Chap 19 âm mưu độc ác
Hôm nay là ngày lớp nó đi du lịch tại đảo jeju, các thành viên trong lớp ai cũng háo hức. Tất cả đã có mặt đầy đủ tại trường chỉ thiếu 6 tụi nó. khoảng năm phút sau ba chiếc xe BMW đỗ trước cổng tường, tụi nó bước xuống, cả lớp nó khinh ngạc. nó thì mặc váy rất chi là cute, và điều bất ngờ nhất là joon và snow mang giày đôi, ai cũng nghi ngờ nhìn bọn nó. emma thấy vậy thì tức không thể tả.bỗng cô giáo lên tiếng:
“các em lên xe nhanh đi, coi chừng trễ chuyến bay đó”-cô giáo nhắc nhở. Thế là tất cả phải dẹp cái chuyện của bọn nó sang một bên, leo lên xe ra sân bay.
…………….tại sân bay đảo jeju……………..
“oa,chúng ta đến rồi”- cả lớp reo lên.
“thôi mau về khach sạn cất đồ đạc đã, rồi cô ấy em đi chơi thoải mái”-cô giáo cười vì tính ham chơi của lớp mình.
“yeah, được đi chơi”-lớp nó lần nửa leo lên như con nít, cô giáo lắc đầu bó tay.
Xong cả đám kéo nhau vào khách sạn, theo như phân chia phòng thì hai người một phòng. Nó với emma chung một phong, joon với snow chung phòng, ji với một bạn trong lớp một phòng, soo với hắn chung phòng.
Hắn hơi bực mình tại sao nó lại chung phòng với emma, không phải bực vì không được chung phòng với nó mà là sợ emma hại nó. hắn nhìn emma có gì đó rất giả tạo, không chân thực, sợ người ngây thơ như nó bị lợi dụng. giống như chuyện của jun.
Hắn có xin cô cho đổi phòng với nó, nhưng nó không chịu, ngay cả emma cũng không đồng ý nên hắn bó tay.
Tại hồ bơi của khách sạn, soo và hắn đang bơi
“anh làm gì mà lo lắng dữ vậy, em nghĩ không sao đâu”-soo an ủi hắn
“em nghĩ vậy ah,nhưng anh thì không, em không biết rằng cô ta là bạn rất thân với jun sao, chắc gì jun không kể cho cô ta chuyện của jun”-hắn cáu. Thấy biểu hiện của hắn như vậy soo bật cười
“có gì mà em cười”-hắn bực mình. Đã không vui rồi mà cứ chọc hắn
“anh lo cho sun sao, anh thích cô ấy”-soo trở nên nghiêm túc nhìn hắn
“đúng, anh thích cô ta, sao? và bây giờ anh tuyên bố, anh không nhường em đâu”-hắn bây giờ nhìn vào nói hắn là tảng băng đâu.
“anh chắc cũng biết sun xem em như anh trai chứ, núp nghe lén chuyện người ta mà không biết mới lạ”-soo nhìn hắn
“sao….sao em biết?”hắn ấp úng
“muốn người ta không biết tốt nhất đừng làm”-soo
“hừ”-hắn quay mặt đi.
“anh không định tỏ tình với cô ấy”-soo
“nhưng còn joon nữa, lỡ sun thích joon sao, hai người họ thân vậy mà”-hắn buồn bã nói
“anh không thây hồi sáng snow với joon mang giày cặp ah, anh trở nên ngốc nghếch từ hồi nào vậy”-soo trêu chọc hắn
“uhm, sao không để ý ta, vậy e giúp anh nha.”-hắn vui mừng
“ok, tối nay luôn,được chứ”- soo hỏi ý kiến của hắn.
Nhưng hai người đâu biết rằng,nãy giờ emma đã nghe hết, cô ta cười nụ cười ác quỷ. Cô ta nhanh chóng tìm một chỗ an toàn gọi điện cho jun
“tao nè, tối nay joo sẽ tỏ tình với con sun đó”-emma
“cái gì? Mày nói thật”-jun hét lên khi nghe tin hắn sẽ tỏ tình với nó.
“mày bình tĩnh,tao có cách này hay lắm….bla….bla…mày thấy sao. ok không.”-emma
“ mày đúng là thông minh,ok cứ làm vậy đi, trước tiên khử con sun đó trước đã”-jun cười nửa miệng
“thôi giờ chuẩn bị đi kẻo không kịp, nhớ mang theo mấy đàn em cho chắc”- emma dặn dò
“uhm”-jun.
…………………………o-o…………………………..
Sau khi sắp xếp đồ xong, ăn uống nghỉ ngơi, bọn nó được cô chon phép tự do đi chơi, muốn đi đâu thì đi nhưng đúng 10 giờ phải có mặt tại khách sạn.
Lớp nó đứa nào cũng đi chơi, riêng có mình nó nói buồn ngủ nên ở lại phòng ngủ. còn tụi hắn thì đang tích cực trang trí chỗ cho hắn tỏ tình với nó.
Ngủ được khoảng một tiếng thì nó thức, nó cảm thấy đói nên sẽ qua rủ bọn kia đi ăn, ai ngờ qua phòng từng người nó chẳng thấy ai. nó rủa thầm “đi chơi mà không rủ mình, thấy ghét, xí chẳng thèm, ta đây đi một mình”
Sau khi ăn no, nó quyết đinh đi dạo quanh biển, bỗng có một cô bé tới chỗ nó đưa cho nó tờ giấy. rồi chạy mất tiêu, nó chưa kịp hỏi gì.mở tờ giấy ra, là nét chữ của hắn. trong thư ghi là hãy đi ra biển, thấy một chiếc thuyền thì hãy lên chiếc thuyền đó, và đi một mình nha”
Là là nét chữ hắn, nó không hề đề phòng, cứ làm theo những gì ghi trong tờ giấy.
Một góc khuất
“cá đã mắc câu”-người bí ẩn
“tốt”-jun cúp máy
Về phần nó, sau khi đến bờ biển nó thấy một chiếc thuyền đang đậu đó, nó nhanh chóng bước lên thuyền. vừa lên, nó bị ai đó bịt miệng bằng cái khăn có tẩm thuốc mê, nó ngất đi.
Trong thời gian đó,hắn và bon kia trở về tìm nó, nhưng không thấy, chỉ thấy emma đang ngồi chơi game, hỏi cô ta, cô ta cũng không biết. thế là tụi nó chia nhau ra tìm nó. emma chỉ nhếch môi cười “ chắc giờ này cô ta chầu diêm vương rồi, hahahaha, joo ah là anh ép em, anh chỉ là của riêng em thôi.”
End chap 19