Tổng Tài Ác Ma Đối Đầu Với Nữ Tiểu Thư Ngang Ngược

Chương 69: Đã Hoàn Thành Khâu Chuẩn Bị



Lục Hắc Thiên ngồi trên ghế sofa, nhàn hạ lật xem cuốn tạp chí trong tay.

Thẩm Hạ Hh thay váy cưới xong, đi ra từ phòng thử đồ:

- “Thiên…”

Lục Hắc Thiên đặt tạp chí xuống, ngước mắt lên.

Thẩm Hạ Hy mặc bộ váy cưới trắng toát hở vai, tóc được bung xõa, trước ngực cài một viên kim cương lóng lánh.

Thẩm Hạ Hy nâng váy ngượng ngùng xoay người. Váy để lộ tấm lưng cô, nhưng viền váy lại bó sát dáng người xinh đẹp và làn da trắng muốt của cô, làm người ta mơ mộng không thôi.

- “Đẹp quá!!” Quản Lý nữ thốt lên khen ngợi.

Lục Hắc Thiên bây giờ đang chìm đắm, đôi mắt dán chặt lên người Hạ Hy. Cảm xúc của anh bây giờ chẳng biết như thế nào cứ thấy anh đứng ngớ người một lúc. Ngay cả chính anh cũng chẳng thể hiểu nổi bản thân nên dùng từ gì để khen cô.

Hạ Hy thấy anh phản ứng lâu liền lên tiếng như có ý trêu anh:

- “Xấu không chồng yêu”

- “H…ả…hả? Không… không xấu không xấu rất đẹp.” - Anh như bị cô hớp hồn,đường đường là thiếu gia,lão đại nghiêm nghị như thế mà lại nói lắp ba lắp bắp như thế.

Hạ Hy cười khúc khích. Hắc Thiên nhanh chóng tiến lại gần cô hơn và ra hiệu cho mọi người xung quanh né mặt một chút dành thời gian riêng tư cho cả hai.

Anh tiến lại gần cô tay vòng ra eo kéo sát cô vào người mình rồi dịu dàng nói:



- “Hạ Hy,Em xinh giống như một thiên thần”

- “Vậy thường ngày em không được đẹp hửm?”

Anh nghe cô nói vậy liền nhau mày tỏ ý không vui, đối với anh cô không ngày nào là không đẹp chỉ có hôm nay cô đẹp hơn khi khoác trên người chiếc váy hàng triệu đô la.

- “Em lúc nào chả xinh”

Chụt*

Anh trao cho cô nụ hôn dịu dàng,nếu bây giờ là ở nhà chắc anh đè cô ra đây mà chơi cô luôn rồi nhưng vì ở đây là không gian công khai, nếu anh làm ở đây e rằng những thứ của Hạ Hy sẽ công khai ra hết.

Anh hận và muốn bóp chết khoản thời gian này, tại sao trong giây phút này lại ở đây chứ.

Hạ Hy nhìn dáng vẻ của anh mà cười khúc khích.

- “Sao vậy? Anh đang tiếc gì sao”

- “Đúng vậy, anh tiếc không thể đè em ra đây mà làm…” Không quên trao cho cô một ánh mắt gian tà và nụ cười xấu xa.

- " *** ****" Cô mắng trêu anh

Hắc Thiên cười mỉm rồi cúi xuống sát tai cô mà nói:

- "*** đảng dù sao cũng là chồng em thôi vợ yêu à"

Câu nói này khiến Hạ Hy phải thẹn đỏ mặt.

Một lúc sau thử xong âu phục cho cả hai. Họ nhờ quản lý ngày mai đem tới Wanderheart giúp vì bây giờ cả hai đang chuẩn bị về nhà chính của Hắc Thiên.

Lúc chiều bà anh có gọi cả hai sang để bàn về hôn lễ. Ngoài anh và cô thì bà Hắc Thiên là một người chu toàn về mọi mặt và hơn nữa bà chủ có một đứa cháu nên tất cả sự chuẩn bị và được chu toàn mọi mặt. Bà muốn bây giờ phải là một buổi đám cưới thế kỉ.

Biệt thự chính…

Vừa về tới nhà,các người hầu, người làm đều ra tiếp đón hai người họ.

- “Thiếu gia, Tiểu thư”

Cả hai gật nhẹ đầu rồi đi vào trong nhà nơi đang có sự góp mặt của bố mẹ Hạ Hy và người nhà của Hắc Thiên.



- "Bà, Dì, chú, ba mẹ"Hạ Hy chào hỏi rồi đi lại ngồi xuống cạnh mẹ cô.Hắc Thiên cũng thế, anh ngồi cạnh bà.

- “Tụi con chuẩn bị tới đâu rồi?”

- “Lúc chiều con có đưa tiểu Hy thử váy”-Hắc Thiên không nhanh không chậm đáp

- “Thật sao? Con có hình nào không ta muốn xem”- Mẹ anh háo hức muốn xem ảnh của cô con dâu của mình trong bộ váy cưới.

Cũng may lúc chiều, Hắc Thiên có nhanh tay chụp lại,anh muốn lưu giữ khoảnh khắc đặc biệt đó nên đã chụp lại ngay lúc chuẩn bị Hạ Hy thay váy.

Sau khi mọi người nhìn vào,ai cũng tấm tắc khen ngợi vẻ đẹp kiều mĩ của Hạ Hy khiến cô phải ngại ngùng đôi phần.

- “Vậy về khách mời con tính mời những ai?”

- “Con chỉ mời bạn bè,đồng nghiệp của cả hai, còn số còn lại các khách mời sẽ do cả hai bên đều chọn.”

- “Ừm được rồi, vậy ngày mai ta sẽ đặt thiệp cưới.”

- “Hạ Hy con muốn hôn lễ tổ chức ở đâu?”-Bà của Hắc Thiên lên tiếng hỏi. Bà biết chỉ địa điểm tổ chức hôn lễ chỉ có thể là Hạ Hy mới quyết định được còn cháu trai bà thì… Nếu để anh chọn thì chắc chọn nơi trong rừng một cách quái đãng theo tông màu đen trắng chắc.

Hạ Hy suy nghĩ hồi lâu rồi cũng đưa ra quyết định.

- “Con nghĩ là tổ chức ở Khách Sạn-Nhà hàng AmBriter thuộc khuôn khổ trung tâm của thành phố Los Angeles.”

Hạ Hy thật tinh mắt, cô có suy nghĩ vượt bậc mọi người,cô tỉ mỉ chọn nơi nổi tiếng, đoan trang phù hợp cho lễ cưới của mình.

- “Hạ Hy con thông minh lắm” Bố của Hắc Thiên phải công nhận rằng con dâu ông rất giỏi về việc này,cô khôn khéo vì đây là nơi có bảo mật cao,chỉ những người được mời mới đuọc vinh dự bước vào, sẽ không bị ai phá hoại cả.

Hắc Thiên nhìn Hạ Hy với vẻ mặt đầy tự hào. Anh bây giờ chỉ muốn ôm hôn cô gấp. Cả chiều giờ anh nhịn tới phát điên rồi.





Thời gian trôi qua nhanh phút chốc đã tối rồi.

Thế mà mọi người ở đây miệt mài chuẩn bị lên kế hoạch. Từ việc thiết kế,phong cách, khách mời, trang trí,ngày tổ chức hôn lẽ,nơi hưởng tuần trăng mật… đều đã được lên kế hoạch xong xuôi cả.



Việc bây giờ chỉ cần mọi người thực hiện, tất cả đã được đặt cả rồi. Chắc hẳn bây giờ những người có nhiệm vụ chuẩn bị cho lễ cưới này chắc đang chạy tất bậc rồi.

Báo chí, truyền thông và các phóng viên sau khi nhận được tin tức Lục Hắc Thiên và Thẩm Hạ Hy sẽ tổ chức hôn lễ thế kỉ vào 2 tuần tới thì sầm sộ thi nhau đăng tải thông tin lên tất cả bề mặt, phũ sóng khắp toàn thế giới. Chỉ sau một đêm tin tức lan nhanh khiến họ phải chống mặt.Đương nhiên, hai gia đình có nền kinh tế và khối tài sản kếch xù đặc biệt là những vị đứng hàng đàu trong giới kinh doanh hàng top thế giới tất nhiên phải phủ sóng.

Cái tên Lục Hắc Thiên Và Thẩm Hạ Hy được nhắc đến tràn mạng xã hội. 2 con cháu nhà tài phiệt độc nhất vô nhị nhà Lục gia và Thẩm gia kết hôn, trai tài gái sắc như vậy sao không sốt dẻo cho được.



Cả hai trở về Wanderheart sau một ngày tất bật chuẩn bị, tắm rồi ăn tối xong cả hai trở về phòng ngồi ở ban công phòng Hắc Thiên.

Đến bây giờ như một giấc mơ đối với hai người họ vậy. Từ lần đầu gặp nhau đầy trở, chông gai cho đến hiện tại sắp kết hôn.

Cả hai đang đứng ở ban công, ôm chặt nhau dưới không gian tối nhem.

- " Hắc Thiên, anh có đang hạnh phúc không?"

- “Tại sao em lại hỏi dư thừa như vậy. Tất nhiên là rất à không rất rất hạnh phúc”

- “Nếu tương lai có gặp chuyện gì anh hứa không được bỏ em đấy nhé?”

- “Anh hứa mà.”

Hắc Thiên trao cho cô một nụ hôn kéo dài thắm thiết. Cứ như vậy đứng hôn dưới màn đêm hiện lên nhiều sự hạnh phúc.

“HI VỌNG TRONG TƯƠNG LAI CỦA CẢ HAI SẼ KHÔNG GẶP TRỞ NGẠI GÌ”