Tôi Là Con Gái Ruột Mất Tích Nhiều Năm Của Nhà Giàu Số Một

Chương 20: Thay đổi tốt hơn



Dịch: 2TP

=====================

Cũng bởi vì một câu nói này của Hạ Kiêu, trong tối hôm đó, Chu Kế Nguyệt được cha ruột Triệu Thành Kiến dẫn về.

Chu Trọng Nguy quản con cái luôn luôn nghiêm khắc, nhìn Chu Thời Tranh có thể thấy được, chẳng những là con trai độc nhất của nhà giàu số một, ngoại hình xuất chúng, năng lực xuất chúng, từ nhỏ được người người nịnh bợ tâng bốc, mặc dù tính cách của anh ta có chút lạnh nhạt, nhưng lễ nghĩa đối nhân xử thế trước nay luôn chu toàn, có thể thấy được gia giáo Chu Trọng Nguy rất tốt.

Chu Kế Nguyệt làm ra chuyện xấu như vậy, còn bị người vạch ra trước mặt Chu Thời Tranh, việc này tất nhiên không thể cứ thế cho qua một cách dễ dàng được.

Nhưng Chu Thời Tranh là anh trai nuôi, cũng không tiện dạy dỗ quá nhiều, vì thế liền tìm Triệu Thành Kiến, để Triệu gia xem đó mà làm, anh ta cũng không muốn nhúng tay vào quá nhiều.

Chu Kế Nguyệt được dẫn về, hiện trường chỉ còn lại hai người Hạ Kiêu và Chu Thời Tranh. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Sắc mặt Chu Thời Tranh cũng không tốt đẹp gì, nhấp một ngụm rượu, không biết nghĩ đến cái gì mặt mày u ám.

Hạ Kiêu trên mặt vẫn là dáng vẻ lười nhác không chút để ý kia. Anh giống như đột nhiên có chút tò mò, hỏi Chu Thời Tranh một câu, “Em gái nuôi này… Chậc chậc. ”

Hạ Kiêu không đánh giá nhiều lắm, chỉ nói: “Cậu có nghĩ tới, nếu em gái cậu thật sự trở về nhìn thấy vị chị gái nuôi này sẽ nghĩ như thế nào? ”

Chu Thời Tranh hô hấp chậm lại, lại không nói gì, chỉ im lặng uống rượu, Hạ Kiêu liền biết anh ta kỳ thật cũng đã sớm nghĩ đến điểm này, chỉ là Chu An Duyệt từ đầu đến cuối đều không tìm về được, liền cứ sống như vậy thôi.

Hạ Kiêu và Chu Thời Tranh cụng ly, không nói gì nữa, đạo lý gì đó, cha con Chu gia đều hiểu, không cần anh xen vào, chuyện tình cảm vốn là một khoản nợ dai dẳng, không thể nào tính rõ ràng được.



Bầu không khí trong thư phòng Triệu gia lúc này có chút thâm trầm.

Triệu Thành Kiến vẻ mặt u ám ngồi trên sô pha hút thuốc, không nói một lời.

Giọng mẹ Triệu có chút bén nhọn, đôi mắt tràn đầy tức giận, hướng về phía Chu Kế Nguyệt tức giận mắng chửi, “Lúc trước nói với con như thế nào, con đều là gió thoảng bên tai có phải hay không? ”

“Những người có giao thiệp bên cạnh ba con Chu gia người nào chúng ta đều đắc tội không nổi, mấy năm nay con được người ta nịnh hót, bên ngoài xem con như tiểu thư Chu gia, con thật sự coi mình là con gái của Chu Trọng Nguy?”

“Con tỉnh táo lại đi! Mấy năm nay Chu Trọng Nguy chưa bao giờ buông tha việc tìm đứa con gái đoản mệnh kia của ông ta, con hiện tại không để ý lời ăn tiếng nói thận trọng đi theo bên cạnh ba con bọn họ bồi dưỡng tình cảm, chờ con gái của ông ta tìm về được, trong mắt còn có con, còn có Triệu gia chúng ta sao? Con còn dám đi ra ngoài đắc tội với người khác? ”

“Được rồi!” Chu Kế Nguyệt có chút không kiên nhẫn nhíu mày, mẹ luôn như vậy, lúc tốt thì nâng cô ta lên cung phụng giống như tổ tông, nhưng hễ Chu gia có chút gió thổi cỏ lay, thì giống như trời sắp sụp đến nơi vậy, Chu Kế Nguyệt hít sâu một hơi, mới nói: “Con nào biết lai lịch của anh ta? Con tưởng anh ta chỉ là một minh tinh nhỏ. ”

Nói xong Chu Kế Nguyệt lại hừ lạnh một tiếng, “Đừng lấy những lời này hù dọa con, nếu có thể tìm được Chu An Duyệt, thì đã sớm tìm về được rồi, đã tìm nhiều năm như vậy cũng không có tin tức gì, sợ là đã sớm chết rồi. Đừng cứ cả ngày la la hét hét. ”

Mẹ Triệu còn muốn nói thêm cái gì, đột nhiên thoáng nhìn thấy cửa thư phòng bị nhẹ nhàng mở ra một khe nhỏ, đứa con trai 7 tuổi lén lút thò cái đầu nhỏ vào nghe lén, bà Triệu ngậm miệng lại, đi về phía Triệu Quang Ngôn, “Bảo mẫu đâu, sao lại không đi theo con?”

Triệu Quang Ngôn liền cười khanh khách, “Chết lâu rồi, chết lâu rồi. ”

Mặt mẹ Triệu biến sắc, hung hăng phết vào mông hắn hai cái, “Không được nói bậy! Vừa rồi nghe thấy gì một câu cũng không được ra ngoài nói bậy. Con có nghe mẹ nói không? ”

Trong thư phòng vang lên tiếng khóc chói tai của trẻ con, ầm ĩ đến lợi hại.

Triệu Thành Kiến cau mày gõ nhẹ tàn thuốc, “Được rồi, cô dẫn nó ra ngoài đi. ”

Mẹ Triệu nhìn Triệu Thành Kiến một cái, ôm con trai đi ra ngoài.

Cửa thư phòng đóng lại, Triệu Thành Kiến lại hít một hơi thuốc, mới sâu kín hỏi: “Con đắc tội với ai? ”

Chu Kế Nguyệt bị sặc khói đến nhíu mày, “Không biết có lai lịch gì, một người họ Hạ, không biết là tên thật hay nghệ danh. ”

Triệu Thành Kiến nhíu mày, “Qua lại với Chu gia, họ Hạ…”

Triệu Thành Kiến không biết nghĩ đến cái gì, đồng tử bỗng nhiên co rút lại, tay bất giác run lên, tàn thuốc rơi trên quần, ông ta thậm chí cũng không chú ý, chỉ lẩm bẩm nói: “Là nhà kia…”

Chu Kế Nguyệt nghi hoặc nhìn về phía Triệu Thành Kiến, “Ba? ”

Triệu Thành Kiến thu hồi suy nghĩ, đem điếu thuốc dụi vào trong gạt tàn, giọng nói nặng nề, “Nếu thật sự là nhà kia, con thật đúng là động tới người không nên chọc vào. Thời gian này không cần ra ngoài, ở chỗ này tránh né tình thế hiện nay, chờ đến khi nào anh cả con hết giận, con đi tạ lỗi với nó, nếu vẫn không được, chỉ sợ phải đi tìm ba nuôi của con. ”

Chu Kế Nguyệt không thể tin nổi, “Ba! ” Đọc Full Tại Truyenfull.vn



Thời gian mấy ngày gần đây của Quý Tinh Diêu đã được sắp xếp kín lịch, cuối tuần cùng bác sĩ Lâm tiến hành trị liệu phục hồi chức năng, từ thứ hai đến thứ sáu đến Tư Hàm làm việc.

Quý Tinh Diêu là giáo viên múa mới vào, hiện tại còn chưa thể trực tiếp dạy học sinh, trước tiên phải tiến hành huấn luyện một tháng, lúc huấn luyện có nửa ngày làm trợ giảng giúp đỡ những giáo viên kỳ cựu quản lý học sinh, hoặc là giúp đỡ làm việc gì đó, để thuận tiện cho giáo viên mới nhanh chóng quen thuộc với môi trường làm việc.

Môi trường làm việc của Tư Hàm tương đối đơn thuần, hiện tại những người Quý Tinh Diêu tiếp xúc đều là giáo viên múa không có quan hệ cạnh tranh với cô, hoặc là giáo viên huấn luyện, cho dù là học sinh cũng đều là những đứa trẻ đơn thuần. Trước đây Hạ Kiêu đã tham khảo ý kiến bác sĩ tâm lý, bác sĩ tâm lý cũng cho rằng môi trường làm việc hiện tại của Quý Tinh Diêu có lợi khiến cho xu hướng trầm cảm của cô chuyển biến tốt đẹp.

Quả nhiên, sau khi đến Tư Hàm, tiếp xúc với nhiều người hơn, Quý Tinh Diêu dần dần cởi mở hơn, nụ cười hiện rõ hơn trên gương mặt cô, cô cũng nói nhiều hơn trước, so với lúc vừa mới xuất viện, rõ ràng đã thay đổi rất nhiều.

Lúc trước Hạ Kiêu bảo trợ lý sắp xếp để trống ra thời gian hai tháng của anh, chính là vì để giành thời gian ở bên cạnh Quý Tinh Diêu, trong hai tháng này ngoại trừ một số công việc nhận từ lúc đầu, bình thường Hạ Kiêu ở nhà đọc kịch bản, hoặc là xử lý các sản nghiệp khác của anh.

Lúc Hạ Kiêu rảnh rỗi, bình thường đều là anh lái xe đưa đón Quý Tinh Diêu, thời gian này đều sắp biến thành tài xế độc quyền của Quý Tinh Diêu rồi.

Hạ Kiêu lái xe đến tầng ngầm của Tư Hàm, trong tầng ngầm không có ai, Hạ Kiêu gửi tin nhắn cho Quý Tinh Diêu, tự mình xuống xe chờ cô. Tin nhắn vừa mới gửi đi, từ xa đã thấy Quý Tinh Diêu tươi tắn chạy tới, giống như con chim nhỏ vui vẻ, trong mắt Hạ Kiêu nhịn không được mang theo ý cười, anh giang hai tay, ôm Quý Tinh Diêu vào trong ngực, trìu mến sờ sờ đầu cô, “Sao lại cao hứng như vậy.”

Quý Tinh Diêu cười kéo tay Hạ Kiêu, “Lên xe nói cho anh biết.”

Quý Tinh Diêu cẩn thận hơn Hạ Kiêu rất nhiều, cô luôn lo lắng sẽ có ảnh chụp của hai người uy hiếp đến sự nghiệp của Hạ Kiêu, Hạ Kiêu cũng không để ý nhiều, người này luôn không có nhận thức bản thân là một minh tinh.

Hai người lên xe, Quý Tinh Diêu thần bí lấy điện thoại ra cho Hạ Kiêu xem, “Anh nhìn này.”

Hạ Kiêu cầm lấy điện thoại của Quý Tinh Diêu, trên màn hình là một đoạn video múa của Quý Tinh Diêu.

Đây là một đoạn múa cổ điển ngắn, Quý Tinh Diêu trong video mặc trang phục múa đơn giản của Tư Hàm, áo bên trên màu trắng, quần bên dưới màu đen, nhẹ nhàng ôm sát cơ thể, âm nhạc vang lên, Hạ Kiêu nhíu mày, anh lập tức nhận ra, bài nhạc này chính là một trong những ca khúc trong bộ phim truyền hình mà anh đóng trước đó. Theo khúc dạo đầu kết thúc, thân thể Quý Tinh Diêu theo âm nhạc lay động nhảy múa, dáng người cô nhu mì, linh động uyển chuyển, thân hình cô nhẹ nhàng như một tấm vải lụa tùy gió mà lay động, lại giống như cành liễu nhẹ nhàng bên bờ sông, thậm chí không khỏi khiến người ta hoài nghi thân thể của cô có phải được tạo nên bằng vải lụa hay không, hoặc cô là cây liễu thành tinh luôn dùng dáng người phiêu dật siêu phàm kia hấp dẫn người tới?

Hạ Kiêu cũng nhịn không được thán phục, anh nhìn ra được, vết thương ở chân của cô vẫn chưa khỏi hoàn toàn, bởi vậy đoạn múa này cũng không có động tác nào quá khó, nhưng rõ ràng chỉ là vài động tác múa đơn giản, khi cô múa ra chính là khác với người khác, chính là có một loại ý vị muốn ngừng mà không được, khiến người khác không thể nói thành lời ở bên trong, cô thật sự là một vũ công trời sinh, Hạ Kiêu bắt đầu chờ mong ngày cô có thể một lần nữa đứng trên sân khấu.

Nghe giọng Quý Tinh Diêu đều trang ngập sự vui vẻ, “Dì Lâm nói em khôi phục vô cùng tốt, cứ tiếp tục như vậy, tháng sau là em có thể bắt đầu khiêu vũ một lần nữa, hôm nay em không nhịn được, lúc làm trợ giảng ở phòng khiêu vũ, nhìn bọn nhỏ đang luyện đoạn này liền nhảy theo một đoạn. ”

Hạ Kiêu chỉ chỉ vào điện thoại, “Vừa khôi phục đã có thể nhảy tốt như vậy, bảo bối em thật quá lợi hại.”

Quý Tinh Diêu mặt đỏ lên, nhỏ giọng giải thích: “Kỳ thật không có, em lén luyện cả buổi sáng, không biết nhảy lần thứ mấy mới nhảy được như vậy, đã lâu không nhảy thân thể vẫn là có chút lạ lẫm, hơn nữa vết thương ở chân của em…”

Bất quá rất nhanh Quý Tinh Diêu liền phấn chấn trở lại, hai mắt sáng lấp lánh nhìn anh, “Có điều không sao, tháng sau em là khỏi hẳn rồi! Đến lúc đó, điệu nhảy đầu tiên của em sẽ nhảy cho anh xem. ”

Hạ Kiêu nhéo nhéo mặt cô: “Không thì em còn muốn nhảy cho ai xem?”

Quý Tinh Diêu vỗ vào tay Hạ Kiêu, lại mở một phần mềm cho Hạ Kiêu xem, giống như một con chuột hamster hưng phấn chia sẻ bảo bối mà cô giấu với anh, “Hôm nay em đã đăng đoạn video này lên mạng, đợi đến lúc em tan tầm, đã có nhiều lượt thích như vậy rồi.”

Hạ Kiêu liếc qua, Quý Tinh Diêu tải video lên trạm B, lúc này đã có 19.000 lượt thích. Hạ Kiêu chú ý tới lúc Quý Tinh Diêu tải video lên, dùng nhãn dán mặt người anime che mặt lại, nhưng nhãn dán này được lựa chọn rất tốt, cũng không ảnh hưởng đến hiệu quả xem múa, đại khái là vũ đạo quá đẹp, ngược lại nhìn qua giống như nhân vật anime nhảy múa.

Hạ Kiêu mở avatar Quý Tinh Diêu ra nhìn, “Bảo bối, em còn có nhiều fan như vậy?”

Quý Tinh Diêu hơi dừng một chút, nghĩ đến cái gì, do dự nói: “Em đăng video lên mạng liệu có thể bị đào ra gây ảnh hưởng đến anh hay không?”

“Không,” Hạ Kiêu lập tức phủ nhận, “Em thậm chí có thể lộ mặt, em là vũ công, đáng lẽ phải đứng trên sân khấu, hưởng thụ sự chú ý của khán giả.”

Quý Tinh Diêu chậm rãi nói: “Thật sự có thể sao?”

Hạ Kiêu gật đầu, ánh mắt nghiêm túc lại chuyên chú nhìn cô, “Tiểu tiên nữ của anh, em xứng đáng thuộc về sân khấu lớn hơn.”



Video lúc đó Quý Tinh Diêu tiện tay đăng lên có độ hot rất cao, bởi vì hơn hai tháng không đăng video mới, fan còn tưởng cô mất tích, phía dưới video để lại rất nhiều bình luận, đều trêu chọc cô nếu không đăng tải video mới sắp phải gọi 110 báo có người mất tích rồi.

Độ hot vừa lên, Quý Tinh Diêu lại tăng thêm mấy nghìn fan, không đến mấy ngày đã có thương nghiệp tìm tới cô, hy vọng cô hỗ trợ quảng bá. Quý Tinh Diêu dưới sự cổ vũ của Hạ Kiêu thử tiếp nhận một quảng cáo hán phục.

Phương án Quý Tinh Diêu và bên A quyết định là làm một đoạn video hơi dài một chút, từ trang điểm đến quần áo đến khiêu vũ đều cắt ghép vào, chẳng qua như vậy, khối lượng công việc cũng lớn hơn, Quý Tinh Diêu một mình làm hiệu suất hiển nhiên không theo kịp, cô muốn hẹn một nhiếp ảnh gia trên mạng hỗ trợ cùng nhau ghi hình.

Sau khi Hạ Kiêu biết được, giúp cô mượn chuyên gia trang điểm và nhiếp ảnh gia từ công ty, đều là những người mới hoặc thực tập sinh có giá cả hợp lý năng lực không tồi.

Quý Tinh Diêu cảm thấy như vậy rất tốt, bằng không nếu Hạ Kiêu mời những chuyên gia trang điểm và nhiếp ảnh gia lợi hại kia, có lẽ phí quảng bá kỳ này của cô cũng không đủ trả cho bọn họ.

Quần áo tổng cộng có ba bộ, phối hợp với kiểu trang điểm khác nhau, Quý Tinh Diêu cùng chuyên gia trang điểm hoàn thiện phần trang điểm, cùng với tạo hình tóc bắt đầu quay video.

Muốn quay từ lúc bắt đầu trang điểm, đương nhiên phải lộ mặt, Quý Tinh Diêu lần đầu tiên lộ mặt trong video, còn có chút không quen.

Cô đã quên vì sao lúc trước video đăng tải lên trạm B không lộ mặt, cô suy đoán nguyên nhân, rất có thể là bởi vì bạn trai cũ không thích.

Người bạn trai cũ này…

Mỗi lần nhớ tới Quý Tinh Diêu liền cảm thấy không vui lắm, có thể là Hạ Kiêu quá tốt, cho nên so sánh với người trước thật sự…

Việc quay video tổng cộng mất một tuần, từ biên đạo đến luyện nhảy cuối cùng là quay video, cắt nối biên tập, trên thực tế thời gian rất gấp, nhưng cuối cùng khi video được gửi đến bên A, bên A rất hài lòng.

Nhân viên bên A phụ trách liên lạc còn hỏi cô: “Cô xinh đẹp như vậy tại sao không lộ mặt? Lần này đột nhiên lộ mặt không biết fan có thể bị dọa hay không ha ha ha, đột nhiên có chút chờ mong phản ứng fan của cô thế nào.”

Quý Tinh Diêu cũng chờ mong.

Tất nhiên, cô mong đợi phản ứng của người hâm mộ đối với video, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô nhận hợp tác quảng bá.

Có điều làm cho Quý Tinh Diêu cảm thấy bất ngờ chính là, phản ứng của mọi người với video tương đối tốt, thậm chí lên top 1.

Lượt bình luận và nạp xu đều đạt mức cao kỷ lục, lượng người hâm mộ cũng đang tăng dần lên.

Quý Tinh Diêu mở phần bình luận, tất cả đều là sticker mông cầu vồng. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

– Làm gì vậy? Lúc trước không lộ mặt là lo lắng chúng ta chỉ nhìn mặt không xem múa sao?

– Chúa ơi, đẹp như tranh vẽ.

– Ah ah ah ah ah ah! Để tôi hét một lúc! Sao mặt mộc của chị gái nhỏ cũng đẹp như vậy!!!

– Fan lâu năm, hôm nay mới nhìn thấy gương mặt mịn màng này, cảm giác bỏ lỡ mất một trăm triệu, chị gái lấy gì để đền cho tôi đây! Cửu Cung Cách bình luận!

– Tuyệt tuyệt! Khí chất tuyệt vời! Quá đẹp!

– Xin lỗi tôi trình độ văn hóa thấp, lúc này chỉ có thể nói một câu, trâu bò!

– Chị gái cho tôi một cơ hội!

Đại khái là hiệu quả video không tệ, hợp tác rất vui vẻ, bên A chuyển tiền cũng đặc biệt thoải mái, nửa tháng sau, Quý Tinh Diêu nhận được tiền thù lao của bên A, tổng cộng 2 vạn 3.

Quý Tinh Diêu nhìn tiền tiết kiệm trong thẻ nhiều lên, trong lòng có loại cảm giác rất kiên định, giống như hết thảy đều đang tốt lên.

Lúc trước một trận tai nạn xe, khiến cô ngã đến không gượng dậy nổi trên chặng đường cuộc đời, cô cho rằng mình sẽ cứ thế chìm xuống như vậy, không nghĩ đến phía trước bước tới một Hạ Kiêu, che mưa chắn gió cho cô, quan tâm cổ vũ cho cô, cuối cùng cô cũng dựa vào cánh tay anh, từ trong bùn lầy đứng lên, có thể tiếp tục bước tiếp hướng tới những điều tốt hơn.

Ngày Quý Tinh Diêu nhận được thù lao, cố ý chọn thời gian nghỉ trưa, gọi người bạn mới quen trong phòng múa Trần Lâm cùng nhau đi trung tâm thương mại, chọn cho Hạ Kiêu một cái khăn quàng cổ.

Lúc thanh toán hóa đơn, Trần Lâm nhìn hóa đơn bốn chữ số kia, chậc chậc khen ngợi, “Diêu Diêu, sao cô đột nhiên lại mua một chiếc khăn đắt tiền như vậy? ”

Trần Lâm kỳ thật vẫn cảm thấy Quý Tinh Diêu rất kỳ quái, rõ ràng cô mặc một thân hàng hiệu, nhưng dùng tiền lại rất tiết kiệm, chưa bao giờ tiêu tiền bừa bãi, thậm chí có đôi khi đặt trà sữa cũng do dự thật lâu, thường thường cuối cùng vẫn lắc đầu.

Ban đầu, Trần Lâm nghĩ Quý Tinh Diêu đang giảm cân, nhưng sau đó phát hiện ra, cô là vì tiết kiệm tiền.

Nếu nói cô tiết kiệm tiền là để mua những đồ xa xỉ, nhưng khi nói chuyện với cô về những món đồ xa xỉ mới ra trong thời gian đó cô lại một mặt mơ hồ.

Thực sự kỳ quái.

Vì thế Trần Lâm nhìn một Quý Tinh Diêu bình thường luôn luôn rất tiết kiệm đột nhiên mua một chiếc khăn quàng cổ đắt tiền như vậy càng thêm thấy kỳ quái.

Quý Tinh Diêu cầm chiếc khăn quàng cổ, cười có chút thẹn thùng, lại mang chút ngọt ngào, “Tôi muốn tặng cho bạn trai.”

Trần Lâm bất ngờ bị nhét đầy một miệng thức ăn chó, Quý Tinh Diêu lúc trước giấu rất tốt, cô cũng không biết Quý Tinh Diêu có bạn trai.

Trần Lâm đột nhiên nghĩ đến cái gì đột nhiên hiểu ra, “Diêu Diêu, quần áo đắt tiền trên người cậu không phải là bạn trai cậu tặng chứ?”

Quý Tinh Diêu cảm thấy không có gì không thể thừa nhận, gật đầu, “Lúc trước tôi bị bệnh, không có việc làm, tiền tiết kiệm cũng tiêu hết, là bạn trai tôi đưa tôi về, còn đưa thẻ cho tôi. ”

Trần Lâm hiểu ra, “Cho nên ngay cả trà sữa cũng không nỡ đặt, chính là vì tiết kiệm tiền cho bạn trai của cô?”

Quý Tinh Diêu có chút ngượng ngùng.

Trần Lâm, “Bạn trai cô đã mua cho cô quần áo đắt tiền như vậy rồi, còn có thể để ý đến một ly trà sữa này sao?”

Quý Tinh Diêu lắc đầu, không nói gì, có lẽ cô rất ngốc, nhưng cô rất ngại không thể tiêu tiền của anh một cách thoải mái như vậy được.

Quý Tinh Diêu sờ sờ lớp vải mềm mại của khăn quàng cổ, ánh mắt nhu hòa đến cực điểm, cô cũng muốn đối xử tốt với anh.