Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3541



Chương 3541

Nghe nói như vậy, cha Lâm lảo đảo đứng dậy, ngăn cản hành động của mẹ Lâm: “Bà làm cái gì thế hả? Đây là chuyện tình cảm của hai đứa nhỏ!”

“Nhưng vấn đề là EQ của Lâm Thúy Vân giống hệt ông, thấp vô cùng thấp! Nếu như tôi không xen vào, con rể có thể bị người ta câu dẫn chạy mất thì phải làm thế nào?”

“Trông bà như vậy chắc là không hiểu rồi, bởi vì EQ của con gái chúng ta quá thấp, nên căn bản cũng chẳng cảm nhận được con rể thích nó bao nhiêu, hai đứa nó sống chung với nhau, thỉnh thoảng cãi nhau một chút để hâm nóng tình cảm, bà xem vẻ mặt đăm chiêu ủ dột của Thúy Vân vừa rồi là biết, bà nhất định phải nhìn xa trông rộng vào! Chuyện này cứ để chúng nó tự xử lý đi, bà ở giữa, chỉ biết tạo thêm phiền phức!”

Vẻ mặt mẹ Lâm hoài nghỉ: “Có thật thế không?”

“Còn không phải vậy à! Chuyện vợ chồng trẻ người ta xích mích, đều là đầu giường cãi nhau cuối giường hòa hợp, nếu như bề trên nhúng tay vào, có thể khiến mọi chuyện biến nên dù thế nào đi chăng nữa bà cũng chớ nhiều chuyện!”

Mẹ Lâm suy nghĩ một lúc, rồi mới chịu gật đầu và đặt điện thoại xuống: “Ông nói cũng phải”

Chỉ có điều suy nghĩ một lúc, bà đột nhiên lại cáu kinh: “Ngày hôm nay rốt cuộc là cái ngày gì đây, thăng nhóc khốn kiếp Lâm An Nguyên kia chọc cho tôi tức giận còn chưa tính, cái con bé Lâm Thúy Vân này cũng không để tôi bớt lo được chút nào, thật là tức chết đi được!”

Lục Mặc Thâm lên xe không lâu sau, xe lập tức khởi động.

Lúc lái xe, trợ Lý Liễu rõ ràng cảm thấy tâm trạng của Boss nhà mình vô cùng không tốt.

Trước kia mỗi khi từ nhà họ Lâm về, không lần nào là không sảng khoái đầy mình.

Hôm nay nhiệt độ trong không khí sao lại thấp thế nhỉ?

Qua kính chiếu hậu, trợ lý Liễu lén nhìn boss nhà mình mấy lần.

Cuối cùng vào lần thứ N mà anh ta nhìn trộm, Lục Mặc Thâm cuối cùng cũng không nhịn được: “Nhìn cái gì mà nhìn, cậu có tin tôi móc mắt cậu ra không?”

Trợ Lý Liễu bị dọa tới mức co rụt cổ lại, vội vã chuyển ảnh mắt nhìn thẳng phía trước, chỉ chuyên chú vào việc của mình là lái xe.

Nhưng chỉ vừa im lặng được vài giây, anh ta vẫn không sợ chết mở miệng nói: “Boss hôm nay anh sao vậy, không vui sao?”

Lục Mặc Thâm còn chẳng thèm cho anh †a một cái liếc mắt: “Mắc mớ gì tới cậu!”

“Boss, tôi là nhân viên của anh, đang quan tâm anh, sao anh lại thô lỗ vậy chứ.

Lục Mặc Thâm cũng chẳng buồn để ý tới anh ta, anh chọn yên lặng.

Trợ lý Liêu thấy sắc mặt của Lục Mặc Thâm không ổn, nghĩ phải rời sự chú ý của anh ta một chút.

“Boss, bữa cơm tối hôm nay ăn có ngon không? Theo lý mà nói thì cô ấy nên nghĩ hết tất cả các cách để giữ anh lại… “

“Anh còn con mẹ nó không câm miệng lại thì có tin là tôi sẽ đạp thẳng anh xuống hay không?”

Lục Mặc Thâm nổi khùng lên.

Trợ lý Liễu vội vàng câm miệng, không dám nói năng gì nữa.

“Xong đời rồi, hình như lần này boss giận thật rồi!”

Ánh mắt tăm tối của Lục Mặc Thâm nhìn xe cộ đi lại như mắc cửi phía ngoài cửa xe.

Nếu dựa theo phong cách bình thường của anh ta thì anh ta nhất định sẽ không nói không rãng kéo Lâm Thúy Vân lại dạy dỗ một phen.

Cô nàng đanh đá chua ngoa này bình thường thì rất hung ác, nhưng lần nào ở trên giường cũng bị anh ta phạt đến ngoan ngoãn mới thôi.

Nhưng lúc này Lục Mặc Thâm không muốn làm như vậy nữa.