Tôi Và Khách Trọ Nữ 23 Tuổi

Chương 46



“Chúng ta cũng không thể để Bá chịu thiệt như vậy! Cao Đạt, anh ngẫm lại xem còn cách nào không.” Hùng Anh Hoa rất yêu thương Hùng Bá, thấy bộ dạng thảm hại này của gã, trong lòng cũng rất tức giận.

“Tôi làm gì có cách nào! Đã nói với các người từ sớm rồi, bình thường quản thúc nó, đừng để nó gây rối khắp nơi, ai cũng không biết sau lưng ai có thế lực lớn cỡ nào, các người không chịu nghe, hiện tại đá phải tấm ván sắt thì hối hận có ích lợi gì! Nếu các người nhất định muốn xả giận cho nó, vậy đi tìm cậu Tần mà gây rối, đừng trách tôi không nhắc nhở các người, toàn bộ nhà họ Hùng đều có khả năng chôn cùng!” Trình Cao Đạt phát cáu, mỗi ngày chùi đít cho Hùng Bá thì cũng thôi, chức Cục trưởng này của ông ta cũng không sinh ra vì nhà họ Hùng.

Vừa thấy chồng mình phát hỏa, Hùng Anh Hoa ỉu xìu, oan ức nói: “Anh hung dữ với em làm gì, chẳng qua em đau lòng cho Bá thôi!”

“Được rồi, hai người đừng cãi nhau. Việc này nghe Cao Đạt, cứ như vậy đi! Thời gian cũng không còn sớm nữa, hai người đi về trước đi!” Thấy bọn họ sắp cãi nhau, Hùng Anh Hoa lên tiếng ngăn cản.

Trình Cao Đạt trừng mắt liếc nhìn vợ mình rồi mới quay đầu nói: “Vậy anh cả chị dâu, chúng em xin đi trước!”

Hùng Anh Hoa cũng nhanh chóng đi theo ra ngoài.

Hai vợ chồng này vừa đi, mẹ Hùng hừ lạnh: “Lá gan Cao Đạt càng ngày càng nhỏ!”

“Chức càng cao lá gan càng nhỏ, cũng không thể trách cậu ta!” Hùng Anh Tài nói.

“Hừ, đúng là cái thứ lòng lang dạ sói! Cũng không nghĩ thử xem, lúc trước không có nhà chúng ta tiêu tiền giúp cậu ta khơi thông quan hệ thì cậu ta có thể đạt được địa vị giờ này hôm nay không!” Mẹ Hùng mắng.

Hùng Anh Tài lắc đầu nói: “Không trách cậu ta. Ít nhất cậu ta vẫn giữ được chức, đối với nhà họ Hùng chúng ta vẫn là việc trăm lợi không một hại.”

“Tôi mặc kệ mấy thứ đó, bây giờ tôi chỉ muốn báo thù cho con trai chúng ta thôi! Nếu ông sợ bóng sợ gió như Cao Đạt thì tôi không để yên đâu!” Mẹ Hùng cảnh cáo.

“Bà yên tâm, chẳng lẽ tôi không đau lòng cho Bá bằng bà sao? Biện pháp báo thù có rất nhiều, Cao Đạt không tham gia thì càng có lợi cho chúng ta!” Hùng Anh Tài nói.

Hai mắt mẹ Hùng sáng lên: “Ông đã có cách rồi?”

Hùng Anh Tài gật đầu: “Ngày mai tìm hiểu chi tiết về Tần Mạc kia trước, sau khi thăm dò xong thì lại tính toán tiếp.”

Mẹ Hùng nghe vậy, trên mặt hiện lên nét độc ác tàn nhẫn: “Còn có Đỗ Diệc Hạm nữa, đều là chuyện do cô ta gây ra! Muốn nhà họ Hùng chúng ta giúp đỡ cô ta quản lý tập đoàn à, không có cửa đâu! Tôi cảnh cáo ông, ông đừng có để cho con hồ ly tinh này mê hoặc, nếu tôi biết ông lén lút giúp cô ta một tay, vậy đừng trách tôi không niệm tình nghĩa vợ chồng!”

“Sao tự dưng lại đá qua việc này vậy? Lần cuối cùng tôi gặp cô ta là đã nhiều năm trước rồi, lần này cô ta trở về tôi vẫn còn chưa thấy mặt đâu!” Hùng Anh Tài vô tội nói.

“Tôi mặc kệ ông gặp hay chưa gặp cô ta, cứ phải đề phòng ông trước đã! Con nhỏ kia cùng một loại với mẹ cô ta vậy, đều là thứ lẳиɠ ɭơ! Đừng tưởng rằng việc năm đó tôi không biết gì, tôi chỉ lười tính sổ với ông thôi!” Mẹ Hùng liếc xéo.

Hùng Anh Tài thấy vợ mình càng nói càng quá quắt, bực tức vung tay đi ra ngoài: “Gây sự vô cớ!”

Mẹ Hùng thấy thái độ của chồng như thế, oán hận siết chặt nắm tay: “Đỗ Diệc Hạm, cô chờ đó cho tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho cô!”



Hôm sau là cuối tuần, vốn không cần đi làm, Tần Mạc còn đang định cơm nước xong thì ra ngoài dán mấy tờ quảng cáo nhỏ, kiếm thêm mấy người khách trọ để thu thêm tiền thuê nhà. Nhưng đũa còn chưa buông đã bị Đỗ Diệc Hạm thông báo phải tăng ca hai ngày cuối tuần, nguyên nhân rất đơn giản, thứ hai chính là hội đấu thầu, hai ngày này sẽ là khâu chuẩn bị cuối cùng vì buổi đấu thầu.

Việc này liên quan đến bản hợp đồng năm ngàn vạn của Đỗ Diệc Hạm, Tần Mạc cũng không dám nói không tăng ca. Cơm nước xong rửa xong chén bát, trở về phòng thay đổi quần áo liền đi đến garage lái chiếc xe Bentley hôm qua ra.

Đêm qua chưa kịp nhìn kỹ chiếc xe này, bây giờ nhìn lại, thật đúng là rất hoàn mỹ, vô cùng thích hợp để phụ nữ lái. Trách không được Đỗ Diệc Hạm liếc mắt một cái đã nhìn trúng chiếc xe này, cũng không biết tối hôm qua Nghiêm Thái Dung có tức đến mất ngủ không.

Sau khi xe chạy ra khỏi khu căn hộ, Đỗ Diệc Hạm vừa nhìn công văn vừa hỏi: “Tần Mạc, anh có cảm thấy hệ thống chúng ta làm có vấn đề gì không?”

Tần Mạc thấy cảm xúc của Đỗ Diệc Hạm đã khôi phục không tệ, không hề bị chuyện tối hôm qua làm ảnh hưởng, cũng hơi yên tâm, nghe hỏi thì đáp: “Khá tốt! Đem hệ thống này đi đấu thầu, nếu ngân hàng Hoa Hạ không chọn mọi người thì đó là tổn thất của bọn họ!”

“Tôi cũng cảm thấy vậy!” Đỗ Diệc Hạm tự tin cười, lập trình viên tham gia làm hẹ thống này được cô ấy dùng một số tiền lớn để mời về từ Thung lũng Sillicon, đều là người thành thạo chuyên môn hệ thống phòng hộ bảo mật.

Thấy nụ cười tự tin xuất hiện trên gương mặt Đỗ Diệc Hạm, Tần Mạc cũng mỉm cười. Thật giống với vị hôn thê kia của anh, kiên cường như nhau, tự tin như nhau.

Ting ting ting… Ting ting ting… Đúng lúc này, di động của Đỗ Diệc Hạm vang lên.

Đỗ Diệc Hạm bỏ công văn xuống để xem di động, thấy màn hình hiện lên dãy số máy bàn xa lạ, do dự một lúc mới bắt máy.

“Xin chào cô Đỗ, đây là trung tâm BMW. Lúc trước cô có gửi xe đến bảo trì, nay chúng tôi đã gấp gáp bảo trì xe xong rồi, xin hỏi lúc nào thì cô tiện qua lấy xe?” Sau khi di động kết nối, bên kia vang lên giọng nói của nhân viên chăm sóc khách hàng.

Đỗ Diệc Hạm nghe thấy là việc này, bèn đáp: “Hôm nay đi lấy.”

“Vâng, vậy không làm phiền cô nữa!” Nhân viên chăm sóc khách hàng xác nhận thời gian với Đỗ Diệc Hạm xong thì cúp máy.

Đỗ Diệc Hạm buông di động xuống mới nói: “Sau khi đưa tôi đến công ty thì anh đến trung tâm BMW một chuyến, lấy xe tôi về.”

“Ồ, trung tâm BMW ở đâu?” Tần Mạc gật đầu hỏi.

“Sao tôi biết được, hỏi Lương Thiến.” Đỗ Diệc Hạm lại cúi đầu xem công văn.

Khóe miệng Tần Mạc nhếch lên, bà chủ này, việc gì không cần quan tâm thì thật đúng là không quan tâm.

Xe thuận lợi lái đến công ty, sau khi lên lầu, nhóm lập trình viên trong công ty cũng đã tới, đang tụ tập với nhau nghiên cứu hệ thống. Bọn họ thấy Tần Mạc đến, không nói hai lời đã kéo anh qua.

“Tần Mạc, anh xem giúp chúng tôi thử xem, xem có còn lỗ hổng nào không?” Một lập trình viên nói.

“Ấy, vấn đề này ban nãy Diệc Hạm cũng mới hỏi tôi. Cô ấy rất tin tưởng vào hệ thống các anh làm ra.” Tần Mạc cười nói.

Một lập trình viên khác nghe vậy, trả lời: “Chính là bởi vì sếp tin tưởng chúng tôi quá mức nên chúng tôi mới thấy áp lực lớn đó! Trợ lý Lương đã nói với chúng tôi rất nhiều lần, hợp đồng này rất quan trọng đối với sếp, chúng ta nhất định không được để bất cứ thứ gì bại lộ!”

Đương nhiên Tần Mạc cũng biết tầm quan trọng của gói thầu này đối với Đỗ Diệc Hạm, chỉ cần cô ấy nắm được hợp đồng này là có thể tiến vào tập đoàn Thịnh Thế. Nếu không sẽ không thể thông qua bài kiểm tra của Đỗ Ngân Hà, không có cách nào tiến vào tầng quản lý của tập đoàn.

Nếu không phải do chuyện tối qua, Tần Mạc cũng không thể hoàn toàn cảm nhận được khó khăn của Đỗ Diệc Hạm. Nhưng hiện tại anh vô cùng rõ ràng, nếu tập đoàn Thịnh Thế bị mẹ con Nghiêm Thái Dung quản lý, sợ là Đỗ Diệc Hạm đến mạng cũng không giữ được. Cho nên ngày mai đối với Đỗ Diệc Hạm mà nói là một cuộc chiến sống còn.

Nghĩ đến đây, Tần Mạc hỏi: “Ngày mai ngân hàng Hoa Hạ sẽ dùng biện pháp gì để chọn dùng hệ thống vừa ý nhất?”

“Ngân hàng Hoa Hạ sẽ mời một số cao thủ máy tính tới phá giải hệ thống của chúng ta, đương nhiên là hệ thống nhà ai tân tiến nhất nghiêm mật nhất thì được chọn. Hệ thống ngân hàng liên quan đến sự an toàn của từng tài khoản ngân hàng một, tính an toàn của hệ thống này là tiêu chí hàng đầu mà bọn họ tuyển chọn.” Một lập trình viên đáp lời.

Tần Mạc nghe xong, gật đầu: “Hệ thống này của các anh đã trải qua nhiều lần thử nghiệm virus và chống virus, lần nào tường lửa cũng hoạt động hiệu quả, vấn đề của phương diện này không lớn. Tôi đoán ngân hàng Hoa Hạ cũng sẽ không làm thử nghiệm đơn giản như vậy.”

Các lập trình viên nghe vậy thì sửng sốt, bèn vội vàng hỏi: “Vậy anh cảm thấy bọn họ sẽ thử nghiệm như thế nào?”

“Hacker!” Tần Mạc nén giọng nói: “Sự xâm nhập của hacker mới là thử thách khó khăn nhất, nếu chỉ phá giải hệ thống như bình thường thì cũng dễ quá rồi. Tương tự vậy, cũng chỉ có hacker mới xâm nhập vào hệ thống ngân hàng, ăn cắp tiền trong tài khoản. Tôi nghĩ thí nghiệm cuối cùng của bọn họ chắc chắn là mời một vài cao thủ hacker tới.”

Vừa nghe Tần Mạc phân tích như vậy, nhóm lập trình viên như ngộ ra ánh sáng, cả đám kích động nói: “Anh đoán đúng quá, sao chúng tôi lại không nghĩ tới nhỉ? Sự xâm nhập của hacker mới lợi hại nhất, vậy bây giờ nên làm sao đây? Hay chúng ta mời ngay một hacker đến thử xem sao?”

“Này còn phải hỏi à, đương nhiên là vậy rồi!” Một lập trình viên sờ túi nói: “Vừa hay tôi có quen biết với một cao thủ hacker, để tôi tìm anh ta nhờ giúp đỡ thử xem.”

“Vậy anh màu gọi điện thoại tìm anh ta, tranh thủ thời gian, có lỗ hổng gì thì chúng ta còn có thời gian mà sửa lại, chậm thì sẽ không kịp.” Một lập trình viên khác lập tức đáp.

Nhìn bọn họ bận rộn, Tần Mạc yên lặng đứng dậy đi đến văn phòng của Lương Thiến. Kỳ thật anh chính là một cao thủ hacker, sở dĩ không giúp bọn họ thử nghiệm, thật sự là bởi vì hệ thống bọn họ làm ra không thể chịu nổi thử nghiệm do anh ra tay. Dù sao thì nếu dùng virus hacker do anh và cô của anh cùng nghiên cứu phát minh ra thì toàn bộ Hoa Hạ cũng khó mà có hệ thống nào chống chọi được.