Tôi Trở Lại Thời Trung Học Của Ba Mình!

Chương 5: Fans Group



Edit: Tiêu Vân

Beta: Jian

Giáo viên chủ nhiệm của lớp 10-12 họ Triệu, gọi là Triệu Yến, là một người phụ nữ đã ba mươi tuổi, cùng văn phòng làm việc với Chu Hải, đều là ở phòng giáo vụ, bàn làm việc của hai người ở đối diện nhau.

Khi Lộ Đồng đứng ở trước mặt Chu Hải thì Tần Sơ đang bị Triệu Yến phê bình.

“Lúc trước em mới vừa về nước, chưa làm quen với cách dạy học trong nước thì thôi, em nhìn xem lần thi tháng này em được bao nhiêu điểm?”

Lộ Đồng lén liếc mắt nhìn một cái, nhìn qua điểm số trên bài thi có số đầu là một trăm.

Anh nghĩ thầm: Cũng không tồi nha.

(Tham khảo: Lớp 10 bên đó toán, văn, anh max mỗi môn 150 điểm, lí, sử, địa, hóa, sinh, chính trị max mỗi môn 100 điểm. Tổng: 1050 điểm.)

Học sinh chuyển trường từ nước ngoài về, có thể nhận ra được vài chữ Hán đã là giỏi lắm rồi, một môn được hơn một trăm điểm cũng không đến nỗi tệ lắm.

Triệu Yến đập đập bài thi lên bàn “Chín môn cộng lại được 102 điểm?! Em nhắm mắt lại để làm bài đấy à?!”

Lộ Đồng:……

Coi như anh chưa từng nói gì hết đi.

Thanh âm lười biếng của Tần Sơ vang lên “Không biết làm mà”

“Không biết làm mà em còn không cố gắng học? Đừng tưởng cô không biết em suốt ngày cúp học để chơi game, Tần Sơ, cô nói cho em biết, em mà còn không chịu học hành đàng hoàng thì cô sẽ mời phụ huynh của em đến trường một chuyến.”

Tần Sơ không thèm quan tâm “Cô cứ mời đi, mời được em bái phục cô.”

“Lộ Đồng, em ghi điểm số của lớp mình vào đi”

Chu Hải lên tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ của Lộ Đồng.

Anh gật đầu, ngồi vào bàn làm việc của Chu Hải, không nói lời nào bắt đầu ghi vào điểm số của lớp 11-1.

Triệu Yến mắng Tần Sơ chán chê rồi, cuối cùng cũng chịu ngừng lại để nghỉ ngơi một lát.

Tần Sơ rót cho cô một tách trà, làm một động tác “mời” cực kỳ ga lăng “Cô Triệu à, cô uống trà đi, đừng có tức chết mà.”

Triệu Yến uống hai hớp trà, hận sắt không rèn thành thép liếc mắt nhìn hắn một cái.

Nếu đổi lại là một học sinh khác thi chín môn chỉ được hơn 100 điểm, xác định chắc chắn là đồ bỏ đi, Triệu Yến sẽ chẳng thèm quan tâm đến.

Nhưng Tần Sơ thì khác.

Cái này phải nói đến quan hệ họ hàng dây mơ rễ má xa xôi đến ba ngàn dặm, Tần Sơ là đứa nhỏ mà họ hàng bên nhà anh rể của cô nhờ cô quan tâm đến.

Chồng của chị gái Triệu Yến và Tần Hành, ba của Tần Sơ là bạn thân lớn lên từ nhỏ cùng nhau, ba của Tần Sơ là chủ tịch tập đoàn Trung Khống Hải Dương, mỗi ngày đều bận rộn đến tối mắt tối mũi, quanh năm không ở trong nước.

Mẹ của Tần Sơ là người Anh, lúc hắn được 10 tuổi thì bà qua đời, Tần Sơ đi học ở nước Anh, tiện thể còn bị ba hắn nuôi thả suốt gần 10 năm sau đó.

Năm ngoái, Tần Hành cưới Khúc Thiếu Ninh, con gái của chủ tịch tập đoàn Eisen, ông đón Khúc Thiếu Ninh và con gái của bà là Khúc Mộ Dao về nước, thuận tiện đưa luôn cả Tần Sơ đang học ở nước Anh về theo.

Ban đầu, Tần Hành định cho Tần Sơ đi học ở thành phố B (Bắc Kinh), kết quả chuyện này đã bị ông bạn tốt của ông biết được, trực tiếp nói với Tần Hành là mình có cô em vợ đang dạy học ở trường Nhất Trung, dứt khoát để Tần Sơ đến học ở Nhất Trung luôn.

Mấy năm nay, thứ hạng của trường Nhất Trung ở bảng xếp hạng các trường cao trung trong nước không ngừng tăng lên, chỉ xếp sau Bắc Cao Thập Nhị Trung, thăng lên vị trí thứ hai toàn quốc. Học sinh quốc tế như Tần Sơ mà về nước đi học thường sẽ theo diện trao đổi học sinh, vô duyên vô cớ mà nhét người vào thì chỉ có trường tư lập mới được.

Tần Hành tự mình suy xét một chút, so với việc đưa Tần Sơ đến học ở trường cao trung tư lập, không bằng để hắn đến trường Nhất Trung học hành thật tốt. Dù sao thì ở các trường cao trung tư lập trong thành phố B hầu hết đều là đám con nhà giàu, con nhà quan không thích học hành, trong nhà trải sẵn đường cho bọn họ đi hết cả rồi, Tần Hành rất nghiêm khắc đối với con trai của mình, không muốn hắn trở thành loại người như vậy.

Chỉ có điều, Tần Hành càng chán ghét loại người thì Tần Sơ lại càng phải đối nghịch với ông. Bắt nạt kẻ yếu, trốn học đánh nhau, không chuyện xấu nào là không làm, là một tên phú nhị đại thủ lĩnh lưu manh khét tiếng.

Ở cái tuổi 16, 17 này của hắn vừa hay vào thời kỳ nổi loạn, đấu trí đấu dũng với ông già nhà mình, lấy tương lai tiền đồ của mình ra mà đùa giỡn không hề nương tay, chuyện động trời nhất cũng chỉ là cãi nhau với bạn gái. Tóm lại, là độ tuổi vô ưu vô lo, ăn no rửng mỡ không có chuyện gì để làm.

Tinh lực dư thừa không có chỗ nào phát tiết, trở nên nổi loạn khiến cho người khác phải đau đầu.

Lúc Triệu Yến nhận Tần Sơ giống như nhận một củ khoai lang nóng phỏng cả tay, suýt chút nữa đã treo cổ tự vẫn, Tần Sơ quả thật là đứa học sinh khó dạy bảo nhất mà cô từng gặp qua, mềm không ăn cứng cũng không ăn, không chịu học hành cho đàng hoàng tử tế.

Nhà của hắn có tiền lại có thế, gia cảnh chính thương (vừa làm chính trị vừa làm thương nghiệp), cái gì cũng không thiếu, ngay cả chén canh gà cho tâm hồn như “Tri thức thay đổi vận mệnh” cũng không rót vào được, người ta sinh ra đã ngậm thìa vàng rồi, dạy dỗ kiểu gì được bây giờ.

Cô thở dài, nhìn thấy Lộ Đồng đang ghi điểm, cái đầu tiên là của chính anh.

Tổng điểm của Lộ Đồng lớp 11-1: 712

(Tham khảo: Lớp 11 bên đó chia làm ban văn và ban lí. Ban văn thi: văn 150, toán ban văn 150, anh 150, tổng hợp môn chính trị, lịch sử, địa lí: 300. Ban lí thi văn 150, toán ban lí 150, anh 150, tổng hợp lí, hóa, sinh: 300. Tổng điểm hai ban là 750. Anh Đồng nhà mình đỉnh vl)

“Ai da” Triệu Yến ôm tim mình lại “Bệnh tim của tôi lại tái phát rồi.”

Cô mở mắt ra, chỉ vào Tần Sơ “Em tự nhìn lại mình rồi em nhìn Lộ Đồng nhà người ta mà xem, sao em không làm điểm thi của mình thấp xuống chút nữa để cho bằng với số lẻ điểm của người ta luôn đi!”

Tần Sơ liếm môi dưới, theo tầm mắt của Triệu Yến nhìn về phía Lộ Đồng.

Làn da Lộ Đồng trắng trẻo, đèn của văn phòng chiếu xuống, mạch máu trên cổ của anh cũng có thể nhìn thấy được rõ ràng.

Đúng lúc, Lộ Đồng cũng đang nhìn hắn.

Ngoại hình của Tần Sơ trông hơi giống con lai, nhưng cũng không lai nhiều lắm, dùng cách nói của hắn mà nói thì lai không rõ ràng, cho nên Tần Sơ không cho người khác mắng hắn là đồ tạp chủng, ai dám mắng thì người đó chết chắc.

Gen của ba hắn hiển nhiên chiếm ưu thế áp đảo làm cho Tần Sơ thoạt nhìn không khác gì vẻ ngoài của đại đa số người Trung Quốc, nhiều lắm thì cũng chỉ là đẹp trai hơn thôi.

Chỉ có đôi mắt đó, màu sắc nhàn nhạt, có cảm giác như màu xám bạc, cực kỳ cuốn hút.

Cái này dẫn đến việc bất kể Tần Sơ nhìn ai, ánh mắt cũng đều vô cùng lạnh nhạt, mang theo vẻ kiêu ngạo khó thuần phục.

Tuy rằng hai người lúc nào cũng bị nhắc đến trên diễn đàn của trường, nhưng đây là lần đầu hai người đối mặt với nhau bên ngoài.

Lộ Đồng coi như không nhìn thấy hắn, nhanh chóng quay đầu lại làm việc của mình.

“Nhìn, nhìn cái gì mà nhìn, em còn mặt mũi mà nhìn người ta à!” Triệu Yến vỗ trán, lại tiếp tục mắng.

Tần Sơ bịt tai lại, cạn lời “Cô Triệu à, lỗ tai em sắp bị cô la đến điếc luôn rồi nè.”

Triệu Yến cầm bài thi của hắn lên, lại than trời trách đất cả nửa ngày.

Sau khi Lộ Đồng ghi xong điểm vào, đứng lên “Thầy Chu, ghi xong rồi ạ.”

Chu Hải đang xem Tần Sơ và Triệu Yến cãi nhau náo nhiệt, hoàn hồn lại “Được, vất vả cho em quá. Đúng rồi, lát nữa em đi photo bài thi vật lý vừa rồi của em ra phát cho cả lớp để các bạn lấy bài thi của em mà đối chiếu.

Triệu Yến rảnh rỗi hỏi một câu “Điểm thi Vật lý tháng này của Lộ Đồng lại đạt điểm tối đa nữa à?”

Chu Hải đáp “Cũng thường thôi. Tên nhóc này chưa làm tôi phải mất mặt”

Triệu Yến nhìn thấy dáng vẻ huênh hoang khoe khoang của Chu Hải, hận không thể làm cho ông trợn trắng mắt, tại vì ở đây còn có học sinh nên cô mới phải nhịn xuống.

Lúc anh đi, Tần Sơ lại liếc mắt nhìn Lộ Đồng thêm lần nữa.

Triệu Yến lật qua lật lại bài thi của hắn, mở miệng nói “Cô tìm gia sư cho em”

“Không cần” Tần Sơ trực tiếp cự tuyệt “Giáo viên của Nhất Trung không được dạy thêm ngoài giờ, cô Triệu à, cô đừng tự mình rước rắc rối vào người làm gì. Với lại, một giáo viên mỹ thuật như cô thì dạy cái gì cho em đây?”

Hiện tại Tần Sơ đang sống ở nhà của Triệu Yến, Triệu Yến ở tầng hai, hắn ở tầng ba, ở bên cạnh là tòa nhà trung tâm hành chính, là con đường cực kỳ tốt.

Tàu điện ngầm vừa mới hoạt động không lâu, từ trường học đi ra ngoài ngồi tàu điện ngầm, qua ba bốn trạm là về đến nhà.

Triệu Yến “Chuyện này cứ để cô lo, em chỉ cần tự lo tốt cho bản thân mình là được rồi. Đừng để cô bắt được em bắt nạt các bạn học khác, mấy thứ ở trên diễn đàn trường cô đều nhìn thấy hết đấy, em cứ coi chừng đấy cho cô.”

Tần Sơ nghe được không vui “Tùy cô thôi, dù sao em cũng không học đâu. Đi đây”

Hắn cầm lấy bài thi trên bàn lên, không quay đầu lại mà đi thẳng về phía tòa nhà D.

Chu Hải nhìn theo bóng lưng Tần Sơ, phun lá trà trong miệng về lại trong tách trà “Cô lo cho tên phú nhị đại này làm gì? Ba nó đầy tiền ra, thiếu gì mấy cái điểm số thành tích này.”

Triệu Yến “Không phải là tôi muốn ôm vào người, nhưng mà ba mẹ nó đã có lời nhờ vả tôi, với cả nể mặt chị của tôi nữa, tôi làm sao mà không lo được.”

Chu Hải “Cô định chuẩn bị bổ túc cho nó thế nào đây?”

Triệu Yến “Thì tìm gia sư thôi, ít nhất là lần thi giữa kỳ này vào lớp được lớp chuyên, yêu cầu của tôi với nó không quá đáng chứ.”

Chu Hải vốn đang dựa lưng vào ghế, nghe thấy lời này thì ngồi thẳng lưng dậy “Tìm ai đây?”

Triệu Yến “Tôi có quen mấy giáo viên ngoài trường….”

Chu Hải “Giáo viên ngoài trường cũng không được phép mở lớp dạy thêm đâu. Tôi đề cử cho cô một người.”

Triệu Yến nhìn ông.

Chu Hải nói “Cô thấy Lộ Đồng thế nào? Dạy thêm cho Tần Sơ thì dư sức đúng không? Tôi thấy nó có khả năng sẽ được tuyển thẳng vào Bắc Đại, dạy một học sinh xếp từ dưới đếm lên chắc không thành vấn đề. Hơn nữa hai đứa nó đều là học sinh, nói chuyện với nhau cũng dễ dàng hơn, bọn nó có phương pháp học tập của riêng mình, còn hiệu quả hơn cách của chúng ta nhiều.”

Triệu Yến có chút kinh ngạc “Sao ông lại nghĩ đến cậu ấy?”

Chu Hải dừng lại một chút “Điều kiện gia đình của Lộ Đồng cũng không được tốt lắm. Hồi nghỉ hè tôi nhìn thấy cậu ấy làm phục vụ trong quán ăn, không tiện đến hỏi thẳng nên chỉ hỏi thăm bạn học trong lớp một chút mới biết cậu ấy thường xuyên đi làm thêm ở bên ngoài.”

Triệu Yến “Thế sao? Nhưng nhìn Lộ Đồng không giống như gia đình không có điều kiện…..”

“Trẻ con mà, cũng biết sĩ diện lắm, thấy vậy chứ không phải vậy đâu.”

Triệu Yến gật đầu “Được, vậy cứ làm theo lời của ông đi”

Lộ Đồng ở chỗ ngồi hắt xì một cái.

Hạ Niên vừa viết xong bài tập tiếng Anh, không định làm đề Vật lý, nghiêng đầu qua hỏi anh “Làm Lý xong chưa cho tớ chép với”

Lộ Đồng “Trên bàn, tự lấy đi”

“Làm nhanh dữ vậy?”

Lộ Đồng xoa xoa cái mũi “Nộp trước tiết ba giờ tự học buổi tối, cậu chép mau đi, đừng làm lãng phí thời gian của tôi.”

Hạ Niên lè lưỡi “Sợ cái gì chứ, không phải Từ San rất thích cậu sao, chỉ cần cậu nói một tiếng, cô còn có thể ghi tên cậu vào được à.”

Lộ Đồng đột nhiên dừng bút lại, mở miệng nói “Lúc nãy tôi đã gặp Tần Sơ ở văn phòng.”

“Á đù!” Hạ Niên chợt nhìn anh chằm chằm “Đã gặp rồi sao? Hai người đã đánh nhau chưa?”

Lộ Đồng:…….

“Chưa, không nói câu nào cả.”

Hạ Niên lôi chiếc điện thoại kẹp giữa hai quyển sách bài tập trong hộc bàn ra “Cậu có chụp hình lại nó không?”

“Chụp được chắc” Anh liếc Hạ Niên một cái “Cậu làm gì đấy?”

“Nhìn không ra hả, đang đi loan tin, chuyện động trời như vậy nhất định phải chia sẻ chứ.”

Lộ Đồng cảnh giác mà giật lấy điện thoại của cậu ta “Cậu chia sẻ cho ai?”

Vừa nhìn thấy màn hình, là một nhóm chat. Ảnh nhóm là một tấm ảnh của Tần Sơ không biết chụp lén hồi nào, tên nhóm là “Căn cứ học tập của nữ sinh cao trung thanh thuần.”

Nhấn vào xem, vừa lúc nhìn thấy Hạ Niên chia sẻ tin tức anh gặp Tần Sơ, giống như spam vậy, một hàng dài gào thét ở trong đó lướt qua.

Lộ Đồng cạn lời “Đây là căn cứ học tập của mấy người đó hả? Học tập cái gì vậy? Mê trai à? Ai thêm vào đấy.”

Hạ Niên giành điện thoại về “Thêm ở trên diễn đàn của trường ấy, tớ thấy mấy cô nàng đó mở một group chat thảo luận về Tần Sơ, liền xin thêm vào xem thử. Đó gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, thân là thủ hạ đệ nhất quân sư quạt mo của cậu, tất nhiên phải hiểu rõ tình hình bên địch như nào! Đừng nói là Tần Sơ, thật ra cậu cũng có group riêng, trong đó đa số toàn là Omega thôi, bọn họ ở trong đó bán giấy nháp với vở bài tập cậu từng viết, tớ cũng xin thêm vào rồi, rảnh rỗi kiếm thêm khoản thu thập, tớ cho cậu xem nè….”

“……Nhạt nhẽo hết sức”

“Nhạt nhẽo hết sức!!!” Tần Thập Ngũ suýt nữa nhảy lên tại chỗ.

Đầu vỏ dưa đột nhiên túm cậu lại “Mày làm cái gì đó?! Còn đang trong giờ học đấy.”

Phó chủ nhiệm lớp A Mễ đứng trên bục giảng gõ bàn một cái “Ồn cái gì mà ồn, im lặng.”

Tần Thập Ngũ ngồi xuống, không thể tin được nói “Mấy người còn lập group chat nữa? Mọi người tụ tập lại với nhau chỉ để thảo luận xem hôm nay Lộ Đồng làm gì?”

Đầu vỏ dưa cạn lời “Chứ không phải mày cũng làm phiền tao cả buổi học, hỏi tao về Lộ Đồng chuyện này chuyện nọ à, tao có phải stalker của Lộ Đồng đâu. Muốn hỏi tin tức của Lộ Đồng thì mày xin thêm vào group đó là được rồi, tao còn phải chép bài tập cho Cốc ca nữa, may cẩn thận một chút, đừng để bị tịch thu điện thoại.”

Tần Thập Ngũ nhìn chằm chằm vào nhóm chat trên màn hình, tên là “Văn phòng đại sứ quán Lộ Lộ của Nhất Trung đặt tại Trung Quốc”

Cùng lúc đó, ở hàng cuối cùng của lớp học, Tần Sơ túm chặt sau gáy Kỷ Nhượng, lôi cậu ta qua đây.

Mạng nhỏ khó giữ, Kỷ Nhượng tự nhiên bị bóp chặt cổ, phản xạ có điều kiện biết rằng ông trời con ở bàn sau ngủ dậy rồi, có chuyện muốn sai bảo.

“Tần Sơ, có chuyện gì cứ nói đi, đừng kéo áo tao mà.”

Tần Sơ nằm bò ra trên bàn “Mày có biết Lộ Đồng không?”

Kỷ Nhượng nhướn mày nhìn hắn “Mày định làm gì? Anh ta ngang nhiên cướp đoạt người yêu của mày, mày rốt cuộc cũng không nhịn được ra tay với anh ta rồi à?”

Tần Sơ “Tao đang hỏi mày đấy, đừng đánh trống lảng”

Tần Sơ thầm thì nói chuyện riêng không sợ A Mễ, nhưng Kỳ Nhượng thì không to gan lớn mật như thế, cậu ta giả vờ mở một quyển sách ra, làm bộ như đang chép bài, nhỏ tiếng nói “Làm sao mà tao có cách liên lạc với anh ta được chứ?”

Tần Sơ nhíu mày nói “Vậy ai có?”

Kỷ Nhượng ngước mắt lên nhìn A Mễ, sợ A Mễ phát hiện ra cậu đang nói chuyện riêng, vô cùng lo lắng muốn nhanh chóng giải quyết cái đồ phiền phức Tần Sơ này, nhỏ giọng nói “Thì mày hỏi người nào biết ấy, trong diễn đàn của trường không phải có rất nhiều loại group như vậy sao, chuyên dò thám tin tức của Lộ Đồng, mày tự đi mua đi.”

Tần Sơ nghe mà chữ hiểu chữ không.

Buông lỏng Kỷ Nhượng ra, năm phút sau, trong điện thoại của hắn có thêm một group chat “Văn phòng đại sứ quán Lộ Lộ của Nhất Trung đặt tại Trung Quốc”

Tần Sơ tìm từ khóa trên diễn đàn của trường mà thấy được nó, cái group chat này chắc là nhiều học sinh nhất, là group hoạt động sôi nổi nhất.

Hắn do dự một chút, ấn xin vào nhóm.

Không tới hai giây sau, hắn đã được thêm vào nhóm.

Group chat “Văn phòng đại sứ quán Lộ Lộ của Nhất Trung đặt tại Trung Quốc”đồng thời chào mừng hai thành viên mới.

Chào mừng người dùng “Người tình trong mộng của chín trăm triệu thiếu nữ” vào nhóm. (Jian: cái tên nick của ông con thặc là =))))))

Chào mừng người dùng “QC” vào nhóm. (QC:/Qín chū/, tên viết tắt của Tần Sơ)