Về đến phòng.Lúc này cô mới được ngắm nhìn tận mắt căn phòng của Quý Phong.Căn phòng có tông màu chủ đạo là trắng và đen,lại có 1 kệ sách khá lớn. Góc gần bạn công là bàn làm việc chữ L,trên bàn có 1 chiếc macbock, 1 máy aimack có khá nhiều sách gì đó.Cô không quan sát quá nhiều mà trèo lên giường ngủ, ở đây không có thuốc nên nằm mãi đến hơn 3h cô mới nhắm mắt.
Cỡ nửa tiếng sau Quý Phong quay về phòng.Mở của ra anh thấy cô đã ngủ nên cũng im lặng đi đến bên phía cô,quỳ xuống thấy mặt cô có chút trắng bệt.Vội vã đặt tay lên trán cô để kiểm tra nhiệt độ,vừa sờ vào đã thấy trán cô nóng hừng hừng như lửa đốt.
Thật ra Hàn Nguyên cơ thể vốn đã rất yếu,buổi tối này lại đứng ngoài trời tuyết không được mặc ấm kĩ nên mới sốt như vậy.
Anh thấy cô sốt cao như vậy liền vội vã đến bên bàn làm việc,mở tủ ngăn kéo ra lấy chiếc hộp y tế lấy cây đo thân nhiệt và 1 viên thuốc hạ sốt. Đi đến bên giường,Quý Phong ngồi xổm xuống bên giường,cất tiếng gọi
- Dậy đi
Cô nghe tiếng gọi,không mở mắt nhưng cất giọng thều thào trả lời
- Sao vậy
Anh vừa khỏi động cây đo thân nhiệt vừa trả lời
- Sốt rồi
Anh và cô đã vốn ít nói nên cuộc đối thoại của hai người kết thúc ngắn gọn,chủ dùng hành động trả lời.
Cô nghe anh nói vậy thì ngoan ngoãn há miệng,anh đưa cây đo nhiệt vào.Sau đó lại bóc thuốc hạ sốt cho cô,chuẩn bị thuốc xong cũng là lúc cây đo nhiệt có kết quả.
Cầm lên xem thì thấy cô số tận 40°. Khuôn mặt vẫn điềm tĩnh đỡ cô dậy uống thuốc. Anh đưa thuốc cho cô,uống xong lại dìu cô nằm xuống,anh bảo
- Ngủ đi
Cô không mở mắt cũng chẳng đáp lại chỉ khẽ gật đầu một cái rồi thiếp đi. Sau khi cô ngủ thì anh đi đến tủ quần áo lấy một chiếc khăn nhỏ rồi vào nhà tắm xả nước.
Sau khi xong Quý Phong đi lại phía giường nhẹ nhàng đặt khăn lẻn trán Hàn Nguyên.Xong xui anh đi lại phía ghế sofa gần đó ngồi xuống,lấy Laptop ra tiếp tục làm việc.
7h đôi mắt dần được mở ra,nhìn xung quanh không thấy ai,cô cũng nằm lù trên giường chẳng muốn dậy.Đang nằm lăn qua lăn lại thì nghe có tiếng mở cửa phòng. Lúc này cô không đoán cũng biết là ai. Anh thấy cô đã dậy liền nói
- Dậy ăn rồi còn uống thuốc,ba mẹ mới gọi đến hai bên đã đi du lịch nên cứ để cô ở đây.
cô khẽ ừ 1 tiếng rồi cố gắng ngồi dậy đi vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân. Vệ sinh xong xui,cô bước ra.Vì được uống thuốc hạ sốt từ tối nên sáng nay cô thấy trong người cũng đã đỡ đi phần nào.
Anh đưa cô tô cháo còn nóng hỗi. Bình thường không thích ăn cháo lắm,hôm nay lại bệnh nên càng không thích,cô chừng chừ khẽ lên tiếng hỏi anh
- Này tôi không thích ăn cháo,hay anh cho tôi ăn món khác nha
Anh đang đứng rót nước nghe tiếng hỏi từ miệng người nào đó anh không trả lời tiếp tục rót nước lấy thuốc.
Không thấy anh lên tiếng, nghĩ anh không đồng ý. Anh rót nước xong đi tới bàn,trả lời câu hỏi của cô
- Không,bệnh thì ăn cháo,ăn cái hạ sốt sẽ khó tiêu.
Nghe anh nói vậy cô ngậm ngùi ngồi múc từng muỗng cháo nóng hỗi đưa lên miệng. Cô vừa ăn vừa khó chịu vì vốn đã không thích ăn cháo nay còn là cháo thịt,càng ăn càng mắc ối.
Anh vừa đi đến tủ đồ vừa cất tiếng
- Hôm nay phải đến công ty không ở nhà được, ăn xong,uống thuốc rồi đi xuống sân đi bộ đi.