Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3204



Chương 3204

“Tôi đã ký hợp đồng này rồi, đừng nói đến được hai người đàn ông cường tráng mặc đồ bơi nhấc bổng dưới suối, cho dù là được hai người đàn ông cường tráng hôn hay có cảnh quay ân ái, nếu cần tôi cũng phải làm, cái này mới gọi là chuyên nghiệp, anh có hiểu không?”

Lâm Thuý Vân vừa dứt lời, sắc mặt của Lục Mặc Thâm đột nhiên tối sầm lại Anh ta trực tiếp xé nát tờ kịch bản, lạnh lùng ném vào thùng rác, sau đó quay người đi lấy điện thoại Lâm Thuý Vân chỉ cảm thấy có một điềm báo.

không lành trong lòng: “Lục cầm thú, anh muốn làm gì? Gọi điện thoại cho đạo diễn của cô và nói là cô không quay phim nữa!”

“Lục Mặc Thâm, tôi cảnh cáo anh đừng có đi quá xai”

Lâm Thuý Vân trực tiếp chạy đến, động tác sống chết giữ chặt lấy điện thoại của anh ta: “Tôi nói cho anh biết, tôi rất khó khăn mới có được cơ hội như vậy, anh không thể làm chuyện này”

Lục Mặc Thâm u ám nhìn cô, một lúc sau cũng không lên tiếng.

Lâm Thuý Vân bị anh nhìn đến mức tê cả da đầu, rốt cuộc vẫn không chống lại được ánh mắt đầy sát khí của anh ta: “Giáo sư Lục, tôi, tôi nhất định sẽ có chừng mực, anh cứ yên tâm đi!”

Lục Mặc Thâm thấy cô ấy cuối cùng cũng coi như nhận sai, thì sắc mặt mới thả lỏng hơn một chút: “Anh sẽ cùng đi với em”

Lâm Thuý Vân ngay lập tức từ chối, không hề do dự: “Không đời nào”

Sắc mặt của Lục Mặc Thâm lại đột nhiên tối sâm lại: “Vậy thì em không được quay”

Lâm Thuý Vân dường như tức giận đến mức khoogn chịu nổi.

Nhưng lại không thể không hít một ngụm khí: “Được, được, được, đi thì đi, mọi người đều đi, như vậy được chưa?”

Sau khi ra khỏi văn phòng của Lục Mặc Thâm, tâm trạng của Tô Lam không hề trở nên thoải mái Mặc dù nói cô không có nhiều mong chờ gì vào việc Quan Triều Viễn điều tra lại vụ tai nạn xe hơi năm đó, nhưng ít nhất điều đó cũng chứng minh được Quan Triều Viễn không phải là người khoanh tay chờ chết.

Hơn nữa những gì Lục Mặc Thâm nói vừa rồi…

Sao cô cứ mơ hồ cảm thấy dường như anh ta có ý nghĩa sâu xa khác? Trong khi Tô Lam còn đang suy nghĩ miên man thì chiếc điện thoại trong túi đột nhiên rung lên Lúc này mà còn gửi tin nhắn cho cô, lẽ nào có phải Quan Triều Viễn nhắn tin cho cô không? Tô Lam lấy điện thoại ra, trên màn hình hiện lên một tin nhắn văn bản: “Ghế lô sô 409 ở câu lạc bộ tư nhân Trang Bi.”

Đồng tử của Tô Lam đột nhiên co lại Bởi vì cô phát hiện ra rằng chữ ký trong tin nhắn hóa ra là của Tô Duy Nam.

Khoảng bảy giờ tối, Tô Lam vội vàng xuống taxi xuất hiện trước cửa câu lạc bộ tư nhân Trang Bì Khu vực này không coi là phát triển lãm.

Ngay cả từ vẻ ngoài có thể nhìn thấy chính là một toà nhà bình thường không thể bình thường hơn Trước khi Tô Lam xuất phát, đã làm theo lời nhắc qua tin nhắn của Tô Duy Nam, trực tiếp đến thẳng quầy lễ tân của khách sạn Tuân Bi để lấy thẻ thành viên.

Nếu như là người lạ đến, có khả năng ngay cá cửa cùng không tìm được.

Trước khi Tô Lam ra ngoài, cô cố ý trở về biệt thự trên núi Ngự Cảnh môt chuyến và thay một chiếc áo khoác đen cực kỳ kín đáo.

Cô cũng đội một chiếc mũ lưỡi trai, để che hết khuôn mặt và vóc dáng của mình Bây giờ thoạt nhìn, cô giống như một thiếu niên mảnh khảnh và gầy gò.