Chap 26 kế hoạch giúp nó nhớ lại.
Tại nhà hắn.
Bọn hắn đang Tổ chức cuộc họp khẩn. Mục đích chính là giúp nó nhớ lại.
"Mọi người em có ý kiến"-ji"
" nói thử"- cả đám nhìn ji
" chủ nhật này mình rủ ice đi chơi công viên trò chơi đi. Cái công viên lúc trước tụi mình đi ak. Rồi sau đó mình rủ ice về việt nam đi Nha Trang. Ở mấy nơi đó không phải chúng ta có nhiều kỉ niệm sao"ji
"Ừ ha, bạn gái anh hôm nay thông minh ghê" soo vừa xoa đầu ji vừa khen. Còn ji khi nghe soo khen thì nở lỗ mũi.
" nhưng còn tên kin chết tiệc kia nữa" hắn bực mình khi nhắc tới kin
" chiỉcần ice đồng ý là ok rồi. mà hình như hắn đi công tác ở Mĩ rồi. Lo gì" joon.
" uhm. Quyết định vậy đi" cả đám
Vậy là kế hoạch khơi dậy kí ức cho nó của tụi hắn đã xong. Giờ chỉ còn thực hiện nữa là xong.
Hôm sau tại lớp tụi hắn
Bọn hắn không ai dám rủ nó đi chơi. Cứ đùn đẩy nhau. Nó thấy vậy lên tiếng
" chuyện gì"
"Ah. Bọn .....mình, uhm....." ji cứ ấp úng
Nó nhíu mày khó chịu" có gì nói đại không thì tránh ra chỗ khác"
" chủ nhật này bọn mình muốn mời cậu đi chơi. Cậu đi chứ" snow
" uhm"- nó.
Khi nhận được sự đồng ý của nó cả bọn nhảy cẩn lên như con nít nhận được quà. Bỗng nó nở nụ cười. Vô tình nụ cười đó lọt vào mắt hắn. Hắn thầm nghĩ" tôi tưởng em không biết cười chứ"
Chủ nhật, cả bọn tập trung trước cổng trường. Hẹn nhau 8h mà giờ này nó chưa tới nữa, gọi điện thì nó không bắt máy. Đứa nào đứa nấy cũng lo lắng, mỗi người mỗi nỗi lo khác nhau hắn , snow , ji,joon, soo sợ trên đường đi nó xảy ra chuyện gì.
"Két" một chiếc moto đậu trước mặt bọn hắn. Cả bọn thắc mắc không biết là ai. Nhưng khi người đó mở mũ bảo hiểm ra thì.... cả bọn há hốc mồm không thể tin được, chính là nó. Thấy cả bọn nhìn mình như sinh vật lạ, nó hỏi
" không tính đi chơi ah"
" ice ah, moto của cậu sao, đẹp quá đi, lát cậu chở mình nha"- ji hí hửng
" không, nguy hiểm" nó phán câu làm ji từ thiên đường rớt xuống địa ngục luôn. Ji bị từ chối thì mặt bí xị.
" biết nguy hiểm sao em còn lái nó"- hắn lên tiếng
" thích"- nó
Thấy tình hình hơi căng thẳng soo lên tiếng giải vây
" chuyện này để sau, giờ chúng ta công viên trò chơi thẳng tiến đi"
Thế là cả đám kéo nhau tới công viên trò chơi của nhà hắn.
Cả đám đi hết chỗ này đến chỗ kia, tụi hắn đi đến đâu là tạo ra làn sóng tới đó. Tuy mê chơi nhưng tụi hắn luôn quan sát sắc mặt của nó. Coi nó biểu hiện gì nhưng kết quả không được mong đợi nó vẫn thản nhiên.
" hiaz. Mệt thật"-soo than thở
" mệt nhưng vui, đúng không ice. Ủa ice đâu" ji quay qua nói với nó nhưng không thấy nó đâu.
Cả bọn nhing nhau lắc đầu.
Phía nó, trong lúc tham gia mấy trò chơi với tụi hắn nó có cảm giác như mình đã từng đến đây vây, lúc đó đầu nó đâu kinh khủng nhưng nó cố gắn chịu đựng. Khi kết thúc trò chơi là nó bay nhanh vào phòng vệ sing uống thuốc giảm đau.
Một lúc sau nó đi ra phía tụi hắn, thấy nó tụi hắn hỏi han
" em không sao chứ" hắn
" không" nó
" cậu vừa đi đâu vậy" snow
" đi rửa mặt. Trời nóng quá" nó kiếm đại cái cớ, nó nói vậy tụi hắn cũng không hỏi thêm gì nữa.
Sau khi chơi xong cả bọn kéo nhau đi ăn. Rồi ai về nhà nấy.
Sau buổi đi chơi công viên trò chơi thì nó vs tụi hắn thân hơn.
Qua hôm sau tụi hắn lại năng nỉ nó đi về quê snow chơi, nó cũng đồng ý. Tụi kia mừng hết biết vì bước cuối cùng của kết hoạch cũng thành công.
Bây giờ tụi hắn đang có mặt tại sân bay tân sân nhất. Sẽ có xe nhà snow đưa cả bọn ra thẳng nha trang.
Vì lúc tới nha trang đã tối nên cả bọn quyết định đi nghỉ ngơi cái đã sáng rồi bắt đầu đi chơi. Sơ đồ phòng như sau.
Nó một phòng riêng vì nó ghét chung phòng với người lạ. Bọn hắn cũng phải đành đồng ý. Ji vs snow một phòng hắn một phòng cuối cùng soo và Joon một phòng.
Sáng hôm sau cả đám kéo nhau đi chơi. Đi đúng cái nơi mà nó từng dẫn tụi kia đi. Mọi người ai cũng vui vẻ, nó lâu lâu cũng cười nhẹ, nhưng không ai thấy.
Tối đến cả đám sẽ cắm trại ngoài biển, để sáng sớm có thể nhìn thấy mặt trời mọc. Nhưng nó không đi, từ lúc nó tỉnh dậy nó không biết tại sao nó rất ghét biển, không bao giờ đi biển dù là đi ngang qua thôi. Nên nó quyết định ở lại khách sạn. Bọn kia khuyên thế nào nó cũng không lung lay. Đành để nó lại khách sạn.
Tại phòng nó
" vì mày giám cướp soo và joo của tao...."
"Mày phải chết. Hahahaha"
"Khooooooooong" nó giật mình hét lên, người mồ hôi nhễ nhãi. Thì ra nó đang nằm mơ.
" jun, sao cô lại đối xử với tôi như vậy, tôi đã xem cô là bạn mà. Cô phải trả giá cho tất cả những gì gây ra cho tôi" nó nghĩ rồi cười nụ cười tử thần
Xong nó lại nở nụ cười ấm áp. Nó thầm cảm ơn những người bạn của nó, đã giúp nó nhớ lại tất cả.
" m.n đợi một thời gian nữa thôi, mình sẽ trở lại là sun của ngày nào" rồi sau đó nó chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau cả bọn trở về lạ hàn quốc vì tụi hắn chỉ xin nghỉ được mấy ngày thôi.
Trong lúc đó kin đi còn tác về không thấy nó. Hỏi quản gia và người làm, họ cũng không biết nó đi đâu, nó đã không ở nhà suốt ba bốn ngày nay rồi. gọi cho hell, hell cũng nói không biết. Kin bắt đầu có cảm giác lo lắng. Anh cứ đi tới đi lui trong nhà, khuôn mặt đằng sát khí, làm cho người làm trong nhà rung sợ.
" cậu chủ, cô chủ đã về đang dưới nhà" quản gia
Nghe vậy kin lật đật chạy xuống thì thấy nó đang ngồi ghế sofa. Anh quát
" em đi đâu mà ngay quản gia và người làm cũng không biết là sao"
Mọi người làm trong nhà lẫn nó hơi bất ngờ, trước giờ dù xảy ra chuyện gì thì kin vẫn không hung dữ với nó như thế.
Thấy mình hơi quá, anh kiền diệu lời
" anh xin lỗi, tại anh lo cho em quá"
" em đi chơi với tụi joo thôi" nó
" sao dạo này thấy em thân với tụi nó vậy" kin thắc mắc
" thích" nó nói lạnh lùng rồi bỏ lên lầu. Lên được nửa lầu nó vọng xuống.
" anh yên tâm. Từ ngày mai e sẽ không chơi với họ nữa, nên anh không cần lo như vậy"
Kin mỉn cười hạnh phút khi nó nói vậy, nó cũng rất cảm ơn kin vì đã cứu nó, đã xem nó như em mình, chăm sóc cho nó từng chút một. thật sự nó cũng rất thương anh.nó bây giờ cũng đá hiểu vì sao anh lại cấm nó chơi với tụi hắn.
“em mãi mãi là em của anh, kin ah” nó nghĩ.
End chap 26