[Tokyo Revengers] Những Ngày Hoàn Lương Của Sano Erika

Chương 87: - Trăn trối



Nói đầu: Các bạn đọc truyện có thể cho tôi một vote không? Số bình chọn flop quá nên tôi bị mất động lực để đăng chương mới... TvT

_______________________________

Tới đây là đủ rồi, tao sẽ nói tất cả.

'Ừ, hãy làm những gì mày cho là đúng.'

Michelle lần nữa mở ra đôi mắt trĩu nặng, lưng tựa vào thành tường, máu thấm đẫm nền gạch vữa. Gương mặt ả càng ngày càng tái nhợt, giọng cũng không được rõ ràng. Ả bắt đầu những lời trăn trối cuối cùng của ả, hay cũng là lời trăn trối của Sano Erika. Kurokawa Izana tiến đến gần và ngồi bên cạnh ả. Ả đã tàn tạ đến độ có lẽ thời gian sống của ả hẳn chỉ còn vỏn vẹn mười mấy phút.

"Này Izana, mày biết thời gian mà Sano Erika rời đi không?"

Ả dùng từ "rời đi" chứ không phải là "biến mất" hay "chết", và gã đã nhạy bén nhận ra điều đó. Tự dưng, cặp mắt gã sáng ngời thấy rõ. Gã đáp vội, "Mười năm trước."

Michelle cười cười, lắc đầu, "Không phải." Không để Izana kịp hỏi thêm, Michelle đã nhanh chóng nói tiếp như thể ả không có thời gian, "Là hai năm trước mới phải. Năm ấy là năm ông nội mất."

Đúng là ả không còn thời gian thật.

"Nghe cho kĩ đây, Izana, tao sẽ không nói lại lần hai."

"Đây mới thật sự là chân tướng đằng sau âm mưu khống chế Touman và Sano Manjirou."

Mười hai năm trước, trong một trận hỏa hoạn lớn rực trời thiêu đốt bệnh viện tư nhân của Shiva, hai người thân nhà Sano - Sano Shinichirou và Sano Emma đã thiệt mạng. Sano Erika đã huy động toàn bộ lực lượng điều tra bí mật đằng sau vụ hỏa hoạn ấy, nhưng cho dù cố gắng bao nhiêu thì thu về vẫn chỉ có một kết quả, đó là rò rỉ khí ga ở nhà bếp bệnh viện đã dẫn đến cháy nổ. Một cái kết nhảm nhí như thế nhưng cũng đủ để khiến Sano Erika lâm vào tự trách kinh khủng, bởi cô ta chỉ cần nghe qua về giám định hiện trường thì cũng biết việc này có người đứng đằng sau. Cho dù vậy, đến tận bây giờ, hung thủ vẫn còn là một bí ẩn chưa được khai phá.

Sano Manjirou sau đó có một quảng thời gian dài lạnh lùng với Sano Erika, vì thằng bé ấy đã nhạy bén nhận ra được trong cái chết của anh em mình thì chị gái nó chính là nguyên nhân của hết thảy. Đó chỉ là chút trẻ con của thằng bé, sau, Sano Manjirou cũng đã không còn giận gì Sano Erika nữa. Thằng bé trở lại bình thường với chị nó, nhưng chị nó lại không.

"Sano Erika là một con bé yếu đuối và tự ti đến tột cùng. Bởi vậy, khi tưởng rằng đến cả em trai cũng rời bỏ mình, con bé đã không thể chấp nhận được điều đó."

Sano Erika muốn cứu vãn lại tình hình nên đã đề nghị hợp Touman và Shiva lại và giao quyền hành cho Sano Manjirou quản lý, tuy nhiên, Sano Manjirou từ chối. Sano Manjirou không còn muốn nghĩ đến thế giới ngầm vì cái chết của hai người thân, nhưng Sano Erika thì không hiểu điều đó. Nghĩ rằng mình thật sự bị vứt bỏ, Sano Erika như bị hóa điên vậy, cô ta đã tự tay lập nên kế hoạch thao túng Touman, dùng tham vọng của Kisaki Tetta để làm mồi dẫn, đẩy Touman lên con đường bất lương tồi tệ nhất, nhưng nó chưa chính thức chuyển hướng sang xã hội đen như Shiva.

Ở Touman có một vật cản đường Sano Erika, đó là Baji Keisuke. Chỉ cần còn Baji Keisuke, còn cái chốt cuối cùng giữ Sano Manjirou lại, Sano Erika sẽ không bao giờ có thể nuốt trọn Touman và Sano Manjirou vẫn có khả năng sẽ "rời bỏ" Sano Erika. Bởi vậy, kế hoạch [Mạng người đầu tiên] đã được tạo ra.

Sano Erika yêu cầu Sano Manjirou gϊếŧ người, đối tượng là một con nhóc nhỏ hơn Sano Manjirou vài tuổi. Mục đích của kế hoạch này bên ngoài thì nhìn có vẻ là muốn Sano Manjirou chính thức lún vào hắc ám, nhưng thực chất nó còn có một mục đích khác - "xử lý" Baji Keisuke. Sano Erika đã lợi dụng mối quan hệ giữa Hanemiya Kazutora với Thiên Trúc và Baji Keisuke để Hanemiya Kazutora có thể nhận được thông tin này sớm và cùng Baji Keisuke đến ngăn cản Sano Manjirou. Trong thời gian đó, Sano Erika đã ép được Sano Manjirou xuống tay với đứa trẻ kia chỉ bằng một câu.

"Đứa trẻ kia chính là cái đứa đã châm ngòi gϊếŧ anh hai và Emma."

Đúng vậy, đứa trẻ đó chính là kẻ đã châm ngòi cho vụ nổ khí ga ở bệnh viện năm ấy, nhưng nó không phải chủ mưu mà chỉ là một quân cờ của hung thủ. Tuy nhiên, Sano Erika không quan tâm điều đó. Cho dù là một đứa trẻ, nợ máu thì vẫn phải trả bằng máu, nhưng cô muốn đích thân Sano Manjirou làm điều đó hơn. Quả nhiên, đúng như Sano Erika dự đoán, "bản năng hắc ám" trong Sano Manjirou đã trỗi dậy và thôi thúc thằng bé bóp cò súng. Và sau đó, mọi chuyện diễn ra như kế hoạch của Sano Erika. Baji Keisuke đến, chặn ngang đường đạn của Sano Manjirou và chết trong vòng tay Hanemiya Kazutora.

Nhưng, đó cũng chỉ là bề ngoài mà thôi.

"Lúc ấy, Baji Keisuke chưa chết." Michelle khó nhọc nói tiếp, "Tổ chức Shiva năm ấy đã chế tạo ra một thứ thuốc gọi là APTX4869-KY, tác dụng của nó khôi phục lại tế bào ngay cả khi chỉ còn một hơi thở."

Sano Erika đã đánh ngất Hanemiya Kazutora và dàn dựng hiện trường như rằng Baji Keisuke đã chết, sau đó cho chính chủ uống viên APTX4869-KY duy nhất trên đời, Baji Keisuke đã được cứu sống mặc dù hậu quả của việc này là thân thể bị teo nhỏ lại. Bởi vì tự tay bóp cò nên Sano Manjirou đã chính thức bị đẩy vào "hầm tối", chấp nhận làm theo mọi chỉ thị của chị gái mình.

"Sano Erika đã thôi miên thằng bé rằng, nó đã suýt gϊếŧ Baji, mà cô ta là người đã cứu lại bạn thân nó, cho nên nó nên nghe theo lời cô ta, bởi những gì cô ta muốn chỉ toàn vì tốt cho nó."

Từ đây, Sano Manjirou và Touman đã chính thức rơi vào tròng của Sano Erika và Shiva.

"Có điều, APTX4869-KY có một tác dụng phụ, đó là khiến cho con người sử dụng nó đánh mất đi phần "người" của mình."

Baji Keisuke hai năm sau đó đã hóa điên và mất đi lý trí, chẳng khác gì một con thú hoang chỉ biết tổn thương mình và người khác. Sau cùng thì, chính tay Sano Manjirou đã kết liễu cuộc đời đau khổ của bạn thân dưới nòng súng Beretta 92 mà Sano Erika đưa, đồng thời cũng đặt dấu chấm hết cho thời đại bất lương của Touman, đưa băng nhóm này dấn thân vào thế giới ngầm đen tối.

"Cho nên..." Izana run giọng, gã chẳng thể nào tưởng tượng được rằng những lời văng vẳng bên tai này là sự thật.

Kẻ đứng đằng sau mọi chuyện không phải là [Michelle], không phải là "bóng ma" mà là [Sano Erika], là E-san, là người yêu của gã.

Cô ta tự tay hủy hoại cuộc sống của người thân yêu quý chỉ để giữ thằng bé bên mình, sau đó một tay thiết lập kế hoạch thâu tóm Touman, sử dụng thủ đoạn dơ bẩn nhất để hoàn thành mục tiêu.

E-san của gã, cô ấy đã hoàn toàn lầm đường lạc lối.

"Tao ấy, và thằng đụt nữa, chẳng ngờ được cuối cùng thì tụi tao cũng chỉ là con cờ của nó." Michelle thở dài, sắc mặt ả trắng bệch và hơi thở đứt quãng, mất máu kéo dài khiến cho tầm mắt ả bắt đầu sinh ra ảo giác. Nhưng ả vẫn còn lời muốn nói.

Michelle tiếp tục thì thào, mặc kệ sinh mệnh đang dần xói mòn, "Hai năm trước, ông nội mất, Mikey rơi vào trầm cảm từ lâu, Erika đã từ chối tiếp nhận thế giới này và đẩy tao ra đoạn đầu đài. Nhưng chung quy, những gì diễn ra đến nay, kể cả âm mưu thúc đẩy Thiên Trúc trưởng thành và nhúng tay vào mối quan hệ giữa Shiva với Touman, tất cả đều là kế hoạch của nó."

"Sano Erika đã gϊếŧ mẹ của mày."

Đồng tử Izana co rụt lại. Hắn mở to vùng trời tím, sắc phong lan chất chứa một nỗi kinh hoàng khó tả. Hắn biết rõ, cái chết của mẹ hắn là do Shiva, nhưng hắn chưa bao giờ ngờ được rằng người ra tay lại là Sano Erika.

Năm đó, E-san của gã chính là người giúp gã tìm được mẹ. Mà bây giờ, cô ta cũng là người ra tay kết thúc sinh mệnh máu mủ của hắn.

"A- phải đi rồi..." Michelle thở dài, "Mikey đang ở thủ đô của Việt Nam, số xxx đường HD." Máu trào ra từ miệng ả, và ả tinh tường nhận ra rằng bản thân đã đến giới hạn, "Erika sẽ chết cùng tao. Nó vẫn còn trong cơ thể này. Nói lời cuối với nó đi, nó có thể nghe được đấy."

Nói gì đây, gã biết nói gì bây giờ, Izana mím môi. Gã có thể nói gì với một kẻ máu lạnh không những phá hoại chính hạnh phúc của cô ta mà còn là hạnh phúc của gã. Nhưng gã làm sao cho được, gã yêu cô ta, gã khao khát cô ta, những cảm xúc ấy đến bây giờ vẫn chưa từng phai nhạt.

Gã nhớ cặp mắt đen đào hoa ấy, nhớ mái tóc hồng anh đào ấy, nhớ hai gò má phúng phính khi ăn bánh dưa gang, nhớ âm thanh nỉ non trong những đêm muộn, nhớ từng hơi ấm tồn tại trên người Sano Erika.

Kurokawa Izana nhớ Sano Erika lắm.

Thôi thì đành vậy, gã cũng gần đến giới hạn rồi.

"E-san, nghe này, cho dù chị có đi lên con đường nào, cho dù chị có trở nên tồi tệ đến đâu–"

"Chị vẫn luôn có tôi."

"Xin lỗi chị vì đến bây giờ mới nói những lời này. E-san, tôi đến kịp chứ?"

Bỗng nhiên, đôi mắt cụp xuống của Michelle chợt nâng lên, từ đồng từ như vũ trụ xoáy sâu kia lóe lên một thứ ánh sáng kỳ diệu. Có lẽ là "hồi quang phản chiếu", gã nghĩ, và gã đã thảng thốt khi nghe những lời tiếp theo của "ả ta".

"Vừa kịp lúc."

Đó là Sano Erika bản gốc, E-san của Kurokawa Izana.

"I-kun, em đã làm rất tốt."

"... Ừ."

Gã cúi đầu đến gần, trìu mến mà đặt lên bờ môi tái nhợt và khô khốc kia một lòng yêu thương vô hạn, để cho hơi ấm của cả hai hòa vào nhau. Người này vẫn là E-san của gã, là ngôi sao, là vũ trụ, là ngọn đuốc, là khát khao thầm kín, là mối tình đầu, là tình cảm chân thành cả đời của gã.

Người đàn bà này là tất cả của gã.

"Hẹn gặp em... vào lần sau..." Cô cười.

Và rồi, Sano Erika đã chết. Cô ta trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay Kurokawa Izana, âm thanh mà cô ta nghe được trước lúc lìa đời là tiếng tim đập yếu ớt của người cô ta yêu. Thật mãn nguyện làm sao, dẫu cho trong tương lai này Sano Erika đã thua, thua bởi chính mình chứ chẳng phải Michelle hay ai khác. Cô ta thua thảm.

Nhưng vẫn còn cơ hội để sửa lại nó. Có một bí mật mà Michelle và Sano Erika đều không nói cho Kurokawa Izana, rằng chìa khóa để thay đổi kết cục này chính là Hanagaki Takemichi - nghiên cứu mười mấy năm của bọn họ.

Vừa nãy, có một khoảnh khắc mà Michelle nhận ra trật tự thế giới vừa thay đổi. Và bọn họ đã hoàn toàn chắc chắn rằng kẻ đó là Hanagaki Takemichi.

Mà thôi, đã trễ rồi, có nói cũng vậy, thôi thà dành thời gian cuối cùng để thổ lộ với nhau chẳng phải tốt hơn sao.

Izana ôm thân thể dần lạnh lẽo của Sano Erika vào lồng ngực. Gã tựa vào thành tường và ngước mắt nhìn trời. Gã lấy con chíp trong ngực áo, thì thào vào trong đó.

"Đã nghe rõ chứ, Nasie? Mikey ở thủ đô Việt Nam, số xxx đường HD, chìa khóa nằm ở chỗ tôi, đến lấy nhanh đi."

Gã không thể nghe được câu trả lời, nhưng gã đoán, hẳn bên kia cũng đang đau khổ dữ lắm. Nasie, Todoroki Yuma, Suzuki Mako, Karasawa Tatsumi, bọn họ đều là những người yêu thương Sano Erika vô cùng, song cuối cùng lại bị chính người họ quý trọng từ bỏ. Gã tưởng tượng, chắc bây giờ, Nasie sẽ khóc rống lên như một đứa trẻ, Todoroki Yuma và Karasawa Tatsumi sẽ âm thầm gạt nước mắt, còn Suzuki Mako chắc sẽ hôn lên chiếc vòng thánh giá đen, di vật của Karasawa Yuzuha, như một lời cầu siêu.

Chung quy thì, người ở bên Sano Erika giây phút cuối cùng là gã, Kurokawa Izana. May mắn làm sao.

"Đi thôi... chị ơi."

Cùng đi thôi, E-san.

Đôi mắt phong lan lộng lẫy của Kurokawa Izana từ từ rũ xuống, và gã vĩnh viễn nhắm lại cặp đồng tử xinh đẹp ấy, trên môi vẫn còn một nụ cười thanh thản. Dây cột tóc của gã đứt đoạn, mái tóc nhuộm hồng buông xuống và đan vào thác lụa cùng màu của người đàn bà yêu dấu, tựa như kết tóc se duyên, tựa như lời hẹn thề gặp lại nhau.

Hình ảnh nơi đây dừng trôi cùng mây trời, để giữa không gian ngát xanh và trong lành này, đôi kim đồng ngọc nữ kia sẽ không còn bị chia lìa bao giờ nữa. Trời đất không khóc mà chỉ buông những tia nắng đầu đông đổ xuống thân thể của bọn họ, gửi đến lời chúc phúc thiêng liêng cho hai linh hồn gai góc vì đau khổ.

Gửi Sano Erika,

Ở kiếp tiếp theo, xin hãy để anh đi tìm và che chở cho em như em đã từng.

Thương em vô thời hạn,

Kurokawa Izana.