Thịnh Nhan Tuyền nhìn vẻ mặt khổ đắng của Trần Thích mà âm thầm cười trộm. Mặc dù cô vẫn an ủi hắn: "Thật ra mùi bên trong của nó không đến nổi nào đâu."
Trần Thích thấy cô loay hoay mãi thì khó hiểu hỏi: "Thứ này mở thế nào?"
Dáng vẻ đần ngốc của hắn thật sự rất buồn cười.
"Mở từ phần dưới này. Nhìn vậy thôi nhưng nó có một cái khứa, chia đều ra thành hình ngôi sao."
Thịnh Nhan Tuyền hơi chỉ vào cái đỉnh mà Minh Kiều đang cạy. Đúng lúc Minh Kiều đã cạy được vào phần khe kia, anh chàng liền ồ lên.
Cô nhịn cười, lại thuận tay đem đứa con cũng tò mò không kém, đã muốn dán sát lại gần kéo nó ra, ôm vào lòng.
"Mẹ ơi, sao nó nhiều gai như vậy ạ? Như con nhím."
Duật bé bỏng liền tò mò hỏi.
Cô cười ha ha: "Đúng là giống con nhím. Con không được chạm vào nó nhé, rất đau đấy."
"Cái này để dành cho ba con làm ghế mat-xa."
"Vậy sẽ đau lắm ạ."
"Ha ha ha!!"
Giọng nói ngây ngô của nó khiến đám người cười vang.
Rốt cuộc Minh Kiều đã tách được tất cả những đường có trên trái sầu riêng ra. Sau đó cô liền đặt dao xuống, cầm hai đỉnh nhọn hơi mở mà dùng lực bẻ ra.
Phặc!
Một tiếng hơi trầm vang lên, theo cùng là mùi thơm nức mũi.
Thịt quả màu vàng dày cơm bên trong liền hiển lộ trước mắt họ.
"Wow!"
Đứa nhỏ Khương Duật liền u oa lên, cũng không có bị mùi hương kia hung đến choáng váng.
Nhưng khiến cô bất ngờ nhất là Trần Thích cũng tò mò ghé vào xem mà không phải là bị hung đến tái mặt.
"Hình như không giống mùi bên ngoài thật."
Anh chàng còn nói.
Thịnh Nhan Tuyền cười: "Lớp vỏ bên ngoài có lẫn mùi nhựa cây nên nó khó ngửi hơn nhiều. Cho dù là người thích ăn cũng chưa chắc thích cái mùi bên ngoài của nó."
Cô cũng vậy chứ cần gì tìm đâu xa. Nhưng chỉ cần thấy nó thơm thì có thể ăn được rồi.
Đợi Minh Kiều tách hết những cái vỏ, để lộ tất cả múi dính trên vỏ thì cô liền đưa cho mỗi người họ một cái nĩa.
Thật ra người Việt ăn sầu riêng là thường bóc tay không. Nhưng thật ra cô không hề thích dùng tay chút nào, đến lúc rửa tay mùi nó ám rất nặng, không hề dễ tẩy.
Dùng nĩa ăn cũng được hoặc là muỗng.
Trái sầu riêng Minh Kiều mua là loại ri sáu hột lép, thịt quả cực kỳ ngọt mà béo, thanh chứ không bùi ngấy.
"Anh ăn thử đi. Món này mà không biết ăn là uổng lắm đấy. Cơ mà người nước ngoài đa phần là không ăn được, họ chê nó thúi."
Minh Kiều đưa cho hắn một tép sầu riêng còn dính vào vỏ, lời nói rất có hương vị dụ dỗ đầy gian xảo.
Thịnh Nhan Tuyền chỉ cười, tự mình cầm một cái vỏ, đút cho đứa nhỏ Khương Duật ăn.
"Sao nào?"
Khương Duật cũng là lần đầu ăn cái này, cho nên cô cũng chưa chắc nó sẽ ăn được dù nó không sợ mùi kia.
"Ngọt ạ. Giống như sữa đặc."
Đứa nhỏ mềm mại nói.
Quả thật là vậy. Năm xưa lần đầu tiên cô ăn cũng có cảm nhận y như nó.
Bên kia Trần Thích cũng đang thử, dáng vẻ gật gù của hắn cho thấy hắn cũng thấy không tệ lắm. °
"Nhưng mà thứ này không nên ăn quá nhiều một lúc. Đối với người thể nóng, ăn nhiều dễ bị nổi mụn, nhiệt miệng."
Thịnh Nhan Tuyền lại nói.
"Còn dư thì ngày mai cậu làm bánh creep sầu riêng đi."
Minh Kiều liền ra chủ ý.
"Sầu riêng ngàn lớp."
Thịnh Nhan Tuyền liền mắng: "Cậu chỉ giỏi cái đó."
"Tôi là đang chiếu cố khả năng của cậu đấy. Có tài mà không dùng nó sẽ bị mai mục."
"..."
Cô chịu thua rồi.
"Hai người về cẩn thận."
Thịnh Nhan Tuyền đưa hai người họ tới tận cổng.
"Không sao, có uống bao nhiêu đâu. Cậu vào đi, cẩn thận người ta trùm bao tải bắt cóc cậu." (6°
"..."
Cái miệng...
"Vậy tôi vào đây."
Vào ngủ cho khỏe cho rồi.
Kết quả ở phía sau cô còn nghe tiếng cười ngã ngớn của cô nàng. Cô chỉ biết lắc đầu thôi.
Nhưng chính vì cô nàng phóng khoáng tự nhiên như vậy nên họ mới chơi chung với nhau lâu đến thế.
Chỉ mong cô nàng với anh chàng kia có thể có cái kết tốt.
Bản thân cô thấy Minh Kiều không phải là không ưa anh chàng kia. Chỉ là tính cô nàng nhay nhớt, trước đây còn không dễ dàng quen ai. Có thể nói anh chàng này là người đầu tiên tiếp cận cô nàng gần như vậy.
"A!"
Thời điểm cô mãi lo suy nghĩ thì liền bị một bóng đen tập kích khiến cô kinh hô thành tiếng. Nhưng người vẫn là bị ôm lấy rồi.
Khi đôi môi bị mút lấy, cô giật mình, sau đó không ngừng đập bộp bộp vào lưng thầy ấy.
Đáng ghét thật, dọa cô sợ hết hồn.
Cũng không biết thầy ấy theo ra hồi nào, cô vậy mà không để ý.
Nhưng mặc cho cô đập cỡ nào, toàn thân vẫn là bị hôn nhũn ra. Sau đó cô được người đàn ông bế thốc lên, đôi chân quấn chặt lên eo hông hắn, đôi tay lại thuận theo mà ôm lấy cổ hắn. Hai người một đường hôn đến cửa nhà, hôn tới phòng ngủ, hôn đến động tình.
Ở trong mối quan hệ chăn gối hai người họ quả thật là hợp nhau đến không ngờ. Cũng vì vậy mà dần dần cô đã không còn nhiều phản ứng ngượng ngùng nữa. Lâu lâu giãy giụa hờn dỗi hai cái là tình thú. Đến giữa chừng là cô đã hùa theo thầy ấy từ lúc nào rồi.
Lâu lâu còn có thể...
"Ua..."
"Hừ..."'
Khương Tình nhìn dáng vẻ mê ly của người con gái đang vềnh mông nhún nhảy trên người mình mà đỏ cả mắt.
Cho nên hắn liền không khống chế được dục vọng mà hùa theo đỉnh mạnh hông lên.
Một phát liền đỉnh đến hoa tâm của người con gái toàn thân đều là mùi vị phong tình dụ hoặc, thậm chí là có chút lẳng lơ phóng túng.
"Ứ aaa..."
Quả nhiên nhìn thấy cô ưỡn ngực ngưỡng cổ thét lớn. Đôi tay nhỏ chống lên cơ bụng của hắn lại dùng sức mà ép xuống, quả thật là dáng vẻ động tình đến chỉ còn lại bản năng muốn được càng nhiều hơn khoái cảm mất hồn kia.
Cái yêu thích khi tự mình theo đuổi cũng rất đặc biệt, dễ dàng khiến người ta lâm vào bể dục không có lối thoát.
Thời điểm đạt đến cực hạn, thân hình cô gái liền đổ ập xuống người hắn. Tấm lưng mướt mồ hôi đặc biệt trơn láng, xúc cảm tuyệt vời khiến hắn không nhịn được mà đưa tay lên không ngừng sờ soạn trêu chọc gợi tình.
Sau đó...
Trong một cái nháy mắt, hắn liền đem cô đặt dưới thân. Đôi mắt hắn nhuộm đầy dáng vẻ người con gái đã bị tình dục chiếm hữu mà bày ra vẻ đẹp lớn nhất, hai tay lại ác ý nắm hai chân cô bẻ ra, để lộ nơi tư mật còn đang bị hắn xâm phạm. Ánh mắt hắn càng thêm sâu thẳm, ẩn giấu ý niệm khiến người sợ run.
"A không... Thầy aaa..."
Chẳng đợi cô kịp xấu hổ, người đàn ông đã như vũ bão mà đập xuống.
Thời điểm vô tình lướt nhìn cảnh tượng bản thân bị giã đến nước bắn tung tóe, toàn thân cô như bị đặt trên lò thiêu, nướng đến chín rục. Nhưng ngoài việc không ngừng rên rỉ thì cô chẳng thể làm gì nổi. Nệm giường bị cô nắm đến nhàu nát, miệng nhỏ há ra không ngừng hớp lấy từng ngụm không khí đầy khó nhọc. Khoái cảm như điên như dại trực tiếp lấp đầy trái tim cô.