Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2989



Chương 2989

Một tiếng “rầm” vang lên, sau đầu cô vô cùng đau điếng.

Giây tiếp theo, cả cơ thể Tô Lam mềm nhũn ra, cô bò lên phía trước, nằm đè lên người của Nhan Thế Khải..

Mà ở phía bên kia, sau khi Lâm Thuý Vân bước ra khỏi quán cà phê Thiên Ngọc, cô ấy lái chiếc xe màu đỏ của mình chuẩn bị về nhà.

Ở trước ngã tư đường, cô ấy đang chuẩn bị quẹo qua khúc cua, bỗng nhiên trên đường có một cô gái xông ra.

“Trời ơi!”

Lâm Thuý Vân bị doạ đến giật mình, cô ấy nhanh chóng đạp lấy phanh xe.

Bánh xe ma sát với mặt đường, phát ra âm thanh điếc tai.

May là thể tích của chiếc xe ấy không lớn, đã dừng lại trong khoảng cách ngắn nhất.

Lâm Thuý Vân ngồi trong xe bị doạ đến ngơ ngác, cho đến khi có một giọng nói ai oán điếc tai vọng đến đầu xe: “A, đau quá đi! Chân của tôi, chân của tôi!”

Lâm Thuý Vân hồi thần, nhanh chóng thả lòng dây an toàn ra rồi chạy xuống: “Cô không sao chứ?”

Cô gái đó nhìn có vẻ ở độ tuổi khoảng 20, nhưng khuôn mặt lại hung dữ: “Cô có biết lái xe không vậy? Cô đụng trúng tôi rồi này, đền tiền cho tôi nhanh lên!”

Lâm Thuý Vân nhìn cô ta một lượt từ trên xuống dưới, trên người của người này rất sạch sẽ, vả lại trên đầu xe cũng không có dấu vết trầy xước gì.

Bỗng nhiên sắc mặt của cô ấy trở nên có chút khó coi: “Rõ ràng lúc nấy là đèn xanh, tự dưng cô lại ội ăn vạ mà cô đã cản lại tôi Cô gái ấy vừa nghe đến đây thì phát điên lên.

Cô ta đứng dậy, túm lấy áo của Lâm Thuý Vân ngay lập tức: “Được đấy, bây giờ cô còn muốn tố tôi nữa sao, có phải là cô đã đụng trúng tôi không? Đụng trúng tôi thì cô phải đền tiền, nếu cô không đền tiền, thì chúng ta cùng nhau đến đồn cảnh sát!”

Tính cách của Lâm Thuý Vân thẳng thần, vả lại vô cùng có cảm giác chính nghĩa, thứ mà cô ấy ghét nhất là mấy loại người vô lại ăn vạ này: “Cô buông ra, muốn đến đồn cảnh sát thì chúng ta đến đồn cảnh sát! Trên xe của tôi cũng có camera ghi lại đường đi, để xem sau khi đến đồn cảnh sát ai mới là người chịu thiệt thời!”

Trong chính lúc này, một chiếc xe thương nghiệp màu đen dừng ở phía sau lưng cô ấy.

Mấy người mặc áo vest màu đen cùng với khí thế hung dữ đi hướng tới phía của hai cô ấy.

Cô gái kia vừa nhìn thấy bọn họ, ngay lập tức cô ta chỉ vào Lâm Thuý Vân khóc lớn rồi bắt đầu cáo trạng “Chồng ơi, là cô ta đã đụng trúng em, đụng trúng em còn không đền tiền, còn nói em ăn vạt Bây giờ chúng ta đến đồn cảnh sát ngay thôi!”

Mấy tên vạm vỡ kia xông đến, không nói nhiều lời, bắt lấy cánh tay của Lâm Thuý Vân rồi kéo cô ấy lên xe.

“Thả tôi ra, đám người khốn kiếp này!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Dù sao thì Lâm Thuý Vân cũng là một cô gái, dù cô ấy có vùng của bọn họ, và c thì cũng không là đối thủ Ýy bị trói lại rất nhanh chóng, Trước khi lên xe, họ còn vứt điện thoại của.

Lâm Thuý Vân ra ngoài.

Chiếc xe thương nghiệp màu đen cũng biến mất nhanh chóng trên ngã tư đường đó.

Tòa trụ sở chính tập đoàn Lệ Thiên.

Trong phòng làm việc của Quan Triều Viễn, Tân Tấn Tài vô cùng lo lắng: “Anh Hai, bên chị dâu đã yên ổn chưa vậy? Em trước giờ chưa từng nhìn thấy bộ dạng tức giận như thế của chị ấy, trước khi đi chị ấy còn hung hăng đạp em một cái, anh xem, cái chân nhỏ bé này vấn còn tím đây nè!”

Quan Triều Viễn trừng mắt nhìn anh ta một cái: “Chắc là muốn đạp cho cậu gãy xương chân đây mà”

“Anh hai, anh cũng nhân tâm thật đấy? Em thấy bây giờ anh vẫn còn yên tâm ngồi đây, có phải anh đã dỗ dành chị dâu rồi hay không?”

Quan Triều Viễn không nói gì.

Ngày hôm đó, anh cùng Tô Lam nói rất nhiều chuyện Mặc dù cô ấy rất đau lòng, nhưng không phải là người không nói đạo lý.