Tôi Lỡ Yêu Ác Nữ Rồi!

Chương 171: Dỗ Dành Chồng Yêu



Sau khi toàn cơ thể đã thấm ướt nước biển đêm lạnh đến thấu xương thì Phong Lâm Vũ co rúm người chạy vội về phòng tân hôn tắm ngay nước ấm kèm theo những tiếng hắt xì hơi vang lên liên tục.

Bây giờ đã là 12 giờ khuya nhưng những tiếng nhạc EDM sôi động ở sân khấu ngoài trời vẫn vang lên náo nhiệt khiến cho Phong Lâm Vũ cảm thấy tủi thân vì Châu Tuệ lại ham vui cùng mọi người mà bỏ rơi hắn một mình tiu nghỉu.

Phòng tân hôn tối nay được resort Ayani bày trí rất chu đáo theo phong cách thật lãng mạn với những ánh nến lung linh huyền ảo xen lẫn từng chùm bóng bay hình trái tim đủ sắc màu trông thật tươi vui.

Phong Lâm Vũ ngước nhìn lên chùm đèn trang trí buông rũ những hạt pha lê lấp lánh trên trần nhà không bao lâu thì đã chìm vào giấc ngủ say lúc nào cũng chẳng hay biết.

Tiếng nước róc rách chảy từ vòi hoa sen và hương thơm sữa tắm dịu nhẹ đánh thức giác quan đã giúp cho Phong Lâm Vũ nhận ra cuối cùng thì Châu Tuệ đã trở về phòng tân hôn lúc 3 giờ sáng sau một đêm quẩy hết mình cùng mọi người trong buổi party.

Châu Tuệ diện trên người chiếc váy ngủ gợi cảm xuyên thấu khoe khéo từng đường cong nuột nà rồi bước lên giường choàng tay ôm lấy Phong Lâm Vũ đang co ro người trong chăn khe khẽ cất tiếng gọi:

- Chồng yêu ngủ rồi sao?

Phong Lâm Vũ nghe thấy lời hỏi han từ Châu Tuệ thì phụng phịu đáp:

- Vẫn chưa!Anh vẫn còn thức đợi em!

Nói đoạn Phong Lâm Vũ liền trở mình bước ra khỏi giường rồi ngồi xuống một góc phòng xoay mặt vào tường khiến cho Châu Tuệ vô cùng thắc mắc:

- Anh làm sao thế sao không lên giường nằm cạnh em?

Phong Lâm Vũ liền phụng phịu đáp:

- Anh ngồi đây canh bắt thằn lằn trên tường!Em cứ ngủ trước đi!

Châu Tuệ ngầm hiểu Phong Lâm Vũ đang hờn dỗi vì mình đã cùng mọi người xúm lại quẳng hắn xuống nước biển lạnh cóng sau đó còn bỏ rơi hắn suốt mấy tiếng đồng hồ mới chịu quay trở về thì cố nhịn cười rồi cất vang giọng:

- Resort cao cấp thì làm gì có thằn lằn trên tường cho anh bắt chứ!Nào lại đây với em đi!

Phong Lâm Vũ vẫn ngồi xoay mặt vào tường phụng phịu nét mặt thì Châu Tuệ lại tiếp tục vang giọng:

- Sao cảm thấy đói bụng vậy ta?Chắc là lúc nãy quẩy hăng hái cùng mọi người quá nên đã tiêu hao năng lượng cả rồi!

Phong Lâm Vũ dù đang hờn dỗi nhưng nghe thấy Châu Tuệ than đói thì liền đứng lên bước ra khỏi phòng kèm theo câu nói:

- Để anh liên hệ phục vụ resort làm thức ăn khuya cho em!

Khoảng hơn 20 phút sau thì Phong Lâm Vũ đã bê trên tay bát súp hải sâm rồi nheo mắt cười nhìn về Châu Tuệ:

- Em ăn đi cho nóng!

Châu Tuệ nở nụ cười hài lòng rồi tiếp tục làm nũng:

- Sao cảm thấy đau chân vậy ta?Chắc là do phải vận động cơ đi tới đi lui quá nhiều trong ngày hôm nay!

Phong Lâm Vũ nghe thế thì liền ấn những ngón tay của mình lên bàn chân cho Châu Tuệ:

- Để anh giúp em massage chân!

Châu Tuệ vừa húp xì xụp súp hải sâm vừa tận hưởng cảm giác vô cùng thư giãn khi được Phong Lâm Vũ ấn huyệt lòng bàn chân cho mình lúc này.

Một lúc sau khi Châu Tuệ đã dùng xong súp hải sâm thì liền mỉm cười nhìn về Phong Lâm Vũ dọ hỏi:

- Anh không tiếp tục giận dỗi nữa sao?

Phong Lâm Vũ liền đáp:

- Có giận thế nào thì vẫn phải quan tâm chăm sóc cho vợ yêu!

Châu Tuệ liền xô ngã người của Phong Lâm Vũ nằm trên giường rồi nháy mắt tinh nghịch:

- Rất ngoan!Vì thế anh xứng đáng được lão nương ban thưởng ngay bây giờ!

Phong Lâm Vũ vẫn chưa hiểu rõ ý:

- Châu Tuệ…Em định làm gì?

Châu Tuệ không trả lời câu hỏi của Phong Lâm Vũ mà chỉ lẳng lặng tắt hết đèn để căn phòng tân hôn lúc này chỉ còn là những ngọn nến huyền ảo hiu hắt ánh sáng màu vàng nhạt.

Sau đó cô chủ động cởi bỏ hết bộ quần áo pijama trên người của chồng mình trước sự ngỡ ngàng của Phong Lâm Vũ:

- Châu Tuệ…Em định ban thưởng món quà gì dành cho anh thế?

Những ngón tay thon dài của Châu Tuệ lượn lờ trên chiếc quần lót nam Aristino rồi từ từ kéo tuột xuống đến đầu gối của Phong Lâm Vũ kèm theo nụ cười bí ẩn:

- Em sắp làm hành động chiều chuộng chồng yêu của mình!Đây là lần đầu tiên em thực hiện nên vẫn còn nhiều thiếu sót mong chồng yêu thông cảm và chỉ dẫn thêm giúp em nhé!

Khi chiếc quần lót nam Aristino đáp đất cũng là lúc gậy th*t của Phong Lâm Vũ vươn ra kích thước to lớn trước tầm mắt của Châu Tuệ trong ánh nến vàng nhạt huyền ảo lúc này.

Châu Tuệ không ngại ngần đưa chiếc lưỡi của mình la liếm dọc theo thân cây nấm của Phong Lâm Vũ khiến hắn không kiềm được những âm thanh rạo rực và liên tục oằn người tận hưởng sự sung sướng.

Phong Lâm Vũ nhắm nghiền mắt tận hưởng cảm giác thư giãn đê mê khi gậy th*t của mình đang được vào ra trong khoang miệng nóng ấm mềm mại của Châu Tuệ với tốc độ ngày càng mãnh liệt hơn.

Sau một khoảng thời gian được Châu Tuệ tận tình yêu chiều cậu em nhỏ thì Phong Lâm Vũ liền thở gấp rồi cất vang giọng:

- Vợ ơi anh sắp ra rồi…

Châu Tuệ bỏ ngoài tai tiếng thở gấp của Phong Lâm Vũ mà tiếp tục nâng niu cây nấm trên tay đều đặn từng nhịp vào ra trong khoang miệng ươn ướt nước bọt của mình.

Không thể chịu nổi cơn cực khoái đang căng tràn nơi đại não Phong Lâm Vũ chỉ còn có thể phóng thích hết tinh dịch vào tận sâu bên trong khoang miệng Châu Tuệ cùng với tiếng gầm vang đầy thỏa mãn.

Châu Tuệ đưa tay lau đi chất lỏng trắng còn vương lại trên khóe môi mình trong khi đó Phong Lâm Vũ lại nhìn cô với ánh mắt mơ màng:

- Vợ cảm thấy mùi vị của anh như thế nào?

Châu Tuệ liền ghé sát vào bên tai Phong Lâm Vũ thì thầm:

- Em sẽ giúp anh tự cảm nhận mùi vị hiện tại của mình!

Dứt lời thì Châu Tuệ đưa chiếc lưỡi quấn chặt lấy cuống lưỡi còn lại của Phong Lâm Vũ rồi hòa quyện vào nhau những nụ hôn thật sâu.

Phong Lâm Vũ đưa tay cởi bỏ chiếc váy ngủ mỏng manh trên người Châu Tuệ rồi vứt vội xuống nền đất nhếch môi cười:

- Tối nay vợ yêu của anh thật hư hỏng!Anh vừa mới ra mà bây giờ lại tiếp tục cương lên nữa rồi!

Phòng tân hôn hiện giờ hoàn toàn đắm chìm trong bầu không khí nhục dục đầy đam mê giữa hai cơ đang hòa quyện thể xác vào nhau thành một khối thống nhất trọn vẹn ái ân và liên tục thay đổi các tư thế khác nhau.

Phong Lâm Vũ đưa hai tay xoa lấy bờ mông căng mịn của Châu Tuệ đang nhấp nhô theo từng đợt đưa đẩy của hạ vật từ phía sau và đắc ý lắng nghe sự thống khổ van xin từ cô không ngừng vang lên:

- Ưm…Tư thế này vào sâu bên trong em quá rồi!Em không thể chịu nổi nữa chồng ơi…Ưm…

Phong Lâm Vũ liền nở nụ cười nửa miệng:

- Xin lỗi vì đã làm đầu gối em thâm trong những ngày sắp tới!Vợ à chổng mông cao hơn nữa đi và rên to hơn nữa!Vợ càng rên to thì anh càng thấy phấn khích!

Sau khi đã chán chê tư thế quan hệ từ phía sau thì Phong Lâm Vũ lại xoay người Châu Tuệ lật ngửa cô nằm xuống giường đưa một chân cô đặt lên vai mình và áp sát chân còn lại của cô vào bên hông mình mà tiếp tục cắm sâu gậy th*t đẩy đưa những làn sóng cuồng nhiệt không ngừng vào bên trong hoa huy*t thẳm sâu.

Châu Tuệ giờ đây đã mệt lã người khi đã cùng Phong Lâm Vũ trải qua cuộc ái ân hơn 4 tiếng đồng hồ mà mơ màng ánh mắt mù sương van xin hắn:

- Ưm…Chồng ơi mình dừng lại được không…Em đã buồn ngủ rồi…

Phong Lâm Vũ không ngừng hì hục trên thân Châu Tuệ kèm theo nụ cười nửa miệng:

- Ngoan!Chiều anh thêm một hiệp nữa rồi ngủ!

Châu Tuệ giờ đây chỉ còn có thể nguyện ý chiều chuộng sự sung sức quá mức của Phong Lâm Vũ và ngầm hiểu một hiệp mà hắn vừa nói sẽ kéo dài trung bình từ 2-3 tiếng nữa.

Châu Tuệ cố cất lên tông giọng đã rên la khàn đặc suốt mấy tiếng đồng hồ nhìn về Phong Lâm Vũ khẩn thiết:

- Chồng à một lát nữa anh nhớ cho ra bên ngoài nhé!Thiên Á vừa mới xác nhập vào Thời Đại chưa được bao lâu nên em vẫn còn nhiều dự án chưa thể thực hiện,tạm thời chúng ta cùng nhau kế hoạch 1 năm sau hãy có baby nhé chồng!

Phong Lâm Vũ vừa xoa nắn đôi gò đảo căng tròn của Châu Tuệ vừa nở nụ cười bí hiểm:

- Ok vợ yêu!Một lát nữa anh sẽ cho ra!

Cứ thế Châu Tuệ vừa mệt mỏi nhưng cũng vừa tràn đầy sự đê mê trong cơn ái lạc mà Phong Lâm Vũ mang đến đành buông xuôi mặc kệ cho hắn tấn công từng đợt mây mưa vào bên dưới thân mình mà ngủ thiếp đi lúc nào cũng chẳng hay.

Khi Châu Tuệ dần mở mắt thì lúc này đã là 12 giờ trưa,Phong Lâm Vũ quàng tay ôm lấy cô rồi khẽ nở nụ cười hạnh phúc:

- Vợ yêu của anh đã tỉnh dậy rồi à?

Châu Tuệ đưa tay giụi mắt rồi dọ hỏi Phong Lâm Vũ:

- Tối qua sau khi anh làm xong anh đã cho ra ngoài rồi đúng không?

Phong Lâm Vũ liền nháy mắt tinh nghịch:

- Ừm…Anh cho ra ngoài rồi!

Châu Tuệ cảm thấy có chút khác lạ:

- Thật không?Sao em lại cảm thấy bên trong mình cứ nhơn nhớt âm ấm thế nào ấy!

Phong Lâm Vũ liền nheo mắt cười:

- Thật mà!Anh đã cho tinh binh của mình ra ngoài cả rồi!

Châu Tuệ vẫn cảm thấy có gì đó sai sai và đến hơn một tháng sau khi cô trông thấy que thử thai đã hiện lên hai vạch đỏ au thì liền gào lên thất thanh trong toilet:

- Phong Lâm Vũ anh dám lừa em!Anh cho ra ngoài kiểu gì mà bây giờ em đã mang thai luôn rồi!

Phong Lâm Vũ đang nằm trên giường đọc sách nghe thấy tiếng gào thất thanh của Châu Tuệ thì liền sởn cả gai óc:

- Hic…Làm Châu Tuệ nổi giận thật rồi!Mình đã định cho ra ngoài nhưng chỉ vì rút ra không kịp thôi mà!