Tôi Lỡ Yêu Ác Nữ Rồi!

Chương 122: Biển Đêm



Nghe qua lời nói của Châu Tuệ thì Thư Dung không còn cảm thấy ngại ngần nữa và sau đó hòa vào buổi tiệc mừng sinh nhật vui vẻ cùng mọi người.

Tiệc sinh nhật kéo dài từ lúc 5 giờ chiều đến 7 giờ tối vẫn còn rất rộn ràng.Mọi người tạm gác lại bao nỗi muộn phiền và cùng nâng ly chúc mừng sinh nhật Thư Dung.

Ngay lúc này từ phía ngoài Triệu Nhiên đẩy cửa bước vào nhìn thấy mọi người đang nhập tiệc vui vẻ thì tỏ ra không hài lòng:

- Bầu không khí này dường như không phù hợp với tình hình công ty đang đóng cửa chút nào!

Các nhân viên đang ăn uống cười đùa vui vẻ khi nghe phó tổng giám đốc Triệu Nhiên cất vang giọng nghiêm nghị như vậy thì liền im bặt tỏ vẻ e dè.

Lúc này Châu Tuệ mới đứng lên kéo tay Triệu Nhiên cùng ngồi xuống bàn tiệc rồi nói giúp nhân viên:

- Chính sách phúc lợi của công ty chúng ta bao gồm tổ chức tiệc sinh nhật cho nhân viên!Hôm nay là sinh nhật của Thư Dung đấy!Em cùng nhập tiệc với mọi người đi!

Triệu Nhiên mặc dù chẳng mấy hứng thú với sự ồn ào náo nhiệt trong bữa tiệc hiện tại nhưng vì thấy Kỳ An đang có mặt nơi đây thì liền vờ bước đến Thư Dung rồi nhoẻn miệng cười:

- Chúc cô sinh nhật vui vẻ!

Sau khi nhận thấy thái độ của phó tổng giám đốc đã không còn khó chịu thì mọi người lại tiếp tục hòa mình vào bầu không khí vui nhộn của bữa tiệc.Những tiếng hát hò,những tiếng cụng ly keng két vang lên không ngừng.

Trông thấy Châu Tuệ định nâng ly bia lên thì Kỳ An đã vội ngăn lại:

- Tối nay em chỉ được uống ba ly thôi!

Châu Tuệ tươi cười nói:

- Xin tuân lệnh!

Vì không muốn Châu Tuệ tiếp xúc với chất cồn quá nhiều nên Kỳ An đã liên tục trông chừng và uống thay cô từ ly này sang ly khác trước sự mời mọc nhiệt tình của các nhân viên.

Nhìn thấy cử chỉ quan tâm ân cần của Kỳ An dành cho Châu Tuệ lúc này khiến cho Triệu Nhiên càng thêm phần tức tối nhưng không thể làm gì hơn mà chỉ biết lẳng lặng quan sát.

Đến tầm 10 giờ tối thì bữa tiệc mừng sinh nhật Thư Dung dần tàn và mọi người lần lượt thay nhau ra về.

Đến giờ tàn tiệc chỉ còn lại bốn người là Châu Tuệ,Kỳ An,Triệu Nhiên và cuối cùng là trợ lý Thư Dung.

Do đã uống khá nhiều bia rượu trong suốt hơn năm tiếng đồng hồ nên hiện giờ Kỳ An cùng Thư Dung đã gà gục trên bàn tiệc say đến bí tỉ không thể lay dậy được nữa.

Triệu Nhiên nhìn thấy thế liền lắc đầu ngán ngẩm:

- Chúng ta nên làm gì với họ bây giờ?Nhẽ ra không nên để họ uống say đến như thế!

Châu Tuệ mỉm cười đáp:

- Lâu lâu mới có dịp mọi người tụ tập vui vẻ cùng nhau mà!

Triệu Nhiên liền bĩu môi:

- Chỉ có chị và Kỳ An là cảm thấy hào hứng với bọn người bần hàn đó thôi!

Vốn hiểu được tính cách tiểu thư của cô em họ nên Châu Tuệ chỉ mỉm cười qua loa cho qua chuyện:

- Hiện giờ thì Kỳ An cùng Thư Dung đã say cả rồi nên họ không thể tự lái xe về được!Như thế này đi,chị sẽ lái xe đưa Kỳ An về còn em chở Thư Dung về tận nhà giúp chị nhé!

Triệu Nhiên nghe thế liền phản đối:

- Em không biết địa chỉ nhà của Thư Dung!Em sẽ đưa Kỳ An về còn phía Thư Dung giao lại cho chị!

Châu Tuệ liền tán thành:

- Như thế cũng được!Trời đã tối rồi em nhớ chạy xe cẩn thận đấy nhé!

Triệu Nhiên liền nheo mắt:

- Ok!Em biết rồi!

Sau đó Châu Tuệ cùng Triệu Nhiên thay nhau dìu lấy hai thân người đang mềm nhũn như sợi bún vì say rượu lên hai chiếc ô tô rồi cùng nhau khởi hành rời khỏi cửa hàng Thiên Á.

Điều khiển xe song song cùng Triệu Nhiên một lúc thì đến ngã tư Châu Tuệ rẽ trái hướng về khu chung cư theo địa chỉ hiện tại của Thư Dung.

Chỉ có Triệu Nhiên không điều khiển xe thẳng về phố Dật Tiên theo địa chỉ căn hộ của Kỳ An mà đánh tay lái rẽ phải theo hướng mũi tên đến bờ biển ngoại ô Bắc Kinh.

Triệu Nhiên vừa nhìn về gương mặt say khướt hơi men của Kỳ An vừa lo lắng hỏi:

- Kỳ An anh thấy trong người có ổn không?Có cần em mua thuốc giải rượu cho anh không?

Đáp lại câu hỏi của Triệu Nhiên chỉ là sự im lặng không chút phản ứng từ Kỳ An.

Triệu Nhiên chỉ đành tiếp tục điều khiển chiếc Ferrari mui trần lướt qua những ngọn gió đêm trên con đường mang theo hương biển mỗi lúc một gần kề.



Khi đã đến bãi biển thì Triệu Nhiên đánh tay lái điều khiển xe dừng lại mở khóa dây an toàn rồi ghé sát bên tai Kỳ An thầm thì:

- Cùng nhau ngắm biển đêm với em một lúc sau đó em sẽ đưa anh về nhà!

Kỳ An vẫn gà gật say trên ghế phụ không phản ứng gì khiến cho Triệu Nhiên cảm thấy thêm chạnh lòng.

Ả chỉ đành nhắm nghiền mắt đón từng làn gió biển thoảng qua để tâm hồn trở nên nhẹ nhàng và thư thái hơn.

Triệu Nhiên nhìn về từng đợt thủy triều đang thay nhau vỗ sóng ngoài khơi xa rồi nép vào lòng Kỳ An thỏ thẻ:

- Kỳ An à!Anh có đang nghe thấy tiếng sóng biển không?Em muốn có thêm nhiều giây phút bình yên ở bên anh như lúc này!

Kỳ An vẫn chìm đắm trong men say không tài nào đủ sự tỉnh táo để đáp lời Triệu Nhiên.

Thời khắt này Triệu Nhiên có thể ngửi được hơi men trên người Kỳ An quyện vào hương vị của biển cả thoảng qua nhè nhẹ lên khướu giác mình.

Mùi hương nam tính chếnh choáng men say từ cơ thể của Kỳ An vô tình đánh thức niềm khao khát mãnh liệt của Triệu Nhiên dành cho anh lúc này,ả thực sự muốn hòa tan từng tấc da thịt trên người mình cùng anh mà không cần phải kiêng dè hay đắn đo nhiều thêm.

Triệu Nhiên áp sát đôi môi mình rồi hòa vào những nụ hôn thật sâu và nồng nhiệt cùng Kỳ An.

Ả có thể cảm nhận được hương rượu cay nồng khi cả hai đầu lưỡi đang quấn chặt vào nhau lúc này.

Kỳ An mơ màng mở mắt khi cảm nhận được hơi ấm từ bờ môi mềm mại đang hòa vào từng hơi thở bên trong khoang miệng cùng mình.

Trong hơi men mơ hồ anh nhìn thấy hình ảnh của Châu Tuệ đang nở nụ cười nhìn về anh bằng ánh mắt thật dịu dàng.

Kỳ An không ngừng gọi tên trong thổn thức:

- Châu Tuệ…Hãy ở lại bên anh…

Triệu Nhiên chua xót nhận những nụ hôn thắm thiết từ Kỳ An chỉ vì sự nhầm lẫn với hình dáng của người chị họ mình.

Ả không ngừng trách hờn thủ thỉ bên tai Kỳ An:

- Sao lúc nào anh cũng đặt hình bóng của chị ta vào tâm trí mình?Rốt cuộc thì em thua kém chị ta về điểm nào khiến anh không một chút động lòng vì em?

Kỳ An vẫn mơ hồ trong sự nhầm lẫn của mình mà không ngừng quyện chặt đôi môi quấn quýt những nụ hôn không rời cùng Triệu Nhiên.

Đôi tay anh bắt đầu vân vê đến đôi gò đảo tròn đầy mà xoa nắn từng hồi biểu hiện sự ham muốn cùng bản năng nguyên thủy của người đàn ông đang được đánh thức.

Triệu Nhiên mặc dù có chút chua xót khi cảm giác mình chỉ đang là vật thế thân của Châu Tuệ nhưng vẫn nuông chiều theo bản năng đang trỗi dậy của Kỳ An.

Ả chủ động nắm lấy tay Kỳ An thâm nhập vào bên trong làn váy mình rồi thì thầm bên tai anh:

- Anh hãy làm theo những gì trái tim anh đang mách bảo lúc này đi!

Kỳ An không ngại ngần đưa tay luồn sâu vào bên trong làn váy kéo mảnh tam giác thấp xuống giữa hai chân của Triệu Nhiên rồi cắm sâu những ngón tay khám phá từng thớ thịt non mềm đang ướt át gọi mời.

Khi cảm nhận được vị ấm nóng của dịch thủy phụ nữ đang không ngừng tràn ra trên từng kẻ tay mình thì Kỳ An tiếp tục hôn lên bầu ngực của Triệu Nhiên rồi khẽ nói:

- Châu Tuệ!Em có biết anh chờ đợi ngày hôm nay đã lâu lắm rồi không?

Triệu Nhiên mặc cho Kỳ An gọi tên người con gái khác,ả nhắm nghiền mắt rên khẽ theo từng động tác ra vào từ ngón tay của Kỳ An trong chiếc khe chật hẹp của mình.

Triệu Nhiên bật nút công tắc cho ghế ngã ra phía sau để Kỳ An có tư thế thoải mái hơn.

Ả chủ động ngồi lên người Kỳ An và trên tay bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo sơ mi trên người anh.

Kỳ An đáp lại sự nhiệt tình ấy bằng việc mở khóa dây kéo trên váy của Triệu Nhiên và cùng nhau cởi bỏ hết quần áo của cả hai vứt rải rác xuống sàn xe lúc này.

Triệu Nhiên ưỡn cong người áp sát chiếc hang sâu của mình lên hạ vật của Kỳ An rồi bắt đầu từng đợt ra vào cuồng nhiệt.

Kỳ An không ngừng trượt dài những nụ hôn gấp gáp lên bầu ngực nõn nà còn vương mùi nước hoa thơm dịu,đồng thời đưa đôi tay rắn chắt nâng lên rồi hạ xuống bờ mông căng mịn của Triệu Nhiên để giúp ả nhấp nhô vào hạ vật trên cơ thể anh đạt đến độ sâu tận cùng.

Kỳ An có thể cảm nhận được độ khít khao và dịch thủy ấm nóng trong chiếc khe chật hẹp của Triệu Nhiên lúc này.

Anh khẽ rùng mình theo từng cơn khoái lạc mà không ngừng thì thầm gọi tên:

- Châu Tuệ…Anh yêu em…Yêu em…

Mỗi lần nghe Kỳ An gọi tên Châu Tuệ thì Triệu Nhiên lại dâng lên nỗi hờn ghen mà ưỡn cong người cố đưa huyệt thịt của mình nhấp nhô trên hạ vật của Kỳ An theo từng nhịp mạnh bạo không ngừng.

Cứ thế thời gian và không gian dường như lắng đọng giữa bầu trời đêm đầy sao cùng tiếng sóng biển rì rào,đôi thân thể trần trụi hòa quyện vào nhau những trường đoạn ái ân nóng bỏng giữa cảnh sắc hoang dã nhưng cũng đầy sự đam mê và cuồng loạn dành cho nhau.

Đến khi Kỳ An gầm vang và nở nụ cười mãn nguyện thì Triệu Nhiên cũng vừa tuôn rơi giọt nước mắt hạnh phúc khi cảm nhận được từng dòng tinh dịch nóng ấm của đàn ông đang tan chảy và lấp đầy tận sâu bên trong mình.

Chiếc Ferrari lúc này đã không còn chuyển động theo sự rung lắc mà đậu yên vị dọc theo đường bờ biển giữa bầu trời đêm huyền ảo cùng những tiếng sóng khơi xa đang mải miết xô bờ.