Chỉ ngày lễ Tết mới xin được nhiều thứ, bình thường hay bị đói, còn bị những tên ăn xin khác bắt nạt, thậm chí cướp mất đồ ăn của tôi.
Tuy chỉ là một đứa bé, nhưng tôi không hề mất niềm tin vào cuộc sống, cùng không tuyệt vọng, mà lại rất kiên cường.
Cuộc sống ăn xin cứ kéo dài như vậy hơn ba năm, có một đêm vào năm tôi mười tuổi, đêm đó là một đêm mưa to gió lớn, tôi vẫn nằm nghỉ ngơi ở ở đằng sau tượng thần trong miếu Hồ Tiên.
Nhóm thợ săn bắn ở hai thôn khác đã xuống núi rồi, bắt được một con cáo, nghỉ chân ở miếu Hồ Tiên để tránh mưa.
Mưa vẫn không ngừng rơi, không thể về nhà được nên đành qua đêm ở trong miếu.
Tôi thấy con cáo đó đáng thương, bị đánh gãy chân, mắt ngấn nước, sự thương cảm dâng lên trong lòng tôi, nhân lúc nửa đêm nhóm thợ săn đang ngủ, tôi lén lút mở lồng, thả con cáo đi.
Ngày hôm sau nhóm thợ săn phát hiện con cáo đã chạy mất, nhưng cũng không nghi ngờ gì liền rời đi.
Mấy hôm sau, một hình bóng quen thuộc xuất hiện ở trong miếu, mặc một bộ đồ trắng, dung mào như thần tiên trên trời, cả người đều là linh khí, là Mạc Vũ.
Mạc Vũ nói với tôi, cô ấy là Nương nương Hồ Tiên, mỗi đêm tôi nghỉ ngơi ở đây, cô ấy đều quan sát tôi.
Hôm đó nhìn thấy tôi lương thiện, cứu con cáo đó nên nhận tôi làm đồ đệ, dạy tôi tu luyện.
Mạc Vũ đem hết những công pháp mà chủ nhân để lại dạy cho tôi.
Thời gian trôi qua, giờ tôi đã trưởng thành, năm mười tám tuổi, tôi đã luyện tất cả các công pháp mà Mạc Vũ dạy cho tôi lên mức đỉnh cao, mấy năm nay, tôi vẫn luôn cùng Mạc Vũ bảo vệ thôn.
Tôi sống trong hang dưới miếu Hồ Tiên cùng Mạc Vũ, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, chúng tôi yêu nhau, năm mười chín tuổi, hai chúng tôi bái đường thành thân, trở thành vợ chồng.
Tôi dùng kĩ năng điêu khắc học được để điều khắc hoàn thành những bức tranh phong cảnh trên bốn bức tường mà chủ nhân của Mạc Vũ chưa điều khắc xong.
Dưới sự bảo vệ của tôi và Mạc Vũ, thôn luôn được bình an, sau khi không còn chuyện gì, Mạc Vũ đưa tôi rời khỏi thôn, đi đến bên ngoài tu luyện, cũng giống như người chủ cũ từng đưa theo Mạc Vũ ra thế giới bên ngoài để hành thiện tích đức, cứu giúp mọi người.
Ngoài viêc giúp đỡ mọi người, tôi còn gặp được rất nhiều người tài giỏi, cuối cùng gia nhập một môn phái là phái Phá Thiên, nhận được sự khen ngợi của giáo chủ, trở thành đệ tử thân thiết bên cạnh giáo chủ.
Mạc Vũ thấy tôi ngày càng mạnh mẽ thì vô cùng vui vẻ.
Vì Mạc Vũ là yêu quái, người và yêu quái khác biệt, hơn nữa lúc đó loài người và tộc yêu quái bắt đầu căng thẳng, vậy nên Mạc Vũ không thể ở lại bên tôi nữa, chỉ có thể ẩn mình tu luyện trong núi, chúng tôi gặp nhau mỗi tháng một lần.
Tuy rằng chúng tôi ngày đêm thương nhớ cực khổ, nhưng vẫn luôn yêu thương nhau, không muốn xa rời.
Trong thời gian năm năm ngắn ngủi, tôi trở thành người khu ma cấp bốn, trong những năm tháng đó tôi vẫn không từ bỏ điều tra thân thế của mình, thân thế của tôi cũng dần lộ ra.
Tôi có thể mạnh như vậy là vì tôi có thể chất Cửu Dương, tôi là con riêng của một trưởng lão ở Bạch Long Sơn!
Năm đó trưởng lão ra ngoài thăm thú, có xảy ra quan hệ với một người phụ nữ, sau đó bỏ rơi người con gái đó rồi rời đi.
Sau khi người phụ nữ đó nuôi tôi sáu năm thì bị bệnh mà qua đời, nhà của tôi bị thổ phỉ chiếm mất, vì lúc đó tôi còn nhỏ nên đám thổ phỉ không giết tôi, một mình tôi lưu lạc đến một thôn xa xôi, trở thành một tên ăn mày.
Tôi có thể chất Cửu Dương là vì năm đó vị trưởng lão kia đã phản bội Bạch Long Sơn, cướp đi thánh vật của Bạch Long Sơn là đá Ngũ Hành, hay còn gọi là đá Nữ Oa.
Trưởng lão dùng đá Nữ Oa để tu luyện cơ thể, tu luyện công pháp Vô Thượng, nhưng đáng tiếc sau đó bị người của Bạch Long Sơn bắt và giết.
Tôi được di truyền sức mạnh của đá Nữ Oa và gen mạnh mẽ, thêm vào đó là nhiều năm tôi luôn làm việc thiện, vậy nên tôi có sức mạnh Cửu Dương.
Tôi dựa vào năng lực của mình để ra nhập Bạch Long Sơn, thâm chí tôi còn cạnh tranh vị trí người kế nhiệm Bạch Long Vương, tôi đánh bại tất cả đối thủ cạnh tranh, trở thành thiếu chủ của Bạch Long Sơn, dưới một người trên vạn người.
Những năm tháng đó, cuộc chiến giữa loài người và tộc yêu quái liên tục bùng nổ, các môn phái cùng nhau chống lại tộc yêu quái.
Mạc Vũ là yêu quái, ba năm trước đã gia nhập tộc yêu quái, đây là cuộc chiến tranh của các chủng tộc, Mạc Vũ không có quyền lựa chọn, nhìn thấy từng người trong tộc bị loại người giết hại, Mạc Vũ không thể khoanh tay đứng nhìn.
Tôi và Mạc Vũ vẫn luôn lén gặp nhau, tôi hứa với Mạc Vũ, đến khi tôi làm Bạch Long Vương, tôi sẽ có quyền thay đổi cục diện giữa loài người và tộc yêu quái, có thể khiến loài người và tộc yêu quái chung sống hòa bình.
Tôi vẫn luôn cố gắng vì lời hứa của mình, luôn yêu thương Mạc Vũ, nhưng không ai có thể ngăn cản được cuộc chiến giữa loài người và tộc yêu quái.
Yêu quái hại người, loài người cũng coi yêu quái là kẻ địch, đến đâu cũng giệt trừ yêu quái, cuộc chiến giữa loài người và tộc yêu quái, từ trước đến nay vẫn luôn tồn tại.
Cuộc chiến giữa loài người và tộc yêu quái vẫn tiếp tục diễn ra, càng ngày càng trở nên kịch liệt, có những lúc tôi phải tự mình cầm quân trong những cuộc chiến giữa loài người và tộc yêu quái, Mạc Vũ thấy người tộc mình lần lượt bị giết dưới lưỡi đao của tôi, tôi và Mạc Vũ ngày càng xa cách...
Nhưng tôi vẫn luôn cố gắng vì lời hứa của mình, cuộc chiến giữa loài người và tộc yêu quái vẫn tiếp tục, có lẽ là kéo dài hơn mười năm, cũng có thể là mấy chục năm.
Tôi không có nhiều thời gian để đợi như vậy, tôi không thể giương mắt nhìn người trong tộc của Mạc Vũ cứ lần lượt bị giết trong tay loài người.
Vì muốn sớm dẹp yên cuộc chiến giữa loài người và tộc yêu quái, tôi đã nghĩ rất nhiều cách, liên kết những thế lực mà tôi âm thầm lôi kéo, dùng mưu kế để ép Bạch Long Vương thoái vị.
Bạch Long Vương vẫn luôn rất tin tưởng tôi, hai mươi năm nữa tôi có thể thuận lợi lên kế vị Bạch Long Vương, ông ta không hiểu vì sao tôi lại muốn ép ông ta thoái vị.
Tôi đã thành công, nhưng điều kiện cuối cùng của Bạch Long Vương đó là muốn tôi kết hôn cùng con gái của ông ta, nếu không, Bạch Long Vương sẽ không đồng ý, dù có chết cùng không đồng ý.
Chiêu này của Bạch Long Vương cũng là quân bài cuối cùng của ông ta, dùng con gái của ông ta để làm lá bùa hộ thân, dù ông ta có thoái vị tôi cũng không đối phó với ông ta.
Vì muốn nhanh chóng kết thúc cuộc chiến giữa loài người và tộc yêu quái, tôi đã đồng ý với Bạch Long Vương.
Ngày tổ chức hôn lễ, các hội trưởng và các lãnh đạo cấp cao của Đạo Hội, giáo chủ các môn phái, và các thế lực lớn đều có mặt.
Khi tôi đang bái thiên địa cùng với con gái của Bạch Long Vương, Yêu Vương dẫn theo đại quân của tộc yêu quái đánh bất ngờ vào Bạch Long Sơn.
Yêu Vương đã tính toán kĩ, lần này những người có thế lực mạnh của loài người đều tụ hội ở đây, có thể giết hết những người có thế lực mạnh và địa vị cao của loài người!
Đáng tiếc, đây lại là cái bẫy do loài người đã sắp xếp, loài người sớm đã biết được kế hoạch của Yêu Vương, liên kết với mấy triệu quân của triều đình để tiêu diệt hết người của tộc yêu tinh!
Hai bên chém giết khiến trời đất u ám, máu chảy thành sông.
Cuộc quyết chiến cuối cùng, Yêu Vương Mạc Vũ và mười mấy người mạnh nhất của tộc yêu tinh bị hội trưởng Đạo Hội và các thế lực lớn bao vây tấn công.
Khi tôi đang định xông lên để cứu ngưởi, một luồng sức mạnh vô cùng to lớn xong đến muốn giết tôi.