Tôi Thực Sự Không Muốn Cướp Nam Chính

Chương 54: Dẫn vợ chạy trốn



Biên tập: Cá Bơn Vui Vẻ

Chỉnh sửa: June

***

Giọng nói của Alpha nghiêm túc và chăm chú khiến Mục Tinh Thần không tự chủ ngẩng đầu nhìn vào mắt Hình Chu. Cậu bị sức nóng trong mắt đối phương làm phỏng, đỏ mặt nhẹ nhàng gật đầu: "Vâng, em biết rồi."

"Biết thì tốt!"

Ăn sáng xong, Hình Chu che mặt Mục Tinh Thần cực kỳ kín kẽ, nắm tay đi bộ đến trường, còn chưa tới cổng trường đã nhìn thấy một chiếc xe bay quen thuộc ngừng ở cổng từ xa.

Nụ cười trên mặt Alpha biến mất, không vui nhíu mày: "Anh trai của anh tới."

Mục Tinh Thần vô thức muốn nhìn về hướng Hình Chu nhìn, lại nhớ đến kỳ mẫn cảm của Alpha còn chưa kết thúc nên cậu đành cứng rắn dằn ham muốn quay đầu lại nhìn, chần chờ hỏi: "Vậy mình có đến xem một chút không?"

Hình Chu dắt Mục Tinh Thần dừng lại lập tức lắc đầu, tức giận nói: "Anh ta tới mang em đi, gặp cái gì mà gặp! Đi lối khác vào trường học!"

Dẫn mình đi? Không phải không ai dám dẫn Omega của hắn đi trong kỳ mẫn cảm của Alpha à? Hơn nữa bọn họ đã đánh dấu vĩnh cửu, mặc dù còn chưa lấy giấy kết hôn nhưng có khác gì một đôi chồng chồng chính thức hợp pháp đâu.

Đương nhiên Mục Tinh Thần không hỏi vấn đề này, dù sao Alpha trong kỳ mẫn cảm cũng không nói đạo lý, mạch não lại hơi đặc biệt, nói không chừng Hình Chu sẽ cho là cậu đang nói giúp người khác.

Nét mặt Alpha đầy vẻ không cao hứng dẫn theo Omega của mình lách qua cổng lớn, từ mặt bên leo tường vào trường, sau khi vào trường cũng không có ý trở về phòng học mà trực tiếp quay đầu đến phòng huấn luyện cơ giáp.

Vào phòng huấn luyện cơ giáp, mặt Mục Tinh Thần hoàn toàn đỏ ửng, cậu ôm chặt cánh tay Hình Chu trong lúc đi theo hắn lấy nút cơ giáp, cụp mắt nhỏ giọng hỏi: "Hôm qua anh dẫn em đi kiểu gì?"

Hình Chu hơi nghi ngờ liếc Mục Tinh Thần: "Đương nhiên là ôm em đi."

"Rất, rất nhiều người nhìn thấy hả?"

"Ừ."

Mặc dù biết lúc ấy Hình Chu nhất định đã che cậu rất kín nhưng ngày hôm qua chắc chắn khắp người cậu đều là mùi của Alpha. Nói như vậy, chẳng phải tất cả mọi người nhìn thấy đều biết cậu và Hình Chu đã làm trong buồng điều khiển cơ giáp?!

Nghĩ đến khả năng này, Mục Tinh Thần liền xấu hổ đến nỗi hận không thể lập tức tìm một cái lỗ để chui vào, đồng thời thề trong lòng rằng sau này nhất định phải nhẫn nhịn cám dỗ, tuyệt đối tuyệt đối không thể làm ẩu với Hình Chu ở nơi khác bên ngoài nhà!

Hình Chu cầm nút cơ giáp dẫn theo Mục Tinh Thần rời khỏi trường học không lâu, Hình Lâm anh trai Hình Chu chờ ở cổng trường liền nhận được tin tức, trên gương mặt tuấn tú không hề giống Hình Chu xuất hiện vẻ không đồng ý. Nghĩ đến mạch não khi nhìn nhận vấn đề bình thường rất khác người thường của em trai, lông mày anh nhíu chặt hơn.

Số điện thoại bị chặn như dự liệu, Hình Lâm gọi cho lão quản gia: "Hình Chu dẫn theo Omega chạy từ trường học, trông kỹ chút, đừng để nó chạy loạn."

Dĩ nhiên lão quản luôn miệng đồng ý, mãi đến khi trơ mắt nhìn tiểu vương tử dẫn theo Omega cho đến khi vào một giây cuối cùng leo lên phi thuyền cất cánh đến tinh cầu khác, mà đám thị vệ ở một nơi bí mật gần đó không ai có thể đuổi theo được, đau hết cả đầu.

Hình Chu cắt được tất cả đuôi nhỏ đi nên cực kỳ hưng phấn, ôm Mục Tinh Thần xuyên thẳng qua phi thuyền, cuối cùng chọn một vị trí có tầm nhìn tốt nhất gần đuôi phi thuyền, tiện tay phá hỏng thiết bị thông tin, trên gương mặt tuấn tú tràn đầy đắc ý không che giấu được.

"Chờ chúng ta đến tinh cầu A3 nghèo khó nhất, xem như cha anh đích thân đến cũng không thể tìm thấy chúng ta!"

Mục Tinh Thần ngồi trên đùi Hình Chu hơi hoảng hốt, cậu sờ cổ tay trống rỗng của mình, nhìn mặt đất bên ngoài cửa sổ ngày càng xa, trong đầu ong ong.

Tại sao lại bỏ, bỏ trốn vậy?

Phi thuyền tăng lên tốc độ cực kỳ nhanh, không đến nửa tiếng đã hoàn toàn rời khỏi tinh cầu thủ đô tiến vào vũ trụ, đích đến cuối cùng của chiếc phi thuyền này là tinh cầu A3, ngoại trừ phía trước có hai ba tinh cầu khá giàu có, những tinh cầu khác trên đường đi của phi truyền đều khá nghèo khó, vì vậy sau khi đi qua mấy tinh cầu giàu có, số người trên phi thuyền còn lại cũng không nhiều.

Sau hai ba ngày di chuyển, số người trên phi thuyền càng ngày càng ít cũng càng ngày càng yên tĩnh, Mục Tinh Thần không hiểu sao có hơi bối rối, thu hồi tầm mắt bên ngoài cửa sổ, giấu cả mặt vào cổ Hình Chu, ngửi ngửi pheromone như có như không trên người Alpha, cảm giác rất an tâm.

Kỳ mẫn cảm đã kết thúc, Alpha đã có thể hoàn toàn khống chế cảm xúc, sẽ không mất tự chủ phát tán pheromone ra ngoài, mùi hương ở cổ đối với Omega mà nói thì quá nhạt.

Mục Tinh Thần dùng sức ngửi cũng không ngửi được mùi bạc hà khiến cậu thỏa mãn liền khó chịu hừ hai tiếng, há miệng liếm láp cổ Hình Chu, mềm nhũn nũng nịu: "Chồng ơi, cho em ít pheromone ~"

Hình Chu giật mình: "Ở đây sao?"

Mục Tinh Thần khó chịu cọ cổ Hình Chu: "Muốn cơ." Cả ngày hôm nay đều không ngửi thấy mùi pheromone rồi.

Cổ Hình Chu bị liếm láp khiến hắn có chút khó khăn quét mắt bốn phía, mặc dù có rất ít người trong khoang thuyền nhưng dù sao còn có người, hắn đưa tay vuốt vuốt tóc Omega: "Còn hai ngày nữa đến nơi rồi, nhịn một chút nhé?"

Trong phút chốc, Mục Tinh Thần không nghĩ ra tại sao muốn ngửi pheromone còn phải nhẫn nhịn, cậu ngẩng đầu tủi thân nhìn nét mặt kéo căng của Hình Chu: "Không muốn nhịn, muốn ngay bây giờ."

Bị đôi mắt xinh đẹp của Omega nhìn chằm chằm, xíu lý trí của Hình Chu bắt đầu cấp tốc thụt lùi. Cuối cùng khi vẻ mặt Mục Tinh Thần sắp khóc, hắn gật đầu: "Được, cho em."

Vì chỗ ngồi trong phi thuyền là nơi hành khách nghỉ ngơi ban đêm nên phương diện riêng tư làm rất tốt, không chỉ có thể ngăn chặn âm thanh rò rỉ ra ngoài mà còn phòng ngừa pheromone tiết ra ngoài. Đây là do sợ có Omega phát tình trên phi thuyền sẽ gây hỗn loạn nên mới nghiên cứu ra chức năng này.

Mấy ngày nay Mục Tinh Thần đều chen cùng Hình Chu ở chỗ ngồi, nhìn hắn mở hình thức riêng tư cũng cảm thấy có gì không đúng, sau khi ngửi thấy mùi bạc hà trong không khí dần dần nồng đậm hơn, cậu liền híp mắt thỏa mãn chôn khuôn mặt nhỏ vào cổ Alpha, say mê dùng sức hít mùi pheromone nồng đậm của Alpha.

Hình Chu cấm dục đã ba ngày, nhanh chóng bị Omega liếm cổ ra phản ứng, bàn tay to vốn quy củ đặt sau lưng Mục Tinh Thần cũng bắt đầu luồn vào từ vạt áo.

Mấy ngày nay như sợ mình nhịn không được, ngay cả sờ Hình Chu cũng không dám sờ Mục Tinh Thần. Kết quả là bàn tay vừa tiếp xúc với da thịt trơn nhẵn mềm mại như bị hút lấy, nhanh chóng vỗ về chơi đùa những nơi khác.

Mục Tinh Thần bị sờ khẽ hừ một tiếng, vội vàng đỏ mặt ngăn cản bàn tay to đã sờ đến bụng: "Anh làm gì thế? Bên ngoài có người."

Pheromone của Omega cũng bắt đầu nồng nặc, Hình Chu cúi đầu dùng chóp mũi cọ lên tuyến thể dần nóng lên của Mục Tinh Thần: "Không phải em muốn à? Bên ngoài không nhìn cũng không nghe được tiếng đâu, đừng sợ." Trong lúc hắn nói chuyện, bàn tay to dễ dàng tránh thoát trói buộc, sờ về phía mục tiêu ban đầu.

Mục Tinh Thần bị bóp núm vú gấp gáp thở hổn hển: "Em chỉ muốn, muốn pheromone của anh." Trong lúc nói được một câu, quần đã bị cởi một nửa, lỏng lẻo treo ở mông, nửa che nửa không, phong tình càng thêm mê người.

Hình Chu đã bị khơi dậy dục vọng im lặng hai giây, cười nhẹ tiếp tục động tác trêu chọc trong tay, ngón tay xóa bóp mông Omega chạm phải một ít nước, mới liếm tuyến thể Omega hỏi: "Chỉ muốn pheromone của anh, không muốn anh sao?"

Mục Tinh Thần bị sờ ướt, thở hổn hển cắn môi dưới, không chịu trả lời câu hỏi làm cậu thẹn thùng này.

Nhưng sao lại không muốn chứ, coi như ngoài miệng nói không muốn nhưng cơ thể đã trả lời từ lâu.

Đã ba ngày không làm, Hình Chu sờ sờ xong thì không có quá nhiều tâm tư làm dạo đầu, hắn điều chỉnh chỗ ngồi thành hình thức đi ngủ rồi nhanh chóng lột sạch bản thân và Omega nhỏ do xấu hổ mà toàn thân đều hiện màu hồng phấn. Da thịt dính vào nhau thoải mái dễ chịu khiến hai người không kìm lòng được phát ra tiếng thở dài.

Hình Chu ôm chặt Mục Tinh Thần, hôn lên tuyển thể nóng hổi của cậu, giọng khàn khàn hỏi: "Muốn tư thế gì?"

===========

June: Sori để mọi người chờ lâu, mình đi làm về muộn quá hí hí. Chúc mọi người nứng vui