Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1989



Chương 1989:

 

Đáng chết, thằng nhóc Đậu Nành này đúng là thêm phiên mà, bên kia đang cháy nó chạy tới đó làm gì!

 

Dạ Âu Thần nghiến răng nghiến lợi, ôm Giá nhỏ đuổi theo đến.

 

“Âu Thần”

 

Một âm thanh truyên đến từ phía sau, Tống An cũng đã nghe nói đến vụ cháy, cho nên đuổi theo lại đây, thấy hiện trường chỉ còn lại có mình anh, vì thế vươn tay gọi anh: “Đưa Giá nhỏ giao cho dì chăm sóc đi, cháu mau nhanh đi qua đó xem thử sao, nhớ phải bảo vệ Minh Thư và Đậu Nành an toàn, còn có bản thân cháu nữa, có nghe thấy không?”

 

“Cảm ơn dì nhỏ.”

 

Lúc này Tống An xuất hiện giúp anh, đối với Dạ Âu Thần mà nói đúng là một cơn mưa đúng lúc, dù sao Giá nhỏ thật sự còn quá nhỏ, ôm cô bé làm việc thật sự là có chút bất tiện.

 

“Mau đi đi.”

 

Dạ Âu Thần rất nhanh liền rời đi.

 

Mà bên kia lúc này, La Tuệ Mỹ cùng với ba Chu đã tới trước cửa phòng hóa trang của Tiểu Nhan, người đã đi lâu rồi chỉ còn dư lại hai người bọn họ, lúc muốn mở cửa ra thì lại phát hiện cửa đã bị khóa chết.

 

“Làm sao bây giờ đây? Cửa căn bản không mở ra được à? Nhan Nhan, con có ở bên trong không? Có nghe được mẹ tiếng mẹ không!

 

Nhanh mở mở cửa, cháy rồi con ơi”

 

La Tuệ Mỹ gấp đến độ trong âm thanh cũng đã mang theo tiếng nghẹn ngào, lỡ như con gái thật sự còn ở bên trong, thì phải làm sao bây giờ!

 

Cửa này tại sao lại mở không ra đây!

 

Ba Chu cũng muốn mở cửa, sau đó sắc mặt nghiêm trọng nói: “khóa này hẳn là bị người ta phá hư rồi, bên ngoài và bên trong đều mở không ra “

 

“Vậy phải làm sao bây giờ đây? Ông già ông mau nghĩ biện pháp đi, Nhan Nhan của chúng ta còn ở bên trong đấy, mùi khét lớn như vậy, lửa khẳng định sẽ không nhỏ”

 

“Bà trước đừng có gấp”

 

“Tôi có thể không nóng nảy sao? Trong đó chính là con gái chúng ta, con gái chúng ta, tôi có thể không nóng nảy sao?”

 

La Tuệ Mỹ nói xong lời cuối cùng, cũng đã gấp đến độ rơi nước mắt, lớp trang điểm đẹp vừa rồi đã bị nước mắt làm cho nhem nhuốc, nhưng mà giờ phút này bà cái gì cũng không rảnh lo.

 

“Nhanh lên nghĩ xem có cách gì không!”

 

“Đừng khóc, bà trước tiên tránh ra, tôi thử xem xem có thể hay không…”

 

Còn chưa nói xong, một thanh âm trầm ổn từ phía sau hai người vang lên: “Bác trai bác gái hai người nhường một chút.”

 

Hai người nghe được âm thanh, đồng thời quay đầu lại.

 

Hàn Thanh không biết đến đây từ lúc nào, anh hôm nay mặc một bộ lễ phục tây trang, nhưng lúc chạy tới đây bởi vì quá gấp, cổ tay áo và cổ áo trở nên loạn, cái trán tuôn ra một tầng mồ hôi mỏng, hơi thở tuy rằng không ổn nhưng lại bị anh vẫn luôn áp chế.

 

“Hàn Thanh, Nhan Nhan có thể vẫn còn ở bên trong, bên trong bị cháy.”

 

La Tuệ Mỹ vừa thấy Hàn Thanh đến, nước mắt lập tức tuôn xối xả như mưa.

 

Hàn Thanh thở hổn hển nói: “Cháu đã biết, bác trai bác gái, hai người đi sáng bên cạnh nhường cháu một chút, cháu xem có thể phá cửa mở ra hay không”

 

“Được, được được.”

 

La Tuệ Mỹ lập tức lui vê bên cạnh, ba Chu cũng lui sang bên cạnh một chút.

 

Bởi vì khoá cửa đã bị làm hỏng, cho nên của căn bản không thể mở ra, lúc này lại không thể tìm công cụ tới phá khóa cửa, dưới tình thế cấp bách chỉ có thể tông cửa.

 

Hàn Thanh đang tuổi lớn, hơn nữa ngày thường thường xuyên tập thể hình, cho nên sức lực rất lớn, cửa bị anh đụng phải vài cái liền đã mở ra, chỉ là làm ra động tĩnh rất lớn.

 

Mỗi lần đâm vào, La Tuệ Mỹ đều cảm thấy xương cốt trên người Hàn Thanh chắc chắn sẽ rất đau, nhưng mà biểu cảm trên mặt Hàn Thanh trước sau vẫn âm trầm, môi mỏng gần như khép thành một đường thẳng tắp, như một .

 

Phanh!