Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, mặc dù đã sang thu nhưng vẫn có những tầng mây đen kịt như mùa hè.
Phòng khách hôm nay đặc biệt đông đúc. Các thành viên cốt cán vừa mới bàn bạc xong một số chuyện quan trọng. Và bây giờ họ ngồi đó để nói chuyện phím.
"Để Asura một mình với thằng chó điên đó liệu có ổn không vậy?"_Takeomi rời mắt khỏi tờ báo mình đang đọc dở, hắn có chút quan ngại về thằng nghiện Sanzu.
"Chú lo lắng bằng thừa rồi, Sanzu mà giở trò gì là Asura nó triệt sản luôn đấy!"_Ran nhếch môi, đáp.
Hắn quen biết cô từ hồi cấp hai, mặc dù không phải dạng đánh đấm giỏi giang gì nhưng mà Asura lại rất biết chớp thời cơ. Lúc trước Ran đã từng bị cô nắm bím tóc rất nhiều lần rồi nên nhớ rõ lắm.
Kakuchou uống một ngụm cafe, hắn nhăn mặt vì vị đắng còn vươn lại nơi đầu lưỡi. Kakuchou nói vọng xuống dưới bếp.
"Rindou! Cafe gì mà đắng quá vậy, mày có cho đường vào không đó?"
"Không."_Hắn nói vọng lên từ gian bếp.
Rindou mang cái tạp dề màu tím nhạt, hắn đang nấu mì cho bữa sáng.
Từ khi biết bật bếp ga, Rindou tự dưng dậy lên hứng thú với chuyện nấu ăn nên hắn muốn thử chút xem sao.
Kết quả thật bất ngờ.
Dở ẹc luôn!
Không phải là dở bình thường đâu, cái vị này nó lạ lắm, giống như là thức ăn đến từ thế giới khác vậy đó...
Tự dưng bọn họ cảm thấy nhớ mĩ nữ quá.
....
Khi máy bay hạ cánh thì bên Miến Điện cũng đã gần giữa đêm. Chuyến bay kéo dài 23 tiếng đồng hồ khiến cho Sanzu có chút uể oải.
Đã đến nơi rồi nhưng mà Asura vẫn chưa chịu dậy. Hắn chọc chọc vào má của cô rồi lên tiếng gọi.
"Dậy đi, đến nơi rồi, tao bỏ mày lại đấy!"
Asura nhăn mặt, khẽ cựa quậy một cái nhưng vẫn không mở mắt. Tựa vào vai Sanzu công nhận ngủ đã thật.
Hắn hết cách với nhỏ này rồi, nhìn nó ngủ ngon quá cũng không nỡ đánh thức.
Sanzu bước xuống cầu thang máy bay, trên tay đang bế đống "hành lý" đang say giấc nồng.
Đám đàn em đã đi xuống từ trước, hệt như ngày hôm qua, bọn họ xếp thành hàng cuối người chào Số 2.
Nhưng mà lần này họ lại không nhịn được, chốc chốc lại lén liếc mắt lên nhìn Sanzu.
Hắn mới vừa mỉm cười đó sao? Một nụ cười dịu dàng chứ không phải điên dại như mọi khi.
Ai đó hãy nói rằng đám đàn em bị hoa mắt hết rồi đi...
Với lại hình như một bên vai áo của Sanzu bị ướt một mảng thì phải.
Là nước dãi của Asura đấy. :))
Mĩ nữ nhìn thì có vẻ tròn tròn đáng yêu thế thôi nhưng thật ra là cô nặng thiệt nha.
Bế Asura về đến phòng khách sạn là tay của Sanzu lên cơ luôn.
....
Asura mơ màng tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, cô vươn vai một cái đầy sảng khoái. Lần đầu tiên Asura ngủ trên máy bay mà có cảm giác thoải mái dễ chịu như ở trên giường vậy.
Ủa mà khoan...
Cô tỉnh ngủ chưa hay vẫn còn đang mơ?
Chắc là mơ rồi, tự dưng Asura lại nhìn thấy Sanzu quấn khăn ngay hông đi ra từ nhà tắm này.
Xin lỗi nhưng mà nếu có mơ thì cũng làm ơn cắt cái mặt của thằng Sanzu ra dùm được không? Chừa cái thân hình nóng bỏng này lại là được rồi. Nhìn đống cơ bụng kìa, cả cơ ngực nữa.
Mĩ nữ à, mặc dù thân hình này quá hoàn hảo nhưng làm ơn đừng đánh rơi liêm sĩ nhé! Tỉnh táo lại dùm, cái mặt vẫn là thằng chó điên Sanzu đấy. Nhìn lên trên đi!
"Dậy rồi à? Mày ngủ say như chết ấy, lúc ngủ còn chửi thề nữa gớm vãi!"_Hắn vừa nhìn thấy cô tỉnh dậy là liền giở giọng trêu ghẹo.
Mà Sanzu nói đúng chớ bộ, nết ngủ của Asura xấu kinh khủng!
"Biến mẹ mày đi!"_Mĩ nữ đỏ bừng mặt ném cái gối về phía hắn.
Mơ cái khỉ! Thật quá rồi còn gì nữa.
Asura biết mình ngủ xấu rồi, khỏi phải nói. Cảm ơn nhiều lắm! Để cô trả ơn bằng cách tát vô mặt hắn nha?
"Đừng có mà chọc tao, cút về phòng mày nhanh lên!"_Asura lườm Sanzu đến cháy cả mắt. Vừa mới thức dậy mà đã bị chọc điên rồi.
Sanzu mở chiếc tủ trong khách sạn, hắn lấy ra bộ áo choàng ngủ màu bạc trông rất sang trọng.
"Phòng tao ở đây mà."_Hắn tỉnh bơ mà thay đồ trước mặt Asura cứ thể cô là người vô hình vậy đó.
"Thế phòng tao ở đâu?"
"Cũng ở đây luôn."_Sanzu quay mặt lại nhìn Asura, hắn cười tươi đáp.
"Nghiêm túc?"_Cô hỏi lại lần nữa
"Nghiêm túc."_Hắn gật đầu chắc chắn.
Tự dưng Sanzu cảm thấy lạnh quá, cái lạnh xuất phát từ phía người con gái mặt mày xám xịt đang ngồi trên giường.
"Nè nè đừng manh động nha. Tại...tại ngân sách! Đúng rồi, tại ngân sách không đủ nên hai người ở một phòng để tiết kiệm...Là tiết kiệm đó nên thông cảm đi nha."_Sanzu nở nụ cười vô hại trong khi hai tay đã đưa lên đầu hàng từ bao giờ. Hắn lắp ba lắp bắp bịa đại một cái lý do nào đấy để biện minh.
Mẹ nó! Lừa con nít à? Cái tổ chức tội phạm có đủ tiền để tậu hẳn phi cơ riêng lại không trả nổi tiền khách sạn sao?
Chính xác là vì Sanzu muốn ở chung với Asura nên mới làm vậy đấy!
Hắn không có ý đồ xấu gì đâu, thề luôn.
Chỉ là ngủ chung một đêm thôi.
Cô bước xuống giường, vẫn giữ nguyên nét mặt hung dữ để dọa Sanzu chơi.
Asura là đã bị thuyết phục bởi cái lý do tiết kiệm mà hắn nói ban nãy. Không lừa được ai chứ lừa được cô nha.
Nhưng mà có chết Asura cũng không chịu ngủ chung giường với Sanzu đâu. Cái giấc mơ đám cưới nó vẫn còn ám ảnh cô đến tận bây giờ đây này.
Không chỉ mơ thấy đám cưới thông thường thôi đâu, còn có cảnh nóng trong đó nữa. :vv
Cô đi đến chỗ đống vali, mở ra, lấy từ trong vali một cái hộp gì đấy. Asura lại tiếp tục mở cái hộp ấy ra, bên trong là bộ dụng cụ phẫu thuật chuyên dụng.
Cô lấy ra một con dao mổ rồi lại đặt cái hộp về vị trí cũ.
"Tối rồi còn cầm dao làm gì vậy?"_Sanzu có dự cảm không lành, hắn cất giọng hỏi.
"Mày ngủ đằng kia, tao tỉnh dậy bất chợt mà thấy mặt mày trên giường là tao xiên mày luôn đấy!"_Asura chỉ tay về chỗ cái sofa xám, cô quơ quơ con dao trên tay, ngữ điệu mang đậm chất đe dọa.
Sanzu gật đầu răm rắp trông ngoan ngoãn vô cùng.
Làm vậy để Asura tin thôi chứ hắn nào có nghe lời. Một khi cô mà ngủ là ngủ say như chết ấy! Có làm chuyện "đó" thì cũng chưa chắc gì Asura đã tỉnh dậy đâu.
Mặc dù ban nãy trên máy bay cô đã ngủ rồi. Nhưng mà đâu ai quy định là ngủ rồi không được ngủ nữa đâu đúng không?
Asura nằm ườn trên chiếc giường rộng lớn, cô lăn qua lăn lại để cảm nhận sự mềm mại từ cái nệm bông.
"Sanzu này."_Cô gọi.
"Hả?"
Hắn đang ngồi trên cái sofa, trên tay là lo bia ướp lạnh mà nhân viên khách sạn vừa mang đến lúc nãy.
"Nếu mà xong việc sớm mày dẫn tao đi chơi nha. Lâu rồi chưa được đi nước ngoài nên muốn tham quan chút."_ Cô nhìn Sanzu bằng cặp mắt long lanh như đứa trẻ đang năn nỉ người lớn để được đi chơi.
Đứng trước vẻ mặt đó của cô, Sanzu chẳng còn cách nào khác ngoài việc gật đầu đồng ý.
"Vậy đến lúc đó mình sẽ đi đâu? Tao háo hức chết đi được!"_Asura phấn khích ngồi bật dậy, thanh âm tràn ngập sự hào hứng.
Sanzu ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ một hồi. Thật ra là hắn cũng không rành về nơi này lắm đâu. À đúng rồi!
"Đi xem quá trình làm ra ma túy đá nha. Hay là mày muốn tham quan cánh đồng thuốc phiện?"_Sanzu hỏi ngược lại Asura. Mấy cái này hắn rành lắm.
"Coi như tao chưa nói gì đi."_Cô thay đổi thái độ ngay lập tức, ngữ khí đầy vẻ chán ghét.
Tại sao Asura lại giận? Sanzu nói gì sai sao? :vv
....
Ánh trăng nhàn nhạt phản chiếu qua khung cửa sổ của phòng khách sạn.
Trong khi vạn vật đang chìm sâu vào giấc ngủ êm đềm thì có một ai đó đang rón rén từng bước, từng bước.
Sanzu thành công trèo lên chiếc giường size lớn. Có một cô gái xinh xắn nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp.
Hắn cười cười, vén chăn lên rồi chui vào bên trong.
Chợt Asura xoay người khiến cho tim Sanzu suýt nữa là rơi ra ngoài.
Nhưng mà may quá, cô chỉ trở mình thôi chứ không có thức.
Hắn đưa tay nựng nhẹ lên đôi má phúng phính của cô. Lương Phạm Thiên trả xem ra cũng rất tốt, ăn đến tròn thế này kia mà.
Asura đột nhiên đưa tay ôm lấy người Sanzu. Chưa hết, cô còn nép sát mặt mình vào lồng ngực rắn chắc của hắn như tìm kiếm hơi ấm nữa.
"Mày coi chừng tao!"_Asura nói mớ, đã vậy cô còn vừa nói vừa nghiến răng ken két nữa. Không biết mơ thấy gì mà nhìn đáng sợ quá!
Ai đó hãy làm chứng cho Sanzu đi, rằng Asura mới chính là người chủ động ôm lấy hắn.
Sanzu cong môi, đưa tay vén mấy lọn tóc mai ra sau cho cô.
Đêm nay thật dài nhưng cũng thật đẹp đẽ làm sao.
Có ánh trăng, có chăn bông ấm áp và có cả Asura trong lòng nữa.
#còn_tiếp
Nhớ để lại vote và cmt nha ❤
Ôii troii ơi toii vừa viết gì thế này! Quá là sếnnnnnnn 😳😳