Tôi Lỡ Yêu Ác Nữ Rồi!

Chương 167: Người Phụ Nữ Bí Ẩn



Ba tháng sau.

Phong Lâm Vũ cùng Châu Tuệ đặt những bó hoa ly trắng lên hai mộ phần đang nằm kề nhau của cố lão gia Châu Khiêm và cố lão phu nhân Lạc Hà.

Sau khi đã hoàn thành xong dự án Lạc Châu Viên thì Phong Lâm Vũ đã đưa ra lời đề nghị di dời hài cốt hai đấng thân sinh thân mẫu của Châu Tuệ vào an táng tại Lạc Châu Viên theo đúng như ước nguyện của bà Lạc Hà trước đó và đã được cô đồng ý.

Trong khi Châu Tuệ đang khẽ lau đi những giọt nước mắt xúc động thì Phong Lâm Vũ đã nắm chặt lấy tay cô cúi người trước mộ phần của hai đấng sinh thành cùng những lời tự sự:

- Từ bây giờ cha mẹ đã có thể ở bên nhau mãi mãi tại Lạc Châu Viên không còn ai có thể tách rời!Xin cha mẹ hãy yên tâm!Con nhất định sẽ thay cha mẹ chăm sóc cho Châu Tuệ thật tốt!

Sau khi đến thăm mộ phần của cha mẹ tại Lạc Châu Viên thì Phong Lâm Vũ dìu Châu Tuệ tiến đến xe Bugatti đã đậu sẵn mở cửa xe cho cô rồi nhoẻn miệng cười:

- Xin mời nữ tổng của Thời Đại bước lên xe!

Khi Châu Tuệ đã yên vị ngồi vào phía bên ghế phụ thì Phong Lâm Vũ đánh đều tay lái trên vô lăng lướt qua những cung đường ngập nắng và hướng thẳng đến tòa nhà Thời Đại nơi sẽ diễn ra sự kiện quan trọng đối với Châu Tuệ trong ngày hôm nay.

Sau khoảng thời gian Phong Lâm Vũ thuyết phục Châu Tuệ nhận lại 65% cổ phần Thời Đại mà mình đã thu mua từ Bạch Tử Kỳ trước đó thì đến nay Châu Tuệ đã đồng ý quay lại Thời Đại và tiếp tục phát triển cơ nghiệp của Châu gia trong sự ủng hộ nhiệt liệt của tất cả nhân viên và cổ đông lâu năm.

Trong buổi lễ nhậm chức Tổng giám đốc của Thời Đại Châu Tuệ tràn đầy sự hồi hộp xen lẫn phấn khởi dõng dạc tuyên bố với toàn thể trước các cổ đông và nhân viên công ty:

- Tôi xin cảm ơn sự ủng hộ của tất cả mọi người đã có mặt đông đủ trong buổi lễ nhậm chức Tổng giám đốc sáng nay của tôi!Dù đã 5 năm trôi qua tôi mới có dịp quay lại tòa nhà Thời Đại nhưng cảm giác trong tôi hiện nay như mọi việc chỉ mới vừa xảy ra ngày hôm qua thôi!Tôi thực sự đang rất xúc động trước tình cảm và sự ưu ái mà tất cả mọi người đã và đang ủng hộ tôi trong suốt thời gian vừa qua!

Châu Tuệ vừa dứt lời phát biểu thì liên tiếp nhận về hàng loạt tràng vỗ tay tán dương từ phía mọi người,cô tiếp tục dõng dạc tuyên bố:

- Như mọi người cũng đã biết trong khoảng thời gian rời xa vị trí lãnh đạo của Thời Đại thì tôi đã phát triển thêm thương hiệu mỹ phẩm Thiên Á!Từ hôm nay tôi chính thức thông báo xác nhập Thiên Á sẽ trở thành công ty con trong tổng hệ thống vận hành kinh doanh của Thời Đại!Hy vọng mọi người sẽ chung tay góp sức cùng tôi đưa tập đoàn Thời Đại trở thành con mãnh hổ bách chiến bách thắng không ngừng vươn xa và thống lĩnh thị trường kinh doanh trên toàn thế giới!

Sau lời phát biểu của Châu Tuệ thì những tràng vỗ tay hò reo hưởng ứng của mọi người đồng loạt vang lên.

Thư ký Hạ bước đến tặng bó hoa chúc mừng cho Châu Tuệ rồi ôm lấy cô không kiềm được giọt nước mắt cảm động:

- Châu tổng!Cuối cùng thì sau 5 năm Châu tổng đã quay lại tiếp quản Thời Đại rồi!

Châu Tuệ nhoẻn miệng cười:

- Cám ơn thư ký Hạ luôn âm thầm ủng hộ và chờ đợi ngày tôi quay lại!

Lúc này thì Phong Lâm Vũ liền bước đến ôm Châu Tuệ vào lòng chia sẻ niềm vui cùng cô:

- Chúc mừng em!Nữ tổng của anh hôm nay thật xinh đẹp!

Châu Tuệ liền nhìn về Phong Lâm Vũ dịu dàng nói:

- Tối nay em đã đặt tiệc tại nhà hàng mừng ngày mình nhậm chức Tổng giám đốc Thời Đại và chiêu đãi toàn bộ nhân viên cùng các cổ đông trong công ty!Anh nhớ sắp xếp thời gian đến dự tiệc cùng em nhé!

Phong Lâm Vũ liền đáp:

- Vậy thì e là không được rồi!3 giờ chiều nay anh phải đến Hồng Kông công tác trong vòng ba ngày!Em thông cảm cho anh nhé!

Châu Tuệ dù có phần hụt hẫng nhưng vẫn gượng cười:

- Không sao!Công việc lúc nào cũng cần phải ưu tiên trước mà!

Phong Lâm Vũ liền đặt nhẹ nụ hôn lên trán Châu Tuệ:

- Cám ơn em!

Châu Tuệ nhận ra thái độ của Phong Lâm Vũ có gì đó thật khác lạ nhưng cô không thể nào đặt tên được sự hoài nghi trong lòng mình lúc này.

Cô cảm giác như Phong Lâm Vũ đang âm thầm giấu đi bí mật nào đó không muốn cho mình được hiểu rõ tường tận nhưng không biết nên làm thế nào để chứng minh sự nghi ngờ của mình là hoàn toàn có cơ sở.



Sau khi kết thúc tiệc mừng lễ nhậm chức tại nhà hàng thì Châu Tuệ chia tay nhân viên cùng các cổ đông rồi tiến đến gara chuẩn bị lấy xe ra về.

Khi cô lái xe đến trước cổng nhà hàng thì đang thấy trợ lý Thư Dung của mình vẫn còn đứng lóng ngóng như chờ đợi ai đó.

Châu Tuệ liền hạ kính xe rồi gọi vang:

- Thư Dung!Em lên xe chị chở về nào!

Thư Dung nghe thế liền đáp:

- Cám ơn sếp nhưng sếp cứ về trước đi ạ!Em đang đợi Hạo Quân đến đón em!

Châu Tuệ liền tỏ vẻ ngạc nhiên:

- Chẳng phải Hạo Quân đã đi công tác ở Hồng Kông cùng với Phong Lâm Vũ rồi sao?

Thư Dung tỏ vẻ ngạc nhiên không kém:

- Không biết có sự nhầm lẫn gì không thưa sếp vì Hạo Quân vẫn ở lại Bắc Kinh và em không nghe anh ấy nói đến việc phải đi Hồng Kông cùng Phong tổng bao giờ cả!

Châu Tuệ nghe thế thì liền siết chặt lấy vô lăng và tức giận đến phát run lên rồi tự lẩm bẩm:

“Sao lại như thế chứ?Phong Lâm Vũ đã cố ý lừa mình về chuyện đi công tác sao?Nhất định phải điều tra rõ chuyện này mới được!”



Sau khi gặng hỏi Hạo Quân thì Châu Tuệ được biết thực chất Phong Lâm Vũ không hề có chuyến đi công tác nào ở Hồng Kông mà địa điểm hiện nay hắn đang có mặt là tại khách sạn The Sun tỉnh Quý Châu.

Khi biết được sự việc Phong Lâm Vũ đã cố ý nói dối mình thì cả đêm hôm đó Châu Tuệ tức đến anh ách không sao chợp mắt được và ngay sáng hôm sau cô đã đặt vé máy bay tốc hành có mặt tại Quý Châu để tìm gặp Phong Lâm Vũ hỏi cho rõ vì sao hắn lại có những hành động đáng mờ ám và giấu giếm mình như thế?

Châu Tuệ đã lẳng lặng đặt phòng khách sạn ngay bên cạnh phòng Phong Lâm Vũ và bí mật cải trang che chắn để theo dõi mọi hành tung động thái của hắn lúc này.

Hiện tại thì cô đang có mặt tại nhà hàng thuộc hệ thống của khách sạn The Sun và đang len lén theo dõi cuộc gặp gỡ của Phong Lâm Vũ cùng người phụ nữ bí ẩn ngồi cách đó không xa đang trò chuyện vui vẻ và ăn điểm tâm sáng cùng nhau.

Châu Tuệ vừa dùng chiếc nĩa cứa qua cứa lại nát nhừ món trứng ốp la trên đĩa vừa trừng mắt nhìn về Phong Lâm Vũ rồi lẩm bẩm:

- Phong Lâm Vũ anh khá lắm!Dám nói dối tôi là đang đi công tác ở Hồng Kông!Thì ra là anh lén tôi đến đây hẹn hò tiểu mỹ nhân à!Anh thử ôm hôn hay có cử chỉ thân mật gì với ả tình nhân kia xem tôi sẽ phóng ngay chiếc nĩa này vào giữa trán anh ngay lập tức!

Cứ thế Châu Tuệ cố gắng giữ bình tĩnh quan sát nhất cử nhất động của Phong Lâm Vũ bên cạnh người phụ nữ bí ẩn kia rồi không ngừng giương những ánh nhìn đầy đe dọa sát khí về phía hắn ngay lúc này.

Bây giờ đã là 2 giờ chiều.

Châu Tuệ đang ngồi trên ghế sofa ở sảnh chính của khách sạn đọc báo thì phát hiện Phong Lâm Vũ cùng người phụ nữ bí ẩn kia đã thay ra áo choàng ngủ của khách sạn và đang khoác vai nhau tiến về phòng xông hơi ở khu vực spa thì lập tức đứng phắt dậy la toáng lên:

- Tên đầu lợn Phong Lâm Vũ này đúng là bản tính phong lưu không thể thay đổi!Bây giờ lại còn ngang nhiên cặp kè tiểu tình nhân vào cùng một phòng xông hơi nữa cơ!Anh khá lắm!Hôm nay lão nương sẽ đích thân ra tay dạy dỗ anh một trận ra trò!

Nói dứt lời thì Châu Tuệ liền vội bước đến khu vực phòng xông hơi và không ngần ngại tung ra cú đá với tốc lực khủng khiếp khiến cho cánh cửa phòng phải bật tung mở ra toang toác ngay lúc này.

Hình ảnh mà Châu Tuệ đang nhìn thấy là Phong Lâm Vũ đang ngâm mình trong bồn tắm xông hơi cùng người phụ nữ bí ẩn vừa nãy và một người đàn ông có nước da đen nhẻm.

Vừa nhìn thấy Châu Tuệ thì Phong Lâm Vũ đã bất ngờ thốt lên:

- Châu Tuệ!Sao em lại có mặt tại đây?

Nhìn thấy người phụ nữ đang ngâm mình cùng hai người đàn ông thả lềnh bềnh đôi gò đảo mơn mởn như hai trái đào tươi càng khiến cho Châu Tuệ tức giận hét lớn lên:

- Phong Lâm Vũ anh khá lắm!Anh nói dối tôi đang đi công tác ở Hồng Kông mà lại đến tận Quý Châu để lén lút bày ra trò mèo mỡ này sao?Lại còn bày ra trò some hai người đàn ông với một người phụ nữ trong phòng xông hơi nữa!Biến thái bệnh hoạn đến thế là cùng!

Phong Lâm Vũ nghe thế thì liền vung khỏi mặt nước lấy khăn tắm che đi hạ thân rồi tiến đến nắm lấy tay Châu Tuệ vội trấn an:

- Châu Tuệ em bình tĩnh lại đã!Sự việc không như em nghĩ đâu!

Lúc này thì người phụ nữ đang ngâm bồn tắm liền lên tiếng:

- A Vũ!Đây là cô gái mà cậu nhắc đến trong kế hoạch của mình đó à?

Châu Tuệ liền điên tiết quát to lên:

- Tiện nhân!Sao cô lại tỏ ra trơ trẽn đến thế hả?Thân thể của cô rẻ rúng đến mức hầu hạ một lúc đến hai người đàn ông hay sao?

Lúc này người phụ nữ bỗng sa sầm nét mặt:

- Tôi đang làm chuyện bình thường mà sao cô lại cứ ong óng mồm chửi rủa người khác thế hả?

Châu Tuệ liền nhếch môi cười:

- Bình thường của cô là phơi thân thể ra phục vụ hai người đàn ông cùng một lúc à?

Người phụ nữ lúc này cũng không còn giữ được bình tĩnh mà la lên oai oái:

- Tôi là đàn ông 50% thì tại sao không có quyền ngâm bồn tắm cùng những gã đàn ông khác cơ chứ?

Châu Tuệ liền cảm thấy lạ lẫm:

- Đàn ông 50% là sao?Cô đang cố tình ngụy biện đúng không?Ngực của cô còn to hơn cả tôi mà lại viện đến lý do vớ vẩn như thế để chối tội à?

Người phụ nữ nghe thế tức đến nổi đưa hai tay quẫy nước lên tung tóe:

- Ngực của tôi to hơn cô nhưng phía dưới của tôi vẫn là đàn ông!Tôi là người thuộc cộng đồng LGBT và đang phẫu thuật chuyển giới từ nam sang nữ!Cô đã nghe rõ chưa?

Châu Tuệ liền lắp bắp:

- Không thể nào!Ngoại hình và giọng nói của cô trông giống như phụ nữ đến thế kia mà!

Người phụ nữ lúc này tiếp tục lớn tiếng thanh minh:

- Tôi chỉ mới phẫu thuật vòng một thôi!Phía dưới của tôi vẫn là đàn ông!Cô có cần tôi đứng lên khỏi mặt nước ngay bây giờ cho cô xem chiếc vòi voi không?

Phong Lâm Vũ nghe thế liền hoảng hốt thốt lên:

- Ngôn Ức!Cậu mà cho vợ tôi xem chiếc vòi voi tôi sẽ bẻ gãy họng cậu ngay lập tức!

Lúc này thì người phụ nữ chuyển giới mới dịu giọng giải thích:

- Tôi là bạn học từ thời cấp ba của Phong Lâm Vũ!Hắn đã liên hệ tôi đến Quý Châu để cùng bàn kế hoạch tạo sự bất ngờ cho cô…

Phong Lâm Vũ liền cắt ngang:

- Được rồi Ngôn Ức!Cậu nói đến đó thôi!Sáng sớm ngày mai Châu Tuệ sẽ hiểu được những việc làm của tôi!

Ngôn Ức liền khoác tay người đàn ông da đen đang ngâm bồn xông hơi cùng mình rồi nhoẻn miệng cười:

- Và xin giới thiệu với cô đây là ông xã Tony của tôi!Gu của tôi là trai Châu Phi rắn rỏi khỏe khoắng như thế này đây!Từ năm cấp ba tôi đã định hình giới tính của mình và trông thấy đám nữ sinh trong trường cứ tung hô Phong Lâm Vũ chạy theo hắn tỏ tình săn đuổi đến náo loạn cả lên nhưng xin thưa A Vũ không phải là gu của tôi nhé!Tôi không thích đàn ông da trắng yếu ớt như công tử bột thế kia!Tôi và A Vũ chỉ là bạn bè bình thường nên cô cứ yên tâm!

Vừa lúc này thì người đàn ông bên cạnh Ngôn Ức nhe nụ cười trắng tinh nổi bật trên thân người như cục than đen sì khiến cho Châu Tuệ càng thêm phát ngượng vì mình đã nhầm lẫn và đã vội hiểu lầm Phong Lâm Vũ.



11 giờ đêm tại phòng khách sạn The Sun.

Ánh màu vàng nhạt nơi phòng ngủ hiu hắt cùng những tiếng thở dốc xen lẫn với tiếng rên khẽ,những mảnh y phục được vứt tứ tung khắp sàn nhà cùng độ rung lắc dữ dội của chiếc giường phản ánh rõ những gì riêng tư đang xảy ra.

Châu Tuệ mặc dù đang chìm trong đê mê của cuộc ân ái nhưng vẫn tỏ rõ nét phụng phịu trên gương mặt.

Phong Lâm Vũ vừa đưa tay xoa nắn lấy đôi nhũ hoa căng tròn của Châu Tuệ vừa không ngừng đẩy đưa phía bên dưới rồi khẽ thì thầm vào tai cô:

- Châu Tuệ à em có cần mạnh hơn nữa không hay là anh làm với tốc độ như hiện nay đã thích hợp rồi?

Châu Tuệ liền nhàn nhàn đáp:

- Tùy anh muốn nhanh hay chậm gì cũng được cả!

Phong Lâm Vũ liền đưa chiếc lưỡi vân vê đầu nhũ hoa của Châu Tuệ rồi khẽ hỏi:

- Em đang giận anh chuyện của Ngôn Ức sao?

Châu Tuệ phụng phịu đáp:

- Em có cảm giác như vừa rồi mình là kẻ ngốc ấy!

Phong Lâm Vũ liền nhoẻn miệng cười:

- Tạm quên chuyện đó đi!Nhiệm vụ của em bây giờ là ôm chặt lấy cổ anh vì anh sẽ gia tăng tốc độ hơn đấy!

Nói dứt lời thì Phong Lâm Vũ liền đẩy đưa vào phía bên dưới từng đợt mạnh mẽ hơn khiến cho Châu Tuệ chỉ còn biết ôm chặt cổ hắn mà rên la không ngừng.

Độ rung lắc và những âm thanh cót két của chiếc giường cứ thế vang đều như một bản hòa tấu loạn nhịp đậm sắc màu nhục dục nhưng cũng tràn đầy sự đam mê cháy bỏng của tình yêu.

Đến hơn 3 tiếng đồng hồ sau thì chiếc giường thôi không còn rung lắc như dấu hiệu của phía bên trên đã làm xong chuyện cần làm và trở về trạng thái tĩnh lặng như trước.

Phong Lâm Vũ ôm trọn Châu Tuệ trong vòng tay ấm áp của mình rồi nở nụ cười hạnh phúc nhìn cô khe khẽ thì thầm:

- Vào sáng sớm ngày mai khi em đã hiểu rõ mục đích anh đến Quý Châu lần này thì em sẽ không còn giận anh nữa!