Vào ban ngày, những bông hoa hồng trong cánh đồng hoa khép lại thành nụ hoa e ấp, đất ẩm trở nên khô ráo, cánh đồng hoa trông vô hại và yên tĩnh, nhưng bọn Bạch Liễu kiểm tra trong chốc lát thì phát hiện ra rằng nếu họ ở gần cánh đồng hoa thì giá trị tinh thần sẽ giảm nhanh hơn so với ở những nơi khác.
Bọn họ chỉ có hai lọ nước hoa cấp thấp, thế nên để duy trì giá trị tinh thần bình thường, nếu ở quanh cánh đồng hoa, nước hoa có thể sẽ dùng hết trước đêm, vì vậy Bạch Liễu quyết định tránh xa cánh đồng hoa —— nói chính xác hơn thì Bạch Liễu hy vọng tránh xa toàn bộ nhà máy sản xuất nước hoa không rõ nguồn gốc gây ô nhiễm này.
Hai lọ nước hoa dùng được bốn tiếng, nếu bọn họ muốn cố gắng cầm cự đến sáng hôm sau thì rõ ràng là ở gần một nơi dễ bị ô nhiễm không phải là một giải pháp tốt.
Bạch Liễu quyết định đi dọc bên ngoài nhà máy để xem có phát hiện được gì không.
“Anh nghĩ ra được thì người khác cũng có thể nghĩ ra được.” Lưu Giai Nghi nắm tay Bạch Liễu khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó: “Nếu chúng ta cứ đi ra ngoài thế này thì sẽ rất dễ gặp những người khác, với lại anh không nghĩ cách xem tối nay chúng ta kiếm mỗi người 80kg hoa hồng kiểu gì à? Cách làm như tối qua đã phát huy tối đa khả năng của em rồi, cũng mới miễn cưỡng gom đủ 80kg thôi, bây giờ đến 160kg thì sợ là không nổi đâu.”
Bạch Liễu lại rất thong thả: “Sáng nay em không nghe công nhân chế biến nói à, tối hôm qua người hái hoa mới hoàn thành nhiệm vụ.”
“Trò chơi này tổng cộng có 6 người chơi, ngay từ đầu thân phận của người mới chính là công nhân hái hoa, nếu nói tất cả công nhân hái hoa đều hoàn thành nhiệm vụ, cũng tức là nói ngoài chúng ta thì 4 người chơi kia cũng có năng lực hái được 40kg hoa hồng trong 1 đêm.”
Bạch Liễu mỉn cười: “Mỗi người cả đêm hái được 40kg, nhân lên 4 người thì không phải vừa đủ 160kg như chúng ta yêu cầu sao?”
“……” Lưu Giai Nghi chà xát cánh tay đang nổi da gà của mình vì nụ cười mê hoặc của Bạch Liễu, hỏi, “Anh muốn làm gì?”
“Trước mắt cứ xem xét tình huống phụ cận nhà máy này đã.” Ánh mắt Bạch Liễu thâm trầm, “Trong trò chơi, quái vật nào cũng đều có nguyên nhân và nguồn gốc sinh ra, lưu dân là do người biến thành, nếu anh có thể giao dịch với người thì..”
“Anh muốn giao dịch với đám lưu dân sao?” Lưu Giai Nghi nhíu mày hỏi lại, “Rất nhiều quái vật trong trò chơi đã bị ô nhiễm, giá trị tinh thần về 0, chúng nó đã điên hết rồi, sao có thể giao dịch với sinh vật bị điên được chứ? Thậm chí chúng nó còn không có tỉnh táo nghe hiểu lời của anh nói.”
Bạch Liễu rũ mi mắt xuống, nhìn về phía Lưu Giai Nghi: “Vậy nếu chúng nó có thể khôi phục sự tỉnh táo trong thời gian ngắn thì sao?”
Lưu Giai Nghi ngẩn ra, theo bản năng phản bác: “Không có khả năng.”
Trong trò chơi không thể nghịch chuyển lại quái vật đã bị dị hóa, đây là quy tắc 【 quy tắc 】, cũng tức là sau khi giá trị tinh thần đã về 0 thì không thể nào dùng 【thuốc tẩy trắng tinh thần 】để hồi phục lại được.
Quái vật thì vẫn luôn là quái vật, không thể biến trở lại thành người.
Nhưng Lưu Giai Nghi rất nhanh cũng phát hiện điểm không đúng —— trong trò chơi này 【 【thuốc tẩy trắng tinh thần】 không hề có tác dụng!
Thuốc tẩy trắng tinh thần không chỉ vô tác dụng với quái vật mà cả bọn họ cũng vậy, nhưng nước hoa lại không bị hạn chế với 【 lưu dân 】, nói cách khác, nếu nước hoa có hiệu lực với 【 lưu dân 】 thì đám quái vật đó sẽ khôi phục lại sự tỉnh táo, trở lại thành【 lưu dân 】bình thường, nói không chừng còn có thể tạm thời làm cho bọn chúng ngưng tấn công —— giống như 【pho tượng người cá 】nếu nhìn thẳng thì chúng sẽ đứng yên.
“Nước hoa rất có khả năng là nhược điểm của đám lưu dân.” Lưu Giai Nghi ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Liễu, “Anh nghĩ ra điểm này từ bao giờ vậy? Chính là trong trò chơi này có thể dùng 【 nước hoa 】làm 【thuốc tẩy trắng tinh thần】cho đám quái vật lưu dân?
“Trước khi tiến vào trò chơi.” Bạch Liễu nói.
“Trước khi tiến vào trò chơi á?!” Lưu Giai Nghi đầy đầu dấu chấm hỏi.
Bạch Liễu ném lọ nước hoa trong tay, ánh mắt chuyển động lên xuống nhìn lọ nước hoa bị ném, khóe miệng giật giật: “Trước khi vào trò chơi, có người nói với anh rằng, cho dù công nhân đang điên loạn như thế nào, chỉ cần xịt nước hoa là có thể giúp bọn họ tỉnh táo lại.”
“Lúc ấy anh liền suy nghĩ —— này quả thực chính là phiên bản thuốc tẩy trắng tinh thần.”
Bạch Liễu rũ mắt, tùy ý tung hứng hai bình nước hoa, “Có thể khôi phục lại trạng thái tinh thần, khiến người điên cuồng trở nên tỉnh táo, thêm vào đó là cài đặt của trò chơi —— đối với người chơi mà nói, nếu vẫn luôn không dùng 【 thuốc tẩy trắng tinh thần 】 thì giá trị tinh thần của họ sẽ bị ô nhiễm bởi quái vật trong trò chơi rồi từ từ nổi điên.
“Đối với người chơi, 【 thuốc tẩy trắng tinh thần 】 chính là 【 nước hoa hoa hồng】, người chơi bình thường như chúng ta sẽ “nghiện” nó, muốn mua nó để tồn tại thì phải làm 【 công nhân hái hoa】trong trò chơi, 【 lưu dân 】không kiếm được nhiều điểm thì sẽ bị 【 nghỉ việc 】, và bị vứt bỏ xuống 【 Khu Vô Danh】, còn người chơi cao cấp nếu hoàn thành được nhiệm vụ thì sẽ được thăng cấp lên sân khấu.”
Bạch Liễu nhìn về phía Lưu Giai Nghi: “Em không cảm thấy cơ chế này quen mắt à?”
Lưu Giai Nghi có chút sởn tóc gáy, cô bé hiểu ý Bạch Liễu: “…… Trò chơi, chính là một【 Nhà máy Hoa Hồng】lớn.”
—— nếu trò chơi là nhà máy lớn bốc lột người chơi, vậy thì trong trò chơi này,【 giám đốc nhà máy 】bốc lột người chơi và kiếm được nhiều lợi ích nhất đang ở đâu?
Ánh mắt Bạch Liễu tối sầm —— bọn họ đi tới bên cạnh cánh đồng hoa.
Bên ngoài cánh đồng hoa lộng lẫy không phải là một thị trấn với hương thơm dễ chịu mà là một vùng ngoại ô hoang tàn và đổ nát, những tờ báo bỏ đi cuộn tròn và một số nhà máy bỏ hoang từ lâu, những cánh đồng hoa rực rỡ và nhà máy sản xuất nước hoa giống như một bức tranh của hai thế giới.
Bạch Liễu bước đến cổng của một nhà máy bỏ hoang trong số đó, mặt trên dán thông báo tuyển dụng nhưng thời gian lại là mười năm trước.
Tuy nhiên, có vẻ như nhà máy không cần tuyển người nữa – cửa cuốn bằng thiếc của nhà máy có một chữ 【 phá dỡ 】lớn được viết bằng sơn màu vàng.
Lưu Giai Nghi ngồi xổm xuống xem các mảnh báo nhỏ rời rạc trên mặt đất:
【 Sự ra đời của nước hoa hoa hồng?! Chất gây nghiện mới, bị cấm trên toàn quốc, làm dấy lên làn sóng phản đối của công chúng!!
—— —— Loại này nhất định phải cấm, vậy tại sao không cấm cà phê, thuốc lá?! Điều này vi phạm nghiêm trọng quyền tự do tiêu dùng của nhân dân ta!!
( Ông Vương, chủ cửa hàng tiện lợi, người dẫn đầu cuộc biểu tình, nói rằng ông bị cáo buộc tích trữ rất nhiều nước hoa hồng trong cửa hàng của mình và ông đã kiếm được hàng trăm nghìn đô la từ nước hoa hồng trong năm nay) 】
【 Vụ nổ nhà máy, lan truyền nước hoa, phản đối chiến thắng, nước hoa hoa hồng Càn Diệp bán chạy trên toàn thế giới!! 】
【 Nước hoa hoa hồng làm cho tinh thần con người thăng hoa, hiệu quả học tập của học sinh được nâng cao, nâng cao hiệu quả công việc của nhân viên … Mở ra thời kỳ vàng phát triển nhanh chóng, các nhà máy, xí nghiệp sẽ mở rộng tuyển dụng thêm 7,2% trong năm nay……】
【…… Khí hoa hồng mở ra đợt tăng giá lớn thứ ba trong năm nay, gây ra các cuộc biểu tình quy mô lớn trên khắp thế giới. Như một nhu cầu thiết yếu, loại nước hoa này đã trở thành gánh nặng cho hầu hết những người có thu nhập trung bình hàng năm dưới 100.000… Nước hoa hoa hồng là một hương thơm trị giá hàng tỷ đô la. Nhu cầu thiết yếu của người dân … Có một xu hướng mờ nhạt đối với hàng xa xỉ 】
【…… Ba lần tăng giá liên tiếp của nước hoa là một tín hiệu gióng lên hồi chuông báo tử cho vô số người dân nghèo……】
【 Các chính phủ trên thế giới đã cùng nhau phản đối giá nước hoa cao ngất trời, xử phạt hành vi tăng giá không hạn chế đối với nước hoa Càn Diệp, và yêu cầu các nhà máy dừng hành vi này, nếu không sẽ buộc phải đóng cửa nhà máy……】
【…… Những người đứng đầu chính phủ của ba quốc gia đã héo hon trong chuyến công du do mất nguồn cung cấp nước hoa… Nhà máy sản xuất nước hoa hứa sẽ ưu tiên cung cấp nước hoa cao cấp cho các quốc gia sẵn sàng thỏa thuận hữu nghị với nhà máy… Hiệp hội trừng phạt chung sụp đổ……】
【…… Danh sách những người giàu nhất thế giới đã bị tàn sát bởi ngành sản xuất và kinh doanh nước hoa hồng……】
【…… Trong thời kỳ Đại suy thoái… Một số lượng lớn các nhà máy đóng cửa… Các trường học đóng cửa… Tỷ lệ thất nghiệp đang gia tăng… Các cuộc bạo động diễn ra thường xuyên… Những người tị nạn héo hon và ch3t chóc có thể nhìn thấy khắp nơi tại các ngã tư đường phố……】
【…… Ngành sản xuất hoa hồng có thể trở thành lối thoát duy nhất cho việc làm của những người trẻ đương thời……】
【…… Năm ngoái, sản lượng hoa hồng giảm, và số lượng hoa hồng héo trên thế giới tăng hơn những năm trước……】
……
Bạch Liễu cũng ngồi xổm xuống bên cạnh Lưu Giai Nghi để đọc báo trên mặt đất.
Ngay cả khi Lưu Giai Nghi không phải là một cô bé đặc biệt tốt bụng, cô bé vẫn có cảm giác nhột nhạt khi nhìn thấy những tờ báo này và những bức ảnh đen trắng gây sốc trên đó.
Dòng người lộn xộn, những con đường bê bết máu, có những người sắp ch3t treo cổ trên cầu chui ra khỏi hố, mắt tê dại nhìn vào máy ảnh, trong những bức ảnh đen trắng có một cảm giác ớn lạnh khiến lưng người ta ớn lạnh âm u.
“Thứ này quả nhiên chỉ có hủy hoại sinh thái.” Bạch Liễu từ dưới đất nhặt lên một tấm ảnh chụp với tiêu đề 【 Những người tị nạn héo hon và tuyệt vọng treo cổ tập thể trên hố cầu, xưởng sản xuất hoa hồng vẫn thờ ơ không chịu bán giảm giá nước hoa 】.
【 Nước hoa hoa hồng vốn được quảng cáo miễn phí trong những ngày đầu và hứa hẹn sẽ được bán cho công chúng với giá rẻ, nay đã tăng lên mức cao ngất ngưởng……】
“Trong thời gian quảng cáo bạn sẽ được dùng miễn phí và mua với giá rẻ. Đợi đến khi bạn đã quen thuộc với nó rồi thì nó đã độc quyền trên thị trường và bạn không thể tìm thấy bất kỳ lựa chọn thay thế nào, sau đó nó tăng giá nhưng bạn không thể thoát khỏi nó nữa, chỉ có thể trả giá cao hơn để mua nó và trở thành nô lệ của hoa hồng.”
“Đó là một kịch bản bóc lột thông thường nhưng được thực hiện trên một chất gây nghiện gây ra cái ch3t, nó dẫn đến sự tàn phá giống như tội ác gi3t ch3t toàn bộ nhân loại —— trong những thời điểm tận thế này, ngay cả tiền bạc cũng mất đi vẻ rực rỡ.”
“Cho nên anh không thích thứ này, nó làm mất đi ý nghĩa những thứ mà anh đang theo đuổi.”
Bạch Liễu bình tĩnh nới lỏng ngón tay, gió lạnh thổi qua cuốn đi những mảnh báo cũ trong tay.
Đường Nhị Đả đã thấy được tương lai không hề có lối thoát này sao?
Trơ mắt nhìn Tô Dạng và đội viên của mình biến thành những kẻ bị hoa hồng ám ảnh, lại không có biện pháp cứu họ, chỉ có thể nhìn họ héo tàn hoặc là trốn tránh vào những tuyến thời gian khác …
Loại chuyện này xảy ra nhiều lần như vậy, chẳng trách người này bị nổi điên.
Bạch Liễu nheo mắt. Vài bóng đen vụt qua nhà máy bỏ hoang trống trải phía sau hắn, những xúc tu dày đặc trải dài trên mặt đất. Lưu Giai Nghi cảnh giác tiến lại gần Bạch Liễu và đứng trước mặt hắn —— đám 【 lưu dân 】này đang trốn trong nhà máy đang muốn tấn công họ.
“Nước hoa! Trên người hắn có mùi nước hoa!”
Một tiếng rít lên điên cuồng, bóng đen đung đưa phát ra tiếng kêu thảm thiết, tất cả các bóng đen lao về phía Bạch Liễu.
“Nơi này có nhiều lưu dân quá.” Lưu Giai Nghi cầm thuốc độc, lưng siết chặt, “Anh có chắc là nước hoa của chúng ta đủ dùng không?”
“Không chắc lắm.” Bạch Liễu thành thật mà trả lời, “Nhưng không phải có em rồi sao?”
Lưu Giai Nghi: “……”
Lưu Giai Nghi nổi khùng: “Ch3t tiệt!!!”
Đám lưu dân đông như kiến mang theo xúc tu, giống như một bầy rắn uốn éo trên mặt đất, báo trên mặt đất bị xúc tu cuốn lên không trung, bay lơ lửng trên bầu trời tối bụi mù mịt, bị gió cuốn đi xa.
Một trong những bức ảnh là một người hái hoa đang cười vui vẻ với khuôn mặt rách nát —— 【 Cho dù làm ngày làm đêm mỗi ngày không nghỉ ngơi, cũng không phải là nhân viên chính thức, hái được 40kg hoa hồng khô mới đổi được một lọ nước hoa cấp thấp, nhưng có thể làm việc trong nhà máy sản xuất hoa hồng là điều hạnh phúc nhất trên thế giới. 】
【 Chúng tôi đang làm công việc thay đổi thế giới và cứu những người khác. 】
【 Chỉ cần chúng ta làm việc chăm chỉ, có lẽ chúng ta có thể giảm giá nước hoa và để nhiều người sống hơn!! 】
—— một người công nhân hái hoa sắp khô héo yếu ớt nói.
( Khi báo cáo được xuất bản, người hái hoa sẵn sàng phỏng vấn đã bị sa thải vì tiết lộ chi tiết công việc vi phạm quy định của nhà máy hoa hồng..)