Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2977



Chương 2977

Tô Lam bị khí thế lạnh lùng của anh ta áp bách, cần chặt răng, đẩy tay anh ra: “Quan Triều Viễn, tôi còn chưa nói với anh, tôi hận nhất là người khác lừa dối tôi”

Ánh mắt Quan Triều Viễn lạnh lẽo, cầm tay cô lên: “Về nhà rồi tôi giải thích cho em”

“Không cần, giờ tôi không muốn nghe, không muốn nghe gì hết”

Tô Lam quay người tính đi.

Nhưng tay Quan Triều Viễn như mọc từ trên người cô vậy, không buông ra được.

‘Vừa lúc đó, bỗng Nhan Thế Khải đi lên “Cậu Lệ, Tô Lam bảo là không muốn về với anh rồi”

Ánh mắt Quan Triều Viễn lạnh như băng, trong nháy mắt không còn độ ấm.

“Cút ngay”

Nhan Thế Khải cảm nhận được khí tràng lạnh lẽo toả ra từ người đàn ông trước mặt này.

Nhưng anh ấy vẫn đứng nguyên ngay bên cạnh Tô Lam.

“Sếp lớn Lệ, nếu thích một người thật lòng, thì tuyệt không nên cưỡng ép người đó, anh có hiểu hay không?”

Quan Triều Viễn thu hồi ánh mắt, không thèm nhìn anh ấy nữa, chỉ nhàn nhạt nhìn Tô Lam.

“Tôi không muốn nhìn thấy người đàn ông này nữa, nếu anh ta còn cứ cố tình xuất hiện trước mặt tôi, tôi không biết mình sẽ làm ra chuyện gì đâu”

Tô Lam bỗng cảm thấy sống lưng lạnh ngắt, cô hiểu rất rõ Quan Triều Viễn.

Nếu như chọc giận anh, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Nhan Thế Khải Tô Lam cản môi nghiêng đầu nhìn về phía đàn anh “Anh cứ đi trước đi ạ, tự em giải quyết được”

“Tô Lam”

“Đi đi anh”

Tô Lam nghiêng đầu nhìn anh ấy, trong hốc mắt là nước mắt.

Bỗng Nhan Thế Khải cảm thấy, nếu như anh ấy rời đi ngay lúc này, thì không xứng thích cô nữa.

“Anh không đi, cho dù bị anh ta chèn ép, anh nhất định vẫn sẽ ở bên cạnh em”

Nhan Thế Khải còn chưa nói xong, đã có hộ vệ tiến lên từ phía sau anh ấy.

Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn Tô Lam: “Nếu anh không chịu đi, thì tôi tới”

Giây tiếp theo, Tô Lam cảm thấy thân thể nhẹ bắng.

Trời đất quay cưồng, cô bị Quan Triều Viễn vác trên vai như vác bao tải Tô Lam giờ mới hiểu, câu vừa rồi của anh là có ý dì “Quan Triều Viễn anh buông tôi ra, tôi không muốn về với anh, buông tôi rat”

Mặc kệ Tô Lam giấy dụa thể nào, đánh anh ra làm sao, Quan Triều Viễn cũng đứng yên.

Gương mặt lạnh lùng, ném cô lên xe.

Tô Lam quay đầu nhìn lại, Nhan Thế Khải đã bị mấy người hộ vệ ngăn lại Cô cuống cường muốn xuống xe, nhưng cửa đã bị khoá lại.

Trong nháy mắt, cô thấy tủi thân cực kỳ.Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cuối cùng cùi đầu, không nói gì nữa.

Quan Triều Viễn nhịn một bụng muốn giải thích với cô, nhưng quay qua lại thấy cô vì Nhan Thế Khải mà khẩn trương đến thế, thấy tức cực kỳ.

“Đau lòng?”

Tô Lam cố ý giận dỗi “Không sai, đau lòng đấy”

Giọng Quan Triều Viễn lạnh như băng “Thế chờ tí nữa em sẽ càng đau lòng”

Tô Lam sợ hết hồn: “Quan Triều Viễn, anh rốt cuộc muốn làm gì?”

Tô Lam bị bộ dáng bá đạo của anh làm cho tức muốn hộc máu: “Quan Triều Viễn, anh có tư cách gì nói chuyện với tôi như thế? Anh rõ ràng biết anh ấy đối với tôi quan trọng đến thế nào, anh biết rõ là trên thế gian này, trừ hai đứa trẻ thì anh ấy là người thân duy nhất của tôi, tại sao anh ấy mất tích anh lại lừa tôi?”