Theo câu hỏi của tôi, trong phòng họp đột nhiên yên tĩnh, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Cao Huy.
Cao Huy lại giống như không hề phát giác, nhếch miệng cười cười, chậm rãi nói: "Có ý kiến thì không dám, nhưng tôi chỉ cảm thấy vấn đề mà các vị đang bàn có một chút ngu xuẩn."
Lời nói vừa dứt, không khí trong phòng lập tức trở nên vô cùng căng thẳng, tất cả mọi người đều nhịn không được mà nhíu mày.
Đồng thời, Hoàng Lâm và Ngô Siêu cũng cẩn thận từng li từng tí mà liếc mắt nhìn tôi một cái.
mò.
Tôi lẳng lặng nhìn Cao Huy, trong lòng vô cùng tò
Cũng không phải thật sự tò mò Cao Huy sẽ có cao kiến gì, mà là tò mò về thái độ của hắn ta lúc này.
Từ lần trước khi tôi đem chức quyền của hắn ta chia lại cho Hoàng Lâm và Lâm Nhạc Hưng, làm cho hắn phải chịu thiệt thòi, tên hàng này mới chịu ngoan ngoãn cụp đuôi làm người, hoàn toàn không có động tĩnh gì, hôm nay cũng không biết đã ăn nhầm cái gì, lại dám vểnh đuôi lên như vậy, thậm chí còn dám công khai khiêu khích giữa lúc
hội nghị đang diễn ra như vậy.
Trên mặt tôi vẫn nở nụ cười ôn hòa như trước, làm ra vẻ không nghe ra sự châm chọc trong lời nói của Cao Huy, hỏi: "Hả? Phó tổng Cao sao lại nói như vậy?"
“Haha haha." Cao Huy cười lớn, lại nói: "Trần tổng, anh thật sự không biết hay là đang giả bộ hồ đồ vậy?"
Hoàng Lâm nghe vậy liền nhíu mày, giọng điệu bất thiện nói: "Phó tổng giám đốc Cao, nếu anh có đề nghị gì thì tốt nhất cứ nói thẳng ra, cần gì phải ấp a ấp úng như vậy?"
“Chậc chậc, quả nhiên hoàng đế không vội mà thái giám vội, Trần tổng còn chưa nói gì, cô đã nhảy ra trước rồi." Cao Huy khinh thường liếc Hoàng Lâm một cái. Hoàng Lâm lập tức giận dữ, vỗ bàn đứng dậy: "Cao Huy, ông..."
“Hoàng phó tổng, bình tĩnh một chút, chớ nóng vội. Tôi khoát tay, ra hiệu cho Hoàng Lâm ngồi xuống: "Phó tổng giám đốc Cao đã nói đề tài thảo luận vừa rồi là ngu xuẩn, vậy chúng tôi cũng không ngại nghe ý tưởng của Phó tổng giám đốc Cao trước đã."
“Vâng, Trần tổng." Hoàng Lâm tức giận, tỏ vẻ bất bình trừng mắt nhìn Cao Huy một cái, lúc này mới ngồi xuống lần nữa.
Tôi tiện tay châm cho mình một điếu thuốc, sau đó ra hiệu mời Cao Huy.
“Được rồi, nếu Trần tổng có yêu cầu, vậy tôi sẽ nói." Cao Huy cười nhạt một tiếng, nói: "Kỳ thật, Ngô tổng vừa rồi nói không sai, công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa muốn phát triển thêm một bậc, đích thực cần mở ra một vòng đầu tư mới. Tôi sở dĩ nói các vị vừa rồi đang thảo luận một vấn đề ngu xuẩn, là bởi vì công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa căn bản không cần mượn tài nguyên của các tổ chức hay công ty khác!”
Cao Huy bình chân như vại ngồi dựa vào ghế, liếc mắt đảo qua một vòng, tiếp tục nói: "Công ty Uy Lam chúng ta mặc dù là một công ty mới, nhưng các vị đã quên sau lưng chúng ta là ai rồi sao? Chính là tập đoàn Trần Thị
"Cái gì mà công ty Thiên Cẩm, tư bản Hồng Đồ, bọn chúng quả thực rất lợi hại, cũng đích thực ở các lĩnh vực khác nhau đều có những tài nguyên rất quan trọng. Nhưng Trần Thị cũng là một tập đoàn tổng hợp siêu lớn, cũng có thực lực rất mạnh ở nhiều lĩnh vực như siêu thị bán lẻ,
truyền thông, chuỗi cung ứng và thương mại điện tử, chúng ta dựa lưng vào tập đoàn Trần Thị, cần gì phải bỏ gần tìm xa!”
Lời nói vừa dứt, mọi người ở trong phòng hội nghị lập tức sửng sốt, hai mặt nhìn nhau.
Ủy Lam vốn ban đầu là trực thuộc tập đoàn Trần Thị, sau lưng dựa vào đương nhiên là tập đoàn Trần Thị, điểm ấy mọi người đều biết, thậm chí ba vị phó tổng Cao Huy, Hoàng Lâm, Lâm Nhạc Hưng vốn là từ công ty con khác của tập đoàn Trần Thị được điều nhiệm đến Úy Lam.
Chỉ có điều khi tôi tiếp nhận, cha tôi đã chuyển toàn bộ cổ phần của công ty này sang tên của tôi.
Cho nên, trong mắt người ngoài, Úy Lam vẫn là công ty con của tập đoàn Trần Thị, nhưng xét về mặt pháp luật và cổ phần, thật ra là công ty thuộc sở hữu của cá nhân
tôi.
Trên phương diện hoạt động của công ty, thật ra tôi cố ý tách biệt vốn liếng của Úy Lam với tập đoàn Trần Thị, chính là muốn đem Úy Lam từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài tạo thành một doanh nghiệp của riêng tôi, chỉ cho phép lời nói của tôi là nhất trong công ty này.
Về điểm này, các lãnh đạo công ty cũng đã sớm biết.
Cho nên khi mấy người Hoàng Lâm, Ngô Siêu thảo luận về phương án tiếp theo, mới theo bản năng mà bỏ qua
tập đoàn Trần Thị.
Không phải bởi vì không nhớ ra, mà là căn bản không cần thiết.
này.
Lại không ngờ Cao Huy lại đột nhiên nói ra điều
Hoàng Lâm vẻ mặt khó coi nhìn Cao Huy, chậm rãi nói: "Cao phó tổng, tôi nghĩ anh không phải không biết, Ủy Lam là công ty cá nhân của Trần Tổng, theo pháp luật mà nói thì hoàn toàn không có chút quan hệ nào với tập đoàn Trần Thị cả."
"
"Tôi đương nhiên biết điều này, nhắc tới cái này tôi thật đúng là rất hâm mộ Trần Tổng. Mặc dù xuất thân không chính đáng, nhưng lại quá được sủng ái, thân là một đứa con riêng, thế mà lại được gia tộc giao cho một công ty có nguồn vốn dồi dào như vậy.
Cao Huy âm dương quái khí lắc đầu cảm thán, đột nhiên như phát hiện mình nói sai gì đó, vội vàng nói xin lỗi với tôi: "Ây nha, cậu xem cái miệng này của tôi này, Trần tổng cậu đừng trách nha, con người tôi nói chuyện thẳng thắn một chút, không có ác ý."
“Haha, không sao đâu." Tôi rít một hơi thuốc, ngoài mặt vẫn tươi cười ôn hòa như trước, "Vậy ý của phó tổng giám đốc Cao là... công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa nên tiến hành gọi vốn đầu tư từ tập đoàn Trần Thị sao?"
“Đúng vậy!”
Cao Huy tỏ ra vẻ đương nhiên và gật đầu: "Kỳ thật không riêng gì công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa, tôi cho rằng ngay cả công ty Úy Lam chúng ta cũng nên do Trần Thị khống chế một ít cổ phần. Quả là trùng hợp, lúc trước tôi từng đi theo và làm việc cho Trần Thiên Ninh, Trần thiếu gia của Trần Thị, sau khi công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa và công ty cổ phần Úy Lam đã nổi danh, Thiên Ninh thiếu gia còn cố ý gọi điện thoại hỏi tôi, tôi liền nói với cậu ta số liệu hoạt động của công ty Úy Lam chúng ta và tỷ lệ cổ phần của công ty ở Phồn Hoa, cậu đoán xem thế nào? Thiên Ninh thiếu gia rất coi trọng chúng ta đó."
"Thiên Ninh thiếu gia nói, hành động chuyển nhượng cổ phần của công ty Úy Lam trước kia, hình như có chút không phù hợp với quy trình cho lắm? Cụ thể như thế nào tôi cũng không rõ lắm. Nhưng Thiên Ninh thiếu gia nói sẽ phái người đến điều tra một chút chuyện gì đã xảy ra, chuẩn bị thu hồi lại công ty Úy Lam."
Cao Huy vẻ mặt ẩn hiện sự cao ngạo, dương dương đắc ý quét mắt nhìn mọi người một cái, trọng điểm dừng lại trên người tôi một chút, sau đó mới tiếp tục nhàn nhạt nói: "Kỳ thật cũng không có gì không đúng, vốn của Ủy Lam chính là thuộc tập đoàn Trần Thị mà, Trần tổng cũng nên nhìn xa trông rộng một chút, dù sao dựa lưng vào một cây đại thụ để hóng mát, so với chút cổ phần trong tay kia, Úy Lam trở về để được Trần Thị bảo vệ và che chở. Chắc
chắn sẽ đạt được sự phát triển tốt hơn, cậu nói đúng không?”
to.
Tiếng nói vừa dứt, trong phòng họp lặng ngắt như
Trong mắt đám người Hoàng Lâm đều tỏ vẻ khiếp sợ, kinh ngạc nhìn Cao Huy, sau đó theo bản năng mà nhìn về phía tôi.
Trong lòng tôi hiểu rõ, khóe miệng chậm rãi nhếch lên một nụ cười lạnh.
Trách không được tại sao tên Cao Huy này lại đột nhiên trở nên kiêu ngạo như vậy, thì ra đã liên hệ với ông chủ thật sự phía sau ông ta, tự cho là đã có chỗ dựa vững chắc, chuẩn bị ở sau lưng đâm tôi một đao.
Còn có tên Trần Thiên Ninh kia...
Haha, cái gì mà quy trình chuyển nhượng cổ phần có vấn đề, để cho Úy Lam quay lại trực thuộc sự quản lý của
Trần Thị, để sau này có bước phát triển tốt hơn?! Đây chỉ là mắt thấy được sự phát triển vượt bậc của công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa và tiềm lực của Úy Lam, muốn hớt tay trên mà thôi.
Nhưng đối với chuyện này, tôi thật đúng là một chút cũng không cảm thấy lo lắng.
Trần Thiên Ninh là con cả của nhánh hai, nhưng còn xa mới có thể đại diện cho tập đoàn Trần Thị. Hắn ta chỉ là thấy lợi trước mắt liền nổi lòng tham, lại từ chỗ Cao Huy biết được tôi chẳng qua là một đứa con riêng nho nhỏ, nên mới có ý đồ với tôi mà thôi.
Có lẽ trong suy nghĩ của hắn ta, một đứa con riêng như tôi khi biết được hắn có hứng thú với công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa, có thể còn có thể mừng rõ như điên và chủ động chia cổ phần cho hắn chăng?
Tôi rít một hơi thuốc, nụ cười lạnh trên mặt càng đậm, chậm rãi mở miệng nói: "Phó tổng giám đốc Cao, anh thân là nhân viên của công ty Ủy Lam chúng ta, lại đem tin tức nội bộ của công ty tiết lộ cho người ngoài, như vậy hình như không được phù hợp cho lắm?"
Cao Huy nghe vậy sửng sốt, tiếp theo cười haha: "Trần tổng, cậu xem lại cậu đi, như vậy có phải hẹp hòi quá rồi không? Thiên Ninh thiếu gia sao lại là người ngoài, tuy rằng cậu chỉ là con riêng, từ quan hệ huyết thống mà nói, cậu có lẽ phải gọi anh ta một tiếng anh họ đó."
Lời nói vừa dứt, không khí trong phòng hội nghị càng trở nên căng thẳng và nghiêm trọng.
Cao Huy tự cho là có Trần Thiên Ninh chống lưng, căn bản không xem tôi ra gì, ngôn luận gần như đã trực tiếp khiêu khích và sỉ nhục tôi một cách trắng trợn, những người đang ngồi trong phòng đều không phải kẻ ngốc, ai nghe không hiểu chứ?
Đám người của Hoàng Lâm và Ngô Siêu ngay cả thở mạnh cũng không dám, ánh mắt nhìn về phía Cao Huy ẩn hiện sự phẫn nộ.
Nhưng điều khiến tôi không nghĩ tới chính là, Lâm Nhạc Hưng trước giờ vẫn giữ thái độ bình thản, trong tất cả mọi trường hợp ông ta đều tỏ ra mình trung lập, nhưng hôm nay lại chủ động mở miệng.
Chỉ thấy ông ta nhìn về phía Cao Huy, mặt không biến sắc nói: "Cao phó tổng, Trần tổng dù thế nào cũng là ông chủ thật sự của chúng ta, những lời nói này của anh hết sức quá đáng nha.”
Cao Huy nghe vậy sửng sốt, chẳng hề để ý chỉ khoát khoát tay: "Lão Lâm cậu không có việc gì thì tham gia náo nhiệt làm gì, mau câm cái miệng lại, chờ thêm vài ngày nữa người của Ninh thiếu gia tới, tôi bảo đảm cậu vẫn giữ được vị trí phó tổng.
Tôi im lặng không nói gì, cố nén ý cười trong lòng, hỏi:
"Anh bảo đảm sao? Anh lấy cái gì để bảo đảm?"
Cao Huy nhíu mày, giọng điệu khinh thường nói với tôi: "Trần tổng, dân gian có câu người thức thời mới là trang tuấn kiệt, đã đến nước này, cậu cũng không cần phải cố gắng làm một con thú bị vây khốn nữa, để lại cho mình một chút thể diện không phải tốt hơn sao?”
“Haha haha.” Tôi nhịn không được mà cười ra tiếng, trêu tức nói: "Nếu nói như vậy... nghĩa là anh nghĩ anh sẽ ăn chắc tôi sao?"