Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1905



Chương 1905:

 

Hừ, đàn ông!

 

Như thế nào mà còn lật lọng nhanh hơn cả phụ nữ các cô vậy chứ!

 

“Được rồi.”

 

Tiểu Nhan thờ ơ nhún vai một cái: “Nếu như anh cảm thấy không vội, thì em cũng từ từ suy nghĩ, muốn đặt may riêng áo cưới phải mất bao lâu? Hay là cứ nghĩ đến tận khi đó đi có được hay không.”

 

Thật ra thì trong những lời này còn mang theo cả vẻ hờn dõi, Hàn Thanh cũng đã hiểu, vừa vặn cột đèn giao thông cách không xa ở phía trước mặt cũng đã chuyển sang màu vàng.

 

Chờ đến khi chiếc xe dừng lại để đợi đèn đỏ, Hàn Thanh nghiêng người sang ghé sát lại gần co.

 

“Tức giận rôi? Không phải em nói em phải từ từ nghĩ sao?”

 

Tiểu Nhan thấy Hàn Thanh đột nhiên dựa tới gần thì sợ hết hồn, lại nhìn lên đồng hồ đếm ngược bên cạnh đèn đỏ một cái, thế mà lại còn tận hơn năm mươi giây, mà anh như thế này là định làm gì? Muốn nói rõ ràng chuyện này cùng với mình hay sao?

 

Tiểu Nhan vẫn còn chưa trả lời, Hàn Thanh lại dựa gần vào cô thêm mấy phần.

 

“Hoặc là bây giờ đồng ý là được rồi?”

 

Tiểu Nhan hơi bĩu môi: “Mới vừa rồi anh còn nói không gấp gáp, bảo em cứ từ từ suy nghĩ, bây giờ lại bảo em lập tức đồng ý? Nghĩ đúng là hay”

 

“Dù sao thì sớm muộn cũng đều sẽ gả cho anh, có nghĩ hay không cũng không có quan hệ gì “

 

nữa: Bị Hàn Thanh nhìn chằm chằm như vậy, Tiểu Nhan có chút ngượng ngùng, sau đó cô hừ một tiếng, cứng miệng nói: “Ai sớm muộn cũng đều sẽ gả cho anh? Da mặt dày”

 

Nhìn khuôn mặt càng lúc càng dựa lại gần của Hàn Thanh, Tiểu Nhan chớp chớp mí mắt nhắc nhở anh: “Hết thời gian dừng đèn đỏ rồi”

 

Hàn Thanh liếc mắt, quả nhiên nhìn thấy thời gian chờ đèn đỏ đã hết.

 

Lúc này anh mới bất đắc dĩ nâng người ngồi về chỗ ngồi, tiếp tục lái xe.

 

Hai mươi phút sau, xe đến tiệm đồ cưới.

 

Vốn dĩ là sang đây để xem những chiếc váy được đặt may riêng, nhưng mà sau khi Tiểu Nhan bước vào trong tiệm đồ cưới thì đã ngay lập tức bị rất nhiều kiểu dáng váy cưới ở trong tiệm làm cho mê mẩi, rồi sau đó cũng tức thì đứng im không nhúc nhích được, đứng ở nơi đó nhìn một hồi lâu.

 

Hàn Thanh đứng ở bên cạnh của Tiểu Nhan trực tiếp cúi thấp người xuống, tiến tới bên tai của cô, cất giọng trầm ấm nói: “Thấy áo cưới là không nhúc nhích được, còn nói em không muốn gả cho anh?”

 

Tiểu Nhan bị lời này làm cho nghẹn họng, thiếu chút nữa còn bị sặc bởi nước miếng của chính mình.

 

Cô ngước mắt lên nhìn Hàn Thanh đúng rồi một cái, sau đó hờn dõi trả lời một câu: “Thích váy cưới cũng không có nghĩa là muốn lập tức gả cho anh: Nói xong, Tiểu Nhan cũng không nhìn những bộ váy cưới này nữa, khẽ đẩy Hàn Thanh ra rồi đi vào bên trong.

 

Hàn Thanh nhìn cô gái nhỏ đang hờn dõi phía trước, vừa mới muốn nhấc chân đuổi theo thì điện thoại di động lại vang lên, thấy được tên danh bạ hiện trên màn hình, sự dịu dàng ở trong mắt anh nháy mắt biến mất không còn dấu vết, vểnh môi mỏng lên suy tư trong chốc lát mới nghe điện thoại.

 

“A lô?”

 

“Xin lỗi Hàn Thanh, tôi cũng không muốn quấy rầy anh vào lúc này, nhưng mà việc bàn bạc của Công ty ở bên này xảy ra chút vấn đề, cho nên…“

 

Giọng nói của Hứa Yến Uyển nghe rất bất đắc dĩ và có lỗi, có chút lúng túng lại có chút luống cuống.

 

Nghe thấy lời này, Hàn Thanh nhíu chặt hai đầu lông mày lại: “Đợi tôi hết bận sẽ gọi điện thoại lại cho cô”

 

Nói xong lập tức muốn cúp điện thoại, nhưng mà lúc này từ đầu dây bên kia của Hứa Yến Uyển lại truyền đến rất nhiêu những âm thanh hỗn loạn, hình như là âm thanh của mấy người nào đó đang lớn tiếng gây gổ.

 

Hứa Yến Uyển thở dài: “Tôi đã khuyên bọn họ rất lâu rồi, nhưng mà bọn họ vẫn cứ không ngừng cãi cọ, có lẽ là bởi vì bây giờ tôi không có chỗ nương tựa, nhà họ Hứa cũng không còn người nào, cho nên lời nói cũng không có trọng lượng.”

 

Hàn Thanh nhìn Tiểu Nhan đi ở phía trước, khẽ mím môi lại, cuối cùng anh cất giọng lạnh lùng nói: “Nếu như dựa vào năng lực của cô mà còn không thể giải quyết nổi loại chuyện nhỏ như thế này, vậy thì sau này sẽ còn phải chịu khổ nhiều hơn nữa”

 

Đột nhiên nghe được Hàn Thanh nói ra lời như vậy, Hứa Yến Uyển cảm thấy trái tim của chính mình cũng vỡ nát, nhưng mà rất nhanh cô ta lại đành chịu, bất đắc dĩ kéo môi cười lên một tiếng.

 

Từ sớm đã nên biết chuyện này rồi không phải sao? Hàn Thanh luôn luôn đối xử lạnh lùng, hờ hững với cô ta, không hề có một chút ấm áp nào có thể nói.