Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4335



Chương 4335

Ông Thụy Kì Tạp còn chưa kịp nói xong đã bị cô Elena quăng cho một ánh mắt sắc bén như dao cắt.

Cô ta lạnh lùng nhìn ông ta: “Chuyện này tôi tự có chừng mực, ông Thụy Kì Tạp vẫn nên nghĩ cách báo cáo như thế nào với tổ điều tra đi!”

“Cô Elena, thật ra kế hoạch về dự án lần này…”

“Ông Thụy Kì Tạp vô cùng lo lắng mở lời, hy vọng có thể tranh thủ một cơ hội cuối cùng.

Nhưng thái độ thiếu kiên nhẫn của ông ta đã khiến Elena nổi giận: “Từ nấy đến giờ tôi với ông toàn nói tiếng anh, hẳn là ông không gặp vấn đề về rào cản ngôn ngữ, phải không?”

Lúc này, sắc mặt cô Elena đột nhiên thay đổi.

Ông Thụy Kì Tạp biết rằng lần này chỉ sợ mình sẽ hoàn toàn đắc tội với ông chủ lớn.

Ông ta đứng sau nhìn cô ta với vẻ mặt u ám, không dám mở miệng nữa.

Mà giờ phút này trên người Lê Chí Sơn toàn mùi rượu, khuôn mặt tuấn tú đã đen như đít nồi.

Anh ta im lặng đứng một bên, cả người toát ra sự lạnh lẽo khiến mọi người hít thở không thông.

“Cậu chủ Lê, tôi…”

Tô Bích Xuân nơm nớp lo sợ quay lại, cô ta còn đang suy nghĩ mình nên giải thích như thế nào.

Nhưng cô ta vừa mới mở miệng, đầy thứ muốn giải thích còn chưa kịp nói ra.

Đã thấy Lê Chí Sơn đột nhiên xoay người lại, bóp cổ họng cô ta.

Hành động vô cùng thô lỗ vừa rồi đã khiến cho Tô Bích Xuân bị dọa tái mặt.

Lê Chí Sơn từng bước tới gần, này khiến Tô Bích Xuân sợ hãi tái mặt. Lê Chí Sơn từng bước tới gần, dừng lực trực tiếp đẩy Tô Bích Xuân lui về phía Sau.

Cuối cùng, đâm mạnh vào tường.

“Âm” tiếng va chạm cực lớn vang lên khiến cho Tô Bích Xuân chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng.

Cảm giác như cả nội tạng trong bụng đều bị chấm động, đau đến mức khiến cô ta trong chốc lát mồ hôi lạnh đều tuôn ra.

Mặt cô ta tái nhợt, vô cùng hoảng loạn nhìn Lê Chí Sơn.

Muốn bẻ gãy tay anh ta, nhưng so với Lê Chí Sơn, sức lực của cô ta chỉ là hạt mưa bụi.

Cô ta hoàn toàn không có cách nào lay chuyển anh ta.

Tô Bích Xuân chỉ cảm thấy càng ngày càng khó thở.

Cô ta vô cùng hoảng sợ nhìn Lê Chí Sơn, khó khăn lắc đầu: “Lê Chí Sơn, đừng… đừng.”

Lúc này, giới truyên thông gần như đặt toàn bộ sự chú ý vào cô Elena và những người khác.

Hoàn toàn không để ý đến Tô Bích Xuân ở bên này rút cuộc đang xảy ra chuyện gì.

Tô Bích Xuân chỉ cảm thấy toàn thân rét run.

Cô ta dám cam đoan, cho dù Lê Chí Sơn có muốn gấy cổ vào lúc này, cũng sẽ không ai có thể nghe thấy tiếng kêu cứu của cô ta.

Nhìn sắc mặt của Tô Bích Xuân dân tái đi, rút cuộc Lê Chí Sơn cũng khôi phục lại chút lý trí.

Anh ta buông tay phải của mình ra rồi lùi lại phía sau hai bước.

“Khụ khụ khụ!”

Sau một trận ho khan, cuối cùng Tô Bích Xuân bị thiếu khí.

Cô ta tham lam hít thở không khí.

Cả người giống như bị rút hết sức lực, thân thể yếu ớt dựa vào vách tường, ho dữ dội.

Mặc dù bây giờ Lê Chí Sơn chán ghét cô ta đến mấy, cô ta cũng không thể từ bỏ.

Bởi vì nhà của cô ta, xe của cô ta đều là do Lê Chí Sơn cho.

Bây giờ hai thứ đó cùng những tài sản khác còn chưa kịp sang tên cô ta.

Nếu Lê Chí Sơn muốn thu hồi, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy lại.

“Lê… Lê Chí Sơn, tôi bị người khác tính kế, anh phải tin tưởng tôi!”

Dường như Tô Bích Xuân đã dùng toàn bộ sức lực, khó khăn lết tới bên chân Lê Chí Sơn.