Mục Tinh Thần muốn hôn mà không được đáp lại, oan ức nhìn Thẩm Ngộ Thành mấy giây, ánh mắt chậm rãi cụp xuống, lông mi vừa dài vừa dày tạo bóng nhỏ trên mí mắt, muốn dụ dỗ Thẩm Ngộ Thành hôn và liếm. Nhưng giờ phút này bất kể tiếp xúc thân mật nào cũng có thể làm sập mất phòng tuyến lung lay sắp đổ trong đầu hắn, hắn không muốn lần đầu tiên của bé cừu non ở trên xe.
Hơi thở của Thẩm Ngộ Thành nặng nhọc, nhắm mắt không nhìn tới cảnh đẹp trước mắt, thậm chí còn mở hé cửa sổ ra muốn để gió lạnh giúp mình hạ nhiệt chút. Tác dụng hạ nhiệt của gió lạnh rất tốt, nhưng hắn vừa tỉnh táo chưa đến hai giây lại bị phá hỏng vì động tác nhỏ của Mục Tinh Thần. Thình lình đè người lên ghế xe, hắn nghiến răng nghiến lợi: "Cố ý quyến rũ tôi hửm?"
Mục Tinh Thần say rượu nên phản ứng chậm chạp, đôi mắt vô tội quẩn quanh hơi nước nhìn nhau hai giây với đôi mắt như sắp bốc hỏa của người đàn ông, cẩn thận từng li từng lí vươn đầu lưỡi liếm liếm ngón tay thon dài. Liếm vào miệng vị có hơi tanh, nếu cậu hoàn toàn thanh tỉnh thì nhất định sẽ nhận ra tại sao tanh, nhưng giờ phút này trong đầu Mục Tinh Thần ngơ ngơ ngác ngác chỉ có một suy nghĩ: Tay đẹp quá, muốn liếm muốn hôn.
Thẩm Ngộ Thành đè chặt cơ thể mềm nhũn của Mục Tinh Thần, ánh mắt không hề chớp rơi trên đầu lưỡi mềm mại vươn ra đang liếm tay mình kia, ánh mắt bình tĩnh muốn đẩy đầu lưỡi ra, nhưng không nghĩ ràng bé cừu non đơn thuần như tờ giấy trắng lại dám ngậm hai ngón tay của hắn, lóng nga lóng ngóng phát ra tiếng làm nũng dính người: "Thích, muốn hôn cơ."
Thẩm Ngộ Thành bị kích thích dục hỏa sôi trào, ánh mắt u ám nhếch môi chăm chú nhìn khuôn mặt đỏ bừng, ngũ quan tinh xảo của bé cừu non bên dưới. Ngón tay bị hôn liếm chùn chụt bắt chước động tác đâm chọc ra vào cái miệng nhỏ nhắn kia. Nhìn dáng vẻ Mục Tinh Thần híp mắt hơi khó chịu nhưng vẫn ngoan ngoãn ngậm ngón tay mình, hô hấp hắn bỗng chậm lại.
Suy nghĩ ác liệt chui thẳng vào đầu, muốn thấy cậu khóc, muốn thấy cậu chìm vào tình dục, muốn chơi xấu... Muốn chịch phát khóc.
Thẩm Ngộ Thành kiềm chế rút tay ra, dùng phần lớn trọng lượng cơ thể đè lên người Mục Tinh Thần, bàn tay từng chút vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu, cổ họng khàn khàn thấp giọng nói: "Sao lại ngoan như vậy?"
Xe nhanh chóng lái vào khu biệt thự quản lý chặt chẽ, hai phút sau chậm rãi vào nhà xe, lái xe xoắn xuýt một lát rồi lên tiếng nhắc nhở: "Giám đốc Thẩm, đến rồi."
Thẩm Ngộ Thành ôm người xuống xe, bước chân hơi dồn dập ra khỏi nhà xe. Sau khi hắn đi, lái xe cũng rời đi.
Người đang được ôm còn không biết nguy hiểm nũng nịu: "Muốn hôn cơ."
Thẩm Ngộ Thành nhếch môi không phản ứng, đợi đến khi ôm người vào phòng khách mới đột ngột ép người quyến rũ hắn suốt dọc đường lên vách tường, cúi đầu hung hăng ngậm cái miệng nhỏ không được hôn mà tủi thân hừ hừ kia. Sau một lúc liếm mút đôi môi đã quyến rũ hắn cả tối kia, đầu lưỡi không cho phép chống cự xâm nhập khoang miệng ấm áp của Mục Tinh Thần, sắc tình liếm hết tất cả ngõ ngách trong miệng cậu mấy lần liền.
Mục Tinh Thần bị cưỡng hôn thoải mái đến hừ hừ, mềm nhũn dựa vào ngực Thẩm Ngộ Thành, đầu lưỡi chủ động đuổi theo đầu lưỡi làm loạn trong miệng, nhanh chóng bị hung ác ngậm vào, tiến vào một chiến trường khác tỏa ra mùi rượu.
"Ừm..." Mục Tinh Thần cực kỳ thoải mái, hai tay mềm mại vô lực ôm cổ Thẩm Ngộ Thành, ngửa đầu để mình càng dán chặt vào người đàn ông hơn, ậm ờ nói: "Muốn hôn, muốn sướng hơn."
Yêu tinh!
Nụ hôn sắc tình triền miên kéo dài hơn năm phút, Thảm Ngộ Thành hơi rút lui, nhìn bé cừu non bĩu môi muốn hơn nữa, mặt mày mỉm cười dùng tay giật giật cà vạt, hầu kết gợi cảm di dộng lên xuống: "Bé cưng, cởi quần áo giúp tôi rồi tôi cho em hôn."
Mục Tinh Thần mở đôi mắt ẩm ướt, ngoan ngoãn cởi quần áo Thẩm Ngộ Thành, cậu vỗn đã uống say không còn sức lực, lại vừa được hung hăng yêu thương, ngón tay vô lực đến nỗi ngay cả nút áo cũng không cời được, gấp sắp khóc: "Không cởi được."
Thẩm Ngộ Thành nhẹ nhàng thở dài, thấp giọng dỗ: "Bé cưng ngoan, cởi quần áo của em đi." Dứt lời tự mình ra tay cởi quần áo, cởi thắt lưng quần tây. Làm xong những việc này, Mục Tinh Thần đã vội vội vàng vàng lột sạch mình chỉ dư lại đồ lót, chu đôi môi bị hôn sưng đỏ đòi hôn.
Thẩm Ngộ Thành cúi đầu thưởng một cái hôn cho cái miệng nhỏ mê người kia sau đó khom lưng ôm người lên, sải bước về phòng ngủ. Hắn nhẹ nhàng thả người lên giường lớn, sau khi mở điều hòa mới một lần nữa đè lên người Mục Tinh Thần chỉ mặc quần lót, da thịt thân cận không chút trở ngại khiến hắn sảng khoái thở dài.
Lại một lần nữa cúi đầu trao một nụ hôn triền miên, tầng vải vóc cuối cùng trên cơ thể hai người cũng bị cởi ra, Mục Tinh Thần bị ép không dễ chịu không thoải mái, cậu chà xát nâng đôi chân vừa dài vừa trắng cuốn lấy eo Thẩm Ngộ Thành, lẩm bẩm ôm cái đầu đang vùi trước ngực: "Ừm... Vẫn, ưm a... Vẫn muốn."
Thẩm Ngộ Thành bị kẹp eo ép buộc bản thân hít sau tỉnh táo, bàn tay trả thù vỗ một phát lên cánh mông mềm mại đầy đặn kia: "Đừng có dâm, tôi không muốn làm em bị thương."
Mục Tinh Thần không thoải mái uốn éo mông, hạ thân không mảnh vải cọ cọ côn thịt cứng rắn nóng hổi của Thẩm Ngộ Thành, trong miệng chỉ lẩm bẩm một câu: "Muốn hôn cơ."
Thẩm Ngộ Thành bị ôm đầu bất đắc dĩ húc eo, bị cọ cực sướng, hắn ngậm đầu vú đứng thẳng của Mục Tinh Thần, nhận mệnh đầu hạ tên nhóc con trêu chọc hạ thân hắn sắp phát nổ. Đầu lưỡi dùng sức liếm đầu ngực, tiếng rên rỉ ngọt ngào nhỏ vụn trên đỉnh đầu làm Thẩm Ngộ Thành đỏ cả mắt, trán không nhịn được ứa một tầng mồ hôi mỏng.
Vốn còn định cẩn thận làm dạo đầu nhưng hắn thật sự sắp không nhịn nổi.
Thẩm Ngộ Thành ôm người dịch về phía tủ đầu giường, duỗi cánh tay ra cầm lấy dầu bôi trơn còn chưa bóc vỏ hộp, vừa dùng đầu lưỡi liếm mút lấy lòng Mục Tinh Thần, vừa mở vỏ hộp bóp không ít dầu bôi trơn ra ngón tay, hai chân trắng bóng vì tư thế cuốn lấy thắt lưng hắn mà tách ra, thuận tiện cho giờ phút mở rộng này.
Ngón tay dính đầy dầu bôi trơn của Thẩm Ngộ Thành mau chóng tìm tới mật động chưa được khai phá, nương theo tiếng rên rỉ ngọt đến tận tim lặng lẽ thăm dò đút một đốt ngón tay vào. Bên trong vừa nóng vừa chặt, ngón tay vừa mới đi vào liên bị gắt gao bao bọc, muốn đâm sâu hơn vào bên trong rất khó khăn. Trên gương mặt anh tuấn của Thẩm Ngộ Thành đầy mồ hôi, thở hổn hển nhả ra đầu vú đã bị liếm phát cứng: "Bé cưng, thả lỏng nào, đừng kẹp chặt thế."
Mục Tinh Thần bị dị vật cắm trong cơ thể nên bài xích theo bản năng, uốn éo mông muốn né tránh, mãi đến khi bị một bàn tay lửa nóng mạnh mẽ đè chặt xương chậu không động đậy được, mới oan ức kêu khóc: "Không thoải mái, tôi không muốn."
Thẩm Ngộ Thành dùng giọng nói khàn khàn dỗ cậu: "Ngoan, sẽ dễ chịu ngay thôi." Vừa vươn tay an ủi côn thịt thanh tú đứng thẳng, ngón tay cắm trong mật động vừa chật vật đâm vào trong một chút. Mật động chưa từng bị người chạm vào thật sự quá chặt, mở rộng tới mười mấy phút mới miễn cưỡng cho vào được một ngón tay, tiếp tục như thế thì thằng nhóc của hắn phải chờ đến khi nào mới được cắm vào đây?
Mục Tinh Thần lẩm bẩm giãy dụa, âm thanh cực kỳ tủi thân: "Ra ngoài, không thoải mái."
Thẩm Ngộ Thành nới rộng đến độ đầu đầy mồ hôi, cúi đầu nhìn tên nhóc cứng phát đau của mình, rõ ràng nhận ra nếu không giải phóng dục vọng thì tên nhóc to xác này sẽ có vấn đề mất, nhưng cái huyệt non kia mới chỉ chứa được một ngón tay của hắn, cưỡng ép cắm côn thịt vào sẽ chỉ làm hai người bị thương.
Ánh mắt dẫn lửa tuần tra một vòng, cuối cùng trở lại miệng nhỏ đỏ bừng hơi sưng kia, Thẩm Ngộ Thành gỡ hai cái chân dài trắng nõn xuống khỏi eo mình, đưa côn thịt cứng rắn nóng hổi đến bên miệng Mục Tinh Thần.
Hắn thở hổn hển, thấp giọng dỗ dành: "Bé cưng, ngậm nó rồi dùng đầu lưỡi liếm, tôi sẽ rút ngón tay ra."
==========
Welcome editor Cá Bơn giãy đành đạch đã nhảy hố cùng tui=))) chúc mọi người đọc xong khó ngủ