Dáng dấp của anh thật anh tuấn, mặc toàn thân là một màu đen, lại tản ra một loại hơi thở nguy hiểm, nhưng vào lúc anh nhìn về phía cô thì lại là cực kỳ dịu dàng. Anh cởi áo khoác ra rồi khoác vào cho cô, quấn cô lại, động tác của anh lúc này cũng rất dịu dàng: “Tiểu Ốc, em không sao chứ?"
Tiểu Ốc lắc đầu một cái, kinh ngạc nhìn anh: “Anh là ai?"
Anh cười khổ một tiếng: “Quả nhiên ngay cả anh, em cũng đã quên."
Tiểu Ốc đột nhiên nhìn anh một cái, hiểu được: “Anh là Đậu Diệc Phồn?"
“Xem ra bọn họ đã nói về anh cho em nghe. Đi thôi, giờ anh dẫn em rời đi. Em muốn anh đưa em về nhà trước hay là đi gặp bác sĩ trước? Hình như em bị trúng thuốc gì đó." Anh rất bén nhạy quan sát được hình như cô không thể nhúc nhích.
“Bệnh viện." Cô không muốn Lữ Trị thấy bộ dạng quần áo xộc xệch của cô bây giờ.
Đậu Diệc Phồn bế cô lên, vừa đi tới cửa thì Tiểu Ốc kêu anh: “Đợi chút, những người đó làm thế nào? Anh sẽ đưa bọn họ đến cục?"
“Đây không phải là điều em muốn sao? Thật ra nếu dựa theo tính tình của anh, anh chỉ muốn đánh bọn chúng cho đến chết. Chẳng qua là anh biết bây giờ em không thích như vậy, giao bọn họ cho cục, cũng đồng nghĩa là rơi vào tay hai người anh của em, so với bị anh đánh có lẽ còn xui xẻo hơn. Đã vậy thì cớ sao lại không làm?" Anh cười lên cũng cực kỳ đẹp đẽ .
Tiểu Ốc yên tâm: “Cám ơn."
“Vậy bây giờ, anh có thể đưa em đi bệnh viện rồi ha!" Nói xong, anh ôm cô đi ra ngoài. Ở lầu dưới đã sớm có tài xế lái xe
Đậu Diệc Phồn ôm cô ngồi vào vị trí phía sau. Đối với anh, được nói chuyện với cô, dù chỉ một chốc lát, cũng đã cảm thấy hạnh phúc.
Anh đang định nói thì Tiểu Ốc đã mở miệng trước: “Tại sao anh lại ở chỗ này, nghe Lữ Trị nói anh đang ở Macao để phát triển, làm sao có thể xuất hiện ở đây?"
“Em ở đâu, anh liền sẽ ở đó. Thật ra thì anh phái người theo dõi em đã nhiều năm rồi. Ban đầu anh hai của em không chỉ lừa Lữ Trị mà còn lừa anh, anh ta gạt hai người bọn anh nói em chết rồi. Anh đã rất khổ sở, nhưng anh là một người nhạy cảm, anh cảm thấy được chuyện này có chút kỳ quái, nên phái người âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của anh hai em. Sau đó anh cũng từ từ phát hiện được nhiều tin tức, như việc em còn sống, em thành con gái nhà họ Vương, em sinh đứa bé, em đi làm hộ vệ ột minh tinh. Tất cả anh đều biết, chỉ là anh cảm thấy em như vậy tốt vô cùng. Em không có khổ sở, thế giới của em trở nên thuần trắng như tờ giấy.