Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2996



Lại vừa vặn đụng phải một cô gái rất giống Mộ Mẫn Loan yêu thương nhung nhớ anh ta, vì vậy tất cả cứ như thế thuận lý thành Chương.

“Cậu Tư, nếu tôi là anh, bây giờ tôi sẽ lập tức quay về. Để lại một cô gái đối mặt với nhiều phóng viên như vậy, thật sự không phải là tác phong của một quý ông.”

“Dù sao cũng đã đụng phải truyền thông, dù sao cũng phải chiếu cố một đầu không phải sao?

Bây giờ anh chạy đến đây, không sợ ầm ï đến cuối cùng mất cả hai đầu sao?”

Tư Vũ Chiến tức khi khi nhìn thấy gương mặt thờ ơ của cô ta.

Lần nào cô ta cũng vậy, chưa bao giờ ghen, giống như chuyện này vốn dĩ không liên quan gì đến cô ta.

Cô ta muốn mình đi chiếu cố Bạch Tuyết ở đầu kia, nếu không để ý một đầu kia thì sẽ mất cả hai đầu.

Tư Vũ Chiến lạnh mặt “Mộ Mẫn Loan, kiên nhẫn của con người có hạn! Em không cần lần nào cũng bày ra bộ dáng không xứng với em, năm năm, suốt năm năm, ngay cả nhìn thẳng vào anh em cũng chưa từng!”

‘Vẻ mặt Mộ Mãn Loan xa cách lạnh lùng: “Tôi từ đầu tới cuối sẽ không có chuyện tôi thích anh, không phải anh đã sớm biết rồi sao?”

Cô ta chậm rãi ngẩng đầu lên, lạnh lùng đến tuyệt tình: “Thế nào? Phỉ báng Tô Duy Nam, sau đó lấy người phụ nữ của anh ấy về bên anh, có phải không sảng khoái như anh tưởng đúng không?”

Sắc mặt Tư Vũ Chiến xanh mét: “Rốt cuộc em có ý gì?”

Anh †a cứ nghĩ chỉ cần bản thân không ngừng đối xử tốt với cô ta thì một người nào đó có thể hâm nóng được tảng đá ấy.

Nhưng mọi chuyện vốn dĩ không phải vậy.

Mộ Mẫn Loan lạnh nhạt mở miệng, đáy mắt tràn đầy sự châm chọc: “Sao nào, nhìn thấy được nhưng không chiếm được, loại cảm giác này dễ chịu chứ?”

Từ sau khi Tô Duy Nam xảy ra chuyện, Mộ Mẫn Loan như thay đổi thành một người khác.

Từ một cô gái đơn thuần, cả thế giới đều chỉ có Tô Duy Nam, đã trở thành một người phụ nữ cưc kỳ thông minh. tân lực che đây sư sắc sảo và thủ đoạn tàn nhẫn, nhưng lại là một người phụ nữ im hơi lặng tiếng.

Ngay cả Tư Vũ Chiến cũng bị Mộ Mẫn Loan lừa dối. Anh ta luôn cho rằng cô ta cam tâm tình nguyện đi theo mình, chỉ là trong lòng vẫn không thể quên được người đàn ông kia.

Tư Vũ Chiến lao tới trước mặt Mộ Mắn Loan với vẻ mặt dữ tợn. Anh ta nắm chặt lấy hai vai của cô ta rồi lay mạnh, gào lên: “Mộ Mẫn Loan, chẳng lẽ trái tim của cô làm bằng đá hay sao? Cô lợi dụng việc tôi đối xử tốt với cô để dẫn vặt tôi, lợi dụng quan hệ của tôi để leo lên vị trí ngày hôm nay, chắc chản cô không phải là Mộ Mẫn Loan của trước kia!”

Mộ Mẫn Loan vốn dĩ đang bị chấn động não, bây giờ bị anh ta lắc mạnh thế này, cô ta chỉ cảm thấy đau đầu kinh khủng.

Thế nhưng trên mặt cô ta vẫn giữ nguyên nụ cười mỉa mai khinh miệt như cũ: “Anh có biết không? Mộ Mãn Loan của trước kia đã chết ngay khi Tô Duy Nam gặp chuyện không may rồ Anh có biết tôi yêu anh ấy nhiều như thế nào không? Anh có biết lúc trước tôi đã phải mất bao nhiêu công sức để tiếp cận anh ấy không? Anh có biết những lúc ở bên cạnh anh ấy, tôi đã phải cẩn thận từng li từng tí như thế nào không?

Tất cả là tại anh! Anh đã hủy hoại tất cả mọi thứ của tôi! Anh đã cướp đi mọi thứ của tôi! Tôi hận anh, tôi muốn anh phải chết!”