Thông tin vừa bị rò rỉ đã gây ra một cuộc bùng nổ về truyền thông. Kể từ lần Jenny Ton xuất hiện trong họp báo và tuyên bố mình là vợ hợp pháp duy nhất của chủ tịch Lôi thị - Lôi Thần Phong, thì hơn 1 năm sau đó cả hai người dường như mất tích; thật không ngờ vừa mới tái xuất đã khiến bao người ngã ngửa.
Từ một cặp đôi đẹp như ngôn tình, môn đăng hộ đối, tài sắc vẹn toàn, niềm ngưỡng mộ của bao cô gái, tất cả đã vỡ mộng vì tin tức nham nhảm trên trang nhất các mặt báo - Lôi thị khởi kiện Jenny Ton.
Đồng Lệ Giao đọc được thông tin, không kìm được mà chửi thề.
- Mẹ kiếp, cái tên khốn này! Anh ta không biết lúc đó Khả Thiên đã vứt hết tất cả, chạy về nước để kịp ra tay, khiến kế hoạch thôn tính Lôi thị của Lâm Hùng bị tan tành à? Bây giờ anh ta lại dám mang bản hợp đồng đó ra để kiện cáo!
Đồng Lệ Giao luôn miệng chửi, còn Tôn Diệc Quân thì rơi vào trầm tư. Nhìn biểu cảm đó của anh, Đồng Lệ Giao đoán được sự việc này nghiêm trọng đến mức nào.
Sau khi cho bé con ăn no rồi đi ngủ, Tôn Khả Thiên mới xuống phòng khách, đúng lúc Đồng Lệ Giao đang chửi nhiệt tình.
Tôn Khả Thiên ngồi xuống ghế, nghiêm túc cùng Tôn Diệc Quân bàn tính về phương án giải quyết cho chuyện này.
- Anh Diệc Quân, em xin lỗi, vì em nên mọi chuyện mới ra cớ sự như vậy.
Tôn Khả Thiên vừa áy náy, vừa lo lắng. Lôi Thần Phong vừa thông cáo báo chí về chuyện khởi kiện, vừa tuyên bố sẽ không đàm phán nếu người ra mặt không phải là cô.
Một năm trước, vì quá vội vàng trong việc giúp đỡ Lôi thị, cô đã xuất hiện với thân phận Jenny Ton, đồng thời trở thành nhà thiết kế đại diện cho Milan để đảm nhận dự án hợp tác giữa hai bên. Thời gian của dự án được ghi trong hợp đồng là 5 năm. Lúc đó, không ai có thể đoán được mọi chuyện sẽ trở nên như ngày hôm nay.
Danh tiếng của cô có thể cứu vãn Lôi thị, nhưng anh lại lợi dụng điểm đó để giáng cho cô một đòn chí mạng. Việc cô bỏ về Milan, gần 1 năm không có bất kỳ hoạt động nào, cũng chính là điểm mấu chốt vi phạm hợp đồng đã ký trước truyền thông.
Với bản hợp đồng đó, mức bồi thường sẽ được tính theo cấp số nhân, dựa vào số năm chưa hoàn thành trách nhiệm và mức lợi nhuận dự kiến thu được từ dự án. Số tiền bên Lôi thị yêu cầu bồi thường quá lớn, đến mức vừa nhìn thấy đã phải choáng váng.
- Rõ ràng là cậu có ý tốt nên mới ký bản hợp đồng đó, việc quay về Milan cũng là bất khả kháng. Anh ta không những không cảm kích mà còn quay ra cắn ngược. Đúng là đồ vong ân bội nghĩa!
Đồng Lệ Giao thay Tôn Khả Thiên bất bình, luôn miệng chửi rủa.
- Có lẽ anh ấy nghĩ mình đã bỏ đi đứa bé nên ôm hận. Nếu là mình, mình cũng sẽ không tha thứ cho một kẻ nhẫn tâm như vậy.
Tôn Khả Thiên cố gắng tìm một lý do giải thích cho chuyện này, cũng để an ủi bản thân.
Sau một hồi trầm tư suy nghĩ, cuối cùng Tôn Diệc Quân cũng lên tiếng.
- Vấn đề tài chính không phải thứ quan trọng nhất, thế lực ngầm ở châu Á cũng đang rục rịch, e rằng đây chỉ là sự khởi đầu. Nhưng em đừng lo, anh sẽ giải quyết chuyện này. Em chỉ cần chăm sóc tốt cho bản thân mình và bé con là được.
Tuy Tôn Diệc Quân nói vậy, nhưng cô biết mọi chuyện sẽ không đơn giản như thế. Nếu cô là nguyên nhân của sự việc, cứ để cô ra mặt giải quyết đi. Dù gì giữa anh và cô cũng chẳng có lý do gì để duy trì một mối quan hệ tốt đẹp.
- Em sẽ ra mặt kiện lại Lôi thị vì đã không hoàn thành nghĩa vụ chi trả thù lao và lợi nhuận theo hợp đồng. Từ lúc ký hợp đồng đến giờ, em chưa nhận được một đồng nào từ phía bên ấy.
Tôn Diệc Quân lắc đầu.
- Nội dung của bản hợp đồng anh đã nghiên cứu kỹ, trong đấy không hề có quy định nào về thời gian chi trả thù lao và lợi nhuận, có nghĩa họ có thể thanh toán vào bất kỳ thời điểm nào.
Vì hợp đồng được soạn rất gấp rút, nên phía Milan đã phạm phải sai lầm cơ bản nhất. Hơn nữa, không ai có thể tưởng tượng được có một ngày Lôi Thần Phong khởi kiện Tôn Khả Thiên bằng chính bản hợp đồng đã cứu cánh Lôi thị.
- Đó chính là việc làm thể hiện thái độ kiên quyết của chúng ta đối với Lôi Thần Phong. Dù thua cũng phải kiện.
Có lẽ giữa anh và cô sẽ không thể nào kết thúc trong êm đẹp. Việc mỗi người ở một đầu chiến tuyến sẽ phù hợp hơn đối với mối quan hệ trái với luân thường đạo lý này.
Mới hôm qua, chuyện Lôi thị kiện Jenny Ton đã khuấy đảo truyền thông, thì hôm nay Jenny Ton tuyên bố kiện ngược Lôi thị càng khiến tình hình trở nên phức tạp.
Duật Trác Minh điên đầu vì những tin tức dồn dập ập đến. Anh ta âm thầm than khổ, không biết ông anh họ chết tiệt của mình đang nghĩ gì. Anh ấy phẫu thuật xong, mất mấy tháng ở ẩn để chờ hồi phục thị lực hoàn toàn, khi đã bình phục, ngày đầu tiên ngồi lại vào chiếc ghế chủ tịch đã làm ra chuyện kinh thiên động địa, khởi kiện vợ cũ của mình.
Duật Trác Minh là người hiểu rõ tình hình lúc đó. Mặc dù cô đã bỏ đi đứa con, nhưng không đáng bị đối xử như thế. Duật Trác Minh lấy hết can đảm, tìm đến Lôi Thần Phong để chất vấn.
- Vì sao anh lại khởi kiện? Nếu không có Khả Thiên, Lôi thị đã sụp đổ ở trong tay em từ lúc anh đang hôn mê bất tỉnh rồi!
Lôi Thần Phong khẽ nâng tầm mắt, dùng thứ ánh mắt sắc bén, vừa đe dọa, vừa gây áp lực cho người đứng trước mặt.
- Chính vì em đã sơ suất nên mới để cô ấy có cơ hội phản đòn.
Duật Trác Minh vuốt ngược tóc mái, vừa bất lực, lại có chút chật vật.
- Thời gian đó có quá nhiều chuyện xảy ra, làm sao em có thể nghĩ đến vấn đề cỏn con này. 55% cổ phần Lôi thị cô ấy còn chẳng thèm đoái hoài, thì để ý gì mấy đồng lương lẻ, cộng thêm chút lợi nhuận chứ? Cô ấy làm tất cả cũng vì cứu Lôi thị!
Duật Trác Minh cố tình nhấn mạnh thêm lần nữa, để thanh tẩy đầu óc của tên ác ma này, nhưng dường như chẳng có chút tác dụng nào, ngược lại bản thân còn bị vạ lây.
- Em nghĩ chỉ một chút khó khăn đó mà Lôi thị sẽ sụp đổ được sao? Ngồi ở chiếc ghế này cả năm trời mà không tiến bộ được chút nào. Em có bao giờ đặt câu hỏi lợi nhuận khổng lồ của Lôi thị đổ dồn vào đâu không?
Duật Trác Minh bị hỏi dồn dập, đầu óc còn mù mờ, chưa kịp tìm ra câu trả lời, đã bị đứng hình vì yêu cầu tiếp theo.
- Ngày mai, em mở họp báo đưa ra yêu cầu thỏa thuận, chỉ cần cô ấy đồng ý tiếp tục là người đại diện cho Milan trong dự án hợp tác với Lôi thị, mọi chuyện sẽ chấm dứt. Trong hợp đồng không nghi rõ thời gian thanh toán lương và lợi nhuận, cô ấy khởi kiện cũng không có cửa thắng.
Duật Trác Minh không tin phía Milan phạm phải sai lầm ngớ ngẩn đó, vội vàng giựt lấy bản hợp đồng trong tay Lôi Thần Phong, đọc kỹ qua một lượt. Đúng là không có điều khoản nào về thời gian thanh toán lương hay chi trả lợi nhuận của dự án. Nguyên nhân của những lỗi cơ bản này chỉ có thể xuất phát từ việc soạn thảo vội vã, hoặc Tôn Khả Thiên quá tin tưởng Lôi Thần Phong.
- Anh tự đi làm chuyện ấy đi, em sẽ không mở họp báo!
Đây là lần đầu tiên Duật Trác Minh thẳng thừng từ chối yêu cầu của Lôi Thần Phong. Dù xét về phương diện nào, Khả Thiên cũng không đáng bị như vậy.
- Người ký tên trong bản hợp đồng này là em. Nếu em không ra mặt, cũng có nghĩa không có thương lượng hòa giải, cô ấy sẽ phải đối diện với mức bồi thường cực kỳ lớn, chưa kể tới danh tiếng bị tổn hại nghiêm trọng, đặc biệt có nguy cơ ngồi tù. Số phận của cô ấy như thế nào, do em lựa chọn.
Mang tiếng được lựa chọn, nhưng làm như thế này có khác gì ép Duật Trác Minh phải ngồi cùng hội cùng thuyền với Lôi Thần Phong đâu.
Duật Trác Minh hiểu rõ, với khả năng của Lôi Thần Phong, rất có thể sẽ khiến vụ kiện này kéo dài triền miên, nếu không kết thúc nhanh gọn, người chịu thiệt thòi chỉ có Khả Thiên. Mặc dù Milan Fashion là một tập đoàn lớn nhất châu Âu, nhưng đâu có nghĩa có thể một tay che trời.
Duật Trác Minh không còn lựa chọn nào khác, đành phải làm theo yêu cầu của Lôi Thần Phong. Trong buổi họp báo, Duật Trác Minh trình bày rất rõ ràng về việc vi phạm hợp đồng của Jenny Ton, và bác bỏ những ý kiến, luận điểm mà phía Milan đã đưa ra về việc Lôi thị không tuân theo thỏa thuận thanh toán tiền lương và lợi nhuận cho đối tác.
Tôn Khả Thiên chăm chú lắng nghe, từ đầu đến cuối không nói bất cứ lời nào. Có lẽ anh đã nhận ra thái độ thù địch của cô đối với mình, chắc cũng tiêu tan mọi chấp niệm, vương vấn về cô nên mới trực tiếp dùng sức mạnh của truyền thông để phá hủy sự phản kháng yếu ớt nơi cô.
- Đáng lẽ lúc ấy cậu phải cướp luôn 55% cổ phần đó, để sau khi anh ta tỉnh dậy trở thành một tên khố rách áo ôm, như vậy mới vừa lòng hả dạ. Anh ta nghĩ gì mà đòi tiền bồi thường lớn như vậy?
Đồng Lệ Giao ngày càng điên tiết, mà chẳng giúp ích được gì, chỉ có thể ngồi yên chửi đổng.
Tôn Khả Thiên chưa bao giờ lo lắng về số tiền ấy. Điều cô lo sợ hơn chính là sau khi bồi thường tiền để giải quyết sự việc, anh sẽ tìm cách khác để nhắm vào cô và Milan. Những gì cô biết về anh quá mơ hồ. Có những lúc anh dịu dàng như nước, nhưng ẩn sau dáng vẻ ấy là một con người quá mức lý trí và mưu mô, hoàn toàn không thể đoán trước việc anh sẽ làm.
- Em sẽ quay trở lại đó.
Nếu cô còn ở lại đây, anh sẽ điên cuồng điều tra, giám sát mọi hoạt động của cô. Việc cô lén sinh bé con có thể bị phát giác. Cô không thể để anh biết đến sự tồn tại của nó. Lỡ đâu có một ngày, chuyện hai người là anh em cùng cha khác mẹ bị bại lộ, anh nhất định sẽ ra tay tàn độc mà giết chết bé con.
Tôn Khả Thiên vừa đưa ra quyết định, Đồng Lệ Giao ngay lập tức nhảy dựng.
- Cậu điên rồi à? Anh ta đang muốn nhắm vào cậu, nếu quay lại, chắc chắn anh ta sẽ hành hạ cậu đến chết.
Tôn Khả Thiên bỏ qua lời cảnh cáo của Đồng Lệ Giao, trực tiếp quay qua đàm phán với Tôn Diệc Quân.
- Anh biết mà, đây là cách tốt nhất cho tất cả. Bé con xin nhờ hai người chăm sóc.
Tôn Diệc Quân im lặng, có nghĩa đã đồng ý với phương án này. Chẳng phải vì anh lo lắng không thể bảo vệ, che chở cho hai mẹ con cô, mà trong suốt thời gian qua, anh đã nhận ra rằng, phải để cô tự mình đối diện, đấu tranh với tất cả để dành lại cuộc sống cho riêng mình. Nếu không cả đời này, cô sẽ phải sống trong sự lẩn trốn, về cả thân xác lẫn tinh thần.
Cuộc sống trốn chạy đó liệu có an yên?
- Được. Em sẽ là người thay anh tiếp quản trụ ở bên ấy. Thập Nhất và Thập Tam sẽ cùng em trở về. Trước khi hành động chuyện gì, em phải nhớ rằng ở nơi này, bé con vẫn luôn ngóng trông em trở về.
Trên lầu, tiếng khóc toáng của đứa trẻ vang vọng. Bé con như có linh tính, biết được việc mẹ mình sắp phải rời xa nên đã khóc như vậy. Tôn Khả Thiên vội vàng chạy lên, mặc dù đã có nhũ mẫu ở bên chăm sóc, nhưng khi nghe tiếng khóc của con, cô lại hoảng loạn vô cùng.
Đứa bé được Tôn Khả Thiên vỗ về trong lòng liền ngoan ngoãn. Miệng nhỏ thỉnh thoảng phun nước bọt như một trò tiêu khiển. Bé con có đôi mắt sáng trưng, rất đẹp và thuần khiết, nhưng lại ám chút buồn man mác. Bé con toét miệng cười, khiến lòng cô nở hoa, cũng bật cười để đáp lại. Trong đôi mắt to tròn, cô nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của mình được phản chiếu lại. Khoảnh khắc ấy, cô ngỡ mình là người mẹ hạnh phúc nhất trên thế gian.
Nhưng đó chỉ là tia sáng hiếm hoi lóe lên giữa màn đêm tăm tối. Cô nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán bé con, giọt lệ trong suốt khẽ rơi xuống.