Bà Thiệu ở bên cạnh cười không khép miệng được, ai nha, Tiểu Đường nhà bà đúng là biết chọn người, nhìn người bạn trai này xem, hành vi thành khẩn, tài trí uyên bác, quả là vừa ý bà, quả là vừa ý bà nha.
Thiệu Khâm cũng đổi mới không ít cách nhìn với Yến Minh Phong, anh biết cha mình như thế nào, cả đời nghiên cứu lịch sử cổ đại, có thể làm cha anh nói ra hai chữ không tồi, chứng tỏ người này thật sự có chút tài hoa, còn xem không sai tí nào.
"Tiểu Yến ha." Ông Thiệu phụ tươi cười hòa ái, "Có hứng thú đến đại học A dạy học không?"
Thiệu Đường: "???"
Cha, ngài lỗ mãng như vậy sao?
"Chú cảm thấy năng lực của cháu hoàn toàn có thể, mấy năm nay đại học A tương đối thiếu giáo dạy lịch sử cổ đại, chú có thể đưa cháu đi gặp lãnh đạo của trường, đặc cách cho cháu vào làm thầy giáo, thế nào?"
Yến Minh Phong không rõ nhìn về phía Thiệu Đường, mắt lộ ra nghi hoặc.
Thiệu Đường khụ khụ hai tiếng, uyển chuyển nói: "Cha, ngài đi cửa sau như vậy không tốt lắm đi, ngài còn là phó giáo sư của trường đó......"
Ông Thiệu phản bác nói: "Có cái gì không tốt? Cha là vì trường học chứ không phải vì tư lợi cho bản thân, học thức của Tiểu Yến hoàn toàn có thể đảm nhiệm!" Ông còn rất tiếc nuối nói: "Đáng tiếc cháu không có bằng cấp tương quan, phỏng chừng chỉ có thể làm giảng sư, ủy khuất cho cháu rồi."
Thiệu Đường: "......"
Cha cậu một khi đã quyết định việc gì thì dù chín con trâu cũng không kéo được, Thiệu Đường chỉ có thể lấy lùi làm tiến tiếp tục nói: "Anh ấy khả năng không không thể luôn dạy học được......"
Thường xuyên biến mất thì biết giải thích làm sao.
"Không có việc gì." Ông Thiệu hoàn toàn không thèm để ý, "Nói là đặc cách làm giáo viên, cháu chỉ là dạy thay mấy tiết thôi, không tính là giảng sư chính thức, tất nhiên cũng không cần tuân thủ quy định của trường học."
Thấy cha cậu quyết tâm muốn kéo hắn vào trường học, Thiệu Đường cũng không có biện pháp, may mà địa điểm cậu quay phim cũng là ở đại học A, hai người cũng không tính là tách ra, không bằng thỏa mãn ý cha cậu, còn có thể giành được không ít hảo cảm cho hắn.
Thiệu Đường đầu óc chuyển nhanh, sau khi nghĩ kỹ lợi và hại trong đó, cậu cười ngọt ngào: "Vậy nghe cha đi."
"Tiểu Yến thấy sao?"
Thiệu Đường đều đồng ý, Yến Minh Phong tất nhiên là không có ý kiến, hắn gật đầu, "Làm phiền bá phụ rồi."
Ông Thiệu hiệu suất rất cao, không đến 1 ngày đã làm xong thủ tục nhập chức cho Yến Minh Phong.
Lúc Thiệu Đường nhận được tin tức của cha là khi cậu quay một cảnh diễn trong phòng học đại học A, cậu ngẩng đầu nhìn bục giảng, tưởng tượng cảnh Yến Minh Phong ở mặt trên giảng bài, càng nghĩ tâm càng ngứa, vừa xong phát cậu liền chạy đến ngoài cửa, nhảy lên người Yến Minh Phong, hay tay ôm cổ hắn, hỏi: "Thầy Yến, em có thể đi học không nha?"
Yến Minh Phong một tay nâng cậu, một tay khác vuốt mái tóc hỗn độn trên trán cậu, trả lời: "Ừm, tùy thời hoan nghênh."
"Nói dối." Thiệu Đường chớp chớp mắt: "Em ngồi ở dưới mà anh vẫn có thể giảng bài được sao?"
"...... Không thể."
"Hắc hắc." Chú ý tới có người lại đây, Thiệu Đường tụt xuống từ trên người hắn, trộm niết ngón tay hắn, nhỏ giọng nói: "Em mặc kệ, em phải đi học."
"Này này này, hai người đang làm gì vậy?" Hứa Tiêu lông mày nhíu lại, hùng hổ đi tới, "Nơi công cộng chú ý chút đi, Tiểu Đường cậu đang đà đi lên, muốn lên hot search sao!" Thấy hai người không dao động, hắn trừng mắt: "Còn nắm! Tách tay ra cho tôi!"
Thiệu Đường trợn trắng mắt: "Tôi có thể bạo hot search gì chứ."
Nhưng vì phòng ngừa hắn lải nhải, cậu vẫn là buông lỏng tay ra.
Dù sao lúc trở về tha hồ mà dắt hắc hắc.
"Đội mũ lên." Lục Tu đi theo sau Hứa Tiêu, mặt vô biểu tình đem một cái mũ lông xù xù đội lên đầu hắn.
"Em không đội, xấu muốn chết."
Hứa Tiêu vô cùng ghét bỏ cái mũ tai thỏ này, đàn ông chân chính sao có thể mang đồ phụ nữ chứ?
Lục Tu không để ý đến hắn, một tay đè nặng mũ, một tay chế trụ động tác ý đồ giãy giụa của hắn, gật đầu với Thiệu Đường, sau đó đem tầm mắt dời về phía người đàn ông bên cạnh, hơi hơi mỉm cười: "Chào anh, lại gặp mặt."
Yến Minh Phong cũng mỉm cười chào hỏi, "Chào anh."
Lục Tu thử hỏi: "Nghe Mao Mao nói Yến tiên sinh là bạn trai Tiểu Đường, hiện tại còn chuẩn bị nhập chức ở đại học A?"
"Không được gọi nhũ danh của em!!!" Yến Minh Phong còn chưa nói lời nào, Hứa Tiêu đã xù lông trước, hắn ngẩng đầu căm tức nhìn Lục Tu: "Đã nói không được gọi nhũ danh của em trước mặt người khác rồi mà!!"
"Được được được." Lục Tu nhân lúc hắn đang giãy giụa liền nhéo má hắn một cái, hôn hôn khóe miệng hắn: "Không gọi, ngoan."
Hứa Tiêu nháy mắt đỏ mặt, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Nếu vừa nãy mà có người chụp được anh nhất định phải chết."
Lục Tu vỗ vỗ đầu hắn: "Không ai, có người chụp cũng không dám đăng, yên tâm đi."
Hứa Tiêu hừ hừ hai tiếng, nhưng mà vẫn không thể hiểu được đội mũ lên.
Thiệu Đường bên cạnh: Ăn dưa.jpg
Tên Hứa Tiêu nhị thế tổ hỗn đản này cũng chỉ có Lục Tu trị được.
Ổn định Hứa Tiêu, Lục Tu đem ánh mắt dừng trên người người đàn ông đối diện, yên lặng đánh giá: "Yến tiên sinh?"
Yến Minh Phong ừ một tiếng, "Lục tiên sinh."
Ánh mắt Lục Tu gia tăng, ý có điều chỉ nói: "Yến tiên sinh thoạt nhìn còn rất trẻ, có thể lên làm giảng sư đại học A, đúng là tiền đồ vô lượng."
"Cha tôi sắp xếp cho anh ấy." Thiệu Đường thật sự sợ người đàn ông tâm tư thâm trầm Lục Tu này, cố ý nói: "Chỉ là trên danh nghĩa mà thôi, chưa nói tới cái gì tiền đồ vô lượng."
"Như vậy sao." Lục Tu cười cười: "Muốn cùng ăn một bữa cơm không?"
Thiệu Đường lắc lắc đầu, "Buổi chiều tôi còn cảnh quay, anh Lục ca cứ đi ăn đi."
Lục Tu xách gáy Hứa Tiêu, "Vậy được rồi, chúng tôi đi trước."
Rất xa, Thiệu Đường còn nghe thấy Hứa Tiêu đang hỏi: "Lục ca, bạn trai Thiệu Đường có vấn đề gì sao?"
"Không phải người bình thường."
Người đàn ông đáng sợ này!
Thiệu Đường trừng lớn hai mắt, lòng còn sợ hãi nói: "Về sau anh cách xa anh Lục ra một chút."
Lục Tu nhất am hiểu đánh đòn tâm lý, nói mấy câu thôi là có thể khiến người tự tụt quần lót xuống luôn.
Yến Minh Phong cũng không cảm thấy đối phương có thể moi được cái gì từ miệng mình, nhưng vì làm Thiệu Đường yên tâm, hắn vẫn đồng ý, "Ừm, ta sẽ giữ khoảng cách với hắn."
Thiệu Đường nhón chân hôn một cái lên cằm hắn, cười mi mắt cong cong: "Thật ngoan."
Yến Minh Phong mím môi, đưa một bên sườn mặt khác đến trước mặt cậu, "Bên này cũng muốn."
Thiệu Đường một bên hôn một bên nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đây đều là ai dạy anh."
Yến Minh Phong thành thật nói: "TV dạy."
Thiệu Đường: "......"
Cậu còn đang hỏi sao mấy ngày nay hắn luôn nhìn chằm chằm TV không chớp mắt.
Thì ra là đang xem phim truyền hình tổng tài bá đạo sa điêu!
Gần đây trường đại học điên cuồng lan truyền thông tin có một giáo viên lịch sử cận đại vô cùng đẹp trai khí chất ngút trời mới đến.
Bảng tin vườn trường, Tieba, official weibo tất cả đều dán đầy ảnh chụp hắn, càng có không ít học sinh nghe danh tới nghe khóa, trong lúc nhất thời, môn lịch sử cận đại buồn tẻ này thế mà ngay cả một vị trí cũng không tranh được.
Lúc Thiệu Đường đến, phòng học đã ngồi đầy người, cậu đè thấp mũ lặng lẽ ngồi ở một vị trí trong góc, chờ.
Nam sinh bên cạnh nhìn cậu một cái, sau đó không quá hai giây, lại quay đầu nhìn thoáng qua, không nhịn được hỏi: "Bạn học, cậu cũng là tới xem giáo viên chúng tôi?"
Thiệu Đường gật đầu.
Nam sinh lẩm nhẩm lầm nhầm xoay đầu, "Sao bây giờ ngay cả nam sinh cũng tới vậy."
Thiệu Đường mang khẩu trang hỏi: "Sao vậy? Nam sinh tới xem hắn rất nhiều sao?"
"Lúc trước thật sự không có, phần lớn là nữ sinh tới, nhưng gần đây cũng không biết sao lại thế này, nam sinh tới càng ngày càng nhiều."
Thiệu Đường a một tiếng.
Nam sinh là người tính cách dễ bắt chuyện, Thiệu Đường một đáp lời cậu ta liền ngăn không được, hứng thú bừng bừng nói: "Giáo viện này của chúng tôi thật sự rất tuấn tú, chờ lát nữa cậu nhìn thấy sẽ biết. Đáng tiếc, tôi là trai thẳng, bằng không khẳng định cũng sẽ thích đè hắn."
Thiệu Đường: "......A."
Bạn trai tôi đẹp hay không cần cậu phải nói sao?
"Tới tới." Nam sinh vẻ mặt hưng phấn, cậu ta đẩy đẩy Thiệu Đường: "Cậu mau xem đi, giáo viên chúng tôi tới."
Thiệu Đường liếc mắt nhìn cậu ta, nghiến răng nghiến lợi: "Trai thẳng?"
Nam sinh ngượng ngùng thu tay lại, "Lòng yêu thích cái đẹp là bình thường mà." Thấy đối phương không tin, cậu ta còn cường điệu một lần, "Tôi thật sự là trai thẳng!"
Thiệu Đường không để ý đến cậu ta, cậu kéo khẩu trang lên trên, híp mắt nhìn về phía trước.
Yến Minh Phong mới vừa bước vào, toàn bộ phòng học liền phát ra hết đợt này đến đợt khác tiếng kinh hô, đến tận khi hắn đứng trên bục giảng, phía dưới vẫn có âm thanh rì rầm thảo luận.
Yến Minh Phong đặt sách lên bàn, khom lưng mở mic ra, ngước mắt quét nhìn học sinh đang ngồi phía dưới một lần, lạnh lùng nói: "Đi học."
Toàn bộ phòng học nháy mắt im tiếng.
Nam sinh chọc chọc Thiệu Đường, nhỏ giọng nói: "Bị dọa rồi đi, giáo viên này của chúng tôi thật ra rất cao lãnh, còn rất nghiêm, những người tới nghe khóa như cậu cũng không biết thôi."
Toàn phòng học đều an tĩnh xuống, thanh âm nam sinh dù nhỏ vẫn bị người khác chú ý, huống chi là Yến Minh Phong thính giác hơn người, hắn vốn định răn đe cảnh cáo người đang nói chuyện này nhưng khi ánh mắt đảo qua bên cạnh người nọ, tầm mắt tức khắc liền đọng lại.
Thiệu Đường thấy mình bị phát hiện, mi mắt cong cong nhìn hắn chớp chớp mắt.
Yến Minh Phong thâm hít một hơi, cưỡng bách chính mình thu hồi tầm mắt.
Nam sinh còn tưởng rằng vừa rồi thầy giáo mang ánh mắt tử vong nhìn chằm chằm mình, bị dọa đến đầu cũng không dám ngẩng lên, chờ Yến Minh Phong thu hồi ánh mắt bắt đầu giảng bài cậu ta mới rũ được lưng xuống, thở gấp nói: "Làm tôi sợ muốn chết làm tôi sợ muốn chết, thầy giáo của chúng ta đẹp thì đẹp, nhưng dọa người cũng thật sự dọa người."
Thiệu Đường cảm thấy cậu ta còn rất thú vị, học bộ dáng của cậu ta nhỏ giọng nói: "Anh ấy dọa người như thế nào? Là sẽ đánh các cậu sao?"
"Này thì không có." Nam sinh dựng thẳng sách lên che đầu của hai người, lặng lẽ nói: "Là cái kiểu dọa người mà hắn chỉ cần liếc mắt một cái là cậu liền muốn quỳ xuống đó."
"Phốc." Thiệu Đường cười: "Nào có khoa trương như vậy, tôi cảm thấy tính cách anh ấy rất tốt."
"Đó là do filter của cậu quá dày, không phải học sinh hắn, tôi nói cho cậu nè ——"
"Nam sinh bàn thứ ba đến ngược bên trái đang dựa cửa sổ kia đứng lên trả lời một chút vấn đề này.". ngôn tình sủng
Trên đài Yến Minh Phong đột nhiên bắt đầu chỉ người, nam sinh thở dài một tiếng, thăm dò muốn nhìn xem là ai xui xẻo như vậy, kết quả mới vừa mới nhấc đầu liền đối diện với tầm mắt lạnh băng của thầy Yến, cậu ta nhìn trái phải, bàn thứ ba đếm ngược đang dựa cửa sổ......
Xong rồi, là cậu ta.
Cậu ta vội vàng đứng lên, khóc không ra nước mắt nói: "Thực xin lỗi thầy Yến, em không biết......"