Tôi Là Con Gái Ruột Mất Tích Nhiều Năm Của Nhà Giàu Số Một

Chương 14: Hôn



Dịch: Dii

=====================

“Em không muốn đi.” Quý Tinh Diêu rất kháng cự, cô không muốn nhìn thấy những người đó chút nào.

Hạ Kiêu ôm Quý Tinh Diêu không để cô chạy trốn, “Người ta cũng gõ cửa rồi em có thể đi trốn được sao?”

Quý Tinh Diêu uất ức, “Em không muốn gặp bọn họ.”

Hạ Kiêu vỗ về Quý Tinh Diêu lắc đầu, “Như vậy cũng không thể đuổi người ta đi về được, ngoan ngoãn đi thay đồ đi.”

Quý Tinh Diêu xoay người thay quần áo, đi được hai bước, nhớ ra gì đó, lại dừng lại.

Hạ Kiêu: “Đừng sợ bảo bối.”

Quý Tinh Diêu quay đầu nhìn Hạ Kiêu không biết đang nghĩ gì, rồi lại đột nhiên cúi đầu xuống, “Bỏ đi hay là không đi nữa.”

Hạ Kiêu bước tới, cúi xuống nhìn cô chỉ tiếc rèn sắt không thành thép giống như anh rất tức giận, “Sao càng lớn càng nhát gan rồi, lúc nhỏ cũng gan lắm mà….”

Hạ Kiêu nhận ra gì đó, chặn đầu lưỡi lại, trong lòng Quý Tinh Diêu đang nghĩ chuyện khác, không để ý Hạ Kiêu nói gì, chỉ biết Hạ Kiêu hiểu lầm rồi, lắc đầu nói: “Không phải, bây giờ anh, chắc không thích hợp cùng đi tới buổi họp lớp với em đâu?”

Hai tay Hạ Kiêu ôm lấy vai Quý Tinh Diêu, xoay Quý Tinh Diêu một vòng, rồi đẩy cô vào phòng để quần áo, “Có gì không thích hợp chứ?”

Quý Tinh Diêu bị đẩy về phía trước hai bước, đập cái bộp vào cái tay đang nắm vai cô của Hạ Kiêu, quay đầu nhìn anh, thấy dáng vẻ không hề để tâm của Hạ Kiêu bèn vội lo lắng thay anh, “Anh là minh tinh, phim còn đang được phát sóng nữa, trên mạng đều nói bây giờ anh đang ở giai đoạn hot, sao có thể để lộ chuyện của hai đứa mình được?”

Quý Tinh Diêu chưa từng đu idol, cũng chẳng phải người hay ngụp lặn trong các nhóm fans, nhưng cô bây giờ cũng được coi là fans sự nghiệp của Hạ Kiêu, cô đã tận mắt trông thấy bộ phim khởi chiếu, nhân khí của Hạ Kiêu đúng là làm người ta kinh ngạc.

Lúc bắt đầu, fans trên weibo của Hạ Kiêu chỉ có 2tr người, tới bây giờ, khi phim chưa chiếu tới một tháng thì fans đã tăng thêm 12tr người, chắc là Hạ Kiêu dùng tốc độ bàn thờ để hút fans mất.

Một tháng này, chỉ cần phim được chiếu, thì cái tên Hạ Kiêu sẽ được réo trên hotsearch, vô số kiểu tâng bốc.

Quý Tinh Diêu chưa thấy fans nào sẽ tâng bốc idol của mình như thế, ngày nào cũng nhao nhao gọi.

– Đù, anh trai này là ai, sao giờ tôi mới phát hiện ra.

– Lại vì sắc đẹp của anh trai khiến quỷ thần đều đổ gục — u là trời!!!

– Lần đầu tiên anh mặc quân trang thì hãy bước vào giấc mơ của em nhé!!

– Hôm nay anh yêu chỉ xuất hiện có 2’, vitamin Hạ Kiêu không đủ, tôi tương tư thành bệnh mất.

– Anh à bộ quân trang này đúng là đỉnh của chóp luôn!!!

– Anh à đôi mắt của anh là vĩnh cửu á!!!

– Anh chiến đấu ngầu quá đi!!

– Anh là nam chính chạy ra từ tiểu thuyết trên Tấn Giang phải không?

– Kĩ thuật diễn mắt của anh mãi đỉnh, em không còn gì để nói…

Đoạn video Hạ Kiêu mặc quân trang khiến cho mọi người như phát cuồng bình luận ở dưới, trên diễn đàn âm nhạc nào đó đã được hơn nghìn vạn lượt like, trên nền tảng mạng xã hội nào đó cũng đã được chia sẻ hơn 200.000 lượt, chỉ cần mở bất kỳ nền tảng nào, đều sẽ lướt thấy ảnh Hạ Kiêu mặc quân trang, vô cùng mạnh mẽ như nước thuỷ triều, khiến Hạ Kiêu nổi tiếng ra cả ngoài vòng giải trí.

Chia sẻ rầm rộ với quy mô lớn như thế, bạn nói có phiền không, nhưng Hạ Kiêu thực sự rất đẹp trai, chỉ sợ đó chính là nhan sắc đỉnh cao trong giới giải trí vốn không hiếm trai xinh gái đẹp rồi, ai mà cự tuyệt nổi việc có một anh đẹp trai mà lại gợi cảm mê người tới thế?

Vì vậy, dù Hạ Kiêu đóng vai nam thứ phản diện nhưng độ nổi tiếng của anh lại cao hơn nam chính nữ chính, không chỉ thu hút đông đảo fan nữ mà ngay cả fan nam cũng không buông tha.

Trong những năm gần đây, thị trường đã trở nên bão hòa, năm nay dù nhiều nghệ sĩ mới thành danh nhưng vẫn chưa có một ngôi sao nào có thể gọi là ăn khách.

Hạ Kiêu chính là một hắc mã ở trong giới giải trí đang trong tình trạng suy thoái này, có lẽ là nam minh tinh hot nhất trong năm nay, không biết có biết bao người đang nhìn chằm chằm anh.

Tình huống bây giờ của anh sao có thể cùng cô đi họp lớp được đây? Nếu hai người cùng xuất hiện, lỡ bị chụp lại, lộ chuyện, ảnh hưởng tới sự nghiệp của anh ấy thì làm sao đây?

Mà Quý Tinh Diêu khi lướt vòng bạn bè thì thường nhìn thấy không ít người đang đu phim, bọn họ bị Hạ Kiêu trong phim quyến rũ tới quên lối về, thậm chí còn mua không ít sản phẩm Hạ Kiêu làm người đại diện.

Quý Tinh Diêu nghe nói từ sau khi Hạ Kiêu hot lên thì không nhận việc nữa, các đại ngôn bây giờ đều là có quan hệ tốt khi quay phim, hoặc là đã được sắp xếp ổn thoả trước khi quay phim.

Mấy ngày nay Quý Tinh Diêu là fans sự nghiệp, cũng biết đây là cách không có lý lắm, giá cả trước và sau khi hot không thể giống nhau được, sau khi Hạ Kiêu hot lên, phần lớn các thương hiệu đều tìm tới, giá khởi đầu cũng cao hơn trước nhiều lần, bây giờ mới là thời cơ thích hợp nhất để hưởng lợi từ việc hot lên, nhưng Hạ Kiêu lại để trống khoảng thời gian này.

Bởi vì chuyện này, công ty Hạ Kiêu được fans mới tới lôi ra nói, nói công ty Hạ Kiêu kéo chân sau, liên luỵ tới anh trai bọn họ, nhưng công ty cũng có nỗi khổ không thể nói, ai có thể đắc tội nổi cách nghĩ thế này của boss chứ?

Quý Tinh Diêu đúng là thật sự lo lắng thay cho Hạ Kiêu, cô nói cho anh nghe điều mình lo lắng.

Nhưng Hạ Kiêu nhìn thấy dáng vẻ cau mày lo lắng của Quý Tinh Diêu, lại không nhịn được, đột nhiên cười lên.

Quý Tinh Diêu hơi khó chịu, “Anh, anh cười cái gì, đây là chuyện rất nghiêm túc.”

Hạ Kiêu cười một hồi, mới thu lại nụ cười dưới cái nhìn mãnh liệt của Quý Tinh Diêu, “Theo em thì, sau khi anh hot lên thì không được gặp người, phải lén lén lút lút, trốn tránh không gặp người à?”

Nói tới điều này Hạ Kiêu còn có việc khác bước nhanh tới trước mặt Quý Tinh Diêu, nhìn Quý Tinh Diêu, nghiêm túc hỏi cô: “Thực ra em không muốn cho anh danh phận gì nên mới tìm cái cớ này phải không.”

Quý Tinh Diêu nhẹ nhàng đẩy mặt Hạ Kiêu ra, “Anh đừng có nói bậy.”

Hai tay Hạ Kiêu lại đặt lên vai Quý Tinh Diêu một lần nữa, đẩy Quý Tinh Diêu vào phòng thay đồ, “Đừng có nghĩ lung tung nữa, mau thay đồ đi, anh đây có gì mà không thể gặp người ta chứ.”

Quý Tinh Diêu: “Nhưng mà…”

Hạ Kiêu: “Không có nhưng mà.”

Quý Tinh Diêu bị đẩy vào phòng thay đồ, Hạ Kiêu cũng lên phòng thay đồ trên tầng, chọn đi chọn lại đổi đi đổi lại, mới lôi ra được một quần áo đắt nhất ở trong ngăn kéo, tay cầm 3 chiếc nhẫn, chọn ra 2 chiếc có gắn kim cương trông có vẻ rất đắt, còn dùng keo xịt tóc chỉnh lại mái tóc, xịt cả nước hoa nữa, bước tới quầy kính mắt, mắt cũng hoa hết cả lên, là cái kiểu khi đeo lên sẽ lộ ra ngay khí chất giàu có.

Đương nhiên, thứ đồ này mà ở trên người khác thì sẽ thể hiện đó là một tên nhà giàu, nhưng khi Hạ Kiêu đeo vào thì đó là cảm giác thời thượng, sang trọng.

Hạ Kiêu chỉnh trang lại rồi bước xuống lầu, Quý Tinh Diêu cũng nuốt nước bọt bước chậm ra khỏi phòng thay đồ, mặc chiếc quần bò và áo len đơn giản, trông có vẻ trong trẻo và sạch sẽ.

Quý Tinh Diêu nhìn thấy trang phục của Hạ Kiêu sửng sốt một lúc, phong cách trang trí của ngôi nhà này rất đẹp, nhìn từ góc độ Hạ Kiêu đang đứng, trông giống như một nam người mẫu quốc tế bước ra từ buổi biểu diễn.

Quý Tinh Diêu thấy trên tay Hạ Kiêu cầm 3, 4 chiếc cài áo đá quý, “Anh định đeo cái này á, khoa trương quá…”

Hạ Kiêu cầm chiếc kính râm trên tay gõ nhẹ lên đầu Quý Tinh Diêu, “Khoa trương là đúng rồi, em thế này là không được, không có sát khí gì cả, không áp được cục diện đâu.”

Quý Tinh Diêu ngơ ngác, sát khí, không áp được cục diện? Là cô nghĩ sai sao, bọn họ thật sự là đi họp lớp chứ không phải đánh nhau phải không?

Hạ Kiêu lại đẩy Quý Tinh Diêu vào phòng thay đồ, trong đó toàn là đồ của nhãn hiệu nổi tiếng chưa cắt mác, chọn một bộ đắt ơi là đắt của Channel, rồi lấy chiếc túi của hãng Birkin ở trong tủ, hoa tai thì chọn đôi đắt nhất.

Quý Tinh Diêu ở phía sau Hạ Kiêu ôm một đống đồ, vẻ mặt giống cô nhóc xách đồ, như chưa từng thấy thế giới này. Đợi tới khi Hạ Kiêu chọn nhẫn, thấy mấy chiếc nhẫn nằm trong hộp, không hài lòng, cau mày lại, dè bỉu, “Trang bị thế này không được rồi…”

Cuối cùng thì Hạ Kiêu miễn cưỡng chọn chiếc vòng tay của nhà Tiffany đưa cho Quý Tinh Diêu, “Đi đi, thay hết lên.”

Quý Tinh Diêu ôm một đống đồ trong tay, mím môi, do dự hết lần này đến lần khác, cuối cùng thu hết can đảm vào phòng thay quần áo.

Quý Tinh Diêu chưa từng thử kiểu phong cách khoa trương thế này, một là trước giờ cô vẫn luôn là phong cách đơn giản mộc mạc, không giống với phong cách trước đây chút nào, hai là trước đây cô không có khả năng mua nổi mấy thứ đắt giá thế này.

Quý Tinh Diêu bước từ phòng thay đồ ra, cúi thấp đầu vân vê góc váy, có chút không thoải mái, “Cái này, xinh không anh? Có phải có gì lạ không…”

Hạ Kiêu quay lại nhìn Quý Tinh Diêu, “Đẹp.”

Hạ Kiêu bước tới nắm tay Quý Tinh Diêu dẫn Quý Tinh Diêu đến trước gương, đứng phía sau Quý Tinh Diêu nhìn cô qua gương, “Tiểu tiên nữ nhà anh cho dù mặc bao tải lên người thì cũng là tiểu tiên nữ xinh đẹp nhất.”

Quý Tinh Diêu nhìn mình qua gương, trên người khoác bộ quần áo màu trắng của Channel, cổ đeo sợi dây chuyền chân trâu to tròn, tai cũng đeo đôi hoa tai trân châu, sợi dây chuyền và hoa tai là một bộ, mái tóc dày thì buông thả phía sau, làm hiện rõ khuôn mặt trắng nõn của cô, dưới ánh đèn làn da dường như còn sáng hơn còn đẹp hơn trân châu.

Hạ Kiêu cũng ngắm cô từ trong gương, đưa tay nắm cằm cô lắc lắc, “Nhớ cái góc này nha bảo bối, nhìn xem, có phải sát khí bội phần không.”

Quý Tinh Diêu giữ nguyên góc này nhè nhẹ ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy người trong gương có chút kỳ lạ, giống như chị đại bá khí, có chút giống Tô Tiểu Tiểu, không, còn khó chọc hơn cả Tô Tiểu Tiểu, còn bá khí ngút trời hơn.

Đúng là rất sát khí thật.

Quý Tinh Diêu nhìn mình trong gương, bắt chước Tô Tiểu Tiểu tỏ vẻ khinh thường.

Hạ Kiêu nhìn gật đầu, “Không tệ, có chút giống rồi đó.”

“Có phải là rất khó chọc vào không” Quý Tinh Diêu phì cười, lông mày cong cong, vô cùng đáng yêu, mềm mềm cuộn thành một cục cute, nào còn dáng vẻ khó chọc vào như ban nãy.

Hạ Kiêu bóp má cô, “Đừng cười.”

Quý Tinh Diêu không cười nữa, thu lại nụ cười, chỉ có đáy mắt vẫn còn vương ý cười, quét sạch nét muộn phiền ban nãy.

Hạ Kiêu khoác áo cho Quý Tinh, lách người đi đến huyền quan* Hạ Kiêu chọn chìa khóa xe trong ngăn kéo, nhắm trúng chiếc Lamborghini phiên bản giới hạn.

*Bậc trước cửa, chỗ hay để tủ giày.

Hai người lên xe, bước nhanh chân, tới khách sạn Chu Thiên.

Tuy Quý Tinh Diêu được Hạ Kiêu tạm thời dỗ vui trở lại, nhưng khi theo anh lên xe, tới nơi gặp mặt, nghĩ tới mục đích của chuyến đi này, có chút muộn phiền, lúc này vừa hay có điện thoại, là Dương Nhân Nhân gọi.

Điện thoại trong lòng bàn tay rung lên Quý Tinh Diêu nhưng Quý Tinh Diêu không nhấc máy.

Tình cờ là lúc đèn đỏ, Hạ Kiêu dừng xe lại nhìn, “Nghe đi, nói là sắp tới rồi.”

Quý Tinh Diêu nghe điện thoại dựa theo những gì Hạ Kiêu nói, nói lại với đầu dây bên kia.

Lúc này đã hơn 8 giờ tối, tiệc vẫn chưa tan, chờ xe đến khách sạn Chu Thiên đã gần 8 giờ rưỡi, đám người này vẫn chưa chịu đi, xem ra là hạ quyết tâm chờ cô đến mới thôi.

8 rưỡi, hai người đã tới nơi đỗ xe của khách sạn Chu Thiên, vừa xuống xe, thì Quý Tinh Diêu đã kéo tay áo Hạ Kiêu lại, “Lỡ mà anh bị chụp xong rồi bị đăng lên mạng thì phải làm sao?”

Hạ Kiêu nhẹ cười, nói: “Em không đợi được tới lúc muốn tuyên bố à, đương nhiên phải cảm ơn người đó rồi.”

Quý Tinh Diêu trừng anh, “Anh lại không nghiêm túc nữa rồi.”

Hạ Kiêu xuống xe, nhìn quanh một vòng rồi ôm Quý Tinh Diêu xuống, “Đừng sợ, anh có tính toán mà.”

Quý Tinh Diêu thấy anh không giống nói đùa, lúc này mới gật đầu, chỉ là vẫn có chút lo lắng trong lòng.

Ngoài việc này ra, Quý Tinh Diêu còn một nỗi lo khác, cô sợ khi tới nơi rồi, thì Tô Tiểu Tiểu sẽ chất vấn cô lúc đầu sao tại thời điểm đó lại từ chối, lúc đó ngại biết bao, nhưng bây giờ dường như cô đã bớt vài nỗi lo về vấn đề này.

Dường như những hành động trước kia của Tô Tiểu Tiểu khiến Quý Tinh Diêu luôn có nghi ngờ với những lời cô ta nói, bây giờ thấy Hạ Kiêu và Quý Tinh Diêu lại không hề sợ bị lộ, dù sao thì cô cũng chủ động đưa anh tới đây, Quý Tinh Diêu càng nghi ngờ những gì mà Tô Tiểu Tiểu nói.

Chân của Quý Tinh Diêu bị thương lâu như vậy gần như ổn rồi về cơ bản thì cô có thể đi xuống đất, nhưng hơi chậm và hơi mất tự nhiên.

Quý Tinh Diêu không báo với Dương Nhân Nhân cô đã tới, bọn họ đi luôn vào phòng bao mà Dương Nhân Nhân nhắn, tìm một hồi. Lúc này, trên hành lang hầu như đã chẳng còn ai, người đi qua đi lại nhiều nhất ở khách sạn Chu Thiên phần lớn là những nhân viên phục vụ bận rộn, có thể nhìn thấy một đôi trai tài gái sắc ở nơi xa xa, đều không nhịn được ngoái lại, nhỏ tiếng bàn luận.

Các nhân viên trong khách sạn Chu Thiên không được phép đem điện thoại di động trong lúc làm việc, ngay cả khi danh tính của Hạ Kiêu bị nhận ra anh cũng sẽ không sợ.

Hạ Kiêu nhẹ ôm vai Quý Tinh Diêu, ôm cô chầm chậm bước vào phòng bao, “Còn nhớ anh đã nói gì với em không, bảo bối?”

Quý Tinh Diêu nhớ ra được là cái gì hơi nâng cằm lên, “Như này.”

Hạ Kiêu chọc núm đồng tiền của Quý Tinh Diêu, “Đừng cười nữa, cũng đừng nói như thế, em muốn làm sao thì cứ làm thế đi.”

Quý Tinh Diêu thấy dáng vẻ lo lắng của anh, còn tự mình biện bạch, “Em đâu có nghĩ mấy đó đâu, em nên bỏ ra mà.”

Hạ Kiêu cười nói, “Đó là cô nhóc đáng thương nhà ai đang khóc nhè thế.”

Quý Tinh Diêu ngại ngùng, “Đó không phải là lý do.”

Hạ Kiêu, “Oh, thế thì là vì sao nào?”

Quý Tinh Diêu lắc đầu không nói gì.

Bởi vì em nghĩ anh đã lừa dối em.

Trong lúc nói chuyện thì Hạ Kiêu đã đưa Quý Tinh Diêu tới cửa phòng bao, phòng bao rất náo nhiệt, bảy tám người cũng mang tới hiệu quả như mười mấy người, Quý Tinh Diêu đứng trước cửa phòng cũng nghe thấy âm thanh nhộn nhịp ở bên trong, cũng đành trưng ra vẻ mặt hoà hợp, nhóm nhỏ trong trường học năm đó, cũng tụ tập ở trong phòng bao này.

Quý Tinh Diêu hít một hơi thật sâu, nụ cười trên môi tắt dần, đẩy cửa phòng bao ra.

Cửa mở ra người trong phòng bao đều quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy dáng người thướt tha đứng trước cửa phòng, mặc bộ đồ của Channel trên người, trang điểm xinh đẹp, trông như đại tiểu thư nhà nào đó mới bước ra từ phim Hàn Quốc, cao ngạo lạnh lùng, không dễ gần.

Mọi người đều bị khí thế mạnh mẽ đó doạ hết một lượt, không ai dám nói gì, lòng thầm đoán đây là ai, nhưng đợi người đó tiến thêm hai bước, mới phát hiện hoá ra đó là Quý Tinh Diêu dịu dàng và hiền lành.

Trời ạ, cô ấy sao có thể thay đổi nhiều như vậy. Mọi người trong phòng bao hai mắt nhìn nhau trong mắt đều lộ ra vẻ không hiểu.

Lần xuất hiện này của Quý Tinh Diêu, đã áp chế được khí thế của đối phương, chiếm được ưu thế.

Tô Tiểu Tiểu nhìn Quý Tinh Diêu từ trên xuống dưới. Quần áo là của Chanel, trang sức là của Mikimoto, túi của Hermes, giày là của Balenciaga. Cả bộ đồ trên người cô đắt gần bằng chiếc xe cô ta lái. Quý Tinh Diêu là đứa mồ côi nghèo, làm sao cô có thể mua được những thứ này?

Cô ta không phải bị Tần Hoài Húc vứt bỏ sao? Tần Hoài Húc còn cùng Chu Kế Nguyệt đang ở Đức, không thể cùng cô ta làm lành được, chuyện gì đang xảy ra?

Chắc không phải hàng fake F1 chứ? Haha.

Đáy lòng Tô Tiểu Tiểu dè bỉu, nhưng vẻ mặt thì vẫn chu đáo, cô ta đứng lên, cười tươi rói, “Yo, đại mỹ nữ họ Quý của chúng ta cuối cùng cũng chịu tới rồi à, may mà mọi người đều có lòng nhẫn nại, ngay trước khi tan cuộc thì cậu đã tới.”

Chị em tốt Trần Doanh của Tô Tiểu Tiểu cũng hùa theo, “Còn lo là cậu tốt nghiệp rồi thì không còn quen biết mấy đứa bạn cũ như chúng tôi nữa, không tới đây cơ.”

Quý Tinh Diêu không đáp, chỉ lạnh nhạt nói một câu, “Lâu rồi không gặp.”

Dáng vẻ lạnh nhạt của Quý Tinh Diêu khiến Tô Tiểu Tiểu khựng lại, cộng thêm việc thấy đồ trên người Quý Tinh Diêu, đã hơn hẳn cô ta rồi, cướp mất phong thái đứng đầu của cô ta, sự bất mãn trong lòng Tô Tiểu Tiểu đối với Quý Tinh Diêu ngày càng nhiều.

Dương Nhân Nhân vẫy tay với Quý Tinh Diêu, “Tinh Diêu, ngồi chỗ tớ này, chân cậu sao rồi?”

Quý Tinh Diêu nói: “Đợt trước mới trẹo chân, không sao đâu.”

Trương Bội ở một bên nói: “Chúng ta học vũ đạo, sợ nhất là mấy vết thương thế này, Tinh Diêu đừng có xem là chuyện nhỏ đấy. Nếu chân đã không tốt, thì cũng không cần phải chạy tới đây đâu.”

Quý Tinh Diêu ngồi xuống, “Không sao.”

Em gái Trần Trần của Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ, “Một mình Tinh Diêu tới đây à? Chân không tốt sao không để cho bạn trai đưa cậu tới đây thế.”

Một cô chị em Nghiên Nghiên của Tô Tiểu Tiểu cũng hùa theo Trần Trần, “Đợt trước Tinh Diêu chia tay với bạn trai rồi, cậu quên à.”

Trần Trần ngạc nhiên, “Xem cái trí nhớ của tớ này.”

Tô Tiểu Tiểu chen vào, “Tinh Diêu, chuyện hai người là sao thế, không phải trước đây tình cảm rất tốt sao, sao tự nhiên lại không cần cậu nữa, đàn ông mà, chẳng phải thứ tốt lành gì.”

Mấy người cùng nhau hùa theo, châm vào vết thương của Quý Tinh Diêu.

Tô Tiểu Tiểu chen vào, “Còn không phải sao, đàn ông chẳng phải thứ tốt lành gì. Vị hôn phu của cậu đâu, sao để một đại mỹ nữ như cậu ở đây không quản thế? Chạy tới đây náo với hotgirl mạng làm gì, ài, cậu không phải là diễn viên à, có vị hôn phu là được sao? Có vị hôn phu thì có thể ghép cp với nam diễn viên khác được sao?”

Lâm Thuyên cũng góp vui, “Sao tớ nghe nói nam diễn viên đó không có đồng ý, đơn phương tự mình xào cp thôi.”

Mặt Tô Tiểu Tiểu càng khó coi, cau mặt lại, “Cậu nghe ở đâu thế, tớ nói với công ty là không làm cái này, là bên diễn viên nam kia cứ quấn lấy không buông, tớ cũng hết cách rồi.”

Chủ đề bị dẫn đi, hai bên cũng bắt đầu chọc ngoáy nhau.

Quý Tinh Diêu nghe bọn họ chọc nhau, cũng thấy họ chán thật đấy, cô nhìn thời gian trên điện thoại, muốn rời đi, đang nghĩ, thì Hạ Kiêu gửi tin nhắn tới, “Đi?”

Cũng coi như tâm lý tương thông đi, Quý Tinh Diêu cắn môi nhịn cười, gửi một chữ “Được” cho Hạ Kiêu.

Người nào đó có đôi mắt sắc bén bên cạnh lập tức lớn tiếng hỏi, thu hút sự chú ý của cả bàn, “Tinh Diêu nói chuyện với ai mà cười ngọt ngào vậy.”

Quý Tinh Diêu cất điện thoại, nhìn phản ứng của mọi người trong phòng nói: “Bạn trai mình.”

Ngay khi những lời này nói ra, vẻ mặt của những người có mặt ở phòng bao đều khác hẳn.

Bạn trai? Tô Tiểu Tiểu cau mày đầu tiên, không phải bây giờ Tần Hoài Húc đang yêu bạn gái cũ Chu Kế Nguyệt sao? Lẽ nào vẫn không bỏ được Quý Tinh Diêu nên lén qua lại?

Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhăn mày, luôn thấy có gì đó không đúng, thế là cười hỏi, “Có phải cậu chia tay với bạn trai rồi không, tớ có mặt ở hiện trường đó, lẽ nào hai người lại làm lành rồi? Nhưng mà tớ có nghe nói, anh ta đã ở bên cô gái khác rồi mà.”

Quý Tinh Diêu lắc đầu, không trực tiếp trả lời, chỉ nói, “Cậu có thể có hiểu nhầm gì đó rồi.”

Tô Tiểu Tiểu không chịu bỏ qua, “Có thể có hiểu nhầm gì được…”

Tô Tiểu Tiểu chưa kịp nói xong thì cửa đã bị bật mở sau đó một người đàn ông bước vào.

Người đàn ông chân dài vai rộng, tư thế ngay thẳng, bộ quần áo màu đen càng khiến làn da trắng của anh thêm phần phát sáng, đôi lông mày đậm nét, đôi mắt sâu thẳm, chiếc mũi cao ngất cùng chiếc cằm vuông vức, coi anh ấy là biên giới, chia thế giới này thành hai phần, thế giới thật ở bên này, thế giới không thật là ở bên anh, nam chính từ tiểu thuyết bước ra ngoài đời thực, đẹp trai tới nỗi khiến người ta dừng bước.

Mà thực ra điều khiến người ở đây cảm thấy không thực đó là, cái người hôm qua còn ở trong phim mê hoặc lòng dân kia, hôm nay lại thật sự xuất hiện ở ngay cửa phòng, có một khoảnh khắc bọn họ nghĩ rằng có phải ở đây bố trí một bảng led không nữa, người đàn ông mặc đồ đen này không phải là người thật, mà chỉ là một tấm biển quảng cáo mà thôi.

Nhưng rõ ràng là không phải.

Anh buông bàn tay đang nắm tay nắm cửa phòng ra, dang rộng đôi chân dài từng bước rời khỏi cửa đi về phía trước xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Gặp quỷ rồi, khách sạn này đã tạo ra bất ngờ đặc biệt gì đây?

Từ khi Hạ Kiêu bước vào, cho tới khi anh ưu nhã nhẹ nhàng thả bước chân, bước từng bước tới cạnh Quý Tinh Diêu, đoạn đường chỉ có nửa phút ngắn ngủi, nhưng cả căn phòng không một tiếng động, có cô gái còn há miệng kinh ngạc không động đậy gì.

Tới khi Hạ Kiêu đứng một chỗ, dừng ở ngay bên Quý Tinh Diêu, lúc này giống như mở chốt khoá, cả căn phòng bao chợt vang lên tiếng kinh ngạc.

“A!”

“Hạ Kiêu!”

“Trời ơi! Hạ Kiêu “

“Má ơi, thật sự là Hạ Kiêu!”

“Hạ Kiêu sao lại xuất hiện ở đây?”

“Anh thật sự là Hạ Kiêu à?”

Đánh giá từ phản ứng của tất cả các cô gái có mặt ở đây, họ đều biết Hạ Kiêu.

Hạ Kiêu đứng bên cạnh Quý Tinh Diêu, nhưng thực ra anh lại đang ở giữa Tô Tiểu Tiểu và Quý Tinh Diêu, vì phòng bao đã được Tô Tiểu Tiểu bao từ trước nên mọi người đều nghĩ Hạ Kiêu đến để tìm Tô Tiểu Tiểu.

“Tiểu Tiểu, vậy mà cậu còn quen biết với Hạ Kiêu?”

“Trời ạ, hai người sắp hợp tác à?”

“Tiểu Tiểu, Hạ Kiêu tới tìm cậu à?”

“Lẽ nào hai người đang quen nhau?”

Tô Tiểu Tiểu cũng sửng sốt, cô ta không biết Hạ Kiêu, sao Hạ Kiêu có thể xuất hiện ở đây?

Nếu là một minh tinh nhỏ bình thường, Tô Tiểu Tiểu, người sinh ra trong gia đình phú nhị đại có thể không coi trọng chuyện này, nhưng sau khi dấn thân vào làng giải trí, Tô Tiểu Tiểu càng hiểu sâu hơn về ngành này.

Hạ Kiêu thuộc công ty giải trí Thần Tiêu, mấy năm nay phát triển nhanh chóng, không chỉ có nghệ sĩ có danh tiếng vượt trội, còn ký được hợp đồng với một vài biên kịch và đạo diễn có tiếng, nội bộ chế tác cũng coi như hoàn thiện, hai năm nay chỉ cần ra tay, coi như không bạo hot thì cũng kiếm được khoản kha khá.

Công ty này không ký với mấy đại lưu lượng, phần lớn là ký với người mới và diễn viên có thực lực, bình thường rất khiêm tốn, trông có vẻ bí ẩn, nhưng trong giới giải trí thì rất có địa vị.

Vai diễn của công ty Thần Tiêu có rất nhiều người muốn cướp, Tô Tiểu Tiểu cũng biết, mà Hạ Kiêu, khi debut đã được diễn vai nam 8 của bộ phim Thần Tiêu, đại chế tác cấp S, đạo diễn lớn, Hạ Kiêu này chắc chắn không đơn giản. Sau này một người bạn trong vòng giải trí đột nhiên nói những tin tức nội bộ cho cô ta, cô ta lăn lộn trong vòng này nhiều năm rồi, trong tay cũng nắm không ít thông tin, thực tế cổ phần của Hạ Kiêu ở Thần Tiêu, bối cảnh rất sâu.

Công ty của Tô Tiểu Tiểu cũng được coi là một công ty lớn, công ty này cũng có không ít quan hệ thân thiết với Tô Tiểu Tiểu, nên cô ta mới được công ty ký hợp đồng, cũng bởi tầng quan hệ này, nên người đại diện và cao tầng của công ty đều đối xử rất tốt với cô, đột nhiên Tô Tiểu Tiểu nhớ ra, hôm nay người đại diện muốn nói cho cô ta một tin tốt, lẽ nào tìm được đường liên hệ với Hạ Kiêu rồi sao?

Tô Tiểu Tiểu cảm thấy không thể tin được, nhưng trừ cách giải thích này ra thì cô không nghĩ tới việc tại sao Hạ Kiêu lại xuất hiện ở đây. Không lẽ là bởi người khác sao? Đừng có đùa nữa, ở phòng này ngoài mình cô ta ra thì ai mới có thể có chút quan hệ với Hạ Kiêu trong giới giải trí hơn nữa lại còn cùng là phú nhị đại chứ?

*phú nhị đại: thế hệ con nhà giàu thứ 2

Nghĩ tới đây Tô Tiểu Tiểu thu hết can đảm mỉm cười đứng dậy,  “Xin chào, Hạ….”

Tô Tiểu Tiểu vừa đưa tay ra, thì Hạ Kiêu bèn lướt qua người cô ta, nhẹ đặt tay lên đầu Quý Tinh Diêu, chỉnh lại tóc cho cô, “Ngại quá, chân của Diêu Diêu bị thương, không tiện ở lâu, tôi phải đưa cô ấy đi bệnh viện rồi.”

Ngay khi những lời này nói ra, cả phòng lập tức yên tĩnh Tô Tiểu Tiểu sững người tại chỗ vẻ mặt rất khó coi.

Diêu, Diêu?

Anh… vậy mà tới tìm Quý Tinh Diêu?

Dương Nhân Nhân không thể tưởng tượng nổi hỏi Quý Tinh Diêu, “Tinh Diêu, hai người… biết nhau?”

Quý Tinh Diêu quay đầu nhìn Hạ Kiêu, “Bạn trai mình.”

Giọng Tô Tiểu Tiểu đột nhiên cao lên gần như sắc bén, cô  ta không dám tin: “Bạn trai cậu không phải là Tần Hoài Húc à?”

Hạ Kiêu cười như không cười liếc mắt nhìn cô ta, “Vị tiểu thư này, cô ở trước mặt bạn trai hiện tại của cô ấy nhắc về bạn trai cũ, cô không cảm thấy không hợp lễ nghi sao?”

Bạn trai hiện tại… bạn trai cũ….

Anh vậy mà nhận rồi!

Cho nên anh thật sự là bạn trai của Quý Tinh Diêu!

Mọi người ở đây đều bị sốc, Quý Tinh Diêu đã có bạn trai mới? Khi nào vậy? Bạn trai mới còn là nghệ sĩ nổi tiếng? Hạ Kiêu có bị điên không đang ở thời điểm hot như vậy lại đi yêu đương?

Vô số câu hỏi quay cuồng trong đầu mọi người, Dương Nhân Nhân cũng đã bị sốc, “Diêu Diêu cậu đổi bạn trai khi nào vậy?”

Quý Tinh Diêu cũng dần hiểu ra một điều từ phản ứng của họ, hóa ra người bạn trai đã lừa dối cô bỏ rơi cô một lần nữa là bạn trai cũ?

Cho nên….

Quý Tinh Diêu không khỏi nhìn Hạ Kiêu, là cô hiểu lầm anh rồi?

Có gì đó không đúng lắm nhưng Quý Tinh Diêu không quan tâm lắm, bởi vì Hạ Kiêu sẽ không lừa dối cô, điều này khiến cô cảm thấy như niềm vui khó tả, cô ngước mắt lên nhìn Hạ Kiêu đôi mắt sáng ngời tràn ngập niềm vui. 

Ánh mắt như vậy ai có thể chịu được?

Hạ Kiêu nhìn Quý Tinh Diêu hầu kết khẽ nhúc nhích, nha đầu này đây là làm gì vậy?

Quý Tinh Diêu nở nụ cười ngọt ngào trên mặt, cô vươn tay kéo ống tay áo của Hạ Kiêu, “Chúng ta về nhà thôi.”

Bây giờ cô rất vui, không muốn quan tâm đ ến những người này chút nào, không cần thiết phải lãng phí thời gian cho họ, phải không?

Hạ Kiêu bị giọng nói của cô ngọt tới tận tim gãi mũi, “Được.”

Sau đó anh cúi xuống ôm Quý Tinh Diêu.

Đám người kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Hạ Kiêu cười hờ hững, “Chân của Diêu Diêu đang bị thương tôi phải đưa cô ấy về trước, hóa đơn đã thanh toán rồi, mọi người tiếp tục đi, đừng ngại.”

“Ồ, phải rồi.” Hạ Kiêu vừa đi hai bước liền dừng lại quay đầu nhìn những người này, cười nói: “Chuyện liên quan đến người cũ của Diêu Diêu mọi người đừng nhắc lại mãi nữa, cho dù là với mục đích gì thì cũng rất vô duyên, mọi người nói xem có phải không?”

Lời này như chỉ thẳng vào mặt ai đó, không lễ phép, không giáo dưỡng.

Quần chúng vây quanh đều đỏ mặt, mặt của Tô Tiểu Tiểu biến thành màu gan lợn luôn.

Không phải Quý Tinh Diêu bị Tần Hoài Húc bỏ rơi sao? Cô ta không phải nên tuyệt vọng sao? Làm sao cô ta có thể leo lên Hạ Kiêu rồi? Khuôn mặt của Tô Tiểu Tiểu tái xanh vì tức giận.

Hạ Kiêu ôm Quý Tinh Diêu ra khỏi phòng bao, trợ lý Tiểu Vương vào phòng bao tiến hành dọn dẹp công việc sau cùng.

———

Cho tới khi được Hạ Kiêu ôm ra khỏi phòng bao, lên xe, mặt Quý Tinh Diêu vẫn nóng hổi, cô đỏ mặt nhìn Hạ Kiêu, Hạ Kiêu bị Quý Tinh Diêu nhìn tới nỗi nóng khắp người luôn.

Hạ Kiêu đưa tay chặn ánh mắt của Quý Tinh Diêu, “Cô nhóc này, em có chuyện gì thế, sao lại nhìn anh như thế.”

“Không có gì.” Quý Tinh Diêu kéo tay Hạ Kiêu xuống tiếp tục nhìn anh với đôi mắt sáng ngời, lúc trước cô đã hiểu lầm anh, anh không lừa dối cô, bên ngoài cũng không có người khác, anh chỉ đối xử tốt với cô.

Quý Tinh Diêu nghĩ tới đây trong lòng ngọt lịm, vui vẻ muốn chết.

Trong mắt cô hiện lên niềm vui, khóe miệng nở nụ cười, hai má lúm đồng tiền nhỏ xinh như chứa đầy rượu. Hạ Kiêu cảm thấy xong rồi, rõ ràng là không uống rượu nhưng lại như say rồi như vậy còn lái xe cái gì nữa.

“Đừng nhìn nữa.” Giọng Hạ Kiêu hơi khàn.

Quý Tinh Diêu nhìn anh cười ngu ngốc, “Hả?”

Hạ Kiêu nhiên tiến lại gần, giọng nói trầm thấp đến khó tin, “Còn nhìn nữa sẽ hôn em đó.”

Quý Tinh Diêu chỉ cảm thấy lỗ tai đinh tai nhức óc, cả lưng đều tê dại cả người như bị rút hết sức lực mềm nhũn ra.

Quý Tinh Diêu hèn nhát thu mình trong góc, “Không nhìn thì không nhìn.”

Nói xong còn không can tâm lại nhát gan nói thêm một câu, “Nhỏ mọn”

Hạ Kiêu giận đến bật cười, anh sợ cô sợ nên nhẫn nhịn tha cho cô, cô lại cho rằng anh nhỏ mọn.

Hạ Kiêu không khởi động xe nữa, anh dùng ngón tay thắt dây an toàn của Quý Tinh Diêu đẩy Quý Tinh Diêu ra khỏi góc của ghế lái phụ, ôm cô vào lòng.

Quý Tinh Diêu lắc đầu cúi xuống, xấu hổ nhìn lên.

Hạ Kiêu miết cằm Quý Tinh Diêu, để cô nhìn mình, nhẹ cười, “Anh keo kiệt?”

Quý Tinh Diêu mím môi không nói, không nhìn anh nữa.

Hạ Kiêu quay qua, “Nhìn anh nhìn anh đi, cho em nhìn, chỉ là nhìn rồi, thì em phải chịu hậu quả đó.”

Quý Tinh Diêu rất tò mò, lại có thể có hậu quả gì?

Cô vừa quay lại nhìn Hạ Kiêu, thì anh đột nhiên quay qua, trên môi chợt có cảm xúc mềm mềm, hô hấp ấm áp, đồng tử Quý Tinh Diêu mở to, lông mi đáng thương rung lên.

Nụ hôn của anh vừa bá đạo vừa ấm áp, mang theo nhiệt độ nóng hổi, không mang theo loại cảm giác tiếp xúc đơn thuần của tình cảm thiếu niên, anh cạy răng cô, mạnh mẽ chen vào, cuộn đầu lưỡi mềm mại của cô, triền miền không dứt.

Quý Tinh Diêu thấy mình chẳng có cách nào thở được, nhịp tim đập nhanh, cơ thể như có dòng điện chạy toàn thân, không có sức gì, ngọt ngào như đòi mạng.

Quý Tinh Diêu bất lực kéo áo Hạ Kiêu, như một người chết đuối vớ được khúc cây bên sông.

Qua một hồi lâu, Quý Tinh Diêu mới được thả ra, môi sưng như con tôm, cô ngơ ngác đứng đó, sau đó nhanh như chớp chui vào ghế phó lái, không dám ngẩng đầu.

Quý Tinh Diêu nghe thấy tiếng cười đầy gợi cảm của Hạ Kiêu, tai chợt đỏ lên, mặt cũng hồng theo, ngón tay cô xoắn xuýt chiếc cúc áo, trong đầu thì đang không ngừng nhớ lại cảnh hôn ban nãy, không dừng được.

Quá k1ch thích, cũng quá ngọt ngào, quá thoải mái đi.

Tim vẫn đang đập bùm bụp không ngừng, sao lại thế chứ, cô thích anh tới vậy sao?

Một đường không nói gì, lúc xe về tới tiểu khu, hai người dường như khôi phục lại trạng thái bình thường, bỏ qua việc Quý Tinh Diêu đỏ mặt, thì dường như chẳng có gì xảy ra cả.

Sau khi trở về nhà, Quý Tinh Diêu nhìn vào bàn ăn đột nhiên nhớ ra hỏi Hạ Kiêu, “Anh ăn tối chưa?”

Hạ Kiêu lắc đầu, “Đói quá đi.”

Anh bị kẹt xe suốt đường, lúc về lại dẫn mình đi họp lớp, làm sao có thời gian để ăn được? Quý Tinh Diêu cảm thấy hơi đau lòng, “Có sủi cảo đông lạnh trong tủ lạnh, chúng ta lấy ra hâm lại đi “

Sợ Hạ Kiêu cảm thấy phiền lại không chịu ăn, cô lại nói: “Em cũng đói rồi.”

Buổi tối cô không có ăn gì, đi họp lớp tới bây giờ thật sự cũng hơi đói.

Quả nhiên, nghe thấy Quý Tinh Diêu kêu đói, Hạ Kiêu gật đầu, đi thay quần áo, bước tới trước tủ lạnh, chuẩn bị tự mình xuống bếp, “Em muốn ăn nhân gì đây.”

Quý Tinh Diêu cũng vừa thay quần áo xong, bước về phía anh, “Chỉ có nhân thập cẩm thôi.”

Quý Tinh Diêu với lấy sủi cảo đông lạnh, “Em làm cho.”

Hạ Kiêu giơ tay đang cầm sủi cảo đông lạnh lên cao, cô không với tới được, “Quy củ của nhà chúng ta là gì em lại quên rồi sao?”

Không cho phụ nữ vào bếp.

Quý Tinh Diêu giơ tay đầu hàng, “Vậy em với anh cùng làm.”

Hạ Kiêu dọn bàn, chuẩn bị xong hết đổ nước vào, lấy sủi cảo đông lạnh trong tủ lạnh đặt qua một bên đợi nước sôi, “Sao vậy, giám sát anh à?”

Hạ Kiêu mở nắp nồi, cho một gói sủi cảo vào nước sôi, “Qua bàn ngồi đợi đi.”

Quý Tinh Diêu bước vào vài bước đứng bên cạnh Hạ Kiêu, “Em cũng sẽ không làm cản trở anh đâu.”

Hạ Kiêu cười cười, “Ai nói em cản trở anh hả?”

Quý Tinh Diêu cười nhẹ, ngó nhìn, thấy sủi cảo là món ăn sẽ ăn vào lúc giao thừa, lúc giao thừa, mọi người sẽ ở bên nhau, hoặc là bởi Quý Tinh Diêu là cô nhi, chưa từng nếm qua cảm giác đoàn viên, thế là từ nhỏ đã có chấp niệm rất sâu với sủi cảo. Trước kia khi ở trường mầm non thì cũng có gói sủi cảo. Mọi người cùng nhau ăn, rất náo nhiệt. Quý Tinh Diêu cũng rất trân trọng, nhưng cô luôn cảm thấy, sủi cảo của viện phúc lợi, không giống với mùi vị nhuốm màu nhân gian của mọi nhà.

Quý Tinh Diêu thích ăn sủi cảo nhưng từ trước đến nay chưa từng một mình đi ăn. Cô cũng không nhớ được đã bao lâu rồi mình chưa ăn sủi cảo nữa, từ đoạn ký ức bị bỏ quên hình như Quý Tinh Diêu đã rất lâu rồi không ăn sủi cảo.

Đêm nay không phải là ngày tết hay lễ, chỉ là một ngày bình thường trong vô số ngày bình thường, nhưng đối với sủi cảo đêm nay Quý Tinh Diêu có chút mong đợi.

Cô liếc nhìn Hạ Kiêu đang từ từ khuấy sủi cảo, trong lòng cảm thấy ấm áp, giống như vừa húp xong một bát súp sủi cảo lớn, nhưng cô vẫn chưa ăn gì. Quý Tinh Diêu li3m môi, mong chờ sủi cảo.

Từ khóe mắt Hạ Kiêu nhìn thấy bộ dạng tham ăn của Quý Tinh Diêu, anh lặng lẽ mỉm cười.

Sủi cảo rất nhanh đã chín, Hạ Kiêu đặt sủi cảo lên đ ĩa, lấy ra một cái đ ĩa nhỏ, đổ giấm vào, “Không có giấm rồi?”

“Dì hôm nay có nhắc tới thì phải, nhưng mà em quên rồi.” Quý Tinh Diêu tức giận vỗ đầu: “Bỏ đi, cứ ăn như vậy cũng được.”

Hạ Kiêu gãi nhẹ trên sóng mũi của Quý Tinh Diêu, “Không có giấm thì sủi cảo ăn sẽ không ngon nữa, đợi đã, tầng một có siêu thị, năm phút nữa anh quay lại.”

Hạ Kiêu nói xong thì muốn đi.

Quý Tinh Diêu trong vô thức đưa tay ra nắm lấy tay Hạ Kiêu.

Hạ Kiêu: “Sao vậy em?”

Quý Tinh Diêu, “Em, em với anh cùng đi đi.”

Bên ngoài có chút lạnh, chân của Quý Tinh Diêu vẫn chưa linh hoạt cho lắm, Hạ Kiêu do dự, gật đầu, “Được, anh đi lấy áo khoác cho em.”

Hạ Kiêu mang cho Quý Tinh Diêu một chiếc áo khoác dày dặn, quàng khăn đội mũ cho cô.

Siêu thị ở lầu một, hai người tản bộ qua.

“Có muốn ăn vặt không?”

“Em thích khoai tây chiên này, mua một ít đi.”

“Lúc em không vui cũng sẽ thích ăn chocolate… biết em sợ béo, sô cô la đen.”

“Nước trái cây… Nước trái cây có nhiều chất bảo quản quá, muốn uống thì để dì giúp việc vắt cho em.”

“Bánh quy này rất ngon nhất định em sẽ thích.”

Hạ Kiêu và Quý Tinh Diêu đi đến khu vực bán gia vị, xe đẩy đã đầy ắp các loại đồ ăn vặt.

Quý Tinh Diêu học vũ đạo, vẫn luôn phải khống chế trọng lượng cơ thể mình, chưa từng dám phá lệ ăn đồ ăn vặt. Bây giờ, Quý Tinh Diêu nhìn môt đống đồ ăn vặt đó, lòng có chút phức tạp. Vừa muốn ăn, vừa muốn khỏi chân, vừa muốn khống chế trọng lượng cơ thể.

Cô cảm thấy Hạ Kiêu mua nhiều đồ ăn vặt cho cô là đang thử thách ý chí của cô, đây không phải là quà tặng, mà là thử thách thì có.

“Nhìn xem, em muốn mua thương hiệu giấm nào?”

Giọng của Hạ Kiêu phát ra từ trên đầu cô.

Quý Tinh Diêu lúc này mới phát hiện mình đã bước tới trước quầy hàng bán giấm.

Hạ Kiêu cầm một chai giấm từ hộp đựng, “Cái này thì sao?”

Quý Tinh Diêu không biết, bình đó đựng loại giấm cao cấp, giá cả cũng không phải là loại cao quý bình thường, Quý Tinh Diêu chưa từng nghe tới tên nhãn hiệu này, đương nhiên cũng không biết mùi vị sao.

Mà Quý Tinh Diêu cho rằng, làm một bình giấm, thân phận của nó không hợp với giá tiền của nó.

Quý Tinh Diêu nhận chai giấm từ tay Hạ Kiêu, đặt về chỗ cũ, rồi cầm chai giấm Sơn Tây Trần đưa cho anh, “Giấm Sơn Tây Trần này cũng ngon lắm đó.”

Hạ Kiêu cũng không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này, vì vậy anh gật đầu, “Nghe em.”

Quý Tinh Diêu ngẩng đầu nhìn khuôn mặt anh tuấn của Hạ Kiêu, tự nhiên có cảm giác hoảng loạn, người đẹp trai ưu nhã thế này, vậy mà cũng có một ngày ở nơi đây thảo luận chuyện củi dầu mắm muối với cô.

Hai người mua giấm xong thì không đi dạo nữa, Quý Tinh Diêu còn nhớ sủi cảo vừa mới vớt ra khỏi nồi, dạo thêm chút nữa thì sủi cảo nguội mất, mà cái giỏ trong ngực cô cũng không đựng nổi thứ gì nữa rồi.

Lúc hai người về nhà, sủi cảo vẫn còn hơi nóng, chấm với giấm vừa mua là hoàn hảo.

Đây chỉ là một đ ĩa sủi cảo được nấu nhanh chóng, mà Quý Tinh Diêu vẫn rất mong chờ, đôi mắt sáng lên, cô lấy đũa gắp sủi cảo, chấm chút giấm Sơn Tây Trần mới mua về, sau đó khuôn mặt đầy mong chờ bỏ vào miệng, nhẹ cắn một miếng, nước nhân trong sủi cảo trào ra, đậm vị mỹ thực.

Quý Tinh Diêu biểu cảm thích thú ngạc nhiên hưởng thụ trông rất đáng yêu.

Hạ Kiêu cười nhìn cô, trong mắt giống như chỉ có bóng dáng của Quý Tinh Diêu, “Ngon không em?”

Quai hàm Quý Tinh Diêu phồng lên, liên tục gật đầu, “Ngon lắm.”

Thật sự ăn rất ngon.

Cô hầu như chưa từng ăn sủi cảo nào ngon như vậy.

Hạ Kiêu bỏ thêm 2 cái sủi cảo vào chén Quý Tinh Diêu, “Vậy em ăn nhiều chút.”

Giọng Quý Tinh Diêu mơ hồ, “Lần sau sẽ không như vậy nữa.”

Hạ Kiêu nhìn Quý Tinh Diêu cười dịu dàng, tai Quý Tinh Diêu đỏ hết cả lên, tim đập rất nhanh, trong lòng nghĩ, thật tốt, bạn trai của mình không có hai lòng, chỉ tốt với mình cô thôi.

Chỉ là… Hạ Kiêu không làm việc cũng không phải tìm bạn gái khác, vậy trước đây anh bận chuyện gì ta?

——————

Tác giả có điều muốn nói: 

Các bảo bối à, năm mới vui vẻ!