Tôi Rốt Cuộc Có Phải Là Con Người Hay Không

Chương 269



Muốn gây chuyện thì trực tiếp đi tìm tộc trưởng, đánh từ hỏ lên thì đến khi nào mới xong việc.

Vân Xuyên khẩu khí hào hùng, rất tự tin, Hồ Diễm nhịn không được nhìn chằm chằm anh  một lúc lâu, yên lặng rót trà cho đại lão, mới do dự nói: "Bối phận cùng thực lực của ta trong tộc không cao, bình thường không thấy tộc trưởng. "

"Nguyên Bắc Hồ tộc có ba gã trưởng lão, thực lực cùng tộc trưởng chênh lệch không lớn, cho dù anh có thể đánh bại tộc trưởng, cũng khó có thể chống cự ba người bọn họ."

Vân Xuyên trực tiếp phát ra ấn ký ứng cử viên cho nàng xem, tỏ vẻ nếu tộc trưởng là một trong những ứng cử viên, chỉ cần anh đánh bại tộc trưởng đạt được một tấm ấn ký, thực lực chính là tăng lên chất lượng, đến lúc đó cũng không sợ ba gã trưởng lão liên thủ.

Bất quá nếu có biện pháp không cùng ba gã trưởng lão chính diện chống lại là tốt nhất.

Khoảnh khắc nhìn thấy dấu ấn, Hồ Diễm bỗng nhiên hiểu được dã tâm của anh, có chút động tâm.

Lúc trước cùng Vân Xuyên ở chung vài ngày, biết anh không phải tính cách tàn bạo, nếu nàng hiện tại làm việc cho Vân Xuyên, chờ Vân Xuyên làm vị trí Thượng Vực Chủ, nàng chính là công thần, địa vị nay không còn như xưa, đến lúc đó cho dù dùng tài nguyên chất đống, cũng có thể đem mình chất thành đại yêu.

Hồ Diễm bắt đầu nghiêm túc nghĩ biện pháp cho Vân Xuyên.

"Anh bộ dạng đẹp trai, tộc trưởng thích thiếu niên bộ dáng vô hại, đến lúc đó anh giả bộ non nớt, tôi liền lấy lý do đem anh hiến cho tộc trưởng, đưa anh đi vào."

Vân Xuyên không nghĩ tới dĩ nhiên là loại biện pháp này.

Một ngày nào đó anh lại phải sử dụng "mỹ nhân kế".

Nhưng biện pháp này đích thật là dễ dàng tiếp cận tộc trưởng dưới mí mắt của ba gã trưởng lão, huống hồ anh  còn không xác định ấn ký có thật sự ở trên người tộc trưởng hay không, vạn nhất ở trên người ba gã trưởng lão kia thì sao.

[Vân gia đại thiếu phu nhân]: a, này...

[Bánh quy giòn tan]: a a a???

[Vũ Trụ Đệ Nhất Soái]: Phải dựa vào mặt ăn cơm sao

-

[Miệng đầy chạy tàu]: Vân Xuyên trước kia không phải hỏi, các người đã quên rồi sao? Trong khoảng thời gian này Hồ tộc Nguyên Bắc không có "hắc mã" giết ra, ngược lại trong tộc luôn dùng đủ loại lý do triệu tập đám hồ yêu, kiểm tra ♂ thân thể, người có quyền trong tộc mới có thể làm như vậy, xác suất lớn là tộc trưởng cùng ba vị trưởng lão không chạy.

[Tủ trắng]: Bạn nói đúng, nhưng xin vui lòng không thêm biểu tượng lạ.

[Nổ bột. Đạn]: Rõ ràng có thực lực nhưng còn phải dựa vào sắc đẹp, thế đạo này thật khó khăn a.

......

Hai người thương lượng đối sách, Hồ Diễm một bên liên hệ với tộc nhân, chuẩn bị "tiến cống", một bên chờ trời sáng dẫn Vân Xuyên đi mua quần áo giả mềm, giả trang thành một tiểu thiếu niên ngây ngô.

Chờ sau khi trời sáng, Vân Xuyên gửi tin nhắn cho Vân Phù Sinh, bảo hắn chiếu cố tốt Hắc Cầu, đừng chạy loạn, đừng gây họa, mình có trước không trở về, hai người mới đi ra khỏi câu lạc bộ đêm.

Có một người ngoài dự liệu đứng ở cửa lớn, Sở Mạnh.

Ánh mắt hẹp dài của Sở Mạnh lẳng lặng nhìn Vân Xuyên.

Vân Xuyên kinh hãi.

"Sao anh lại đi theo?"

Dọc theo đường đi anh hoàn toàn không nhận ra phía sau có người theo dõi, tuyệt đối không thể tưởng tượng được, Sở Mạnh lại tìm được anh.

Hoặc ở một nơi như thế này!

Vạn nhất Sở Mạnh trở về nói cho Mục lão gia tử, cháu trai ngài nửa đêm lén chạy tới quán đêm lăn lộn đến bình minh, mới dắt một nữ nhân trước lồi sau vểnh ra, vậy hiểu lầm liền phát sinh.

Sở Mạnh không hé răng, chỉ chỉ mũi mình.

Ngửi thấy sao.

Vân Xuyên không khỏi nâng khuỷu tay lên ngửi ngửi chính mình, ngoại trừ mùi chất tẩy rửa quần áo, cái gì cũng không ngửi ra.

Cái mũi này của Sở Mạnh, thật sự so với mũi chó còn lợi hại hơn.

Hắn ta có thể tìm tới là bản lĩnh, Vân Xuyên cũng không đến mức nổi giận, bất quá nên nói còn phải nói.

"Kế tiếp tôi muốn đi một chỗ, anh cho dù biết, cũng không thể đi theo vào, nếu không anh và tôi đều sẽ rất nguy hiểm."

Sở Mạnh nhướng mày, biểu đạt nghi hoặc.

"Đại bản doanh yêu quái."

......

Hồ Diễm tự mình cầm kéo sửa kiểu tóc cho Vân Xuyên, lại phối với quần áo thiếu niên mười phần, cuối cùng cầm lấy son môi, ở trên đôi môi tái nhợt của Vân Xuyên nhẹ nhàng dính một chút.

Vân Xuyên mặt không chút thay đổi chờ nàng giày vò.

Mang theo bức tranh yêu không ngừng balabara, đề nghị Vân Xuyên vào trong bức tranh phẫu thuật thẩm mỹ, muốn chỉnh thành ai cũng được, chi phí giảm giá tám lần.

"Cười nhiều, đi vào làm bộ như sợ hãi, tộc trưởng liền thích như vậy."

Vân Xuyên muốn soi gương, kết quả chỉ nhìn thấy chân dung người trống rỗng trong gương.

Cái bóng của anh kia nói tìm được manh mối, kết quả đến bây giờ vẫn chưa trở về, ngay cả tin tức cũng không có, đã đến lúc thúc giục.

-

[Hộp đỏ]: Hí Tinh Xuyên cậu có thể đảm nhiệm! Đừng nghĩ nhiều như vậy, chơi bình thường!

[Meo Meo Mao]: Có loại cảm giác bán sắc tướng.

[Vân gia đại thiếu phu nhân]: đau lòng ta xuyên, rõ ràng muốn mãng đi vào, lại phải dựa vào sách lược, dựa vào sắc đẹp.

[Thiện Phong]: Nhân sinh chính là phải như vậy mới phong phú ~

....

Nhìn màn đạn, Vân Xuyên nhịn không được khóe miệng co giật, thấp giọng chửi bới: "Chuyện này không có gì to tát, chỉ là ngụy trang đi vào mà thôi, các ngươi vì sao nói ta giống như cô nương trong thanh lâu bị bức lương làm gái?"

Có một sự im lặng trong màn hình.

Khán giả không ngờ Vân Xuyên lại có tâm lớn như vậy, có lẽ đây chính là đàn ông.

Hồ Diễm bên kia động tác rất nhanh, có lẽ là thường xuyên có tộc nhân bắt được thiếu niên ngây ngô tuấn tú hiến cho tộc trưởng, thậm chí không cần kiểm duyệt bao lâu, ngày hôm sau có thể trực tiếp dẫn người đi vào.

Tộc trưởng tộc Hồ Nguyên Bắc ở khu biệt thự, Vân Xuyên đem tất cả âm khí của mình thu liễm lại, cố gắng giả bộ thành người bình thường.

Tuy rằng thoạt nhìn vẫn là âm khí có chút nặng, nhưng cũng không đến mức bị xem là quỷ hồn.

Hồ Uyển đưa Vân Xuyên đến trước cửa khu biệt thự, có một nam nhân trẻ tuổi đến thay thế, bảo Hồ Diễm không cần đi về phía trước nữa.

Người đàn ông trẻ tuổi chỉ chịu trách nhiệm dẫn đường, không nói gì trên đường đi.

Làm cho Vân Xuyên có một loại ảo giác sắp gặp mặt phú bà bao dưỡng mình.

Chỉ tưởng tượng đến cảnh này thôi đã cảm thấy thật đáng sợ.

Bất quá trên thực tế, là Vân Xuyên vừa tiến vào khu biệt thự này, liền cảm nhận được yêu khí nồng đậm.