Đợi đến lúc cô được thả ra hơi thở cũng đã rối loạn, lòng ngực phập phồng, trái tim đã đập như sấm. Vậy mà thầy ấy vẫn chưa cảm thấy đủ, không ngừng lưu luyến ở trên môi cô, liếm sạch đi những vệt nước sắc tình do họ tạo ra, liếm đến mức môi của cô bóng loáng, sưng đỏ căng mọng. Sau đó cô nghe thầy cười trầm khàn bá đạo lưu manh nói: "Đàn ông chúng tôi yêu bằng tai đó."
Chưa kịp đợi cho cô trợn mắt thầy ấy đã nói tiếp: "Em không biết mỗi lần em đớp chát lại tôi mà chẳng thể cãi nổi, tôi nghe mà thích cỡ nào đâu. Rồi mỗi lần em ở dưới thân tôi động tình không ngừng rên rỉ, nỉ non gọi tôi... Em không biết nó có bao nhiêu mê hoặc đối với tôi. Em ôm tôi, gọi tôi "thây ơi" cứ như đã gọi đến bén ra lửa... Môi lần đều khiến tôi trầm mê, chỉ muốn chiếm hữu em bằng sạch, giữ em cho riêng mình, tốt nhất là có thể giam em lại..."
Khương Tình nhìn người con gái đã chấn động đến chỉ còn biết mở to mắt nhìn mình, bên trong là thứ cảm xúc khiến hắn đắc ý, hắn thỏa mãn vô cùng. Nhưng một giây sau hắn lại nghiến răng nghiến lợi bậm mạnh lên môi cô một cái như thể trừng phạt vừa nói: "Vậy mà em dám có ý định bỏ chạy."
"Chạy... Chạy... Em chạy đằng trời!" C°
"A! Hức..."
Bỗng nhiên bất ngờ bị thúc lên khiến cô hoảng sợ kinh kêu thành tiếng. Nhưng còn chưa đợi cô làm gì thì nó đã nhanh chóng bị thầy ấy nuốt mất mà trở thành thứ âm thanh nghẹn ngào.
Thầy ấy cứ thế đem cô dán trên tường, chân không chạm đất, lại dùng thân hình cao lớn kia mà ép sát cô. Hai tay cô vẫn bị thầy ấy giam giữ trên đỉnh đầu, cảm giác chơi vơi đó khiến cô vô thức quắc chặt lấy hông thầy ấy, lại bị thầy ấy rướn cổ hôn đến thở không nối.
Nếu chỉ có vậy thì... Cô nhanh chóng hoảng hốt dưới bàn tay đang điên cuồng kéo áo cô, cũng không bận tâm có làm hư nó hay không.
Hành động cuồng dã ác liệt khiến cô run lên mỗi khi ngón tay thầy lướt qua làn da đã bị thầy yêu thương đến mức trở nên mẫn cảm. Không đêm nào mà thầy không quấn quýt lấy nó, như người chết khát nơi sa mạc níu lấy nguồn nước duy nhất.
"Hức a... Th..."
Cô vô thức uốn éo thân hình dưới từng cái vuốt ve mạnh bạo của thầy, tiếng rên rỉ không nhịn được bật thốt ra khỏi miệng lại bị thầy cưỡng ép nuốt lấy. Không thể nói, cảm xúc của cô không có chỗ xả liền điên cuồng tập kích thần kinh yếu ớt của cô, khiến toàn thân cô nóng rẩy, lại càng ngày càng rạo rực đứng lên.
Trong lúc vô thức mà theo bản năng muốn nắm lấy thứ gì đó như cọng rơm cứu mạng chẳng hạn, cô đã đem tay luồn vào bàn tay lớn mạnh mẽ của thầy. Bàn tay đã nắm giữ cô hàng đêm không biết mệt mỏi, cũng có thể sẽ giữ cô cả đời không chịu buông ra. Bàn tay khiến cô m luyến mỗi đêm đều cùng nó mười ngón đan xen, khăng khít không rời. Bất kể bất an nào cũng sẽ bị vuốt phẳng mỗi khi họ kề sát bên nhau, trao cho nhau cảm tình mãnh liệt nhất.
Ngón tay thầy mang theo vết chai lại cũng khiến cô mê đắm. Lúc nó lướt trên từng tấc cơ thể cô lại càng khiến cô muốn chết đi sống lại, cam tâm tình nguyện để thầy trêu chọc.
Chiếc áo bra bị thầy mạnh mẽ mở ra, lỏng lẻo treo ở hai bên, áo sơ mi bị bung rộng, cúc áo cái có cái không, vạt áo nhăn nheo nhàu nát... Dáng vẻ chật vật bất kham như vậy lại chỉ khiến người đàn ông thêm điên cuồng.
"Hư a thầy ơi... Nhẹ chút aa..."
Rốt cuộc được mở miệng, âm thanh cô phát ra lại là động tình mà gọi thầy ấy, cầu xin thầy ấy rủ lòng thương xót mà nâng niu. Thế nhưng đổi lại chỉ là những cái gặm mút đến tê dại, đến mức toàn thân cô giật nãy. Quả chery trước ngực đã sưng đỏ cứng rắn ướt nhẹp chỉ dưới vài cái giày vò của thầy. Khoái cảm khiến cô uốn cong tấm lưng, bàn chân duỗi thẳng, ngón chân lại co quắc không ngừng xinh đẹp đáng yêu.
Rõ ràng thầy ấy chẳng có chút nào nhẹ nhàng, lại cứ khiến cô cảm thấy điên đảo hơn. Muốn càng nhiều hơn phóng túng bản thân.
Lúc yêu, tình dục sẽ trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Lúc đó không chỉ là hai thân thể hòa vào nhau mà trái tim cũng trở nên đồng điệu.
Quần áo từng chiếc nhanh chóng rơi đầy trên sàn...
Làn da dần dần không có cản trở mà dán sát lại với nhau. Cảm xúc tuyệt vời khiến con người ta đê mê như bị phê thuốc. Sau đó...
Thứ còn lại chỉ còn là nhiệt tình cuốn lấy nhau không biết đủ.
..•
Hức a...
Hô...
Phạch phạch...
Cả căn nhà chỉ còn lại những âm thanh sắc tình mị hoặc như vậy.
Mỗi lần chui vào tai đều chẳng khác nào thuốc kích dục liều mạnh.
Có thứ tình cảm nổ tung như pháo hoa giữa trời đông giá rét, sưởi ấm tâm hồn người cô đơn, dẫn đường họ tìm thấy nhau mà trao cho nhau hơi ấm họ cần.
Đến lúc những âm thanh kia lắng xuống trời đã về khuya từ lâu. Rèn cửa không rõ bị vén lên từ lúc nào khiến cho ánh sáng từ ngoài vườn hắt đến trên thân hai con người đã ướt rượt vì chìm đắm trong sắc dục đến sức cùng lực kiệt đang ôm nhau nằm trên thảm trước cửa kính sát đất. Mặc dù vậy mười ngón tay của họ vẫn siết chặt vào nhau, ngực dán vào lưng, đôi chân quấn quýt mãi không rời.
Khương Tình nhìn người con gái đã mệt mỏi thiếp đi từ lúc nào, cằm kê trên đỉnh đầu của cô, ánh mắt lại trầm ngung.
…
Lúc này tại một khách sạn hạng ba không được xem là sang trọng giữa lòng thành phố Sài Gòn chật chội. Bên trong một căn phòng nội thất chỉ có giường, phòng tắm, tủ quần áo, một chiếc tivi, một cái tủ lạnh và một bình nước nóng giữa không gian hai mươi lăm mét vuông, quả thật là kém sang. Đối lại là bình thường Phạm Hữu Minh sẽ chê nó kém liền, nhưng để chim chuột thì nó cũng đủ sài.
Giữa chiếc giường trải nệm chăn màu trắng không khác gì những căn phòng khách sạn hay bài trí đang quẳn quại hai con người vẫn còn không ngừng quấn lấy nhau đến nhiệt tình. Nếu người đàn ông bên trên không có quan hệ hôn nhân với một người khác thì sẽ chẳng ai cảm thấy nó mới lạ. Chỉ nhìn người con gái đang chủ động uốn éo trên người hắn thì biết cuộc chơi này có bao nhiêu lửa nóng.