Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4328



Chương 4328

Mọi người ở đây đang nghỉ ngờ thì ông Thụy Kì Tạp lại đi đến trước mặt Tô Lam một lần nữa: “Cô Tô Lam, cô vấn quyết không thay đổi ý định sao?”

“Tôi thừa nhận trước đây đúng là do tôi sơ sót, nhưng chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến hợp tác của chúng ta sau này.”

Nhìn thấy vẻ mặt của Tô Lam vẫn không có gì thay đổi, ông Thụy Kì Tạp hận không thể không đưa cả công ty điện ảnh Mq ra: “Tôi biết, studio của các cô hiện tại chỉ là một nơi bình thường”

“Nếu các cô không hợp tác cùng công ty nổi danh quốc tế như chúng tôi thì rất khó có thể phất lên được.”

“Nếu bây giờ có thể hợp tác, đó sẽ là đôi bên cùng có lợi.”

“Chẳng lẽ điều thường tình này mà cô cũng không hiểu sao?”

Tô Lam mỉm cười: “Ông Thụy Kì Tạp, lời này có vẻ sai XU rồi.

“Wì sao tôi lại cảm thấy nếu tôi đồng ý, đôi bên hẳn là chỉ có lợi cho ông Thụy Kì Tạp thôi nhỉ?”

“Gô Tô Lam, cô nói vậy là có ý gì?”

“Ý của tôi là, bằng cách này, Mq chẳng những có thể tìm được một đối tác phù hợp với mình, mà ông Thụy Kì Tạp còn làm vừa lòng tổng bộ.”

“Tình huống này đôi bên đều có lợi cho ông Thụy Kì Tạp không phải sao?”

Lần này Tô Lam nói hoàn toàn không có ý lòng vòng quanh co.

Cô nói thẳng những suy nghĩ trong lòng của ông Thụy Kì Tạp ra.

Đột nhiên Thụy Kì Tạp cảm thấy cô gái trước mặt có chút đáng sợ, cô thực sự quá thông minh.

Ông ta không khỏi nhíu chặt mày, mềm không được nên ông ta mạnh bạo nói: “Cô Tô Lam, tôi biết lúc đầu tôi hiểu nhầm cô khiến cho cô cảm thấy khó chịu trong lòng.”

“Nhưng tôi có thể hiểu rằng, phụ nữ từ trước đến nay đều hành động theo cảm tính hơn là lý trí.”

“Nhưng nhất định tôi phải nhắc nhở cô rằng, chúng tôi có thể tìm đối tác khác. Cùng lắm thì nói cho đối phương biết nội dung cốt lõi trong kế hoạch của cô, sau đó để anh ta đưa cho tôi một kế hoạch mới là được.”

“Cứ như vậy, tôi cũng có thể báo cáo công tác về phía tổng bộ một cách hoàn hảo.”

“Cho nên bây giờ, cũng chẳng cần cô phải cho tôi cơ hội, mà là tôi cho cô cơ hội, hy vọng cô có thể hiểu được chuyện này.”

Tô Lam nghe xong những lời này, khóe miệng gợi lên một nụ cười thản nhiên khinh thường: “Xem ra cái gọi là công ty điện ảnh Mq cũng chỉ được có như vậy!”

Sau khi nói xong lời này, Tô Lam đột nhiên xoay đầu lại phía sau: “Cô Elena, tôi có nên tính là mình đã thắng lần cá cược này không?”

Giọng nói của Tô Lam vừa hạ xuống biểu cảm trên khuôn mặt của mọi người trong nháy mắt đều đông cứng lại.

Ngay cả ông Thụy Kì Tạp cũng như bị sét đánh, cả người đứng yên tại chỗ căn bản là không có cách nào cử động.

“Elena?”

“Người mà Tô Lam đang nói chuyện với là Elena?”

“Không phải là cô Elena, một trong những người sáng lập Mq chứ?”

“Làm gì đến mức đó? Cô Elena làm sao có thể đích thân tham dự buổi lễ ký kết như thế này? Khoa trương quái”

“Tôi không biết. Hay là do chúng ta nghe nhầm?”

Trong lúc mọi người đang xì xào bàn tán thì đột nhiên tiếng giày cao gót thanh thúy từ phía sau vang lên.

Mọi người quay đầu nhìn thấy một người phụ nữ châu Âu tóc vàng khoảng ba đến bốn mươi tuổi đang nhắm mắt lại.

Cô ta mặc một bộ váy dạ hội màu đen, đi thẳng về phía trung tâm sàn nhảy.

Đường nét trên khuôn mặt cô ta tỉnh xảo mà thanh tú, đôi mắt xanh nhạt cao quý mà thanh lịch.

Cô ta cứ bước đi trên đôi giày cao gót như vậy, dáng vẻ vô cùng đoan trang, nhưng vẻ mặt lại hơi ngưng trọng.

“0h my god, đây không phải là Elena, mẹ đỡ đầu ngành thời trang sao?”