Không biết ai viết bài này, lúc thấy Mục An hơi sửng sốt. Người viết ắt hẳn phải là thành viên đội của Lý Văn Phong trước đây, vì một số nội dung họ nói chỉ người trong nội bộ mới biết. Anh đã giúp Lý Văn Phong quản lý đội, hai người cũng chẳng che giấu gì, Lý Văn Phong còn là loại thích thể hiện, cơ bản người trong đội ai cũng biết quan hệ của bọn họ.
Tuy nhiên, người kể lại nói rất khách quan, giải thích rõ ràng mọi chuyện, không hề thiên vị bên nào.
“Thương Nhóc Mục Đông.”
“Chó má, thằng cặn bã đi chết đi.”
“Quan điểm về kẻ thứ ba của chủ top ghê thật! Đã cưới nhau chưa? Là thứ ba dữ chưa? Đây là theo đuổi tình yêu đích thực!”
Mấy bình luận đầu tiên còn bình thường, xuống dưới một tí là hướng gió đột nhiên thay đổi.
“Cho dù thế thì tui cũng không bao giờ tha thứ cho Nhóc Mục Đồng! Trừ phi cậu cho tui vào chiến đội! Nếu không tui gặp cậu ở đâu sẽ đánh cậu ở đó!”
“Cho dù thế thì tui cũng không bao giờ tha thứ cho Nhóc Mục Đồng! Trừ phi cậu cho tui vào chiến đội! Nếu không tui gặp cậu ở đâu sẽ đánh cậu ở đó!”
Mục An nhìn thấy mấy cái bình luận này thậm chí có thể tưởng tượng luôn được vẻ mặt tức giận của mọi người. Đúng lúc đó, máy liên lạc của anh rung lên.
Tán Tỉnh Thật Lòng: Đù máaaaaaaa
Mục An: ?
Tán Tỉnh Thật Lòng: An An ơi ông đỉnh vãi ò! Sao ông lại quen nhiều đại thần thế? Công chúa Bạch tức phát khóc luôn này!
Mục An: Công chúa Bạch?
Tán Tỉnh Thật Lòng: Là con giáp thứ mười ba đấy, bọn tui nhắn riêng toàn gọi cậu ta thế.
Tán Tỉnh Thật Lòng: Đừng đánh trống lảng, đại thần là ai đó? Sao hai người quen nhau thế? Quan hệ như nào? Người ta đang tán ông à?
Lúc trước tình cờ ăn với nhau một bữa, lại vì chuyện của em trai Giang Nguyên mà bọn họ từ xa lạ thành quen, nhưng cũng chỉ là bạn bè sơ sơ thôi.
Hơn nữa, nếu anh dám tán Giang Nguyên chắc không sống nổi đến mai ấy chứ.
Nghĩ đến đây, Mục An sực nhớ ra.
Á đù, Kỷ Dung còn chưa bỏ anh khỏi danh sách thù hận nữa…
Mục An: Không nói là ai được, đại thần không muốn ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường. Bọn mình quen nhau qua một đàn em, chỉ là bạn bè bình thường thôi. Cậu ấy không tán mình, mà chỉ là bạn bè giúp đỡ một tay ấy mà.
Tán Tỉnh Thật Lòng: Ai mà không muốn có một người bạn như thế chứ?
Mục An nhìn thấy tin nhắn này thì chỉ đáp lại ngắn gọn: Đúng đó.
Mục An: Nhưng mình và đàn em đang yêu nhau rồi, cậu đừng có nói linh tinh gì trên mạng đấy nhé.
Tán Tỉnh Thật Lòng: Ok!
Hai phút sau.
Tán Tỉnh Thật Lòng lại gửi thêm một tin.
Tán Tỉnh Thật Lòng: An An ơi, tui có thể …đi cửa sau vào chiến đội được hem?
Mục An: Để mình hỏi xem.
Tất nhiên Mục An không thể nói thẳng Giang Nguyên và Kỷ Dung là ai. Hai đứa đang thi đấu đại diện cho cả quốc gia, mấy hôm trước bọn cậu và Armand còn đi ra ngoài xem trận đấu của họ mà.
…
Thời gian gần đây, Lưu Chính rất bận rộn. Theo bản vẽ Giang Nguyên đưa, nhóm của anh đã cải tạo thành công một chiếc cơ giáp Thunderbolt. Tất cả các hạng mục kiểm tra của cơ giáp đều đạt con số đủ để họ vượt qua kỳ đánh giá khóa luận, bọn họ đều được xác nhận tốt nghiệp trong năm nay rồi. Thậm chí cả nhóm đều nhận được lời mời gia nhập viện Khoa Học Liên Bang.
Vì có một lượng lớn cơ giáp Thunderbolt đã bị cất kho cần được cải tiến, nhóm của họ đợt này cần làm báo cáo thử nghiệm cho giai đoạn đầu nên rất bận. Họ phải trình bày chi tiết quy trình sửa đổi và đơn giản hóa nó một cách tối đa để những người không chuyên nghiệp cũng có thể hiểu kế hoạch cải tiến này. Sau đó, việc cải tiến sẽ diễn ra trên quy mô lớn.
Anh đã OT vài ngày liên tục rồi.
Dù mệt vậy nhưng so với việc được tốt nghiệp thì chẳng thành vấn đề!
Ngay cả Rhodes cũng bảo rằng anh rất may mắn, cho dù có sự giúp đỡ của cố vấn trong quá trình cải tiến thì cũng chưa chắc đã đạt được hiệu quả như hiện tại.
Bản thân anh cũng cảm thấy đồ án tốt nghiệp của mình trải qua như một phép màu. Rõ ràng là anh chỉ nhờ Giang Nguyên đến lái thử cơ giáp thôi, nhưng… Giang Nguyên, một sinh viên năm nhất khoa Cơ Giáp lại thực sự vẽ ra bản thiết kế cải tiến giùm anh luôn.
Nói mới nhớ, Giang Nguyên giờ là đệ từ của Thầy Hứa, tức là vai vế đã cao hơn anh một bậc rồi.
Lưu Chính ăn tạm mấy miếng rồi vào StarWar.
Star War:
“Ai mà không muốn có một người bạn như7592?”
“Ai mà không muốn có một người bạn như7592?”
“Ai mà không muốn có một người bạn như7592?”
[Thế giới] Nguyệt Gia Quan: Ai khai sáng cho tôi với tối cổ quá?
[Thế giới]Bé Ngọt Ngào: [818 Đầu đuôi vụ việc của Nhóc Mục Đồng]
Lưu Chính:...Ê cái thanh niên này trông quen quen…
…
Sau khi Giang Nguyên off game, đang ăn tối thì các thành viên trong đội thi đấu cũng về đến nơi.
Buổi tối, Giang Nguyên vừa tắm xong thì nhận được tin nhắn của Kế Dương, cậu ta còn kéo cả cậu, Kỷ Dung và Armand vào lập một nhóm chat.
Giang Nguyên: ?
Kế Dương: Chia sẻ link [818 Đầu đuôi vụ việc của Nhóc Mục Đồng] Ai mà không muốn có một người bạn như 7592? Vì tối mà chiến đấu giết người lập chiến đội!
Armand: *hình ảnh*
Armand: Tôi… không ngờ luôn đó? QAQ Trên mạng nói hai người đang yêu nhau có đầu có cuối cứ như là thật, suýt thì tôi cũng tin đấy.
Kế Dương: Phì.
Giang Nguyên nhìn bức ảnh Arman gửi. Trong ảnh là một con emotion đang cầm một chiếc mũ xanh trên tay, bên dưới còn có dòng chữ: “Muốn đội được vương miện thì phải chịu được sức nặng của nó.”
Giang Nguyên: …
Kỷ Dung: ???
Armand: Thôi không đùa nữa, cảm ơn các cậu vì chuyện ngày hôm nay nhé. Trình độ chơi game của tôi cũng chỉ như người bình thường thôi. Lúc trước tôi cũng không đánh được Lý Văn Phong, hôm nay cũng tức thằng chó đó vô cùng, nhưng cũng chẳng làm gì được nó, không thắng nổi…May mà còn có các cậu *A rơi lệ*.
Kênh thế giới xôn xao vụ “Ai mà không muốn có một người bạn tốt như 7592” mấy ngày liền, người xin kết bạn với Giang Nguyên và Kỷ Dung nhiều vô số kể. Lúc đầu thì không sao, về sau hơi phiền phức. Giang Nguyên chặn luôn kết bạn từ người lạ. Bởi vì vòng 16 sắp bắt đầu, thời gian dài sắp tới cậu cũng không vào game.
Sau vòng bảng, lần bốc thăm này, bọn họ đụng độ đối thủ mới là Đế quốc Rhea.
Vừa sáng sớm, Chris và mọi người đã đến đấu trường xem thi đấu. Mặc dù hôm nay không có trận nào của bọn họ, nhưng vì có trận thi đấu giữa Liên Bang và Rhea nên họ có mặt cổ vũ.
Không giống như vòng bảng, số người theo dõi trận TOP16 nhiều hơn trước nhiều.
Nolan vừa bước đến cửa lên khán đài thì nghe thấy tiếng hú hét vọng từ phía sau. Chuyện này thường chỉ xảy ra khi có anh đẹp trai nào xuất hiện thôi.
Nolan quay lại nhìn thì thấy một khuôn mặt tuấn tú có mái tóc đen dựng đứng cứng như thép, trông y như con nhím.
Ai dị?
Trước đây cậu chưa từng thấy người này xuất hiện ở sân đấu.
Louis khẽ nhíu mày, mấy người đi cùng phía sau cũng có vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.
“Đội trưởng, trận này có gì mà hay? Em còn chưa tỉnh ngủ!” Một thiếu niên trông như chưa đến mười sáu tuổi, khuôn mặt bụ bẫm baby, miệng nhai kẹo cao su, trông thái độ rất miễn cưỡng, như là không muốn đến đây.
“Đúng thế đội trưởng ơi, mấy nước này có gì hay ạ?”
Loren liếc nhìn bọn họ, mấy người đang định lên tiếng lập tức ngậm miệng, lặng lẽ đi theo Lộ Diễn tiến vào khán phòng, ngồi xuống chỗ của mình.