Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2383



Chương 2383


Không đúng!


Gương mặt xinh đẹp của Tô Lam hơi lạnh lùng: Màn thể hiện trên giường của L Quan Triều Viễn về cơ bản chính là một người có kinh nghiệm.



Điều này có nghĩa là trước mình, anh cũng cùng những người phụ nữ khác…


Vừa nghĩ đến anh có thể đối xử với những người phụ nữ khác giống như cách anh đối xử với mình, Tô Lam liền cảm thấy ngực mình rất căng: “Tôi đi tắm rửa trước, sẽ xuống lầu ngay.”


Ánh mắt của Quan Triều Viễn hơi lóe lên: Nếu như vừa nãy anh không nhìn nhầm, cô nhóc của anh hình như đột nhiên thay đổi sắc mặt, trong ánh mắt còn có chút mất mát.


Tô Lam tắm rửa xong bước xuống lầu, trong phòng khách không có ai.




Quan Triều Viễn dậy sớm, cho nên anh có trách nhiệm đưa hai nhóc con lên xe của trường mẫu giáo.


Có lẽ giờ này thím Bảo đi chợ.


Vậy Quan Triều Viễn đâu?


Tô Lam đi vòng quanh nhà.


Chỉ thấy sữa nóng và bữa sáng ở trên bàn, ngoại trừ trong phòng không có ai.


Anh đi rồi, không thèm nói lời chào.


Không hiểu vì sao trong lòng của cô lại có một cảm giác hụt hãng.


Ăn sáng qua loa, Tô Lam chuẩn bị xách túi xách đi ra ngoài Chỉ là vừa mới mở cửa, cô đột nhiên bị ai đó kéo vào một vòng tay lớn.


Sau đó, nụ hôn liền rơi xuống.


Tô Lam bị doạ sợ, chuẩn bị giấy giụa.


Nhưng người đàn ông vươn bàn tay to lớn của mình ra, trực tiếp ôm eo cô vào vòng tay của mình.


Tiếng hét vừa đến cổ họng, Tô Lam ngước mắt lên, lại tình cờ bắt gặp khuôn mặt điển trai của Quan Triều Viễn.


Tên khốn này.


Tô Lam bị doạ sợ vẫn còn đang bàng hoàng, sau khi nhìn rõ ai là người đã tấn công mình, cô chỉ cảm thấy tức giận hơn: “Anh buông tôi ra.”


Quan Triều Viễn không phản ứng Đợi cho đến khi cô từ bỏ sự phản kháng, ngoan ngoãn ở trong vòng tay anh, anh mới khẽ buông tay ra.


Tô Lam thở hổn hển, có chút hoảng sợ liếc nhìn xung quanh Cũng may bọn họ ở trong khu biệt thự, lúc nào cũng ít người qua lại, không bị người khác nhìn thấy.


“Không phải anh đi rồi à?” Tô Lam nghỉ ngờ hỏi Quan Triều Viễn nhìn chằm chằm vào môi cô, cảm thấy vẫn chưa đủ: “Tôi đi rồi, nhưng nghĩ đến goodbye kiss nên tôi lại quay lại.”


Vừa rồi anh chỉ ở cửa trả lời điện thoại, vừa cúp máy liền nhìn thấy Tô Lam bước ra với vẻ mặt thất vọng.


Nghĩ đến cô nhóc này vì không thấy mình nên mới có biểu hiện mất mát như vậy.


Tâm trạng của Quan Triều Viễn đột nhiên cảm thấy rất tốt.


Chính vì vậy anh mới tặng cô một phần thưởng nhỏ.


Tô Lam bị những lời anh nói làm cho.


đỏ mặt, có chút tức giận: “Ý anh nói là, nếu sau này không có goodbye kiss là anh không ra khỏi cửa nữa à”


Quan Triều Viễn nhướng mày nhàn nhạt: “Cho nên, sau này em tốt nhất nên chủ động chút đi, nếu không một ngày nào đó tôi quên, buổi tối về lấy lại gấp trăm ngàn lần”