Tôi Và Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Với Nhau Sao!

Chương 44: Công Nương Đào Hôn(43)



" Ai cho ngươi cả gan làm như vậy hả" Vừa bước vào văn phòng là tôi đã nghe được tiếng quát tháo của ông ta dành cho tôi.

Tôi đặt tài liệu trên bàn cho ông ta, khuôn mặt tôi vô cảm trước những lời mắng mỏ của lão. Chờ xem đi lão già, thù này tôi ghi nhớ rồi đó.

" Phận nữ nhi như ngươi nên học đúng lễ nghĩa để ra dáng là một hoàng hậu tương lai của đế quốc, việc làm ăn của gia đình có phải nơi để ngươi vui chơi đâu"

" Ngươi nên lo nắm giữ lấy thái tử, sự việc buổi dạ tiệc hôm qua đã đồn hết cả trong giới quý tộc. Ngươi đây chính là muốn cho gia tộc Henry mất hết mặt mũi sao"

" Nể tình lúc này những lời của Eric phạt ngươi cấm túc 1 tuần không ra khỏi dinh thự. Và đừng quên lời ta dặn, không được đụng tay vào chuyện làm ăn của gia tộc"

Đến rồi, tôi chính là chờ câu nói này của ông đấy lão già.

“Vâng thưa cha, con chỉ là muốn…giúp một chút sức lực cho sản nghiệp của gia tộc thôi ạ” Tôi nói

" Nếu như không có việc gì nữa thì con xin phép trở về phòng ạ"

" Đi đi" Ông ta khó chịu nhìn tôi

Tôi cúi người chào và trở về phòng của mình. Kế hoạch đã dần tiến hành một nữa rồi.

" Ký chủ, người cứ để yên vậy à. Nếu ông ta tiếp tục điều hành sản nghiệp của gia tộc sẽ đi xuống như cũ mà thôi" Moah lo lắng nói

" Chị chính là muốn ông ta làm như vậy"

" Ý chí là sao cơ" Moah ngỡ ngàng trước cách suy nghĩ này của tôi

“Con chuột đã ăn được miếng bánh lần đầu tiên một cách dễ dàng và chắc chắn nó cũng muốn được ăn miếng bánh thứ 2 dễ dàng như vậy. Nhưng mà, trên đời này làm gì có bữa ăn được dễ dàng và miễn phí như vậy” Tôi trở về phòng và đóng của lại.

" Aigo, ký chủ rốt cuộc kế hoạch của chị là gì vậy ạ, làm người ta quá ư là tò mò luôn đó" moah nài nỉ tôi tiết lộ một chút manh mối về kế hoạch lần này.



“Đương nhiên là dọn dẹp những chướng ngại ảnh hưởng đến cho Rosabella sau này rồi” Tôi lấy cuốn sách mà mình đọc dang dở ở phòng khách để mà đọc tiếp

" Nói dối, hôm qua chị mới quằng nữ chính một trận hôm nay làm sao lại thiện lương như vậy. Theo tính cách mấy ngày nay của chị, em chắc rằng chị đang có một âm mưu to lớn nào đó" Moah chơi trò thám tử mà suy đoán

" Moah yêu dấu, mau báo cáo lại sự việc mà chị kêu em làm đi đừng ở đó mà đoán mò nữa" Tôi véo má Moah

" Quả nhiên như ký chủ đoán giữa ông ta và gia tộc Marcurs có thỏa thuận một bản giao dịch, nội dung của bản giao dịch này không chỉ là việc lấy từ tiện viện trợ mà còn từ tiền buôn bán nô lệ nữa" Moah dãy đành đạch thoát khỏi tay tôi

" Đây là giấy thỏa thuận em lấy từ chỗ bọn họ. Là bản gốc đấy ạ, em có tạo dựng một bản mẫu bọn họ chắc chắn sẽ không nghi ngờ nó là giả đâu." Moah chắc nịch mà nói

" Tôt lắm, hiệu suất làm việc rất tốt" Tôi khen ngợi Moah

" Vậy ký chủ mau chống tiếc lộ kế hoạch của chị cho em biết đi" Moah dán sát vào mặt tôi mà cọ tới cọ lui

" Không phải bí mật sẽ hấp dấn hơn sao" Tôi cười nói

Đúng vậy, sự bí mất mới làm cho người ta cảm thấy sự hấp dẫn vô cùng. Con người vốn là sinh vật mang tính tò mò mà, thứ gì càng hấp dẫn càng bí mật thì đều tạo nên cảm giác khiến người khác muốn tiếp xúc, muốn lại gần, muốn mở nó ra để xem bên trong đó là cái gì. Cũng như phân cảnh tôi đang đọc trong cuốn sách" Điều ước của tôi" vậy. Cô bé nhân vật chính trong cuốn sách vì tò mò sự thất lạc của một chú cừu mà đã mạo hiếm đi vào khu rừng cấm, nơi đó được mọi người trong làng đồn rằng có ma quỷ, có thú hoang và có sói nhưng chẳng một ai thực sự chính xác nhìn thấy thứ bên trong khu rừng là gì cả.

Ngày mai lại đến, vì bị cấm túc nên tôi không thể đi ra ngoài được cho nên đành phải ở yên trong phòng của mình mà ngồi đọc sách vậy. Vì lão cha của tôi không ở trong dinh thự thường xuyên nên ngày ba bữa tôi đều dùng trong phòng mình, quy trình một ngày của tôi rất đơn giản đó là ăn, đọc sách, nghỉ ngơi, uống trà chiều và mọi thứ đều thu hẹp trong căn phòng của tôi.

" Ký chú chị không lo nhiệm vụ sao" Moah sốt sắn hỏi

" Lo điều gì cơ, chúng ta cứ tận hưởng kỳ nghĩ mà lão cha già cho đi" Tôi thảnh thơi nói

" Vậy còn nhiệm vụ thu thập giá trị thì sao"

" Hai máy tạo giá trị vãn còn đó mà có đi được đâu" Tôi chọt má Moah

" Đây là lần đầu tiên em cảm thấy có người làm nhiệm vụ mà nhàn như ký chủ đấy" Moah nói



" Vậy sao, hệ thống bên em là phải bận bịu à" Tôi đáp

" Hệ thống bên tụi em là siêu bận bịu luôn, mọi người ai cũng đầy năng suất làm việc đến cả hệ thống của họ cũng vậy"

" Ây ya làm ác nữ mà cũng không được nghĩ ngơi sao, tội họ ghê" Tôi cảm thán nhân sinh quang

" Nào có, hệ thống bên em có rất nhiều hạng mục, hệ thống ác nữ là một trong số đó mà thôi" Moah lắc đầu phản bác

“Thú vị vậy, nói nghe giải trí xem”

“Hệ thống bên em rất nhiều hạng mục nào là hệ thống nhân vật phụ, hệ thống kinh dị, hệ thống pháo hôi, hệ thống tuyến đam mỹ, hệ thống tuyến nam chủ, hệ thống tuyến nữ chủ,…” Moah liệt kê rất nhiều dự án hệ thống

" Nhiều hệ thống như vậy chính là thu thập cái gì sao?" Tôi cười nói

" Này em không biết, em chưa đủ quyền hạn để mà biết ạ" Moah nhún vai lắc đầu

" À đúng rồi, hệ thống bên em đang truyền tai nhau về một vị ký chủ rất đặc biệt, vị ký chủ này là nam xuất phát từ hệ thống phản diện đấy ạ" Moah hí hửng mà kể với tôi

" Ò, người đó có điểm gì đặc biệt sao"

" Chỉ số khi hoàn thành nhiệm vụ của vị ký chủ này rất lớn phải nói là đứng đầu bảng xếp hạng bên hệ thống phản diện luôn đấy ạ"

" Bộ như vậy là đặc biệt lắm sao" Tôi cảm thấy không có chút hứng thú với đề tài này lắm

" Điểm là một chuyện nhưng em nghe hệ thống của ký chủ đó nói là cách hoàn thành nhiệm vụ của ký chủ ấy rất tàn nhẫn và độc tài. Thậm chí có một lần vì hoàn thành nhiệm vụ mà vị ký chủ ấy còn thẳng tay giết chết nam chính của thế giới đó nữa mà không hề có tý biểu cảm nào"

Giết chết nam chính của thế giới sao, quả là một điều điên rồ thật đấy. Người này tàn độc đến mức nào mà có thể thẳng tay như vậy chứ.

Thật kỳ lạ, lòng tôi đột nhiên cảm thấy vô cùng bất an và nhức nhối. Có điều gì đó đang đến sao, điều mà tôi lo sợ, nó là gì vậy.