Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2177



Chương 2177


“Hừ!


Con đi, lần trước mày làm cho tao mất mặt trước mặt bao nhiêu người, lần này tao phải đuổi mày ra khỏi đây.


“Bác gái này bác phải xin lỗi mẹ cháu.”


Một giọng nói thanh thúy vang lên.


Mẹ Đồng Hào nhìn quanh bốn phía, lúc này mới phát hiện không biết Tô Duy Hưng đã chạy tới trước mặt mình từ lúc nào rồi.


Cô ta buồn cười nhìn cậu bé: “Cháu…Đang nói chuyện với cô sao?”


Tô Duy Hưng nhún vai: “Chẳng lẽ nơi này còn có ai giống bác gái hơn sao?”


“Phốc!”


Đám người nhao nhao bị chọc cười bởi lời nói của Tô Duy Hưng.


Mẹ Đồng Hào càng tức giận đến nỗi mắt nổ đom đóm: “Thằng ranh con mày có giáo dưỡng không vậy? Mẹ mày dạy mày như vậy à? Thật sự là thượng bất chính hạ tắc loạn!”


Tô Duy Hưng nhếch miệng cười vô cùng đáng yêu: “Từ đầu tới cuối mẹ cháu không nói một câu thô tục nào, trái lại bác gái lại muốn hất các loại nước bẩn lên trên người mẹ cháu. Nếu như nói không có giáo dưỡng thì bác đây lại là việc nhân đức không nhường ail”


“Mày!” Mẹ Đồng Hào không ngờ hôm nay cô ta lại bị một đứa bé oán hận đến mức không nói nên lời Vẻ mặt Tô Duy Hưng vẫn tươi cười: “Còn nữa bác gái, vừa rồi bác gái đã lãng phí ba mươi giây! Nếu như vẫn không xin lỗi thì cháu cũng sẽ không khách sáo nữa!”


Tô Lam nhíu lông mày, ngồi xổm xuống bên cạnh con trai: “Duy Hưng, con muốn làm gì?”


Tô Duy Hưng nhón chân sờ soạng trên trán Tô Lam hai cái: “Mẹ yên tâm, con đã đồng ý với cha sẽ bảo vệ mẹ khi cha không có ở đây”


Mẹ Đồng Hào quả thực bị chọc giận đến nỗi bật cười: “Xin lỗi các người sao? Các người cho rằng các người là cái thứ rễ hành gì chứ? Hôm nay tôi không xin lỗi để tôi xem các người định làm gì tôi!”


Ba mươi giây trôi qua rất nhanh.


Tô Duy Hưng đành chịu lắc đầu: “Cháu đã cho bác cơ hội nhưng bác đã tự từ bỏ.”


vốn dĩ trong lòng mẹ Đồng Hào còn cảm thấy hơi thấp thỏm, nhưng bây giờ nhìn thấy Tô Duy Hưng chỉ nói một câu như vậy nhưng không có động tác gì hết lúc ấy cô ta mới cười giễu: “Tao còn tưởng rằng mày có bản lĩnh gì chứ, không phải chỉ dọa…”


“Vù vù vù —— Mẹ Đồng Hào còn chưa nói xong, điện thoại đột nhiên chấn động.


Cô ta hung tợn trừng mắt nhìn Tô Duy.


Hưng tức ấn nút trả lời, giọng nói cũng trở nên vô cùng dịu dàng: “Alo, chồng “Con mẹ nó cái đầu mẹ cô! Cô nói cho tôi biết con mẹ nó không phải là cô lại gây rắc rối ở bên ngoài đấy chứ?”


Đầu dây bên kia điện thoại truyền đến tiếng gầm giận dữ xuyên thẳng qua điện thoại làm cho tất cả mọi người đều có thể nghe thấy rõ ràng.


Mẹ Đồng Hào xấu hổ đi tới một bên: “Chồng à, sao anh lại tức giận như vậy chứ?”


“Tôi có thể không tức giận sao? Vừa rồi còn có người hack trang web công ty, không biết lấy được chứng cứ tôi thu hồi từ đâu, trực tiếp đăng lên web công ty. Người của bộ phận mạng lưới công ty bó tay toàn tập, vốn không có biện pháp. Người đó có gửi tin nhắn cho tôi, nói chừng nào cô chịu xin lỗi thì hãy tới. Con mẹ nó cô suốt ngày có thể bớt gây chuyện cho tôi không? Nếu ông đây bị đuổi, tôi sẽ ly hôn với cô.”