giây, đây là cái thể loại truyện huyền huyễn gì đây!]

......

Không chỉ có khán giả kinh ngạc, đến caster cũng sốc.

Tiểu Ni không nhịn được, nói: "Đây chính là Hound mà chúng ta biết ư, đáng yêu quá rồi đó?"

Trùng Trùng cũng cảm thán theo, "Hound ngoài đời thật so với trong game đúng là có sự tương phản hơi lớn."

Jesse cũng nói: "Không biết tuyển thủ Hound đáng yêu sẽ mang đến màn thể hiện như thế nào cho chúng ta, rất đáng mong chờ ạ."

- --

Giang Chu không hề biết rằng diện mạo của mình lại gây ra làn sóng dư luận sục sôi.

Lần đầu tiên ngồi trên sân thi đấu, khoảnh khắc Giang Chu sờ vào chuột và bàn phím, cảm giác áp lực không ngừng tăng lên.

Cậu sắp bắt đầu trận đấu đầu tiên rồi.

Cậu sắp ngồi trên sân khấu rộng lớn như vậy, thi đấu trước mặt nhiều người như vậy!

Nghe tiếng hoan hô trên khán đài, cậu nhớ tới trận chung kết chiếu trên quảng trường trước công viên giải trí năm ngoái, lúc đó cậu cũng không thể tưởng tượng nổi chính bản thân mình cũng sẽ có một ngày được đứng trên sân khấu thi đấu chuyên nghiệp, bắt đầu sự nghiệp esports.

Bàn tay nắm chuột không kiềm chế được mà run lên nhè nhẹ, không phải vì lo lắng, mà là vì hưng phấn. Sau trận đấu hôm nay, cậu sẽ khiến tất cả mọi người nhớ tới tên mình.

"Giang Chu, cố lên!" Trì Diễn ngồi cạnh thấp giọng nói với Giang Chu một tiếng, sau đó cao giọng nói vào tai nghe: "Mọi người cố lên!"

Trong tiếng cổ vũ của khán giả, trận đấu giữa ST và NAT, thể thức BO3, hiệp đấu đầu tiên bắt đầu.

Đội tưởng của NAT - Tiểu Long cũng là Mid laner bên họ, thực lực cá nhân của hắn không tệ, nhưng so với Trì Diễn vẫn kém hơn vài phần, nếu không có gì ngoài ý muốn thì hiệp đấu đầu tiên, quyền lựa chọn map sẽ thuộc về ST.

Dựa vào kế hoạch mà Kha Viễn đã vạch ra buổi tối hôm trước, họ lựa chọn map bí cảnh Chốn Đào Nguyên.

Đây là bí cảnh trồng một rừng cây đào, ở chính giữa bí cảnh là một thôn Đào Nguyên thần bí.

Trong thôn Đào Nguyên có rất nhiều những quả đào thần kỳ, sau khi sử dụng quả đào, người chơi sẽ nhận được buff.

Thế nhưng thôn Đào Nguyên không phải lúc nào cũng xuất hiện, muốn vào được thôn Đào Nguyên thì cần phải quan sát trạng thái của các cây đào trong bí cảnh.

Các cây đào trong bí cảnh sẽ có hai loại trạng thái, nở hoa và kết quả.

Trong trạng thái cây đào nở hoa, khu vực rừng của bí cảnh sẽ bị sương mù trắng che phủ, tầm nhìn hạ thấp, thôn Đào Nguyên ở giữa bí cảnh sẽ đóng lại; còn trong trạng thái cây đào kết quả, các tuyển thủ có thể tiến vào thôn Đào Nguyên, tìm kiếm các quả đào buff sức mạnh.

Những quả đào khác nhau sẽ có hiệu quả các nhau sau khi các tướng sử dụng, các thuộc tính được buff có thể nhiều hoặc ít, nhưng mỗi lần thôn Đào Nguyên mở ra, mỗi người chơi chỉ có thể sử dụng một quả đào.

Trước sử quả đào được sử dụng thì người chơi vẫn có thể tiến hành cướp đoạt, chỉ cần giết chết được người đang cầm đào, thì đào sẽ rơi từ trên người đó xuống.

Trong khi đó lối với thôn Đào Nguyên chỉ có một, ai có thể canh đúng thời điểm để bước vào thôn Đào Nguyên đầu tiên, ai có thể chiếm được tiên cơ, phụ thuộc rất nhiều vào tài nguyên của đội và cả thực lực của người chơi.

Đây là một phương pháp thử nghiệm khả năng phối hợp của toàn đội và năng lực kiểm soát bản đồ rất hiệu quả, đồng thời cũng là một cơ hội để kiểm tra năng lực nắm bắt cơ hội của Jungler.

Ở vị trí Jungler, Giang Chu cần phải cố gắng nâng lực chiến của mình lên hết mức có thể trước khi cây đào kết quả, đồng thời hỗ trợ đồng đội mình giành được lợi thế các đường, để khi thôn Đào Nguyên mở ra họ có thể bứt tốc tiến vào thôn, chiếm được ưu thế.

Điều khiển tướng rừng Linh Miêu, Giang Chu nhanh chóng farm sạch quái rừng trước mắt, men theo biển sương mù đi tới đường giữa.

Không cần Giang Chu mở miệng nhắc nhở, Trì Diễn đã hiểu được mục đích của Giang Chu, anh lập tức di chuyển Hỏa Diễm Nữ Vu tiến về phía trước, tung ra Ngọn lửa gió lốc.

Động tác của Ngàn Kiếm rất nhanh nhẹn, phản đòn ném ra một thanh đao về phía Hỏa Diễm Nữ Vu, chỉ trong chớp mắt lao về phía sau lưng Hỏa Diễm Nữ Vu, vừa né tránh skill khống chế của Hỏa Diễm Nữ Vu vừa tạo ra uy hiếp cho cô.

Thế nhưng Hỏa Diễm Nữ Vu không hề hoang mang, cô vừa nhúc nhích né đi nhát đao thứ hai của Ngàn Kiếm, vừa xoay người hướng theo Ngàn Kiếm thả ra Ngọn lửa hồng liên.

Ngàn Kiếm lập tức ném ra thanh đao thứ ba tránh né kỹ năng của Hỏa Diễm Nữ Vu, thế nhưng ngay sau đó, Linh Miêu nhào ra từ trong rừng đào, đánh chuẩn xác vào vị trí mà thanh đao thứ ba của Ngàn Kiếm cắm vào.

"Cháy lên nào, những đứa con của ta!"

Ngọn lửa hồng liên của Hỏa Diễm Nữ Vu một lần nữa lao tới, Ngàn Kiếm bị Linh Miêu giữ chân không thể nào tránh né, thanh máu lập tức bay sạch.

"First blood"

[Hỏa Diễm Nữ Vu (Linh Miêu hỗ trợ)(đỏ) đã giết chết Ngàn Kiếm (xanh)]

- --

"Phối hợp quá đẹp mắt, ST giành được chiến công đầu!" Trùng Trùng lớn tiếng khen: "Mid Jung của ST phối hợp quá xuất sắc, combo skill rất chuẩn chỉ."

Tiểu Ni cũng nói, "Không thể tin được rằng đây là lần đầu tiên Hound đánh giải chuyên nghiệp, tâm lý và kỹ năng đều vô cùng ổn định."

Jesse phân tích: "Xét tình hình hiện tại của trận đấu thì đây là pha first blood rất quan trọng. Vốn dĩ các pháp sư như Hỏa Diễm Nữ Vu khi phải đối mặt với tướng sát thủ sẽ ở tình thế rất khó khăn, thế nhưng giờ Hỏa Diễm Nữ Vu đã lấy được đầu người, lại hơn Ngàn Kiếm một đợt farm quái nên là bên ưu bên nhược sẽ hoán đổi, sau pha này hẳn là đường giữa của Hỏa Diễm Nữ Vu sẽ tương đối thoải mái."

Trên màn hình lớn, Linh Miêu đã bắt đầu di chuyển xuống nửa rừng dưới của NAT, Jesse kinh ngạc: "Ồ! Hiện tại đang là giai đoạn cây đào nở hoa, trong rừng đang là một biển sương mù, Hound định cướp rừng của địch lúc này sao? Có phải hơi liều lĩnh không?"

Trùng Trùng cũng khá ngạc nhiên, "Mắt mà NAT đã cắm lúc trước không phát hiện được Hound, thế nhưng Jungler Lee của họ vừa mới ăn xong nửa rừng bên trên, nếu như tiết tấu thông thường của Lee thì tiếp theo sẽ đi xuống nửa dưới ăn rừng, vậy là họ sẽ bắt gặp nhau ư?"

Tiểu Ni nghĩ ngợi, "Tướng mà Lee sử dụng là Tiều Phu Tà Ác, khả năng đi solo rất mạnh, Linh Miêu mà đối mặt với anh ta thì chắc chắn sẽ ở tình thế xấu, tôi hơi không hiểu được nước đi này của Hound."

- --

Nhóm caster không hiểu được nước đi của Giang Chu, nhưng Trì Diễn lại hiểu rất rõ.

Sau khi đập xong trụ đầu của NAT, Trì Diễn không lựa chọn quay về nhà mua đồ mà đi đường vòng vào biển sương mù trong rừng, men theo con đường Giang Chu đi trước đó để xuống nửa rừng dưới của NAT.

"Đội trưởng." Giọng của Giang Chu vang lên trong tai nghe.

Trì Diễn lập tức cho Hỏa Diễm Nữ Vu ngừng di chuyển, trốn vào sau một thân cây đào.

Đúng lúc này, có một bóng đen xuất hiện trong biển sương mù trắng xóa.

Không đợi cho bóng dáng người đó xuất hiện rõ ràng, Linh Miêu đứng cách đó không xa đã nhào thẳng vào bóng đen.

Trong màn sương dày đặc, một người đàn ông thô kệch khiêng theo một cái rìu lớn bước ra, đó là Tiều Phu Tà Ác.

Bị Linh Miêu bất ngờ tập kích, Tiều Phu Tà Ác cũng không cảm thấy hoảng loạn.

Từ góc nhìn của hắn, Mid laner của họ đã bị giết, Mid laner của ST đẩy đường xong hẳn là đã về nhà mua đồ, dưới tình huống 1v1 không có đồng đội hỗ trợ, Linh Miêu ở giai đoạn đầu game có sức chiến đấu không cao mà đi tìm hắn thì chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết.

Thế nhưng ngay khi hắn giơ rìu lên chuẩn bị bổ một nhát vào Linh Miêu, một cơn lốc mang theo ngọn lửa cuốn lấy hắn thổi bay lên trời, ngay sau đó móng vuốt của Linh Miêu cào vào người hắn.

[Linh Miêu (Hỏa Diễm Nữ Vu hỗ trợ)(đỏ) đã giết chết Tiều Phu Tà Ác (xanh)]

- --

"Pha ăn mạng này của Hound đúng là thông minh thật," Tiểu Ni bình luận, đồng thời cũng đặt ra nghi vấn, "Có điều, mặc dù làm vậy sẽ áp chế sự phát triển của Tiều Phu Tà Ác và cả tốc độ farm rừng, nhưng để cho Mid laner đi cướp rừng cùng Jungler sớm như vậy thì kinh tế của Hỏa Diễm Nữ Vu cũng sẽ bị ảnh hưởng, liệu có phải là mất nhiều hơn được không?"

"Đúng rồi, Ngàn Kiếm đã sống lại đang farm lính trên đường giữa, nếu lúc này Hỏa Diễm Nữ Vu về nhà lên đồ thì chắc chắn sẽ hụt farm." Jesse vừa nói dứt lời, ST đã lại đưa ra một lựa chọn khác khiến hắn kinh ngạc, "Ơ? Hỏa Diễm Nữ Vu không hề quay về nhà mua đồ mà cũng không quay lại đường giữa, cô đang cùng Linh Miêu bắt đầu càn quét rừng của NAT."

"Đường dưới của NAT muốn lên hỗ trợ, nhưng họ bị Chanh Tử và Whale kiềm chế, Chanh Tử đang đánh rất gay gắt, như vậy thì NAT sẽ phải nhường lại toàn bộ tài nguyên rừng cho địch rồi." Tiểu Ni quay sang hỏi Trùng Trùng: "Trùng Trùng, anh cảm thấy thế nào về loạt đường đi nước bước này?"

"Cặp đôi Mid Jung của ST trước mắt đúng là đang chiếm được ưu thế, nhưng đúng như cô vừa nói, Mid và Jung nếu luôn đi cặp với nhau như vậy sẽ khiến Hỏa Diễm Nữ Vu không thể mạnh lên nhanh được. Đội hình này của ST lấy Hỏa Diễm Nữ Vu làm mấu chốt, nếu cô ấy không thể snowball thì giai đoạn cuối trận xoay quanh thôn Đào Nguyên sẽ rất khó đánh combat tổng." Trùng Trùng cau mày, không hiểu tại sao ST lại đưa ra lựa chọn như vậy.

Mid Jung đánh cặp là một chiến thuật rất phổ thông. Thông thường thì để đảm bảo mình sẽ snowball được thì Mid laner cứ cách một khoảng thời gian sẽ đi theo Jungler phối hợp hành động, thế nhưng cũng không hề giống cái kiểu Jung Mid buộc chặt vào nhau như hai thành viên của ST hiện giờ.

Tiểu Ni cũng đặt ra một vấn đề khác, "Nếu như ST sử dụng chiến thuật lấy Mid Jung làm mấu chốt, thì tôi có thể hiểu được lý do họ lấy Linh Miêu, nhưng tại sao họ lại lấy một tướng Mid vừa có tốc độ di chuyển không cao mà vừa không đủ độ linh hoạt như Hỏa Diễm Nữ Vu chứ? Loại tướng burst damage này cần phải farm lính trên đường mới snowball được mà."

Về điểm này Trùng Trùng cũng chưa kịp nghĩ ra đáp án, "Có lẽ đây là chiến thuật độc quyền của ST, có hiệu quả hay không thì chúng ta hãy tiếp tục xem đi."

- --

Ngàn Kiếm về tới đường giữa, có lẽ biết rằng Jungler bên mình không còn nên hắn đẩy đường rất thận trọng.

Nhưng cho dù cẩn thận đến đâu thì hắn cũng không thể đoán được rằng Hỏa Diễm Nữ Vu vẫn không quay về nhà mà đi thẳng tới đường giữa.

Đi cùng cô là một Linh Miêu đã có chiêu ulti hóa lớn.

Thời điểm Hỏa Diễm Nữ Vu cưỡi trên lưng Linh Miêu nhào về phía hắn, Ngàn Kiếm gần như đần mặt ra, thậm chí còn không kịp bấm tốc biến.

[Hỏa Diễm Nữ Vu (Linh Miêu hỗ trợ)(đỏ) đã giết chết Ngàn Kiếm (xanh)]

Ăn xong mạng này, Hỏa Diễm Nữ Vu cuối cùng cũng về nhà.

Ngàn Kiếm vốn tưởng ác mộng của mình cuối cùng cũng kết thúc, ai dè nó chỉ vừa mới bắt đầu.

Vì đã giết được hai mạng nên trang bị và lực chiến của Hỏa Diễm Nữ Vu hoàn toàn nghiền áp Ngàn Kiếm. Hỏa Diễm Nữ Vu lúc này không cần Linh Miêu hỗ trợ cũng có thể dễ dàng đè ép Ngàn Kiếm, điều này khiến cho tướng sát thủ như Ngàn Kiếm rất khó phát triển, chứ đừng nói là đi gank đường khác, mỗi lần ném đao ra cũng rất khó khăn.

Phần rừng của NAT hiện tại cũng đã dần biến thành vườn nhà ST, tình trạng kinh tế của Tiều Phu Tà Ác còn thảm hơn Ngàn Kiếm nhiều.

Một loạt phản ứng dây chuyền được kích hoạt, Linh Miêu có được ưu thế lớn bắt đầu gank thường xuyên hai đường trên dưới, liên tục vài lần gank như vậy khiến cho Top laner của NAT ăn hành tới đau khổ.

Thế nhưng NAT quả thật là một đội tuyển có đủ thực lực để chống lại thử thách, năng lực của và tố chất tâm lý của các tuyển thủ đều rất tốt, bọn họ cũng không thể nào đầu hàng chịu trận như vậy được.

NAT điều chỉnh chiến thuật rất nhanh, bọn họ siết chặt đội hình bắt đầu tập trung lên đồ, cật lực tránh các pha combat với ST, hy vọng có thể kéo dài trận đấu tới giai đoạn sau hòng tìm kiếm cơ hội.

Phương pháp này quả thật hữu hiệu, cũng khiến tiết tấu của Linh Miêu bị đứt đoạn.

Đáng tiếc thay, đây là bản đồ Chốn Đào Nguyên, một lúc sau cây đào đã bước vào giai đoạn kết quả, sương mù dày đặc trong rừng dần dần tan đi, để lộ thôn Đào Nguyên nằm giữa rừng đào.

Trận chiến tranh cướp đào ở thôn Đào Nguyên sắp phải bắt đầu rồi.

Đây là trận combat mà NAT không thể tránh được, nếu như để ST thuận lợi cướp được quả đào trong thôn Đào Nguyên thì họ cũng không còn cửa thắng.

Do đường vào thôn Đào Nguyên chỉ có một, vậy nên để chiếm thế chủ động, NAT lựa chọn từ bỏ đường trên và tài nguyên rừng, khi cây đào còn chưa hoàn toàn kết quả họ đã rồng rắn đi về phía thôn Đào Nguyên rồi.

Lúc này, Hỏa Diễm Nữ Vu bên ST đang quay về nhà một mình, những người khác tuy rằng đã đuổi dần về hướng thôn Đào Nguyên, nhưng vẫn là chậm hơn NAT một bước.

Chỉ có một mình Linh Miêu với tốc độ di chuyển cao là đuổi kịp NAT.

Dù cho trang bị của Linh Miêu rất mạnh, nhưng cũng không thể nào cản được tận năm người bên NAT.

Tiều Phu Tà Ác bổ một rìu đầu tiên xuống, Linh Miêu liền sử dụng skill nhảy lên né tránh, cùng lúc đó thanh đao của Ngàn Kiếm cũng phóng tới.

Linh Miêu một lần nữa tránh né bằng tốc biến, nhưng để tránh được những skill tiếp theo lại là chuyện rất khó khăn.

Ở khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, trên người Linh Miêu chợt tỏa ra một vầng hào quang, Hỏa Diễm Nữ Vu tựa như một nữ chiến binh, xuất hiện bên cạnh Linh Miêu chỉ trong nháy mắt.

Đây chính là skill mua bằng đá năng lượng trong cửa hàng - "Teleport", tiêu hao 1000 đá năng lượng để có thể dịch chuyển tức thời tới vị trí một binh lính hoặc thành viên bên đội mình, là skill sử dụng một lần rất đắt đỏ.

Thấy thành viên mạnh nhất bên ST xuất hiện, các thành viên NAT như gặp đại địch, nhưng dù sao thì quân số của NAT vẫn chiếm ưu thế, bọn họ một lần nữa vọt lên.

Đối mặt với đòn tấn công từ năm người, Linh Miêu đã hóa lớn không hề chùn bước, ngược lại để cho Hỏa Diễm Nữ Vu leo lên người mình sau đó lao vào quân địch, trực tiếp khống chế ba thành viên bên kia.

Ngọn lửa hồng liên của Hỏa Diễm Nữ Vu có sát thương AOE* rất mạnh, trong nháy mắt Linh Miêu lao lên, ngọn lửa hồng liên của cô cũng phóng ra, ba người bị khống chế không thể tránh được ngọn lửa cháy bỏng, thanh máu cũng bốc hơi rất nhanh.

(AOE: (Area of effect) khi một nhân vật tung skill gây ra sát thương trên diện rộng, khiến tất cả các đối thủ trong một khu vực chịu sát thương, đó gọi là skill AOE.)

[Hỏa Diễm Nữ Vu (Linh Miêu hỗ trợ)(đỏ) đã giết chết Tiều Phu Tà Ác (xanh)]

[Hỏa Diễm Nữ Vu (Linh Miêu hỗ trợ)(đỏ) đã giết chết Bách Hoa Tiên (xanh)]

[Hỏa Diễm Nữ Vu (Linh Miêu hỗ trợ)(đỏ) đã giết chết Ngàn Kiếm (xanh)]

Quân số giảm đi ba người, khí thế của NAT tức thì chùng xuống, thế nhưng ADC Ngân Sí của bọn họ vẫn chưa từ bỏ.

Thừa dịp Linh Miêu và Hỏa Diễm Nữ Vu đang bận rộn với đồng đội không để ý tới mình, Ngân Sí điều khiển Thợ Săn Tùng Lâm rón rén đi vào rừng đào, bắn liên tiếp vài phát vào Hỏa Diễm Nữ Vu có sát thương cao nhất.

Hỏa Diễm Nữ Vu máu không dày, rất nhanh đã bị Thợ Săn Tùng Lâm đánh cho tàn máu, Linh Miêu tuy rằng muốn đưa Hỏa Diễm Nữ Vu kéo giãn khoảng cách, thế nhưng Top laner của NAT sử dụng Vượn Quỷ lúc này cũng đã full đồ, dùng chính thân thể của mình ngăn chặn Linh Miêu, dồn sức hỗ trợ cho Thợ Săn Tùng Lâm tấn công.

Ngay khi Hỏa Diễm Nữ Vu chỉ còn chút xíu nữa là bay màu, chợt có ba phi kiếm từ phía xa lao tới, xiên thẳng vào Thợ Săn Tùng Lâm.

[Kiếm Tiên (Thỏ Ngọc hỗ trợ) (đỏ) đã giết chết Thợ Săn Tùng Lâm (xanh)]

Ở phía bên kia, Chỉ Sơn cũng cầm Quan Chấp Hành đấm choáng Vượn Quỷ, kết hợp với Hỏa Diễm Nữ Vu tiễn hắn về trời.

[Quan Chấp Hành (Hỏa Diễm Nữ Vu, Linh Miêu hỗ trợ)(đỏ) đã giết chết Vượn Quỷ (xanh)]

Bộ đôi đường dưới và Top laner của ST cuối cùng cũng đuổi đến nơi.

Đối mặt với ST đã đông đủ, NAT còn chưa bước qua được cửa thôn đã bị giết sạch.

Pha combat tổng này trực tiếp quyết định cục diện của trận đấu, năm người ST tiến vào thôn Đào Nguyên, trong tình huống không có đối thủ quấy nhiễu họ đều nhận được buff thuộc tính rất cao từ quả đào.

Vốn dĩ trang bị của họ đã hơn hẳn NAT, có thêm buff thuộc tính này lại như hổ thêm cánh, rất nhanh, ở phút thứ 26, ST đoạt được năng lượng trung tâm của NAT và giành được thắng lợi.

- --

Tiểu Ni kinh ngạc kêu lên, "Thật khó có thể tưởng tượng! Cặp Mid Jung này của ST thật sự quá đáng sợ."

"Cuối cùng tôi cũng hiểu được tại sao họ lại để Rain cầm Hỏa Diễm Nữ Vu rồi, thứ mà ST cần chính là burst damage chứ không phải tốc độ di chuyển." Giọng của Trùng Trùng không thể giấu nổi hưng phấn, "Nhắc đến cặp bài trùng của ST, Mid laner có tốc độ di chuyển chậm không phải là vấn đề, bởi vì cậu ấy chỉ cần Jungler trợ giúp là sẽ có được ưu thế, hơn nữa đưa theo đồng đội đi cùng việc farm rừng cũng được hoàn thành rất nhanh."

Jesse cũng có lời khen ngợi tương tự: "Mid Jung của ST hỗ trợ lẫn nhau quá trọn vẹn, đường giữa có Hỏa Diễm Nữ Vu áp chế, Ngàn Kiếm ném đao còn khó chứ đừng bảo là đi gank đường, mà sự linh hoạt của Linh Miêu cũng giúp cậu ấy đảo đường rất nhanh, kiểu phối hợp này đúng là quá đẹp mắt."

Tiểu Ni cũng bổ sung: "Có lẽ NAT đã định kéo dài trận đấu đến late game để có hi vọng lật kèo, thế nhưng đây là bí cảnh có thôn Đào Nguyên, hẳn đây cũng là ban huấn luyện của ST lựa chọn map này, để ngăn không cho NAT kéo dài trận đấu."

Jesse gật đầu, "Thật ra quyết định bước vào thôn Đào Nguyên trước của NAT là rất chính xác, chẳng qua Hound hành động quá nhanh, cú teleport của Rain cũng hết sức kịp thời, hai người kiên cường đánh 2v5 nhằm cắt đứt đường sống của NAT."

Trùng Trùng cũng xúc động, "Trước khi thi đấu chúng ta hoàn toàn không ngờ là một trận đấu giữa hai đội này lại kết thúc nhanh đến vậy, càng không ngờ là cặp đôi của ST lại có màn thể hiện chấn động đến thế. Chỉ hi vọng rằng NAT có thể nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái, sau đây chúng ta sẽ phải bước vào trận đấu thứ hai, mong rằng các tuyển thủ ở hai bên sẽ mang đến cho chúng ta một trận đấu càng đẹp mắt hơn."

Tổ caster đã phát biểu xong cái nhìn của mình, khán giả xem livestream tất nhiên cũng có rất nhiều điều muốn nói.

Có người kinh ngạc vì trận đấu kết thúc quá nhanh, NAT quá nát:

[Không phải chứ, có 26 phút đã kết thúc rồi, giờ còn chưa đến 6 giờ nữa, nhà tôi còn chưa nấu xong cơm chiều!]

[Trận này NAT gà quá rồi, Ngân Sí hoàn toàn không phát huy được cái gì cả.]

[NAT đang làm cái gì vậy trời, nghỉ xong một đợt thi đấu lại nên chưa thích ứng kịp hả? Vô địch giải mùa xuân mà trình độ chỉ có thể này à?]

[Mất mặt quá rồi, năm đánh hai mà không đánh nổi, trước khi Rain teleport tới chỉ có một người mà cũng không giết nổi sao?]

[Lee mộng du hay sao á, rừng nhà mình mà cứ như cái siêu thị để người ta đi dạo, còn mình thì chẳng mua được cái qué gì.]

Cũng có người điên cuồng khen cặp Mid Jung của ST:

[Mọi người có cảm thấy lúc Hỏa Diễm Nữ Vu cưỡi trên người Linh Miêu đánh chết Ngàn Kiếm trông rất có khí phách anh hùng không, Ngàn Kiếm chắc cũng bị dọa cho hết hồn.]

[Cặp đôi nhà ST đẹp trai quá ạ, hợp tác kéo cả đội bay.]

[Tui thấy Rain với Hound ăn ý quá trời à!]

[Lúc Rain teleport đến bên Hound cứu cậu ấy, tui suýt thì phát điên luôn á! Tình cảm phải đến mức nào mà đồng đội bị năm người vây quanh còn có thể tele tới cứu người vậy?]

[Là một tân binh thì Hound thể hiện quá tốt rồi.]

[Hound quả đúng là rất giỏi!]

Tất nhiên cũng có ý kiến đối lập:

[Hound giỏi cái mẹ gì, không phải là được Vũ Thần hỗ trợ nên mới vậy sao? MVP trận này cũng là Vũ Thần, 11/0/7, nhìn số liệu đẹp thật.]

[Đánh Linh Miêu còn dám lao ra 1v5, nghĩ mình là tướng gì vậy? Cuối cùng còn phải để đồng đội tới cứu.]

[Tôi cũng cảm thấy Hound trận này cứ như công cụ của Rain vậy, kỹ thuật đánh rừng của cậu ta chắc cũng thường thường vậy thôi.]

[Đám fan của Hound bớt gáy đi, nếu không phải có cái danh tân binh thì Hound thật ra đánh cũng chả ra gì đâu.]

......

Không lâu sau, phần bình luận vốn đang thảo luận chuyện thắng thua hai bên lại bỗng biến thành thảo luận rốt cuộc trình độ của Hound như thế nào.

Có người cảm thấy Hound thực lực hơn người, cũng có người cảm thấy Hound hoàn toàn là được Rain gánh.

Nhất thời, hai bên mỗi bên một ý tranh luận không hồi kết.

Tất cả những chuyện này xảy ra nhưng không một tuyển thủ nào thấy, bởi vì họ đã bước lên sân khấu một lần nữa.

Rất nhanh, hiệp đấu thứ hai giữa ST và NAT đã bắt đầu.

Trì Diễn một lần nữa giành được quyền lựa chọn bản đồ, để tránh tiết lộ quá nhiều chiến thuật của đội, Kha Viễn một lần nữa lựa chọn Chốn Đào Nguyên, bí cảnh mà họ vừa giành thắng lợi.

Ở giai đoạn ban pick lần này, NAT đã ban thẳng tướng mà Giang Chu vừa sử dụng, Linh Miêu.

Xem ra huấn luyện viên của NAT cho rằng tiết tấu mà cặp đôi của ST đạt được chính là nhờ sự linh hoạt phi thường của Linh Miêu.

Thấy vậy, Giang Chu nhếch khóe miệng, lựa chọn một tướng sát thủ, Thợ Săn Ma.

Tất cả mọi người bao gồm cả NAT đều không ngờ rằng, trận đấu thứ hai kết thúc còn nhanh hơn trận đầu tiên.

Caster Tiểu Ni vỗ tay hoan hô, vì kích động mà mặt còn ửng hồng, "Không thể tin nổi, đây thực sự là Thợ Săn Ma sao? Cấp 1 đã đi cướp rừng NAT, cấp 3 đã bắt đường giữa, cấp 4 đánh càng gắt hơn..... Mỗi lần cậu ấy ra tay là tuyệt đối sẽ không đi về tay không!"

"Đúng vậy! Hound quả thật đã phát huy hết tất cả giá trị của tướng Thợ Săn Ma này vô cùng nhuần nhuyễn, thời điểm giữa trận trong combat tổng cậu ấy chặn đến hai cái ulti của đội địch, tôi cảm thấy đây có thể là top 10 highlight của giải đấu mùa hè lần này." Jesse cao giọng hẳn lên, "Thì ra Linh Miêu của ST ở trận đầu tiên chỉ là lựa chọn giấu bài thôi, đánh rừng bằng sát thủ mới là sở trường của Hound."

Cựu thành viên của ST, Trùng Trùng lại còn phấn khởi hơn hẳn hai người kia, "Đúng là quá kinh khủng, trận đấu này hoàn toàn là một show diễn của Hound! Lối chơi này khác hoàn toàn so với ST trước kia, có vẻ NAT không hề đoán trước được rằng sẽ có một ngày ST thi đấu bằng phong cách tiến công điên cuồng như vậy, Hound cứ như một con dao nhọn đâm vào tim NAT, khiến họ không có cách nào chống trả. Đến giờ tôi vẫn khó có thể tin được rằng đây là một màn thể hiện của một tân binh, Hound giành được MVP trận này là hoàn toàn xứng đáng!"

"Nếu mọi người nhìn vẻ ngoài của Hound thì chắc sẽ càng khó tin hơn." Jesse nhìn chằm chằm Hound đang cúi chào người xem trên màn hình, nói: "Bề ngoài đáng yêu thế này, ai mà tin nổi cậu ấy chính là Thợ Săn Ma vừa rồi chứ?"

Tiểu Ni cũng có hứng vui đùa, "Haha, vừa rồi Trì Diễn chơi tướng Mid Ảo Thuật Gia Thỏ, là một bé thỏ nhỏ, ai nhìn vào chắc cũng tưởng Thợ Săn Ma là Rain, Hound mới là Mid nhỉ."

-

Hết chương 21.

Edit xong chương này mà lưng mình suýt gãy =))) mọi người đọc xong hãy cho mình xin một lượt bình chọn nha:3

Ơn trời từ giờ đến hết truyện không còn chương nào quá 5k chữ nữa =)))))