“Hai người bọn anh vốn là cái gì cũng không có.
Giang Tiểu Bạch ở trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cho dù là cái gì cũng không có, cậu ta vẫn ưu tiên lựa chọn cô, không phải sao?
Nếu như cô đối với cậu ta đủ quan trọng.
Có lẽ cậu ta sẽ không đuổi theo đưa Tiểu Nhan đến bệnh viện, dù sao lúc ấy chỉ có một mình cô cao cái bụng lớn, cậu ta không sợ cô sẽ xảy ra chuyện gì sao?
Giang Tiểu Bạch biết, đây chút tâm sự vụn vặt trong lòng cô mà thôi.
Trước đó đã phát sinh rất nhiều việc, Giang Tiểu Bạch đều có thể không quan tâm, không đi để ý, thậm chí chủ động cùng Tiêu Túc nói, sẽ chờ cậu ta.
Thế nhưng là lần này, cô thật sự không lừa được bản thân cô nữa rồi …
Cô cũng không muốn lại tiếp tục lừa gạt chính mình thêm nữa, vì thế cô liền hào phòng chấp nhận thôi, chập nhận sự thật là Tiêu Túc không thích cô.
Là con người mà, thời gian cô tự lừa gạt bản thân cũng khá dài rồi, đôi khi cũng cần tỉnh táo lại một chút chứ.
Nghĩ tới đây, Giang Tiểu Bạch còn cười một cái tự giễu, nói khẽ: “Tôi biết giữa hai người cái gì cũng không có, cho nên anh không cần giải thích chuyện này với tôi.”
Đặc biệt là tại thời điểm cô vừa sinh xong con này, cô cảm giác được bản thân mệt mỏi cỡ nào, rất muốn nhắm mắt lại, cái gì cũng không muốn nghĩ, cái gì cũng không muốn nghe.
Tiêu Túc nhìn vẻ mệt mỏi của cô, cậu ta cũng biết thời điểm này không nên đem chuyện này ra nói.
Thế nhưng cậu ta quá luống cuống, cậu ta luôn có cảm giác nếu như cậu ta không nói ra thì giống như cậu ta sẽ mất đi thứ gì đó vậy.
Cho nên, cậu ta nhất định phải nói ra.
“Tiểu Bạch, kỳ thật vấn đề này đêm hôm đó sau khi trở về tôi cũng đã nói với cô, chỉ là lúc đó cô đã ngủ thiếp đi, cho nên không có nghe được”
Nghe cậu ta nói vậy, Giang Tiểu Bạch dừng lại, đôi mắt vốn đang nhắm chặt nhưng khi nghe thấy lời này của cậu ta lại nghiêm túc mở ra nhìn Tiêu Túc hỏi: “Đêm hôm đó anh có nói với tôi?”
“Ừ, có nói qua” Tiêu Túc gật đầu: “Tôi giấu cô làm gì? Tôi đã nói rồi, giữa tôi và cô ta không có cái gì cả, khoảng thời gian này cảm xúc của cô trập trùng như vậy, có phải liên quan đến chuyện này không?”
Giang Tiểu Bạch thảm hại lại bình tĩnh cười một tiếng: “Anh đã nhìn ra?”
Tâm Tiêu Túc nghe vậy lại khẩn trương lên, không nghĩ tới thật đúng là có liên quân cùng chuyện này, cậu ta cảm thấy may mắn vì đã nói ra, bằng không có khả năng hậu quả này cậu ta sẽ không gánh chịu nổi.
Sắc mặt cậu ta có chút thống khổ, tựa hồ là không dám tin: “Vậy cô nói những lời kia, còn mau cho con mấy thứ kia là…
“Đúng vậy” Giang Tiểu Bạch tự nhiên hào phóng liền trực tiếp thừa nhận: “Anh không nói chân tướng với tôi, tôi hỏi anh hai lần anh cũng không nói, trong cuộc hôn nhân này tôi giống như một kẻ ngu vậy, Tiêu Túc, trải qua một khoảng thời gian như vậy, tôi cũng sẽ mệt mỏi”
Cô hít sâu một hơi, tiếp tục chậm rãi nói: “Cho nên tôi dự định sau khi sinh con xong tôi sẽ rời đi, có lẽ lúc trước chúng ta lựa chọn ở cùng một chỗ, lựa chọn kết hôn đều quá chóng vánh rồi.
Trái lại bây giờ tách ra cũng tốt”
“Không!” Tiêu Túc cắn răng nắm chặt tay của cô: “Đừng nói linh tinh như vậy chứ, nhanh cái gì chứ.
Cô cảm thấy quyết định như vậy là nhanh, nhưng tôi lại chưa từng có suy nghĩ như vậy.
Mặc kệ là quan hệ bạn trai bạn gái hay là chuyện kết hôn, tất cả tôi đều thật tình, chưa bao giờ có một tia trò đùa và khinh thị cải”
Điều này Giang Tiểu Bạch đương nhiên biết, đây cũng là lý do lúc trước cô nguyện ý ở cùng cậu ta, đương nhiên càng quan trọng hơn vẫn là cô thích cậu ta trước, cho nên cô nguyện ý cho cậu ta thời gian, nguyện ý chờ đợi Thế nhưng trong lúc cô càng lún càng sâu, cô mới phát hiện ra rất nhiều chuyện cũng không phải có thể làm như mới bắt đầu được.
Tỉ như nói, cô càng ngày càng thích Tiêu Túc, liền càng ngày càng muốn để cậu ta cũng giống cô.
Cô yêu mấy phần, cậu ta cũng yêu lại cô bấy nhiêu phần.
Hơn nữa cô cũng biến thành người rất keo kiệt, cô không muốn cậu ta đi xem những phụ nữ khác,mấy người bình thường thì cũng thôi đi, nhưng người kia không thể là Tiểu Nhan được.
Mặc dù cô và Tiểu Nhan đã là bạn bè tốt, nhưng không có nghĩa là cô có thể tiếp nhận chuyện này được.
“Tiểu Bạch, tôi nói cho cô, cô nghe hiểu sao?”.