Cả ba người đàn ông lần lượt nhìn thấy biểu cảm kì lạ của Trương Ái Ái nhưng ngoài mặt vẫn không hề có một tí thay đổi.
Chỉ là Hàn Minh Cảnh và Vương Đặc Nhĩ đều nhìn sang Vương Thần, cả hai đều cùng mang một ý vị, xem ra cậu sắp có rắc rối lớn rồi a!
Riêng Tử Lạc thì không nhận ra Trương Ái Ái chính là đang tính kế, cô cứ nghĩ rằng chắc chỉ là một phút thất thần thôi, cô cũng hay như vậy mà?
"Ái Ái, nghĩ gì chăm chú thế?"
Trương Ái Ái như tỉnh dậy từ trong cả ngàn suy nghĩ, lập tức liền cảm thấy những ánh mắt lạnh lùng bắn thẳng về phía mình, hiển nhiên là có người đã biết!
Cô ả ánh mắt còn chút hoang dại nở một nụ cười với Tử Lạc, vẫn như mọi ngày, đều đáng yêu và tươi mới khiến người ta không nhận ra được sự kì lạ.
"Được rồi, cũng đã lâu lắm ba người chúng ta mới cùng nhau du lịch, vậy thì không bằng đến chỗ quen của tôi, bảo đảm không vui không về! Haha!"
Ngay đúng lúc Trương Ái Ái định nói gì đó thì Hàn Minh Cảnh liền lên tiếng cắt ngang, vẫn giọng nói hào sảng đó.
Sự thật thì Hàn Minh Cảnh cắt ngang giọng Trương Ái Ái đều có lí do cả, có thể ai không biết nhưng hai người anh em của hắn đương nhiên biết.
Hàn Minh Cảnh chính là chúa ghét những ả đàn bà điêu ngoa chỉ giỏi lấy cái vẻ ngoài đi dụ dỗ người khác, tất cả cũng chỉ vì một người đã từng xuất hiện trong cuộc đời hắn.
Có lẽ cũng vì vậy, hắn đã cắt ngang lời Trương Ái Ái, những lời bịa đặt cô ta sắp nói đều khiến hắn kinh tởm khủng khiếp.
Vương Thần mặt vẫn đen như cũ, tâm trạng chẳng thể khá lên dù chỉ một tí, nhìn bộ mặt tươi cười của hắn tên kia mà hắn chỉ hận không thể lấy dây trói bọn hắn bay về nước trở lại.
"Sao? Không biết Vương đại ca có cho phép cả hai cô nhân viên của cậu đi cùng không?"
Vương Đặc Nhĩ không nhịn được với quả mặt đầy u ám của Vương Thần đành mở miệng trêu chọc vài câu, tuy là vậy nhưng trong tâm hắn cũng thấp thỏm a, xem ra đã phá không ít chuyện tốt của Vương Thần!
Tuy Vương Thần chưa trả lời liền nhưng quay sang nhìn Tử Lạc cùng Trương Ái Ái thì hắn liền đưa ra quyết định!
"Được thôi, không vấn đề!"
Vừa nghe được câu trả lời của Vương Thần, Hàn Minh Cảnh rất không ngoài ý muốn mà cười tít mắt, vài cô gái ngoại quốc đi ngang cũng không khỏi bị hấp dẫn.
Đúng là người đàn ông rất thu hút a~
Nhưng mà ngồi cạnh anh ta còn là hai chàng trai nữa, một uy nghiêm bá khí, một lại nhẹ nhàng ấm áp, trời ạ hội mỹ nam đây sao?
Nhìn sang một tí nữa lại là hai cô gái ngoại hình cũng xinh xắn vô cùng, nhưng mà ba trai lại chỉ có hai gái, không biết người còn lại có thể là mình không?
Tử Lạc từ nãy giờ vẫn im lặng nhưng tất cả đều quan sát được, cái ánh mắt của Vương Thần nhìn mình khi Hàn Minh Cảnh rủ đi chơi giống như....
Giống như là đang nhìn một món đồ chơi vậy, trong mắt rất hứng thú lại có chút tà ác.
Lập tức Tử Lạc liền cảm thấy được bình yên sắp chấm dứt, có vẻ như lần đi Bali này không hề đơn giản a~
"Nhưng mà tôi quên mất, chỗ tôi nói....thật ra hiện tại vẫn chưa mở cửa, nếu vậy bổn thiếu gia sẽ dẫn mọi người đi tham quan, mua sắm, ăn chơi ở cái đất Bali này! Dù sao ở đây tôi vẫn là có kinh nghiệm nhất, hahaha!"
Vương Đặc Nhĩ cùng mọi người còn lại thì đều có vẻ rất hứng thú chỉ riêng một mình Vương Thần cảm thấy mệt mỏi, phàm là một người đàn ông lại có thể nói nhiều như vậy sao?
Hắn chỉ thật mong đến buổi tối thôi....
---
"Oa, thật không ngờ kiến trúc của nơi này lại thật đặc biệt!"
Mọi người vừa đến trung tâm mua sắm ở Bali thì Tử Lạc liền không nhịn được mà kêu lên, nơi này quả thật nhìn như cung điện vậy, xung quanh còn có cây kiểng.
Bên trong cũng vô cùng nhộn nhịp khiến Tử Lạc rất hào hứng, cảnh này rơi vào mắt bốn người còn lại lại là cảm xúc khác nhau.
Đối với Vương Thần thì hắn vẫn suy nghĩ, có cần phấn khích tới mức đấy không, nếu muốn hắn vẫn có thể dẫn cô đi mà.
Còn Vương Đặc Nhĩ lại cảm thấy quả nhiên là một cô gái hoạt bát, từ trong đáy mắt của cô liền thấy đây không thể là một cô gái có tâm cơ.
Chỉ là sau trong thâm tâm hắn luôn cảm thấy thật có lỗi, có lỗi với những tổn thương Mễ Trường Lộ đã gây ra cho Tử Lạc.
Về phần Hàn Minh Cảnh, hắn chỉ đang cảm thán gu của Vương Thần thay đổi từ khi nào rồi sao hắn lại không hề hay biết?
Sau lưng mọi người lại là một ánh mắt đầy ghen tức, Tử Lạc, tại sao cô lúc nào cũng cố ý làm bản thân toả sáng như vậy?
Tại sao cô lại luôn giật hết mọi thứ đáng lẽ là phải thuộc về tôi?
Tại sao....tại sao cô lại dám nổi bật hơn tôi?
Cô cứ đợi đó đi, khi trở về nước tôi sẽ cho cô biết cái gì mới là phù hợp với cô nhất, Tiểu Lạc thân yêu của tôi à!
Ngày hôm đó nhân viên trong trung tâm mua sắm đó chỉ cảm thấy chóng hết cả mặt, có một tốp gồm năm người ngoại quốc đã gần như càn quét hết cả mọi thứ.
À không thật ra thì có hai người đàn ông quần áo trang sức thì không mua, chỉ toàn mua những thứ kì lạ lại còn là số lượng lớn, mấy mẫu cà vạt bị chê là lỗi thời lại được bọn họ mua về.
Không những thế những chiếc cà vạt đó khi ở trên người bọn họ bỗng nhiên trông như một mẫu hàng của nhà thiết kế nào đó.
Cũng có một người đàn ông rất kì lạ, anh ta mua rất rất rất nhiều thứ cho một cô gái, từ đồ lót cho tới đồ dạ hội hay đồ ngủ hắn ta đều mua hết cả mặc dù cho cô gái kia vẫn luôn từ chối.
Chỉ cần cô ấy khẽ lướt mắt vô một cửa hàng thì hắn đều nằng nặc kéo cô vào cho bằng được, mỗi khi mua cho cô ấy một thứ gì gương mặt của hắn liền tỏ vẻ rất hài lòng.
Cả buổi sáng hôm đó cả trung tâm mua sắm ai cũng đều biết đến năm người đó nhưng cũng có một cô gái không mua gì cả, thỉnh thoảng nhìn lên mấy bộ quần áo rồi lại nhìn về phía trước.
Ánh mắt lúc nào cũng đỏ rực đến đáng sợ!
"Khoan đã, biển Bali thật sự rất đẹp, chúng ta nên...."
"Không!"
Hàn Minh Cảnh còn chưa kịp nói dứt câu liền bị Vương Thần ngắt lời, tắm biển là một trong những thứ mà hắn cảm thấy thật vô nghĩa.
Cho dù hắn sắp mở một resort thì hắn vẫn không hề có hứng thú gì với tắm biển.
"Hừ, cậu không đi thì thôi đi, Đặc Nhĩ, tôi cùng cậu đi, nghe nói ở đó có rất nhiều những cô gái nóng bỏng nha? Tử Lạc và bạn của cô có muốn đi không?"
Tử Lạc nãy giờ nghe được hai chữ tắm biển thì cũng rất hào hứng, đã lâu lắm rồi cô không được tắm biển nha chỉ là vấn đề đồ bơi cũng thật rắc rối!
Bỗng nhiên lúc này Trương Ái Ái bên cạnh liền tỏ vẻ rất hào hứng, Tử Lạc thấy cô bạn cả ngày đều có vẻ buồn chán bỗng vui vẻ thì ngay lập tức đồng ý.
Thế là có một người mặt đầy hắc tuyến nhìn sang, từ khi nào đến cả em cũng muốn bỏ tôi một mình thế này Tiểu Lạc?