Dưới ánh mắt mong chờ của mọi người trên đài quan sát, trọng tài bắn nổ tiếng súng bắt đầu đầy vang dội.
Vèo!
Vèo!
Ngay sau đó liền nghe thấy hai tiếng xé gió gào thét bên tai, cùng lúc đó, hai chiếc xe máy một đỏ một trắng cũng bay vút qua, cùng nhau biến mất sau khúc cua 90 độ chỉ trong nháy mắt.
Khúc cua phải đầu tiên là khúc cua đơn giản nhất, chỉ cần một ít kỹ thuật là đã có thể thuận lợi vượt qua. Cả hai chiếc xe đồng thời rẽ sang đoạn đường đua thứ hai, tiếp tục chạy song song với nhau.
Mấy chục đôi mắt trên đài quan sát chăm chú nhìn theo tình hình trận đấu trên đường đua mà không dám chớp mắt, sau khi đi qua liên tiếp mấy khúc cua, cả Hoàng Tử Hiên và Hoàng Cừu vẫn chưa bỏ xa được nhau, mỗi lần người kia vất vả lắm mới kéo ra được một khoảng cách thì chỉ trong giây lát sau, người kia đã lại đuổi đến. Điều này khiến mấy chục vị khán giả đang xem cũng phải căng thẳng thay bọn họ.
Lúc này, hai người đang trong cuộc tranh tài cũng nhận ra đây là một trận đấu ác liệt, thực lực của đối phương đều cao hơn dự đoán của mỗi người một ít. Dù trong số bọn họ có ai muốn thắng trận đấu này đến cỡ nào thì cũng không thể làm được điều đó một cách dễ như trở bàn tay.
Vậy nhưng Hoàng Tử Hiên nhất định phải thắng, bởi vì anh không thể để thua mất Trương Tiểu Lệ được.
Tuy nhiên Hoàng Cừu cũng nhất định phải thắng, bởi vì anh ta không thể để thua mất mạng của mình.
Cả hai người trong cuộc đua đều mang theo tâm thế quyết thắng, vào giờ phút này, cả hai bọn họ đều đang thể hiện những bản lĩnh xuất chúng, những kỹ thuật lái xe vô cùng đáng tự hào của mình.
Sau một hồi không ngừng tranh đấu, cả hai đã chạy được hơn nửa đường đua, thế mà chỉ mới có hơn một phút trôi qua. Thời gian ấy khiến tất cả mọi người trên đài quan sát đều phải giật mình, bao gồm cả hai tay đua chuyên nghiệp kia cũng phải kinh hãi trước tài lái xe của hai kẻ chỉ biết đua chơi sau giờ làm việc đang thể hiện kia.
“Trời ơi, nhìn kìa, họ chuẩn bị đến khúc cua kẹp tóc nguy hiểm nhất trong đường đua rồi.” Một người trên khán đài kinh hô đứng lên.
Sau tiếng hét kinh hãi ấy, tất cả mọi người đều đứng lên theo.
Khúc cua kẹp tóc dùng để chỉ những khúc cua có hình như kẹp tóc, độ cong của cua thường nhỏ hơn 90 độ, sau khi cua xong sẽ thay đổi hướng xe đến tận 180 độ, bởi vì trông những khúc cua này rất giống với những chiếc kẹp tóc mà con gái thường xài nên mới có tên như vậy.
Từ những con số mạo hiểm của khúc cua thì cũng có nhìn ra khúc cua kẹp tóc là một trong những nơi nguy hiểm nhất trên đường đua, vô số tay đua đều so tài nhau ở những nơi ngoằn ngoèo thế này.
Tất nhiên, khúc cua này không chỉ có mỗi sự mạo hiểm mà lại càng giống như đang cung cấp cho các tay đua một cơ hội lộn ngược dòng hoặc một cơ hội để bỏ xa đối thủ hơn. Dù sao thì nếu ai đó có thể vượt qua khúc cua kẹp tóc trước để tiến vào con đường sau khúc cua thì người đó sẽ có được cơ hội dẫn trước đối thủ.
Vì vậy, mỗi khi gặp phải một khúc cua kẹp tóc, tất cả tay đua đều sẽ không do dự mà xông thẳng về phía trước. Nơi nào càng nguy hiểm thì phần thắng càng hơn, cái gọi là hiểm trung cầu thắng chính là có ý như vậy.
Lúc này, cả Hoàng Tử Hiên và Hoàng Cừu đều đang cố hết sức mình để tiến vào khúc cua kẹp tóc trước đối phương. Vậy nhưng không ai trong hai người chịu bị bỏ lại ở phía sau một giây nào cả, trông thấy cả hai chiếc xe đều đã chuẩn bị tiến vào khúc cua kẹp tóc nhưng vẫn không có dấu hiệu chậm lại, tất cả mọi người đều đổ mồ hôi lạnh thay cho bọn họ.
Những khán giả thường xuyên xem thi đấu ở nơi này đều biết rằng tốc độ cao nhất để đi qua khúc cua kẹp tóc này chỉ có thể giữ ở mức 90 cây số, tốc độ cao nhất khi thắng xe cũng không thể vượt qua 280 cây số, không thì cả xe và người đều sẽ gặp nguy hiểm.
“300 cây số một giờ, bọn họ điên rồi sao?” Hai tay đua chuyên nghiệp giật mình hét lên.
Bọn họ rất quen thuộc với đường đau này, dựa vào kinh nghiệm từ vô số lần đi qua khúc cua kẹp tóc ấy thì với tốc độ 300 cây số một giờ của hai người, sau khi tiến vào khúc cua kẹp tóc, cả hai chắc chắn sẽ không thể giảm tốc độ xe xuống 90 ngay được, mà nếu tốc độ không được khống chế ở 90 cây thì thân xe chắc chắn sẽ bị lật.
“Trời ạ, bọn họ không muốn sống nữa à.” Khi nhìn thấy hai chiếc xe gắn máy của bọn họ đang lao vùn vụt về phía khúc cua kẹp tóc như hai đầu đạn, tất cả mọi người cũng đều kinh hô.
“Hoàng Tử Hiên, tên ngốc này, thua thì thua, ai bảo anh liều mạng chứ.” Trương Tiểu Lệ cũng không thể ngồi yên được nữa, cô bỗng nhiên đứng dậy, vừa căng thẳng lại vừa tức giận nhìn Hoàng Tử Hiên đã dẫn trước được một nửa chiếc xe.
Vù…
Cuối cùng dưới những tiếng la hét, Hoàng Tử Hiên đã tiến vào khúc cua kẹp tóc trước, anh vừa bóp thắng xe vừa nghiêng đầu xe về phía bên phải. Ngay sau đó, cảnh tượng như dự đoán đã xuất hiện, bởi vì thắng xe quá nhanh nên tốc độ không thể giảm xuống 90 cây số được ngay lập tức. Khi tiến vào con đường ngoằn sau đó, cả Hoàng Tử Hiên và chiếc xe đều ngã nhào xuống đường đua.
Ầm!
Sau một tiếng vang thật lớn, bất ngờ thay, chiếc xe không hề trượt ra khỏi đường đua mà lại nhanh chóng xoay tròn bên trên đường chạy. Như một cú ném xoáy bóng, sau khi đã tích đủ lực, nó nhanh chóng xoay tròn theo 360 độ.
“Hoàng Tử Hiên!”
Sau khi thấy Hoàng Tử Hiên ngã xe, Trương Tiểu Lệ lập tức hét lớn. Tiếp đó khi nhìn thấy anh không chỉ bị ngã xe mà chiếc xe còn đang xoay tròn ma sát với đường đua, trái tim của cô cũng trở nên đau đớn theo.
Cô sợ rằng sau khi chiếc xe dừng lại, Hoàng Tử Hiên đã không còn biết sống chết ra sao.
Vậy nhưng cùng lúc đó, Hoàng Cừu theo sát phía sau cũng đã tiến vào khúc cua kẹp tóc, bởi vì trước đó bị bỏ lại phía sau mà anh ta đã kịp giảm tốc độ xe xuống trước khi tiến vào con đường ngoằn, giữ tốc độ ở mức 90 cây số an toàn. Cả người anh ta nghiêng về bên phải va chạm sát với mặt đấy, nhìn sơ qua trông ngầu hơn Hoàng Tử Hiên lúc này rất nhiều.
Chẳng qua vào giờ phút này, cả người và xe của Hoàng Tử Hiên đều đã vượt qua khúc cua kẹp tóc, bỏ xa Hoàng Cừu đến ba bốn mét.
Cực kỳ không nên xem thường những chênh lệch nhỏ nhặt ấy, trong một cuộc đua xe, dù chỉ sai một ly thì cũng có thể dẫn đến hậu quả là đi sai ngàn dặm. Nói không chừng, chỉ cần dựa vào một chút chênh lệch ấy là Hoàng Tử Hiên đã có thể giành được chiến thắng cho trận đấu này.
Tất nhiên, tiền đề là Hoàng Tử Hiên không bị ngã xe, bây giờ thì cả Hoàng Tử Hiên và xe đều đang xoay tròn trên đường đua rồi. Thế thì còn nói gì đến chuyện thắng nữa, như vậy đã chứng tỏ rõ rằng anh chắc chắn sẽ thua.
“Không đúng lắm, xe của anh ta đã bị ngã một hồi, tại sao người vẫn chưa bị hất ra?” Rốt cuộc một tay đua chuyên nghiệp cũng đã nhìn ra điểm khác thường.
Sau lời nhắc nhở ấy, một tay đua khác ở đó cũng nghi ngờ nói: “Đúng vậy, theo lý thuyết thì anh ta đã phải bị hất ra ngay khi ngã xe rồi mới đúng.”
“Không chỉ có điểm này kỳ lạ, còn có một điểm khác nữa anh có thấy không. Lúc tiến vào khúc cua kẹp tóc, tốc độ của anh ta chắc chắn đã vượt qua 100 cây. Bị ngã xe với tốc độ hơn 100 thì liệu tốc độ sau khi ngã xe chỉ có như vậy thôi không?” Một tay đua phát hiện ra đầu mối khác nói.
Thấy vô cùng khiếp sợ trước chuyện này, một tay đua khác vô thức nhìn chằm chằm vào xe của Hoàng Tử Hiên, lần này bởi vì mang theo nghi ngờ thì anh ta nhìn cực kỳ cẩn thận. Sau khi quan sát cẩn thận như vậy, anh ta mới bất ngờ nhận ra, xe của Hoàng Tử Hiên vẫn luôn được khống chế ở một tốc độ nhất định mà xoay tròn trên đường đua, hơn nữa còn chẳng xoay loạn về phía nào còn lao thẳng theo góc độ của khúc cua kẹp tóc để đi về phía trước.
“Trời ạ, chẳng lẽ đã như vậy rồi mà anh ta còn có thể khống chế được tốc độ và hướng đi của xe nữa sao. Chuyện này vốn không thể là thật được.” Một tay đua khác kinh ngạc nói.
“Những tay đua bình thường hẳn là sẽ không làm được, nhưng có lẽ anh ta không phải là người bình thường.” Tay đua này vô cùng mong đợi dõi theo Hoàng Tử Hiên, hy vọng anh có thể mang đến bất ngờ cho anh ta.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, khi tay đua ấy vừa dứt lời, cả người và xe của Hoàng Tử Hiên đã vượt ra khỏi khúc cua kẹp tóc, lao ngay về phía con đường đua thẳng tắp phía trước. Ngay sau đó, dưới cái nhìn của mấy chục cặp mắt, chiếc xe của Hoàng Tử Hiên bỗng dựng đứng lên từ trên đường đua.
Ầm!
Sau một tiếng máy tăng tốc, chiếc xe của Hoàng Tử Hiên nhanh chóng xông thẳng về đường đua phía trước. Chỉ còn một trăm mét nữa là đến vạch đích, Hoàng Tử Hiên đã bỏ xa Hoàng Cừu hơn bốn mét, thắng lợi đang ở ngay trước mắt.
“Tôi… Tôi… Tôi chết mất…”
Khi nhìn thấy Hoàng Tử Hiên còn có thể đứng dậy sau khi đã ngã xuống, đám công tử cũng vô cùng bất ngờ. Rốt cuộc bọn họ đang xem đua xe hay đang xem phim thế, con mẹ nó ngầu quá đi mất, đúng là còn ngầu hơn Fast and Furious nữa.
“Phù…” Trương Tiểu Lệ nặng nề thở phào, dù vậy thì trong đáy mắt vẫn rất lo lắng. Bởi vì vừa trải qua một cú va chạm, bộ đồ đua xe trên người Hoàng Tử Hiên đã có vài vết xước rách. Cô có thể thấy trên cánh tay và đùi của Hoàng Tử Hiên đều đang có máu chảy ra, thậm chí ở mỗi chỗ anh đi qua, trên đường đua đều lưu lại vết máu loang lổ.
Một trăm mét… Năm mươi… Ba mươi mét… Hai mươi mét… Mười mét…
Vạch đích càng ngày càng gần, cuối cùng khi chỉ còn mười mét, dù Hoàng Cừu có cố gắng đuổi theo thế nào thì vẫn bị Hoàng Tử Hiên bỏ xa một mét.
Đối với Hoàng Cừu, một mét ấy không phải là khoảng cách giữa thắng và thua mà lại chính là khoảng cách giữa sự sống và cái chết.
Giờ phút này, không ít người đang thầm cổ vũ cho Hoàng Cừu, nhất là đám công tử Trương Tuấn Nhân. Hôm nay bọn họ đã bị Hoàng Tử Hiên vả sưng mặt, lúc này rốt cuộc cũng có một người có thể sánh vai giao đấu với Hoàng Tử Hiên nên đương nhiên là trong lòng bọn họ nghiêng về phía Hoàng Cừu hơn, dù sao thì kẻ thù của kẻ thù cũng là bạn.
Năm mét!
Năm mét cuối cùng, cả Hoàng Tử Hiên và Hoàng Cừu đều đã tăng tốc độ xe đến mức cao nhất. Vậy nhưng Hoàng Cừu vẫn luôn bị Hoàng Tử Hiên bỏ xa phía sau một mét, dù vậy, khi tất cả mọi người đều nghĩ rằng anh ta sẽ thua, xe của Hoàng Cừu bỗng nhiên nhảy bật lên từ phía sau Hoàng Tử Hiên, bánh xe trước mặt còn thoáng bay qua cả đỉnh đầu của Hoàng Tử Hiên.
Chậc…
Thấy cả người và xe của Hoàng Cừu bỗng nhiên bay vọt lên từ trên mặt đất bằng phẳng, tất cả mọi người đều sợ hãi hít một ngụm khí lạnh.
Sao có thể như vậy được!
Nếu anh ta có thể bay vượt qua Hoàng Tử Hiên thành công thì sau khi rơi xuống đất, anh ta chắc chắn sẽ dẫn trước Hoàng Tử Hiên để đến được vạch đích, đồng nghĩa với việc Hoàng Cửu đã chuyển thua thành thắng.