Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị

Chương 41: Pocong



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thử tưởng tượng bạn đang lái xe đêm thì bỗng nhiên bạn phải đạp phanh, bởi vì một cái xác, được quấn trong vải trắng và buộc bằng dây thừng, đang nhảy tới chỗ bạn. Thứ đó được gọi là một Pocong.

Mặt của Pocong tái xanh, khô quắt và thối rữa. Chúng có 2 lỗ đen, trống rỗng, nơi mà đáng nhẽ ra là mắt của chúng. Người ta thường nhìn thấy chúng ở những vùng quê, lang thang trong đêm, nhảy lên nhảy xuống như thể chúng đang tìm ai đó vậy. Mỗi cú nhảy của một con Pocong có thể xa tới 40 đến 50 mét. Đôi khi chúng còn lăn dưới đất nữa.

Trong tiếng Indonesia, “Pocong” là miếng vải liệm được dùng để quấn quanh xác chết trước khi đem chôn. Theo đạo Muslim, cái xác, sau khi quấn bằng vải liệm, sẽ được buộc bằng dây thừng ở 3 điểm: ở trên đỉnh đầu, quanh cổ và ở dưới chân.

Theo truyền thuyết kể lai, linh hồn của người chết ở lại trên dương thế trong vòng 40 ngày sau ngày mất. Hết thời hạn đó, những nút buộc này phải được tháo ra để linh hồn họ được siêu thoát. Nếu không, những xác chết này sẽ biết thành ma và nhảy khỏi ngôi mộ, trở thành một Pocong. Bởi vì chân của chúng bị buộc vào nhau, nên Pocong không thể đi lại bình thường mà chỉ có thể nhảy thôi.

Nếu bạn bắt gặp một con Pocong, thì nó sẽ không làm hại bạn, nhưng nó sẽ đi theo bạn đến bất cứ đâu. Pocong sẽ chỉ tấn công kẻ nào dám chặn đường của nó. Vì thế, nếu bạn không may gặp phải một con Pocong, thì đừng ngáng đường nó không bạn sẽ sớm phải hối hận.

Có 2 cách để thoát khỏi một con Pocong, một là nằm xuống dưới đất giả chết, hai là bạn có thể thử tránh nó bằng cách chạy thật nhanh cho đến khi nó không nhìn thấy bạn ở đâu nữa.

Chỉ một khi những nút buộc ở trên xác Pocong được tháo ra thì linh hồn nó mới siêu thoát…