Tôi Và Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Với Nhau Sao!

Chương 17: Công Nương Đào Hôn (16)



Quy mô bên trong buổi đấu giá lớn hơn tôi tưởng, nơi đây được chia ra các cấp khác nhau theo từng khu vực. Tầng trên của kháng phòng là dành cho khách Vip thường xuyên lui tới, tầng dưới là khu vực dành cho khách mới. Vì là khách mới nên tôi ở tầng dưới, khách mới ở đây rất đông. Đàn ông và phụ nữ đều có, trên khuôn mặt của mỗi người đều đeo mặt nạ, có lẽ những kẻ này đều nằm trong giới quý tộc. Tôi nhìn lên trên tầng khách Vip ở dãy phòng bên tay phải của tôi phát hiện ra hai khuôn mặt rất thú vị đó là Devlin Marcurs và vị cha già kính yêu của tôi

" Ký chủ đứa con trai thứ của dì cả và cha của người kìa " Moah chỉ tay về hướng phòng hai người đó ngồi.

Mặt dù tất cả mọi người ở đây đều đeo mặt nạ nhưng tôi vẫn nhận ra được cách trang phục của ông ta trước khi rời khỏi dinh thự, đồng thời Moah cũng nói ra tên thân phận của hai người đó cho tôi nghe, đủ để chắc chắn là bọn họ rồi. Không ngờ buổi họp của người đứng đầu gia tộc lại được tổ chức ở cuộc đấu giá chợ đen này, không chỉ vậy hai kẻ một là công tước Henry và một bên là nhị thiếu gia của gia tộc Marcurs lại còn là khách Vip ở đây. Xung quanh bọn họ còn có những kẻ đeo mặt nạ khác, rất dễ đoán ra đó là những kẻ thuộc tầng lớp quý tộc. Đúng là hài hước thật

" Moah, em có tìm được nơi ông ta nuôi nô lệ không?" Tôi giao tiếp với Moah qua sóng trí não.

" Xin lỗi ký chủ, đây là chi tiết quan trong trong câu chuyện nên em không có quyền hạn tìm nó ạ. Chị phải tự tìm ra thôi" Cậu nhóc cuối đầu có chút ấy náy với tôi.

" Chị biết rồi, không trách em đâu. Dù sao em cũng giúp chị nhiều rồi" Tôi an ủi Moah

" Ký chủ ơi chị thật tốt bụng ~" Moah làm nũng dụi dụi vào mặt tôi.

Để tránh bị chú ý, tôi dời ánh mắt ở dãy phòng của bọn họ và nhìn lên sân khấu của buổi đấu giá. Thời gian buổi đấu giá đã đến rồi, trọng tài đấu thầu của buổi đấu giá đã lên sân khấu gã ta mang một chiếc mặt nạ hình thỏ trắng. Cây búa nhỏ được gã cầm gõ lên bàn, âm thanh của nó vang dội khắp kháng phòng cùng với đó là giọng nói dõng dạc của anh ta.

" Xin chào quý ông và quý bà, chào mừng đã đến buổi đấu giá hôm nay và chúc mọi người ở đây có một buổi tối vui vẻ. " Anh ta cúi người lịch thiệp như một quý ông cùng với tiếng vỗ tay vang dội.

" Đêm nay sẽ là đêm tối vô cùng đặc biệt, thần linh đã ghé ngang nơi này và ban cho chúng ta 5 trái táo ngon và ngọt. Hương vị của những trái táo trong chiếc hộp của pandora ~" Giọng điệu của anh ta kéo dài sau âm cuối.

Chiếc hộp pandora à.



" Không để mọi người chờ lâu, trái táo đầu tiên được mang lên chính là -------" Vừa nói anh ta vừa kéo tấm màn che được phủ trên một cái bàn mà hai người nhân viên lúc nãy đem lên.

Ngay sau khi tắm màn được vén lên là một chiếc lòng sắt kim loại màu vàng bên trong đó có nhốt một con sinh vật còn sống. Nó mở cái miệng thật to và đỏ như máu của mình, thè chiếc lưỡi dài về phía các vị khách dưới kháng đài.

" Ôi trời, là một con rắn ư. Kích thước nó to hơn những con khác thì phải". Một quý bà đeo mặt nạ mèo kế bên tôi thốt lên.

" Con rắn này màu trắng, không như những con khác nó vừa to vừa đẹp. Tôi phải mua nó bằng được" Lại một quý bà khác tiếp lời.

Tôi liếc nhìn hai người họ và nhìn lại lên vật phẩm trên sân khấu. Con rắn trên kháng đài có phần khác với những con rắn bình thường, nó to gấp đôi bọn chúng, nó có màu trắng, đôi mắt nhuộm đỏ tươi, quanh thân dài của nó có những đường hoa văn lúc ẩn lúc hiện uốn quanh rất đẹp. Tiếp đó là trên đỉnh đầu của con rắn này có một cái sừng nhọn, những chiếc răng nanh dài và nhọn ngoắc có thể cắn chết người lúc nào.

" Thưa các quý ông và quý bà đây là loài rắn trắng hiếm có nhất ở đế quốc ta nó có tên là 'Angela' như một thiên thần nhỏ trong chiếc hộp pandora mà chúng ta đã mở nó vậy. Sự khác biệt của nó với những loài rắn khác đã chứng tỏ nó chính là món quà mà thần linh ban tặng. Bên trong con rắn này có một chút kịch độc chỉ cần để nó cắn vào người là kẻ đó sẽ chết ngay tại chỗ. Tuy nhiên, chất kịch động này của nó nếu các vị đem đi bào chế thành dược liệu khác thì sẽ có một phương thuốc mới rất đặc biệt đấy, loại mà có thể đưa các vị đi gặp được thần linh của chúng ta..." Anh ta diễn đạt một cách hăng say

" Nào, giá khởi điểm của món đồ này chính là không dưới sáu số không". Anh ta dõng dạc nói lên con số của món hàng đó và gõ cây búa nhỏ trong tay anh ta thật mạnh xuống bàn.

Bầu không khí của hội trường đã thay đổi, hàng loạt những kẻ ở đây giơ bảng và ra giá một con số cho món hàng đầu tiên.

" Tôi trả 10,000,000 $"

"Tôi trả 15,000,000$"

" Tôi trả 20,000,000$"

" Tôi trả 22,000,000$"



"...."

Hàng loạt những con số đưa ra liên tục và không có dấu hiệu giảm đi, những còn số càng ngày càng tăng cao. Cuộc chơi chỉ vừa mới bắt đầu.

"Tôi trả 35,000,000$" Một quý bà với chiếc váy đỏ thẩm cùng với chiếc mặt nạ hình cáo đang mang trên mặt ra giá.

" 35...có hơi..." Một người trong đám đông xì xào.

" Ầy..." Có người nuối tiếc, không cam chịu.

Đây có lẽ là con số cao nhất mà không ai có thể ra giá cao hơn nữa. Gã trọng tài thấy không ai ra giá liền nói:

" Còn ai ra giá cao hơn không ạ? 35,000,000$ lần thứ nhất"

"35,000,000$ lần thứ hai" Anh ta kéo dài câu nói và mọi người trong kháng phòng vẫn không ai ra mức giá cao hơn

"35,000,000$ lần thứ ba " Nói xong anh ta liền gõ búa thật mạnh lên bàn của mình và nói với giọng điệu vui sướng

" Thành giao, chúc mừng quý bà với chiếc mặt nạ cáo giành được vật phẩm. Sau khi buổi đấu giá kết thúc hãy liên hệ với nhân viên chúng tôi để lấy vật phẩm của mình ạ"

Trái táo đâu tiên trong chiếc hộp pandora đã tìm được chủ sở hữu của nó và hiện tại vẫn còn 4 trái táo ấy. Tôi tò mò liệu 4 trái táo còn lại có thu hút nhiều hơn trái táo đầu hay không. Sau đó tôi ngước lên nhìn dãy phòng người cha của tôi lần nữa, chắc hắn trong số trái táo ở đây lão sẽ mua một trái nhưng mà trái táo của lão tôi cũng muốn mua.