Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé

Chương 96: Có Thể





Tiểu Ốc tiếp tục đi lên lầu.

Tên canh giữ trong phòng trên lầu 2 nghe thấy tiếng súng nổ, biết bị tấn công, vội vàng mở cửa xem xét tình hình.

Gã thấy một cô gái đang đi lên cầu thang, nghĩ chỉ còn cách đe dọa con tin cho nên bỏ chạy vào phòng.

Tiểu Ốc đuổi theo, bắn vào đùi phải của gã làm gã ngã xuống, họng súng bốc khói.

Cô liếc mắt nhìn thấy Mộc Trạch Khải bị trói chặt vào ghế không nhúc nhích được.


Cô móc dao rọc giấy ra cắt dây trói cho anh ta.
Mộc Trạch Khải không thể tưởng tượng nổi nhìn cô, không ngờ người đến cứu mình là cô.
Tiểu Ốc thấy anh ta nhìn mình chằm chằm cho là anh ta không muốn nói: "Trừng cái gì mà trừng, anh yên tâm đi, sau khi trở về, tôi cũng sẽ không gặp lại anh đâu mà lo".
Cởi trói xong cho anh ta, Tiểu Ốc vỗ tay, định kéo anh ta ra ngoài bỗng thấy ánh mắt Mộc Trạch Khải hoảng sợ nhìn sau lưng cô.

Cô hiểu được, lôi kéo anh ta né tránh, phát đạn sượt qua má cô bắn vào cửa sổ thủy tinh làm thủy tinh vỡ rơi đầy trên nên nhà.

Cô nhanh chóng xoay người phi dao đánh trúng tay cầm súng của đối phương, sau đó đi đến đoạt súng của gã đưa cho Mộc Trạch Khải: "Cầm lấy, đi theo tôi!"

Lần đầu tiên cầm súng, tay Mộc Trạch Khải run rẩy.

Tiểu Ốc kéo anh ta đi xuống lầu dưới.

Nhìn thấy bọn họ, Hắc Cẩu liếc mắt nhìn đồng hồ đeo tay nói: "Đi mau, Lục Thông sắp tới"
Trên nên nhà đầy máu tươi tanh nồng, trên ghế có mấy người bị thương nặng bất tỉnh nhân sự, Mộc Trạch Khải nhìn thấy buồn nôn.

Người của Hắc Cẩu mở cửa, Tiểu Ốc đỡ Mộc Trạch Khải mềm nhũn đi ra ngoài.

Thủ hạ của Vương què mai phục ngoài cổng nghe thấy tiếng súng nổ biết liền nâng cao cảnh giác, thấy người ngoài là bắn.
Thương pháp Hắc Cẩu rất tốt, trong bóng tối không nhìn rõ mặt người, anh ta nhận biết được vị trí chạy một vòng, trong bụi cỏ lập tức im lặng.