Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 2331



Chương 2331:

 

“Viên Viên, làm sao con… Trước kia Bà Đường tưởng rằng con gái không hiểu chuyện tình cảm, trong lòng còn đang suy.

 

nghĩ lúc nào thì con bé mới thật sự lớn lên, sau đó lúc con nhóc này nói muốn giảm béo, mà con bé vẫn luôn không thèm để ý dáng vẻ.

 

Bà Đường chỉ có thể thở dài ở trong lòng, dù sao bà ấy cũng không can thiệp được vào duyên phận của bọn trẻ, nếu như con bé và Uất Trì Diệc Thù không có duyên phận đó, hoặc là Uất Trì Diệc Thù thật sự nói không thích Đường Viên Viên, vậy thì về sau tìm người khác là được chứ sao.

 

Thật không ngờ rằng thế mà Đường Viên Viên…

 

“Mẹ, con không phải cố ý” Đường Viên Viên ngẩng đầu, tội nghiệp nói; “Thế nhưng mà gần đây con trở nên rất kỳ lạ”

 

“Đứa trẻ ngốc.” Bà Đường ôm chặt lấy cô: “Con không có gì là kỳ lạ, thích một người là chuyện rất bình thường, lớn lên con cũng sẽ như vậy”

 

“Không kỳ lạ sao?”

 

“Con cũng sắp trưởng thành rồi, thích một người có phải coi là chuyện kỳ lạ không? Nhưng mà… Trước kia mẹ vẫn luôn không biết con nhóc con này lớn lên muốn làm cái gì.”

 

“Thế nhưng mà con quá béo”

 

“Không phải là con đang giảm béo sao? Nhưng mà con đã suy nghĩ thật kỹ chưa?”

 

Bà Đường có chút lo lắng đứa nhỏ Viên Viên này không phân rõ tình cảm và ỷ lại, con bé không muốn để cho Uất Trì Diệc Thù tìm bạn gái, là ưa thích anh, hay là không muốn mất đi người bạn chơi đùa với mình từ nhỏ đến lớn. Hai loại tình cảm này không giống nhau.

 

“Vâng” Đường Viên Viên gật đầu: “Con đã nghĩ kỹ, con không hi vọng anh trai có thể tìm được bạn gái trước khi con gầy xuống”

 

Ngoại trừ cái này, cô còn muốn trưởng thành nhanh lên.

 

Còn có một năm, một năm nữa là cô mười tám tuổi.

 

Đến lúc đó cô chính là người trưởng thành! Hy vọng lúc thành niên, cô cũng có thể giảm béo thành công.

 

Từ sau khi bà Đường nói tâm sự của mình ra, Đường Viên Viên càng tò mò về việc giảm béo hơn nữa.

 

Kì nghỉ đông trôi qua, trước khi trở lại trường, Đường Viên Viên đi đo lại cân nặng thì phát hiện bản thân chỉ giảm đi được hai ký rưỡi thôi, cô thấy hơi uể oải.

 

“Mẹ ơi, sao con chỉ ốm đi có hai ký rưỡi thôi vậy?”

 

Cô ôm đầu, có chút khó chịu.

 

“Mới có mấy hôm thôi mà đã sụt hai ký rưỡi là giỏi lắm rồi đấy, bộ con cho rằng người ta chỉ cần giảm cân là có thể thoải mái ốm đi hai ký rưỡi à?”

 

Bà Đường nhéo gương mặt của cô, nói khẽ: “Giảm cân là việc phải làm về lâu dài, không thể quá nhanh chóng, nếu không đến lúc đó cơ thể bị tổn thương thì biết phải làm sao?”

 

“Vâng”

 

Đường Viên Viên chỉ có thể gật đầu.

 

“Được rồi, lúc con tới trường học cũng phải ăn uống giống như ở nhà, không được để bụng đói không ăn gì cả, có biết không? Ít ăn mấy thứ nhiều năng lượng với nước ngọt lại đi”

 

“Vâng ạ”

 

Đường Viên Viên cũng biết những chuyện này, bởi vì mấy thứ đó đều là kẻ thù của giảm béo, đã nhiều calo rồi còn không có dinh dưỡng gì quả, quan trọng nhất là ăn uống nhiều đồ ngọt còn dễ bị bệnh tiểu đường nữa.

 

Trong kế hoạch giảm béo của Đường Viên Viên không hề có thức ăn và đồ uống ngọt.

 

Nhưng trong quãng thời gian này, mỗi ngày cô đều kiềm chế không động đến kẹo ngọt, giờ cô rất thèm, rất muốn ăn nhưng lại không thể ăn.

 

Cô phải tập trung giảm béo.

 

Lúc khai giảng, Uất Trì Diệc Thù và Chung Sở Phong tới đón Đường Viên Viên.

 

Sau khi nhìn thấy cô, hai người đều đồng thời sửng sốt, sau đó ánh mắt Chung Sở Phong lập tức tối đen.