Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma

Chương 32: Sử dụng nhân tài



"Cô kêu tôi ra ngoài có chuyện gì vậy"

"Hình như là hai anh cùng Thi Thi ở trong căn nhà hôm bửa anh với Mạn Mạn đánh nhau có đúng không"

"Đúng vậy, có chuyện gì sau"

"Không được tôi phải chăm sóc cho nhân tài của mình thật tốt"

"Ý cô là sau"

"Thi Thi là một cô bé rất có tài năng trong lĩnh vực vẽ và tôi muốn chiêu mộ con bé sau này về làm việc cho công ty tôi anh đồng ý chứ"

"Được tôi đồng ý"

"Vậy có nghĩ từ bây giờ Thi Thi là người của tôi mà thân là một bà chủ tôi không thể nào để cho người của mình phải vất vã được"

"Ý của cô là"

"Tôi có một cửa hàng nhỏ, hiện giờ tôi không còn bán đồ nữa nên sau khi Thi Thi xuất viện thì các anh chuyển qua đó ở đi"

"Chuyện này"

"Nhận được phúc lợi của tôi thì sau này nhất định phải làm việc cho tôi. Chúng tôi hiện đang lên kế hoach mở một cửa hàng và đang rất cần người giúp đấy.

Hai ba bửa nữa để cho Thi Thi khỏe hơn thì tôi sẽ nhắn công việc qua cho anh làm rồi đến khi nào Thi Thi khỏe hẳn có thể đi học được thì anh kêu Lục Thập đi làm luôn.



Còn nữa tôi sẽ cung cấp chi phí học tập cho con bé đến khi ra trường và học hết đại học. Chúng ta quyết định vậy đi"

Nói xong rồi thì cô cùng Mạn Mạn rời đi để lại một Lưu Quang Khải nhìn vào bóng lưng của hai cô với một cặp mắt biết ơn.

"Chúng tôi đã nợ hai cô quá nhiều rồi, chúng tôi hứa là sẽ làm việc hết sức mình để trả ơn hai cô"

Sau khi rời đi thì Mạn Mạn nói với cô:

"Cậu đúng là chịu chi thật"

"Lúc nãy cậu có thể những bức tranh vẽ của Thi Thi không"

"Thấy, con bé đó đúng là rất có tiềm năng"

"Con bé đó nếu được đào tạo thì chắc chắn sẽ trở thành một con ắt chủ bài khiến cho cửa hàng của chúng ta phát triển đấy.

Hôm nay mình quên đem tiền theo rồi, khi nào cậu rãnh thì gặp con bé mua lại mấy cái thảo rồi nhờ Đặng Duy Khánh sửa lại sau đó chúng ta đưa vào sản xuất luôn"

''Kì này Duy Khánh có đối thủ cạnh tranh rồi, hơn nữa đối thủ của cô ta còn là một cô nhoc học lớp 6 hahaha"

"Cậu kêu Thi Thi nghĩ ra một biệt danh đi cho bản thân cô bé đi, tạm thời mình sẽ dùng biệt danh ấy để giúp cô bé lấn sân vào giới thiết kế thời trang"

"Cô bé còn nhỏ để"

"Cứ làm một nhà thiết kế thời trang bí ẩn là được"

"Cậu đúng là biết sử dụng nhân tài đấy"



"Quá khen quá khen"

Ngày hôm sau thì cô đã được xuất viện, trong những ngày này thì cô và Mạn Mạn đã thảo luận các kế hoạch cho cửa hàng xong xuôi cả.

Cô nhờ đám Chước Tư rước cô đến thẳng biệt thự và chuẩn bị để tập luyện và cũng như chuẩn bị sẵn sàng cho chuyện đoạt lại Hàn thị.

Bây giờ cô mới biết biệt thự này là nơi ở của Hàn Chiêu Dạ, Hàn Mặc, Tỉnh Lâm, Chước Tư, Châu Khải Hiên đều ở đây.

Nhưng do tính chất công việc nên cũng ít khi nào tề tựu đủ về đây lắm. Cô nghe nói năm xưa Hàn Chiêu Dạ đã vô tình cứu Hàn Mặc nhưng do anh ta mất trí nhớ lại nhất quyết một mực đồi theo anh rồi sau đó lấy họ của anh như để biết ơn anh đã cứu mạng anh ta và thêm chữ Mặc vào.

Nghe nói dạo trước anh ta đã lấy lại trí nhớ nhưng vẫn một mực muốn theo anh. Quá khứ xuất thân của Hàn Mặc chỉ có mỗi một mình Hàn Chiêu Dạ là người biết thôi.

Đến biệt thự rồi thì cô xuống xe đi vào, vừa bước chân vào sảnh thì cô đã nhìn thấy đám người Tĩnh Lâm, Châu Khải Hiên, Hàn Mặc còn Chước Tư thì đi theo sau cô bởi vì anh ta là người đi rước cô đến đây.

Theo như lời Hàn Chiêu Dạ nói thì khi làm việc gương mặt phải thực sự nghiêm túc và phải tập trung cao độ vào những việc mình đang nghĩ, như vậy sẽ giúp não tịnh tâm và dể dàng đưa ra một hướng đi đúng đắng.

Vì vậy từ khi bước vào biệt thự thì gương mặt cô luôn toát ra một dáng vẻ nghiêm túc và nguy hiểm.

Đi đến chổ đám người kia thì cô lựa cho mình một chổ ngồi thích hợp mà ngồi xuống rồi nói:

"Mấy ngày qua vụ nổ súng ở bệnh viện rất hot nhưng còn vụ thân xác lão đại của mấy anh biến mất lại không có một tin tức gì. Đề này chứng tỏ Hàn gia đã phong tỏa hết mọi nguồn tin về vấn đề này.

Còn về Châu Khải Hiên thì bị Hàn Vân Nam ép buộc phải làm việc cho hắn ta. Ở công ty chắc chắn sẽ có một số cổ đông không đồng ý cho một người ăn chơi như Hàn Vân Nam đứng lên chỉ đạo công ty, đều này đã gây ra một tranh cải rất lớn.

Nhưng do hiện giờ lão đại của mấy anh lại hôn mê bất tỉnh và người có cổ phần lớn nhất của công ty nên anh ta bắt đầu lộng hành có đúng không''
— QUẢNG CÁO —