Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 2267: Chương 2267





Đường Viên Viên nhớ tới mùi vị của chiếc bánh kem trái cây kia, chú mèo nhỏ tham ăn trong lòng lại bắt đầu phát tác, vì vậy nhỏ giọng nói: “Ngon lắm, cảm ơn chị.

Chị ơi, chị có thể cho em biết mua bánh kem này ở đâu không?”
“Xem ra em rất thích ăn” Ôn Cảnh Nhu cũng không nói cho cô bé biết bánh kem được mua ở đâu, chỉ cười nói; “Nếu như em thích, sau này chị có thể thường xuyên mang tới cho em ăn”
“Không cần đâu.” Uất Trì Diệc Thù nhàn nhạt nói: “Không nên ăn nhiều đồ ngọt, bạn học Ôn có lòng rồi” Chung Sở Phöñp cũng lập tức tiếp lời: “Đúng vậy, đúng vậy.

Ăn nhiều đồ ngọt sẽ dễ mắc bệnh tiểu đường, sau này Viên Viên không thể ăn nhiều rồi.

Hôm nay em đã ăn đủ nhiều, vừa nãy dì Minh Thư gọi điện tới hỏi tối nay bao giờ em quay về ăn cơm đấy.

Chúng ta phải nhanh chóng đi thôi Nghe nói vậy, đôi mắt của Đường Viên Viên lộ ra vẻ mờ mịt.

Thế nhưng không chờ cho cô bé kịp phản ứng, Uất Trì Diệc Thù đã bế lên, sau đó ba người cùng rời khỏi bữa tiệc sinh nhật.


Mà Viên Nguyệt Hàn và Trương Tiểu Lộ đang chạy đến đã chậm vài bước, căn bản không hề đuổi kịp.

Hai người bọn họ nhìn thấy Uất Trì Diệc Thù đưa Đường Viên Viên rời đi, muốn bước nhanh đuổi theo sau, nhưng lại bị Ôn Cảnh Nhu trực tiếp ngăn lại.

“Hai đứa đều đã thay xong váy rồi à.

Tiệc sinh nhật sắp bắt đầu rồi, hai người ở lại tham gia nhé”
“Thế nhưng, Viên Viên..


“Viên Viên đột nhiên có việc phải theo anh trai rời đi,chuyện này không ảnh hưởng đến hai đứa.

Ở lại đây cùng chơi đi, tối nay chị sẽ bảo người đưa hai đứa quay về trường học”
Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ còn muốn nói điều gì đó, nhưng họ cũng không còn thấy bóng dáng của ba người kia nữa.

Hai người đành nhìn nhau mà không thể làm gì khác, đồng ý ở lại.

Sau đó, chị em của Ôn Cảnh Nhu không nhịn được hỏi cô ta.

“Cảnh Nhu, dô gọi em gái của cậu ta tới đây, không phải chỉ vì muốn gọi Diệc Thù đến hay sao? Cứ như vậy để cho bọn họ đi ư?”
“Vậy phải làm thế nào? Tôi còn có thể cưỡng chế người ta ở lại sao?”
“Vậy chẳng phải hôm nay chúng ta phí công vô ích rồi sao?”
Phí công vô ích? Ôn Cảnh Nhu nở nụ cười, làm sao có thể phí công vô ích.

Trước kia cô ta cảm thấy Uất Trì Diệc Thù quá lạnh lùng quá kiềm chế, dường như không có bất cứ điều gì có thể khiến cậu cảm thấy hứng thú.

Nhưng bây giờ, cô ta đã biết, cậu quan tâm đến một người.


Mà cô bé Đường Viên Viên này một người thích ăn quà vặt, chỉ cần dùng đồ ăn là có thể thu phục được.

Sau khi Đường Viên Viên được lôi ra khỏi bữa tiệc sinh nhật, cô bé vẫn bị Uất Trì Diệc Thù ôm vào lòng.

Đây là kiểu ôm giống như ôm một đứa trẻ, kẹp chặt cánh tay của cô bé rất đau.

“Anh ơi, anh.

Mau thả em xuống.”
Uất Trì Diệc Thù đặt cô bé xuống, đổi thành nửa ngồi nửa quỳ: “Lên đây đi’“
Lúc này, Đường Viên Viên mới úp mặt vào bờ vai của cậu.

“Anh trai, sao vậy ạ? Chị kia mời em đến ăn bánh kem, chị kia là người tốt”
“Anh chưa hề nói cô ta là người xấu.”
“Thế nhưng dường như anh không thích chị ấy.

Là vì chị ấy đã làm gì có lỗi với anh sao?”

Đường Viên Viên nằm trên lưng của cậu, ôm lấy cổ của Uất Trì Diệc Thù, tò mò hỏi han.

Chung Sở Phong ở một bên không nhịn được cười: “Em Viên, em thì biết cái gì hả? Cô Ôn Cảnh Nhu kịa; cô ta đang muốn theo đuổi anh trai của em đấy.

“Ah?” Đường Viên Viên thoáng kinh ngạc: “Theo đuổi anh trai em?”
“Chính là muốn trở thành chị dâu của em.

Cô ta thích anh trai em, cho nên hôm nay cố ý gọi em đến dự tiệc sinh nhật”
Thích…
Nghe thấy chữ này, Đường Viên viên khẽ chớp mắt một cái, không nói tiếp nữa.

Thật lâu, Đường Viên Viên mới nhỏ giọng hỏi một câu: “Anh trai, anh muốn chị ấy trở thành chị dâu sao?”
“Chuyện này làm sao…”
“Đừng nói nữa, con bé còn nhỏ, không hiểu những thứ này”.