Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2480



Chương 2480


Ánh mắt cô ta khẽ quét sáng Tô Lam, người đang ở bên cạnh Phương Trí Thành.



Hai mắt đối diện nhau, thân thể cô kịch liệt rùng mình một cái, khuôn mặt nhỏ nhãn thanh tú của cô ta mất đi tia máu.


Phương Trí Thành không nhận thấy những thay đổi nhỏ nhặt trên khuôn mặt của Mộ Mẫn Loan: “Mẫn Loan, cô chuẩn bị đi, hai mươi phút nữa chúng ta sẽ bắt đầu quay”


Mộ Mẫn Loan gật đầu.


Cô ta hít một hơi dài và đi đến chỗ Tô Lam hai bước: “Tô Lam…”


Tô Lam ngay lập tức cau mày: “Xin lỗi, tôi nghĩ chúng ta chưa từng gặp nhau, cô có thể gọi tôi là Tô Lam.”




Mộ Mẫn Loan do dự một lúc, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường: “Không sao, cô có thể ghét tôi, vậy thì cứ ghét tôi. Tôi nghe nói cô rời bệnh viện trung tâm để đến phòng nghiên cứu Lan Ly. Chúc mừng cô. Tuy nhiên nếu cô là bác sĩ của độ Y ở đây, mà giới giải trí lại lớn như vậy, thì sau này chắc sẽ có nhiều cơ hội để gặp mặt”


Trên mặt Tô Lam nở nụ cười mỉa mai: “Đừng lo lằng, cho dù tôi có là thành viên của đội Y, thì tôi tuyệt đối cũng sẽ không phục vụ một ngôi sao mà có vết nhơ trên cơ thể đâu”


Trợ lý ở bên cạnh nghe được lời này, lập tức trở nên không vui: “Này, cô nói như thế là có ý gì.”


Mộ Mẫn Loan vội vàng vươn tay nói: “Không sao, cô đi chuẩn bị trước đi, tôi sẽ tới ngay”


Trợ lý hiển nhiên bị cô ta làm cho sửng.


sốt: Rốt cuộc, sau khi Mộ Mãn Loan trở thành Ảnh hậu, nước lên thì thuyền cũng lên, địa vị tăng thì địa vị cũng theo đó mà tăng theo.


Bất cứ nơi nào mà cô ta xuất hiện thì những người ở nơi đó cũng đối xử khách khí với cô ta.


Bây giờ lại có một bác sĩ ở đội Y ít được ai biết đến lại dám nói chuyện với cô ta đậm mùi thuốc súng như vậy.


Điều đáng sợ hơn là Mộ Mẫn Loan dường như không hề bận tâm chút nào.


Thương ngày cô ta là một người rất lạnh lùng, khi ở trên phim trường cô ta thường ở một mình, trừ khi bắt đầu quay thì không ai được phép đến gần cô ta.


Hôm nay, vậy mà cùng một bác sĩ nhỏ lôi kéo làm quen đến mức này.


Hơn nữa, bác sĩ của đội Y này dường như đặc biệt có thù oán với cô ta.


“Thật sự không ngờ nữ diễn viên lại có tính tình tốt như vậy? Bị chế nhạo đến mức này rồi mà vẫn tươi cười chào hỏi, hình như mấy năm nay cô đi theo kim chủ rất tốt nhỉ?


Biết học cách phục vụ người khác, phụ họa hùa theo ý người khác, theo tôi nhớ thì trước kia cô là người không biết coi ai ra gì mà”


Mặt của Mộ Mãn Loan tái mét lại khi nghe hai từ trước kia.


Cô nhẹ cười châm biếng “Đạo diễn Phương là bạn của cô, đúng không? Đừng lo, tôi sẽ hợp tác thật tốt để quay cho xong đoạn phim quảng cáo này”


Mộ Mẫn Loan luôn bình tĩnh như vậy, nên ngược lại nhìn Tô Lam có vẻ như đang vô lý gây rắc rối.


Đột nhiên, cô không thèm chế nhạo nữa mà hỏi: “Ngày hôm đó, cô là người đứng ở cổng vào khu ICU đúng không?”


Mộ Mẫn Loan sững sờ một lúc, nhưng vẫn gật đầu: “Một người bạn mà tôi quen đang ở bên trong bệnh viện trung tâm”


“Tôi hy vọng cô đừng đến đó nữa, tôi nghĩ nếu như anh trai tôi tỉnh táo thì anh ấy cũng không muốn nhìn thấy cô.”


Mộ Mãn Loan im lặng một lúc: “Tôi không thể vào phòng ICU, nhưng bên ngoài phòng là nơi công cộng.”


Cô ta nghĩ rằng những nơi công cộng thì cô ta có thể đi đến một cách tự do.