Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 2154: Chương 2154





La Tuệ Mỹ thật sựu cảm thấy may mắn, nếu như con gái có tính cách cứng nhắc này của bà ấy yêu phải thứ đàn ông cặn bã, đến lúc đó trong nhà ai khuyên cũng không nghe, vậy thì cả đười này cũng sẽ bị hủy hoại.

“Mẹ, duyên phận tự có trời định, mà con cũng không phải não yêu đương đâu, coi như con thật sự là não yêu đương, vậy thì con cũng là não yêu đương tam quan chính, con cũng không đi làm mấy chuyện như phá hư giai đình nhà người ta, làm tiểu tam nạy góc tường nhà người ta, chuyện đạo đức bại hoại.

Con gái của mẹ lại có cái nhìn rộng lớn như vậy, làm sao lại đi yêu một thứ đàn ông cặn bã được?”
“Ha ha” La Tuệ Mỹ cười lạnh hai tiếng, liếc nhìn con gái của bà ấy nói: “Hóa ra não yêu đương còn còn cảm thấy quang vinh sao?”
“Không có đâu mẹ, con chỉ đang giải thích quá trình mọi chuyện mà thôi, nói như vậy, lúc ba bị thai nạn phải vào bệnh viện, không phải mẹ cũng chăm sóc ba ở trong bệnh viện sao?”
“Có sao?” La Tuệ Mỹ biểu nhiên như đã quên hết mọi chuyện rồi.

“Làm sao mẹ nhớ rằng con đi còn nhiều hơn cả mẹ? Lúc ấy mẹ vẫn nên làm cái gì đó đây”
Tiểu Nhan: “..”

Hàn Thanh chỉ là chấn động động não nhỏ, hơn nữa tố chất thân thể của anh ta cũng không tệ lắm, cho nên khôi phục rất nhanh, bác sĩ lại kiểm tra cho anh ta một lần nữa, xác định là không có chuyện gì xảy ra nên trực tiếp để anh ta xuất viện.

Cho nên khi trời xế chiều, Hàn Thanh cùng Tiểu Nhan đã trở về nhà.

Sau khi về đến nhà chuyện đầu tiên mà cô ấy làm đó là nhanh chóng đi tắm rửa tẩy đi nhưng xui xẻo, thuận tiện tẩy sạch những vi khuẩn ở trong bệnh viện, sau khi giải quyết hết tất cả mọi chuyện, Tiểu Nhan mới dám ôm hai đứa nhỏ của cô ấy.

Tuy nói chỉ có mấy ngày không gặp, thế nhưng mà Tiểu Nhan lại cảm giác giống như một thế kỷ không nhìn thấy con của mình, lúc ôm còn nói với La Tuệ Mỹ.

“Mẹ, làm sao con lại cảm giác thấy mập lên nhỉ?”
Nghe thấy vậy, khóe miệng của La Tuệ Mỹ giật một cái: “Có phải con còn nghĩ đã cao lớn rồi hay không? Mới có ba ngày, làm sao có thể mập được?”
“Thật sự chỉ là cảm giác nặng nề một chút thôi.”
“Được rồi được rồi, mới từ bệnh viện trở về con nhanh chóng đi nghỉ ngơi đi, ban đêm mẹ sẽ nấu cho hai ^m người các con ít canh bổ.

Lúc ăn cơm tối La Tuệ Mỹ cùng cha Chu đều đến, La Tuệ Mỹ tự mình xuống bếp nấu canh bổ.

Lúc ăn cơm, La Tuệ Mỹ trực tiếp nói với Hàn Thanh.

“Thanh à, con cũng không nên trách mẹ nói thẳng, lần này con xảy ra chuyện như vậy cũng không giống với cậu em trai, mẹ và ba con đều thật sự lo lắng.

Đương nhiên Tiểu Nhan đã bị sỡ hãi nghiêm trọng nhất, trước đó hai người các con còn trẻ tuổi tùy hứng, mẹ nghĩ đến thân thể tuổi trẻ tốt cũng không có quản nhiều.


Nhưng mà sau chuyện lần này, mẹ cảm thấy có mấy lời mẹ không thể không nói được”
Hàn Thanh ngồi thẳng lưng lên: “Mẹ, mẹ cứ nói đi”
Bộ dáng này khiến cho La Tuệ Mỹ rất hài lòng, vậy nên bà ấy cũng nói hết tất cả.

“Lúc ở trong bệnh viện mẹ cũng đã bàn bạc qua với Tiểu Nhan về sau đứa nhỏ sẽ do chúng ta chăm sóc, chúng ta cũng đã lớn tuổi rồi, cũng không thể bôn ba nổi những chuyện khác, nhưng mà ở nhà giúp đỡ các con chăm sóc đứa nhỏ thì vẫn còn tốt.

Chúng ta đây, cả đời này cũng chỉ một mình đứa con gái là Tiểu Nhan, cho nên lúc chăm sóc đứa nhỏ cũng sĩ không có chuyện thiên vị không tốt.

Các con còn trẻ tuổi muốn tranh thủ thì có thể, nhưng trước tiên cũng phải chăm sóc tốt cho cơ thể của chính mình.

Con người mà, đều có một cái lỗ mũi hai con mắt, hai chân hai chân, một trái tim một cái đầu óc, chuyện có thể làm cũng có giới hạn”.

“Cho nên” La Tuệ Mỹ buông cái đũa trong tay xuống: “Mẹ vẫn đề nghị như vậy con cảm thấy thế nào? Hai người các con đều có thể đi làm, đứa nhỏ để chúng ta chăm sóc.


Nếu như các con không hi vọng chúng ta chăm sóc đứa nhỏ, vậy thì con cũng đừng ngủ chung với đứa nhỏ, ban đêm đứa nhỏ cũng quá ồn”
“Mẹ” Sắc mặt của Hàn Thanh nghiêm túc: “Con cảm thấy mẹ nói đúng, trước đó là do con quá độc tài, chuyện lần này cũng coi là một cái cảnh cáo cho con, con cũng đồng ý với đề nghị của mẹ, ba với mẹ chăm sóc đứa nhỏ, con cùng với Tiểu Nhan cũng yên tâm hơn.”
Nói xong, Hàn Thanh nắm chặt lấy tay của Tiểu Nhan để lên trên bàn.

Chúng con đều đồng ý.

“Được rồi” Tiểu Nhan gật gật đầu: “Chúng con cũng đã thương lượng xong, đứa nhỏ thì để ba mẹ chăm sóc, còn có liên quan đến chuyện đặt tên cho đứa nhỏ, đến bây giờ bọn con cũng chưa nghĩ ra tên rất hay, Hàn Thanh có ý tứ muốn hỏi ý kiến ba mẹ một chút”
“Đặt tên?” La Tuệ Mỹ cùng cha Chu liếc mắt nhìn nhau, sau đó lại nhìn về phía Hàn Thanh.

“Chuyện đặt tên này vẫn nên giao cho chính con đi” Cha Chu trầm giọng nói: “Dù sao đặt tên cho bọn trẻ cũng theo chúng hết cả cuộc đời, có thể coi đây là một chuyện quan trọng, hai người vợ chồng chúng ta có thể giúp các con chăm sóc đứa nhỏ nhưng lại không thể đặt tên cho chúng”.